Hiện tại tôi không còn sức lực nói chuyện, đặc biệt là khi mà Liễu Long Đình kéo cánh tay của tôi một phát, bụng của tôi còn đau đớn tăng lên gấp bội, tôi mới bảo anh ấy đừng động vào tôi, nói xong tôi đau đến nỗi ngã xuống mặt đất co quắp lại, dốc hết sức lăn lộn
Loại đau đớn này giống như đã từng gặp được ở đâu đó, thế nhưng tôi cũng không thể nào mà nhớ ra được mình đã từng đau như thế từ khi nào nữa, đồng thời trong lúc đau tôi còn cảm thấy đói, không phải là chính tôi đói, mà là một thứ gì đó bắt nguồn từ trong bụng tôi.
Trước đó tôi chưa hề có cảm giác như thế này, cực kỳ đói, đói đến nỗi ánh mắt nhìn Liễu Long Đình cũng thay đổi, anh ấy trong mắt của tôi, toàn thân từ trên xuống dưới đều bao phủ một vầng hào quang màu trắng của linh khí, mà đứa bé trong bụng tôi, lại đang muốn ăn thứ màu trắng đó.
Nhìn Liễu Long Đình, tôi bắt đầu ăn nói linh tinh, không ngừng nói với anh ấy rằng tôi thật đói, hỏi Liễu Long Đình rằng anh ấy có thể dùng chính thân thể anh ấy lại đút tôi ăn hay không, tôi sắp đói đến nỗi muốn đi ăn thịt người rồi...
Liễu Long Đình thấy tôi trong dáng vẻ đau đớn giãy dụa trên mặt đất như thế, trong lòng cũng cảm thấy rất khó chịu, cũng biết tôi muốn thứ gì của anh ấy, thế là nhanh chóng ôm tôi trở về phòng ngủ, dường như hoàn toàn không có khúc dạo đầu, thẳng thừng tiến sâu vào trong điểm chạm đến linh hồn tôi.
Từng luồng linh khí, tựa như một loại chất dinh dưỡng vậy, không ngừng từ nơi tiếp xúc dưới bụng, tuôn vào trong cơ thể tôi, khi mà Liễu Long Đình còn ở trên người tôi, thân thể tôi quả thực vô cùng thoải mái dễ chịu, không có bất kỳ phản ứng không tốt gì, nhưng hễ một khi Liễu Long Đình lui ra, cơn quặn đau kia lại trong nháy mắt trỗi dậy từ trong bụng tôi, giống như thứ đó ở trong bụng tôi, há miệng ra muốn cắn nát lục phủ ngũ tạng tôi!
Từ lúc bắt đầu tôi còn có chút lý trí, sợ Liễu Long Đình sẽ bị đứa trẻ trong bụng tôi hút sạch sẽ tinh khí của anh ấy, nhưng đến lúc sau, căn bản tôi cũng không muốn để anh ấy rời khỏi tôi, chỉ cần anh ấy khẽ động đậy, tôi đã vội vã nắm cánh tay anh ấy lại, bảo anh ấy không được đi, tôi còn chưa cảm thấy đủ, đồng thời khi mà anh ấy vừa rời khỏi, đau đớn quặn thắt dữ dội lại bắt đầu nổi lên!
Những lời đáng xấu hổ như thế, không biết là tôi đã làm thế nào mà nói ra được, nhưng mà sau khi Liễu Long Đình nghe tôi nói những lời này, dứt khoát cũng không có rời khỏi tôi, lại còn dạy tôi nói một vài lời rất đê tiện lại còn vô cùng buồn nôn, muốn tôi phải nói với anh ấy, mà tôi mỗi lần vừa nói những lời này với anh ấy, đến lúc đó, tâm trạng của anh ấy lại lập tức tốt lên, cứ như thế lặp đi lặp lại, cho đến tận hừng đông.
Buổi sáng, lúc tôi tỉnh lại, bên người chúng tôi đã là một khung cảnh lộn xộn mà Liễu Long Đình vẫn còn nằm bên cạnh tôi, hôm trước anh ấy thật vất vả mới bổ sung chút tinh khí, nhưng căn bản còn chưa giữ lại trong cơ thể được một ngày, bây giờ sắc mặt anh ấy lại tái nhợt nằm đó, ngoại trừ nửa người trên, toàn bộ nửa người dưới đều đã biến thành dáng vẻ của rắn, quanh co uốn lượn giống như mì sợi, cứ thế rũ xuống trên mặt đất.
"Long Đình!" Tôi ngồi xuống bên cạnh Liễu Long Đình gọi anh ấy một tiếng, Liễu Long Đình quay đầu nhìn tôi một chút, chỉ sợ là anh ấy không muốn để cho tôi ta nhìn thấy dáng vẻ chật vật của anh ấy lúc này, thế là đã dùng hết tất cả sức lực, quát khẽ với tôi một câu: "Ra ngoài!"
"Em không... Nhưng khi tôi còn chưa nói ra miệng câu nói kế tiếp, hai hàng lông mày dài của Liễu Long Đình đã lập tức dựng lên, ánh mắt giận dữ nhìn tôi, lại tiếp tục quát lên bảo tôi ra ngoài.
Lúc đầu tôi đã rất lo lắng cho Liễu Long Đình, nhưng hiện tại anh ấy gào thét bảo tôi ra ngoài, tôi lại không dám không nghe lời anh ấy, thế là nhanh chóng xuống khỏi giường, mang dép vào đi ra ngoài.
Hiện tại tinh khí của Liễu Long Đình đã rất yếu, nên nửa người dưới cũng không thể chuyển trở lại thành hình người, cộng thêm vừa rồi anh ấy lại hung hăng quát lên với tôi, tôi vốn dĩ đã lo lắng cho anh ấy any càng thêm sợ, đêm qua cũng phải trách tôi, nếu không phải tôi vẫn luôn cứ ham mê Liễu Long Đình, sáng nay anh ấy cũng sẽ không như vậy.
Thế nhưng mà sau khi tôi nhìn thấy cách mà cái bụng tôi lồng lộn lên như vậy, thậm chí là sờ một cái tôi cũng không muốn sờ vào thai nhi này, xem ra chú Hoàng nói không sai, vật này trong bụng tôi quả nhiên là thứ đè ép lên Liễu Long Đình, nếu không phải hôm qua Liễu Long Đình vừa định nói ra sự thật những gì đã xảy ra với cái thứ trong bụng tôi, bụng của tôi liền bắt đầu đau đớn dữ dội, cái này nhất định là do người phụ nữ trong bụng tôi đang giở trò quỷ, chỉ là tôi muốn biết người phụ nữ này đến cùng có lai lịch ra sao, Liễu Long Đình có quan hệ gì với cô ta, vì cái gì mà cô ta còn có thể đe dọa Liễu Long Đình như vậy.
Hơn nữa Liễu Long Đình trở mặt cũng trở quá nhanh, tối hôm qua còn bày ra dáng vẻ vô cùng yêu thương chiều chuộng tôi, nhưng sáng nay vừa thức dậy, đã liền bắt đầu hung dữ với tôi, chẳng lẽ Liễu Long Đình cũng là đang trách tôi tối hôm qua không biết suy nghĩ tiết chế vì anh ấy sao?
Nghĩ đến chỗ này, trong lòng tôi lập tức liền bắt đầu tự trách, thế nhưng mà tôi cũng rất khó chịu mà, nếu như Liễu Long Đình dừng lại, lúc đó quả thực rất đau, phảng phất tựa như là có đạo đâm tới đâm lui trong bụng tôi, đau đến nỗi không muốn sống nữa, khiến cho tôi căn bản không thể nào suy nghĩ được điều gì, chỉ có Liễu Long Đình không ngừng đưa tinh khí cho đứa bé trong bụng tôi, mới có thể làm dịu đi nỗi thống khổ của tôi.
Hiện tại Liễu Long Đình không cho tôi vào phòng mà xem anh ấy thế nào, tôi đánh phải đi tìm Vu Anh, bảo cô đi vào giúp tôi nhìn xem Liễu Long Đình hiện tại ra sao rồi? Nhờ cô giúp tôi hỏi Liễu Long Đình một chút, xem anh có đói bụng không, có khát không?
Vu Anh thấy tôi bị Liễu Long Đình đuổi ra khỏi phòng, lắc đầu, nhưng nhưng cũng vẫn quay đầu đi vào trong phòng xem thử Liễu Long Đình ra sao, nhưng khi cô ta vừa bước chân vào phòng, liền lập tức lui ra, nói với tôi Liễu Long Đình đã không có ở đó nữa rồi!
Không có ở đó!
