Mục lục
Tránh ra Bảo bảo của ta là xà yêu - Bạch Tô (full)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

U Quân vẫn giống trước kia, mái tóc đen dài như lụa dùng trầm hoa sen cuốn lên, khoác áo choàng đỏ, đôi mắt tà mị lại cuồng dã lúc này đang nhìn chằm chằm vào tôi.

Đôi tròng mắt này như một đầm sâu lẫn lộn, trong hốc mắt sâu chứa đầy chất độc, nhìn vào vừa có độc vừa thâm trầm, tôi không có cảm tình gì với U Quân, cũng thật sự phản cảm với hành động này của anh ta, trong lòng sợ hãi cả kinh, bây giờ anh ta đang đứng trước mặt tôi, nói thẳng với tôi: “Lúc em hôn có thể yên tĩnh một chút không, thở phì phò như vậy em có biết là khiến cho tôi thấy phiền lắm không, đừng như vậy nữa nhé.”

U Quân cưới tôi đơn giản vì muốn củng có địa vị của anh ta, nay mọi người đều đã biết tôi gả cho anh ta rồi, anh ta cần gì phải làm ra những hành động nhỏ thế này.

Thấy tôi không có phản ứng gì dễ chịu thì lúc này U Quân cũng không còn tức giận nữa, mà lại xoay người ngồi xuống bên cạnh tôi, nghiêng đầu nhìn tôi nói: “Nếu tôi không làm phiền đến em thì làm sao em biết hôm nay là ngày kết hôn của chúng ta?”


Lời này quả thực làm cho tôi cảm thấy vừa bực mình vừa buồn cười, quay đầu nhìn về phía U Quân ngồi bên cạnh, lúc này màn che đỏ thẫm trên giường vừa hay rủ ngay bên người anh ta, màu sắc vui mừng này phối hợp cùng với vết son môi của tôi dính trên môi và dưới cằm anh ta, những vệt đỏ lốm đốm trông hơi xấu xí, quá xấu khiến tôi không nhịn được giơ tay ra chà lau môi và cằm mình.

“Giữa tôi và anh cũng không cần phải nói những lời khách sáo như vậy.” Nếu hai bên đã mang theo mục đích riêng mà ở cùng nhau thì nói ra những lời nói tình cảm thế này quả thực là vẽ rắn thêm chân, tôi cũng không thèm giả bộ mà nói thẳng với U Quân: “Giờ tôi đã gả cho anh, mục đích của anh đã đạt được, sau này anh sống cuộc đời của anh, tôi sống cuộc đời của tôi, tất nhiên vào những lúc cần thiết tôi sẽ phối hợp với anh, nhưng vào những lúc khác tốt nhất anh đừng đến quấy rầy tôi, dù sao nếu hai người chúng ta trở mặt thì anh và tôi, ai cũng chẳng được tốt đẹp gì.”

Dù sao nếu U Quân và tôi đã ở bên nhau thì sự tồn tại của tôi đối với anh ta mà nói cũng giống như một chiêu bài quan trọng, nếu chiêu bài mà đổ thì anh ta cũng chẳng được lợi gì.

U Quân nghe xong lời tôi nói thì vốn là đang ngồi cạnh tôi lại đứng dậy, bước lên vài bước phía trước người tôi, quay lưng về phía tôi trả lời: “Đương nhiên là em có thể giúp củng cố uy tín của tôi, đây là điều không thể nghi ngờ, nhưng đây cũng không phải toàn bộ nguyên nhân tôi cưới em về, mà việc tôi muốn cưới em và việc tôi muốn củng cố địa vị không hề có mâu thuẫn gì, cũng giống như con người các em thích ăn đồ ăn, ngoài việc biết rằng hương vị của chúng rất ngon thì còn vì chúng bổ dưỡng, như vậy lại càng làm em thích chúng hơn, mà em đối với tôi chính là những món ăn tôi thích, về phương diện nào cũng đều thỏa mãn yêu cầu của tôi.”

Trước tiên không nói đến việc U Quân có đạt tới tiêu chuẩn của tôi hay không, bởi vì tôi không được lựa chọn, nhưng bây giờ anh ta lại nói với tôi lý do vì sao anh ta lựa chọn tôi, nếu không phải trong thân thể anh ta còn có năm người anh em khác thì tôi cũng sắp tưởng rằng những lời anh ta nói đều là thật lòng thật dạ, anh ta là dạng người gì trong lòng tôi và anh ta đều rất rõ, nhưng thật ra lúc này tôi lại bỗng có hứng thú muốn tranh luận cùng anh ta, vì thế tôi liền nói với U Quân: “Tôi biết trước kia anh có thích tôi, nhưng trước kia là trước kia, giờ trong thân thể anh đã có nhiều hơn mấy người anh em khác, bọn họ khống chế tư tưởng của anh, anh nghĩ là lần này tôi sẽ tin những lời dối trá của anh sao?”

Có lẽ là U Quân cảm thấy tôi hiểu lầm điều gì hoặc là lý giải sai ở đâu nên khi nghe tôi nói xong anh ta liền quay người lại nhìn tôi, khóe miệng như cười như không: “Vậy em cảm thấy tôi của bây giờ và tôi của trước đây, là trước khi tôi và mấy người anh em dung hợp lại, thì có gì khác nhau?”

U Quân nói như vậy thì quả thật đã khiến cho tôi tỉnh ra, khi U Quân đến núi Trường Bạch đón tôi tôi cũng cảm thấy anh ta so với trước kia không khác mấy, biểu cảm vẫn như vậy, thái độ với tôi cũng vẫn thế, điều duy nhất không giống trước kia là anh ta ngang ngược hống hách hơn, không còn băn khoăn cân nhắc tới ý kiến của tôi như trước.

“Vậy bây giờ anh đang phân thân à?” Tôi tò mò hỏi U Quân, dù sao trước kia mấy phân thân của anh ta tôi đều được thấy qua, mỗi lần tính cách đều không giống nhau, có khi U Quân của bây giờ chính là anh ta trước khi bị phân ra.

Có thể là điều tôi nói không thực tế, hàng mi dài của U Quân nháy lên một cái, anh ta cợt nhả hỏi tôi: “Ngày cưới của tôi vì sao phải dùng phân thân, em cảm thấy tôi không xứng đáng dùng thân phận ban đầu để cưới em sao?”



Chuyện này vốn dĩ cũng đã làm rõ đến thể rồi mà U Quân lại đột nhiên chế nhạo tôi như vậy khiến tôi không tin nổi mà ngẩng đầu nhìn anh ta, chỉ thấy được khi anh ta chế giễu tôi trên mặt vẫn là nụ cười như có như không, khóe môi hơn nhếch lên mỏng manh như lá liễu.

Nhưng không đợi tôi nói thêm điều gì U Quân đã giang hai tay ra, mấy thị nữ vẫn luôn đứng ngoài bức rèm che liền đi về phía anh ta, giúp anh ta cởi áo khoác trên người, mà U Quân cũng nói với tôi: “Em có thể nghĩ tôi bây giờ đã là một tôi hoàn toàn mới, mấy người anh em của tôi quả thực đã được tôi hấp thu, nhưng tôi cũng đồng thời có được năng lực của họ, chúng tôi hợp thành một sinh mệnh mới, tôi yêu em, cũng không bởi vì tôi và các anh em hợp nhất lại mà mất đi tình cảm đó, mà là đồng hóa bọn họ cho giống tôi, bọn họ nằm trong ý thức của tôi, tôi vẫn là U Quân của trước kia, chẳng qua chỉ là trong thân thể nhiều thêm vài thứ, tôi vẫn là tôi, cưới em vẫn là chuyện tôi đã mang chờ từ lâu”

Tôi không biết có nên tin lời nói của U. Quân không, nhưng có tin hay không với tôi mà nói thì cũng là kết quả đã được định sẵn, chỉ là sau này tôi phải sống cả đời với người đã từng làm hại mình, ngẫm lại lại thấy không cam lòng.

“Anh xem bây giờ anh đã có bản lĩnh lớn như vậy, chẳng lẽ trước khi cưới tôi anh lại không biết trong bụng tôi có con của Liễu Long Đình sao?”

Tôi vươn tay sờ bụng mình, dù sao cũng chưa được mấy tháng, sờ lên bụng mới chỉ thấy hơi nhô lên một chút.

Vốn dĩ tôi muốn nói lời này để làm xấu mặt U Quân, nhưng anh ta nghe thấy tôi nói đã có con mà cũng không thèm để ý, coi như tôi chỉ đang bình luận về thời tiết hôm nay thể nào, anh ta ngồi xuống chiếc ghế cổ ở đối diện, tỏ vẻ không có vấn đề gì nói: “Thì có sao? Ở trong bụng em thì là của em, em muốn sinh thì cứ sinh thôi, tôi đường đường là đại để mà lại không thể nuôi một đứa trẻ sao, nếu em không muốn sinh thì tôi sẽ giết nó đi thay em, nếu em muốn có con thì sau này chúng ta sẽ ở bên nhau hàng ngàn hàng vạn năm, em muốn sinh bao nhiêu thì sinh bấy nhiêu thôi, em cũng không cần phải nói mấy lời chọc tức tôi làm gì, chúng ta đã kết hôn rồi, tôi chỉ muốn sống cùng em thật vui vẻ thôi.”

Tôi không ngờ bây giờ U Quân lại có thể độ lượng như vậy, rộng lượng đến mức làm cho tôi không biết phải phản bác anh ta thể nào.

Khi U Quân nói xong những lời này thì ngoài cửa lại có thị nữ đi vào, đổ ra một ít nước tiên Quỳnh Ngọc để tôi tẩy trang rửa mặt.

Hôm nay cũng coi như đêm động phòng hoa chúc của chúng tôi, nhưng khi tôi đã tắm rửa xong nằm trên giường U Quân vẫn không định rửa đi vết son môi trên cằm, có lẽ là chính anh ta cũng không biết, tuy rằng anh ta có rửa đi hay không không liên quan gì đến tôi nhưng nghĩ đến anh ta và tôi sẽ ngủ cùng nhau thì tôi lại không nhịn được mà nhắc nhở U Quân rằng trên cằm anh ta có son môi, anh ta nên rửa sạch đi.


Khi tôi nói đến việc trên cằm U Quân còn dấu son môi thì anh ta chẳng những không lau mà còn kéo cả người tôi vào trong lòng, giọng nói hết sức ái muội: “Vết son này là do vừa rồi tôi hôn em mới có, em là phu nhân của tôi chẳng lẽ không nên hôn tôi, giúp tôi hôn sạch đi vết son môi của em sao? Nếu em không hôn tôi thì tôi sẽ không cứu Liễu Long Đình thân yêu của em đâu.”


Trong lòng tôi lúc này phải tuôn ra một câu chửi tục, thiếu chút nữa là mắng U Quân làm sao lại có thể tự mình mâu thuẫn mình như vậy, nhưng nghĩ đến việc tôi lấy anh ta là vì muốn cứu Liễu Long Đình, nhưng theo ý của U Quân mà làm như lúc trước thì tôi vẫn còn muốn sửa lại một câu của anh ta, sau này đừng có gọi Liễu Long Đình là người thân yêu gì đó của tôi, tôi cứu anh ta chẳng qua chỉ vì muốn nhìn anh ta sau này sống khó khăn thế nào, dù sao bây giờ tôi cũng đã đứng trên anh ta, không đánh lại anh ta còn có thể nhờ U Quân giúp đỡ, tôi không tin tôi vẫn sẽ bại dưới tay Liễu Long Đình.


Nhìn U Quân đứng trước mặt mình trong lòng tôi vẫn hơi mâu thuẫn, tôi không hề muốn hôn anh ta, dù cho môi anh ta vừa đẹp vừa quyến rũ, nên tôi chỉ hôn lên cằm anh ta hai cái, hơn nữa vì không có tình cảm gì với anh ta nên tôi thậm chí còn không nghĩ đến việc tiếp tục giao tiếp với anh ta, chỉ mỗi việc chủ động hôn anh ta một chút là tôi đã thấy cực kỳ không được tự nhiên rồi.


Nhưng thế là đã đủ rồi, ngay khi tôi vừa hôn liếm vài lần lên cái cằm trơn bóng của U Quân thì anh ta liền trực tiếp chuyển thành hôn môi, anh ta xoay người đè lên người tôi, mái tóc đen tuyền của anh ta trải đầy ra sau đầu tôi, còn 9 Quân thì vừa hôn vừa ghé đến bên tại tôi mập mờ nói một câu: “Bên trong của em thật mềm, tôi muốn em”

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK