Mục lục
Tránh ra Bảo bảo của ta là xà yêu - Bạch Tô (full)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Lúc này Hoặc bỗng tới đây khiến tôi rất khẩn trương. Chẳng qua ngẫm lại, pháp lực của tôi vẫn còn, không cần thiết sợ hắn ta. Có điều khi hắn ta nói tôi diễn kịch thì tôi vẫn không thoải mái. Tôi không muốn diễn dịch, nhưng lại không có cách nào khác.

“Tôi thế nào không liên quan tới anh. Nhưng anh nói vậy, chuyện đêm qua là Liễu Long Đình phải anh làm? Thuốc cũng là anh ta kêu anh dùng?” Tôi hỏi lại Hoặc.

“Không thì sao?” Hoặc trả lời sảng khoái: “Nếu không phải cậu ta kêu bọn ta làm vậy, trong thần phủ này có bao nhiêu là nữ tiên, việc gì ta cứ phải đối đầu với Vu đệ, càng muốn giành gái với cậu ta? Cậu ta thích cô bao nhiêu năm, bọn ta làm huynh đệ thì sao mà không biết tính cách của cậu ta? Cho nên cô cũng đừng hận ta, muốn hận thì hận Liễu Long Đình đi. Chính cậu ta đã kêu bọn ta làm như vậy, ta chỉ báo đáp ân tình cậu ta cứu bọn ta ra khỏi kết giới mà thôi. Nếu không có cậu ta cứu ra thì Vu sẽ không thả mấy anh em chúng ta ra ngoài."


Nếu chuyện tối qua là vì Hoặc thấy sắc đẹp nảy lòng tham thì tôi đã sớm quên nó rồi, bởi vì tôi cũng chẳng thiệt hại gì. Nhưng bây giờ Hoặc lại bảo chuyện này là do Liễu Long Đình sắp đặt, trong lòng tôi lập tức sụp đổ. Tại sao? Anh ta không sợ tôi thật sự có quan hệ với Thần Núi sao? Anh ta không yêu tôi sao? Nếu yêu tôi thì tại sao lại tự nguyện đưa tôi lên giường một người đàn ông khác? Trong lúc nhất thời, cảm xúc của tôi bắt đầu mất khống chế, hỏi Hoặc: “Tại sao? Tại sao anh ta lại kêu anh làm như vậy? Mục đích làm chuyện đó thì có ích lợi gì cho tôi với anh ta?"

“Đương nhiên là có lợi. Cô cũng không phải là lần đầu tiên quen biết Liễu Long Đình, tiến độ của cô quá chậm, muốn Vu hoàn toàn tin tưởng cô, hơn nữa yên lòng về cô thì cô phải trả giá bản thân, luyến tiếc con trẻ thì không bắt được sói. Mặc dù Liễu Long Đình yêu cô, nhưng tình yêu này so với tương lai của hai người thì đương nhiên tương lai càng quan trọng hơn. Huống chi nếu Liễu Long Đình đã kêu tôi bày ra cái bẫy này thì chứng minh cậu ta có thể tiếp thụ cô xảy ra quan hệ với Thần Núi. Cậu ta đã chấp nhận, cô còn có thể đổi sang nếm thử một người đàn ông khác, chẳng phải sung sướng hay sao?”

Đổi sang nếm thử một người đàn ông khác? Nghe Hoặc nói câu này, tôi quả thực khó có thể miêu tả tâm trạng của mình lúc này. Sao Liễu Long Đình lại kêu Hoặc dùng cách này phối hợp với tôi đối phó với Thần Núi? Anh ta không biết tôi từ chối Thần Núi thống khổ cỡ nào. Trong lòng tôi chỉ nghĩ về anh ta, nhưng anh ta đã sẵn sàng tiếp thụ tôi xảy ra quan hệ với Thần Núi. Sao trên thế giới này lại có loại đàn ông coi tôi là công cụ dưới danh nghĩa vì tương lai của chúng tôi? Tôi có thể làm bất cứ chuyện gì trái với tình yêu của chúng tôi, anh ta cũng có thể mượn danh nghĩa tình yêu để tha thứ cho tôi.

Tôi bỗng cảm thấy buồn cười, bèn hỏi Hoặc: “Lỡ như đêm qua tôi biểu hiện như trinh tiết liệt phụ, lập tức trở mặt với Vu thì sao? Quan hệ giữa tôi với Vu sẽ vỡ tan. Liễu Long Đình không suy xét tới chuyện này sao?”

Nếu hôm qua tôi thật sự làm vậy thì tôi với Thần Núi sẽ thực sự kết thúc. Không lấy được đôi mắt, còn phải đến một trận đại chiến. Liễu Long Đình không báo cho tôi một tiếng, ngay cả tôi cũng giấu diếm, anh ta không sợ kế hoạch sẽ thất bại sao?

Nghe tôi hỏi vậy, Hoặc bỗng cười âm trầm, tiếng cười này nghe vô cùng sắc bén, cứ như có thứ gì ma sát với thủy tinh phát ra tiếng vang chói tai.