Mới vừa rồi, lúc tôi đi ra, anh ấy vẫn còn nằm trên giường mà.
Tôi bước nhanh tới trước cửa sổ, phát hiện cảnh cửa sổ đã mở toang, cái chăn trên giường lộn xộn lại trống không, Liễu Long Đình đã đi ra ngoài rồi.
Liễu Long Đình hiện tại cũng đã yếu ớt như vậy rồi, anh ấy mà ra ngoài thì còn có thể làm gì được? Tôi lập tức căng thẳng, muốn ra ngoài đi tìm anh ấy, chỉ có điều Vu Anh ngăn cản tôi, nói với tôi dẹp bỏ suy nghĩ đó đi, Liễu Long Đình đoán chừng là cố ý tránh né tôi, tôi có ra ngoài tìm cũng chưa chắc đã tìm được anh ấy, anh ấy làm việc tự mình đều có cân nhắc, cho nên cô ta mới bảo tôi chỉ cần ở nhà đời Liễu Long Đình trở về là được rồi.
Vu Anh cũng cùng tôi nghe những lời mà chú Hoàng nói, cộng thêm những gì cô ta hiểu được cũng nhiều hơn tôi, tôi đã hỏi Vu Anh rằng đứa bé trong bụng tôi, thật sự không có cách nào đánh cho nó ra ngoài được sao?
Vu Anh nhìn thoáng qua tôi, lắc đầu: "Lão già mà chúng ta gặp được ở nghĩa trang công cộng, lão già ấy còn có chút năng lực, nhưng thứ trong bụng cô đã có nghi ngờ vốn là một thứ rất ghê gớm, cộng thêm cô ta đã hút được nhiều tinh khí như vậy, dựa theo năng lực của chúng ta, thì không có cách nào đánh bại được cô ta."
"Vậy nếu như tìm một người có năng lực hơn thì sao?" Tôi hỏi Vu Anh.
"Người có năng lực hơn, giống như cấp bậc của thần sông, nếu như anh ta giúp cô nạo thai, vậy thì cái mạng vong này sẽ tính là cái nợ trên đầu anh ta, đồng thời, địa vị của người trong bụng cô, ngược lại cũng không hơn kém thần sông là bao, cho nên chuyện này nếu tốt, thì cô sẽ còn sống, còn nếu như không, cả cô, thần sông và thai nhi bên trong bụng của cô, đều phải chết."
Hiện tại người giỏi giang nhất mà tôi quen biết cũng chính là thần sông, thế nhưng tôi không có khả năng có thể khiến cho thần sông giúp đỡ tôi làm chuyện này, dựa theo cách nói của Vu Anh, vậy tôi hiện tại chỉ có thể chờ chết thôi sao?
"Vậy người phụ nữ trong bụng tôi lợi hại như vậy, cô có biết cô ta có nguồn gốc ra sao, lai lịch thế nào không?"
Ít nhất, cái này khiến cho tôi chết, ít nhất cũng phải để tôi biết tôi mang trong bụng vị đại thần nào, để đến lúc đó bị cô ta ép cho chết, còn biết được mình đã chết dưới tay ai.
Chỉ có điều lúc tôi hỏi Vu Anh vấn đề này, Vu Anh ngược lại là vô cùng bình tĩnh, nói với tôi: "Vấn đề thế này, tốt nhất là hãy để cho chính miệng Liễu Long Đình nói với cô, hiện tại tôi cũng còn không xác định được, nếu như tùy tiện nói với cô, chỉ sợ cảm tình giữa cô và tôi sẽ đi đến đoạn kết mất thôi."
Là ai kinh khủng như vậy? Làm cho đến Vu Anh cũng không dám nhắc tới tới tôi? Chỉ có điều đang khi tôi muốn tiếp tục hỏi dồn cô đến cùng, chuông điện thoại di động của tôi đột nhiên vang lên, tôi mở ra xem, là bà nội gọi tới.
Vừa nghĩ tới bà nội, tôi lập tức lại nghĩ tới chú Hoàng trông coi nghĩa trang, khuôn mặt của ông ta cùng bà nội cực kỳ giống nhau, thế là tôi đã mở miệng hỏi bà nội rằng bà có anh chị em ruột nào không?
Bà nội bỗng nhiên nghe tôi hỏi cái này, lập tức cũng có chút tò mò, sau đó cười một câu, nói anh chị em ruột của bà mất sớm, chỉ còn lại một mình bà