Sau khi Liễu Long Đình rời đi. Lạc cũng dìu tôi ngồi lên ghế, vươn tay lấy một quả nho trên bàn, lột vỏ đút vào miệng tôi, hỏi tôi tại sao bây giờ lại to gan như vậy, còn dám làm trái ý của Liễu Long Đình?
Tôi quay đầu liếc nhìn Lạc, nói với cô ấy: “Lẽ nào trong mắt cô ấy, tôi thật sự vô cùng nghe lời Liễu Long Đình sao?”
Tuy bản thân tôi cũng cho rằng mình nghe lời Liễu Long Đình, nhưng bị người khác nói ra miệng như vậy, trong lòng tôi có cảm giác không giống.
“Lẽ nào bản thân cô không cảm giác được sao? Anh ấy kêu đi hướng đông thì liền không dám đi hướng tây, tôi cũng đều nóng giận thay cô nữa là, nhưng mà cũng không trách cô, nên trách Liễu Long Đình, tâm cơ người đàn ông này quả nặng rồi, cô không phải là đối thủ của anh ấy, đừng nói là cô, nếu tôi mà yêu loại đàn ông này, không thể kiểm soát được, chỉ là tôi không giống như cô, tôi không kiểm soát được người đàn ông này, thì sẽ buông tay, nhưng cô lại ngốc, không buông được.”
Những gì Lạc nói, khiến tôi hoài nghi chính mình tại sao không buông được Liễu Long Đình, theo lý mà nói, những chuyện. trước đây mà Liễu Long Đình làm với tôi, nếu đổi lại bất cứ người phụ nữ nào, đều không chịu nối, mà tôi không chỉ chịu đựng, còn tiếp tục thích anh ấy giống như trước đây, loại cảm giác này, khiến tôi cảm thấy, dường như cả đời này của tôi, sẽ biến thành một người chỉ vì thích Liễu Long Đình.
Nhưng khi nghe Lạc nói, tôi trêu chọc cô ấy: “Cô thích phụ nữ, lại thích đàn ông, rốt cuộc thì cô thích giới tính nào nhất?”
Bây giờ trong đại điện chỉ còn tôi và Lạc là nữ, Lạc cũng nói với tôi một cách thờ ơ: “Chỉ cần đẹp và khiến tôi sẽ ngưỡng mộ, thì tôi sẽ thích, thật ra nói thật với cô một câu, trước khi cô nhìn thấy anh ấy, tôi cũng cảm thấy anh ấy đẹp, lúc đó tôi cũng muốn sở hữu anh ấy, dù sao anh ấy chỉ là một yêu quái nhỏ mấy trăm năm, nhưng tôi ở bên anh ấy mấy ngày, tôi phát hiện anh ấy là một người đàn ông mà tôi không khống chế được, nên tôi liền từ bỏ anh ấy, nhưng không ngờ cô lại to gan không sợ chết, bị anh ấy mê hoặc thì thôi, còn động chân tình với anh ấy, cô nói ở bên cạnh cô có mấy người tốt hơn anh ấy, Phượng Tố Thiên, tôi, mà nghe nói trước đây thần núi đối với cô cũng rất tốt, tại sao cô lại cứ dựa vào Liễu Long Đình không chịu buông tay.”
Trong lời nói của Lạc có ý oán trách, chỉ. là những người cô ấy nói, trừ cô ấy ở bên cạnh tôi, thì Phượng Tố Thiên không rõ tung tích, không biết anh ta đã trở về thiên đình, hay đang ở đâu, căn bản tôi không có nhiều sức lực để đi tìm anh ta, mà thần núi, từ đầu đã không phải là thứ gì tốt, bây giận lại càng nham hiểm và điên cuồng hơn, tôi chỉ hy vọng cô ấy sẽ đi lại con đường của Phượng Tổ Thiên và thần núi, tôi cũng không hy vọng đến người bạn cuối cùng cũng muốn đối đầu với tôi.
“Hôm nay tôi sẽ ở lại, chỉ muốn một mình gặp Vu, sau khi nhìn thấy anh ta xong tôi sẽ trở về, còn nữa, cô cũng đừng đến gần tôi, tôi sợ khi nào tôi xảy ra chuyện gì, sẽ liên lụy đến cô, sợ hại cô giống như Phượng Tố Thiên và Vu, những người thích tôi, đều sẽ không có kết cục tốt.”
Tôi nói thật mọi chuyện với Lạc, muốn cô ấy phải có đề phòng với tôi.
Sau khi Lạc nghe tôi nói xong, dựa người vào ghế, nhịp chân im lặng một lúc, sau đó quay đồ nhìn tôi, nói với tôi: “Trước khi tôi đến nhậm chức, cũng nghe nói một số chuyện về bọn họ, bây giờ có phải có cảm thấy áy náy với bọn họ? Vốn cô có thể ngây thơ hồn nhiên đi theo Liễu Long Đình, anh ấy kêu cô làm gì thì cô cứ làm theo là được rồi, ít nhất thì bây giờ anh ấy cũng có tình cảm - với cô, sẽ không hại cô nữa, nhưng bởi vì cô sợ những người ở xung quanh cô sẽ bị thương, cho nên cô không thể không bắt đầu cảnh giác, cô muốn ở lại gặp Vu, không đơn giản chỉ là muốn an ủi anh ta.”
Tôi gật đầu, tôi muốn tìm anh ta để hỏi rõ một số chuyện.
“Nằm xuống với tôi.” Lạc đột nhiên nói một câu, liền đặt tay lên phía sau ghế của tôi, muốn tôi gối lên tay cô ấy.
Tuy bây giờ cô ấy là thân con gái, nhưng tôi luôn nhớ bộ dáng lúc là đàn ông của cô ấy, kêu tôi gối lên tay cô ấy thì cũng có chút ngại ngùng, nhưng Lạc lại không để ý, thấy tôi không nằm, tôi ấy liền vươn tay ra và kéo tôi dựa vào cánh tay mềm mại của cô ấy, sau đó nói với tôi: “Hãy thả lỏng, thực ra cô đừng đem chuyện của bọn họ, đều quy thành lỗi của cô, cô có thể thay đổi bản thân, nhưng cô không thay đổi được bọn họ, Phượng Tố Thiên đi theo cô, đã hưởng vinh hoa phú quý mấy ngàn năm, ở trên vị trí cao, chịu chút. khổ thì tính là gì, kiếp trước cô cũng không kêu anh ta xuống giúp, là tự anh ta muốn xuống, cô là thân thể người phàm, không bảo vệ anh ta được, đau khổ này là anh ta tự tìm, còn về Vu, cô càng không nợ anh ta, kiếp tước nếu cô không thả anh ta, thì anh ta đã sớm chết rồi, sau này cô còn có lòng tốt, lại kêu thổ thần phong cho anh ta vị trí thần núi, nếu không cô cho rằng tại sao anh ta có thể giống cô, tạo phước như bây giờ?”
Khi Lạc nói với tôi những chuyện này, nước mắt của tôi không kiềm chế được mà rơi xuống: “Nhưng mà…”
Nhưng mà bọn họ đều là vì tôi, mà bị kéo xuống nước, tôi không có ký ức của kiếp trước, tôi không có cách nào liên hệ những ký ức của kiếp trước và hiện tại với nhau, cho nên khi nhìn thấy bọn họ bị tôi hại, tôi liền không khống chế được mà cảm thấy áy náy.
Nhưng sau đó, tôi không nói gì nữa, nhưng dường như Lạc biết tôi muốn nói gì, liễn vỗ lên vai tôi, và nói với tôi: “Đừng nghĩ nhiều, chính sự cố chấp của bọn họ khiến họ tự chịu đau khổ thôi, cho dù cô chết, thì bọn họ cũng sẽ buồn, nhưng mà cô yên tâm, tôi sẽ không đi trên con đường giống bọn họ, tôi không giống với bọn họ, vì tôi không muốn chiếm cô cho riêng mình, cũng không nghĩ sẽ cùng cô kết hôn, có chấp niệm muốn cùng cô bên nhau cả đồi, cô là cấp trên của tôi, tôi tông trọng cô, cô là bạn của tôi thì tôi sẽ bảo vệ cô, cô không muốn ở bên cạnh tôi, thì tôi cũng có những chàng trai và cô gái xinh đẹp ở bên tôi, đương nhiên, nếu có một ngày nào đó cô nói ở bên cạnh tôi, tôi bằng lòng mãi mãi giống bộ dáng của đàn ông, đến cưới và bảo vệ cô, đương nhiên bây giờ cô muốn tìm một người bạn thân, tôi sẽ luôn là bạn thân của cô.”
Khi Lạc nói những điều này với tôi, nhất thời tôi cũng không biết nên trả lời cô ấy như thế nào, mà Lạc cũng nhìn ra tôi cũng nhất thời bị cô ấy cảm động đến không biết nói gì, nên nửa đùa nửa thật nói với tôi: “Cô đừng quá cảm động, cô không biết, trong trái tim tôi luôn là trái tim của đàn ông, chưa thấy một người phụ nữ nào vì tôi mà cảm động, nếu không tôi liền để có bổ sung vào, cắm sừng cho Liễu Long Đình.”
Vốn tôi đang rất cảm động, nhưng bây giờ Lạc lại nói những lời không nghiêm chỉnh như vậy, tôi liền đánh cô ấy, và nói cô ấy không biết xấu hổ.
Lạc liền cười với tôi, gương mặt của cô ấy thật sự rất xinh đẹp, giống như một bông hoa vô cùng tươi đẹp, đẹp hơn so với tất cả những phụ nữ trên đời này.
Chúng tôi tiếp tục ngồi trên ghế trò chuyện, sau đó lại nói đến chuyện mỹ phẩm trang điểm, giày dép, túi xách và quần áo, đợi đến ngày hôm sau, tôi mới đi tìm thần núi, hỏi anh ta mục đích làm Nữ Hi sống lại.
Thần núi bây giờ đang bị nhốt trong ngục giam dưới lòng đất, thần phủ bị bao bởi mấy tầng kết giới, anh ta có rất nhiều mạng, nhưng anh ta không có pháp lực lớn như vậy để xông ra khỏi kết giới, khi tôi tiến vào kết giới, Lạc thì ở bên ngoài ngục giam đợi tôi, tôi bước vào nơi giam giữ thần núi, thì thấy anh ta đang ngồi dưới đất bưng chén cơm, áo giáp trên người cũng bị cởi bỏ, lúc này trên người đnag mặc bộ quần áo màu trắng của tù nhân, mái tóc dài xõa tung trên vai, bây giờ anh ta đang ở trong phòng giam, trông vô cùng thảm hại.
Nhưng lúc này thần núi cũng không thèm để ý đến, tiếp tục ăn cơm của anh ta, lúc trên người anh ta một bộ đồ của thần, khi cởi xuống, anh ta vẫn chấp nhận bộ dạng thấp kém đến bụi bặm, bây giờ anh ta không quay đầu lại nhìn tôi, liền nói với tôi: “Tôi biết em sẽ đến.”
“Vậy anh có biết tôi đến tìm anh làm gì không?” Tôi hỏi thần núi.
“Đương nhiên biết, em đến hỏi tôi về chuyện của Nữ Hi, bây giờ tôi chỉ có thể nói thẳng với em, cô ta xuất hiện để giúp đỡ em, đối phó với Liễu Long Đình”