“Cô lại không phải là con nít, sao còn phạm phải sai lầm ngu xuẩn như vậy? Chắc chắn Liễu Long Đình rất hiểu biết tính cách của cô nên mới yên tâm bố trí kế hoạch này. Sau khi anh em chúng tôi đi ra thì cũng đã hỏi thăm chuyện của cô, phát hiện cô chẳng những có thể nhẫn nại mà còn nhẫn nại rất giỏi. Lúc trước cô ở bên Liễu Long Đình, cậu ta mượn bụng cô sinh ra kẻ thù của cô mà cô còn chịu tha thứ cho cậu ta, tiếp tục ở bên cậu ta, thế thì còn gì mà cô không thể nhịn? Cậu ta đoán chắc cô sẽ không ngu xuẩn đến mức nói thẳng với Vu. Nhưng cô cũng giỏi thật, chẳng những không mất trinh mà còn làm cho huynh đệ của ta nghe lời răm rắp, có bản lĩnh.

Từng câu nói của Hoặc như mũi kim đâm vào tim tôi, khiến tôi nhớ lại chuyện cũ đã gần như quên mất.

“Vậy anh ta còn nói chuyện khác không? Kế hoạch của các anh là gì? Tại sao không nói cho tôi?” Tôi hỏi Hoặc.



“Nói cho cô thì sợ cô diễn không được. Vu cũng không phải là dạng vừa, chỉ cần hơi bại lộ thì cậu ta sẽ phát hiện ngay. Các huynh đệ bọn ta tới đây là để tăng tiến độ cho cô. Thực ra bây giờ cô thu hoạch tín nhiệm của Vu, cậu ta thấy cô chịu hiến dâng cho cậu ta, cho dù biết là dùng đôi mắt khống chế cô, nhưng cô nghe lời như vậy thì cậu ta sẽ tự an ủi mình là cô thật lòng với cậu ta. Chỉ cần cậu ta thoát ly lý trí, đứng về phía cô thì chuyện này đã thành công một nửa.”

Dễ dàng thành công một nửa như vậy, cái bẫy của Liễu Long Đình đúng là tuyệt diệu. Tôi cố gắng mấy tháng không bằng một chiêu tung mồi dụ sói của anh ta. Tôi quen biết nhiều người như vậy, Liễu Long Đình là người có tâm cơ sâu nhất, giỏi tính kế nhất mà tôi gặp. Không ai có thể thấu hiểu anh ta, dù anh ta không có một chút tinh khí và tu vi thì cũng có thể hạ gục kẻ mạnh hơn mình. Có đôi lúc lực lượng hùng mạnh nhất cũng đánh không lại kế hoạch trong đầu anh ta.

Anh ta thật sự rất lợi hại, lợi hại đến mức tôi không thể khống chế. Tôi khen anh ta, cũng là trào phúng anh ta. Cũng rất bất đắc dĩ.

“Vậy kế tiếp các anh tính thế nào?”

“Kế tiếp thì dễ làm” Hoặc đứng dậy, lúc này hắn ta vẫn là một luồng khí đen, lại gần tôi nói: “Bây giờ tôi tới tìm cô là để nói cho cô biết kế hoạch còn lại, nhưng cô không được tiết lộ, chỉ cần tiết lộ thì mọi cố gắng trước đó của cô đều đi tong, cô bày ra kết giới trước đi.”

Thấy khí đen phập phồng trước mặt mình, trong lòng tôi rất kháng cự kế hoạch này, nhưng tôi ở trong thần phủ bao lâu nay, cùng Thần Núi chung sống sớm chiều, chính là để Thần Núi cam tâm tình nguyện giao đôi mắt cho tôi. Bây giờ đã làm tới nước này, tôi không biết nên lùi bước như thế nào, vì thế tôi đành phải nghe lời Hoặc, trực tiếp biến ra kết giới rồi kêu hắn ta có thể nói được rồi.

“Trước kia Vu không dám đối mặt với tình cảm của cô, cho nên cậu ta mới không ngừng trả thù cô, trả thù Liễu Long Đình. Nhưng bây giờ thì khác, cô với cậu ta đã ở bên nhau rất lâu, cậu ta đã dần dần ổn định tình cảm với cô, lại thêm tối hôm qua mấy anh em bọn tôi kích thích cậu ta nên bây giờ cậu ta càng muốn chiếm hữu bảo vệ cô. Bây giờ chúng ta tranh thủ làm luôn cho nóng, tối qua trên bữa tiệc, cậu ta thấy cô liên tục nhìn Liễu Long Đình thì rất bận tâm. Hôm nay cô cho cậu ta một bất ngờ, nói với cậu ta là để bày tỏ tấm lòng, cô sẽ tặng cho cậu ta thủ cấp của Liễu Long Đình để cậu ta yên lòng”


“Ý anh là tôi thật sự phải đi giết Liễu Long Đình? Liễu Long Đình muốn chết sao?” Tôi hỏi Hoặc, giọng nói trở nên xao động. Chẳng qua nói xong thì tôi bình tĩnh lại. Tối qua Thần Núi cũng nói như vậy với tôi, chẳng qua tôi đoán Liễu Long Đình không có khả năng vạch ra kế hoạch khiến mình chịu chết.


“Đương nhiên không phải, Liễu



Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK