“Sao anh lại nói như vậy chứ?” Tôi quay đầu đem rút bàn tay của U Quân đang ôm lấy eo của mình ra, lại nói với anh ta: “Sao anh lại có thể nghi ngờ em được chứ, hiện tại em đã gả cho anh rồi, sao còn có thể cùng với người đàn ông khác được chứ.”
Khi nghe thấy lời tôi nói, anh ta cười với vẻ tà mị, rồi nói với tôi: “Sao anh tin được em đây, dù sao thì em của hiện tại cũng đâu có giống với em của trước đây, em vì Liễu Long Đình mà nguyện ý gả cho người đàn ông mà em không thích, nguyện ý nằm trên giường cùng với anh ta, như vậy làm sao anh có thể tin tưởng em được đây.”
Tôi không biết hôm nay dây thần kinh nào của anh ta bị chập nữa, thế nhưng khi Phượng Tố Thiên đến chỗ của tôi toàn nói những chuyện không đâu, tuy rằng quả thật tôi vì cứu Liễu Long Đình nên mới theo anh ta, nhưng thật sự tôi chưa từng làm chuyện gì có lỗi với anh ta cả.
Vì thế tôi liền quay đầu về phía U Quân, rồi nói với anh ta: “Em phải làm sao thì anh mới tin tưởng em.”
Đoán chừng nhìn thấy được sự nghiêm túc của tôi nên U Quân mới thả lỏng sắc mặt có vẻ uy hiếp, cầm lấy tay của tôi, cúi đầu nói với tôi: “Em không cần làm gì để chứng minh cả, để anh tới kiểm tra là biết ngay thôi.”
Vừa nói anh ta vừa ôm chặt lấy tôi, đặt tôi xuống giường sau đó cả người anh ta đè lên người tôi.
Nếu như trước đây, cho dù anh ta có đối với tôi như thế nào thì tôi cũng sẽ không phản kháng, bởi vì đối với tâm lý của một người phụ nữ, tôi nguyện ý phát sinh quan hệ với anh ta là vì tôi muốn trả thù Liễu Long Đình, nhưng hiện tại khi lấy ra chiếc vòng cổ của Liễu Long Đình mà Liễu Liệt Vân đưa cho tôi, mỗi khi phát sinh quan hệ với U Quân là trong đầu tôi hiện ra dáng vẻ bị bệnh của Liễu Long Đình, trong lúc anh ấy còn đang sinh bệnh mà tôi lại cùng người đàn ông khác làm chuyện vợ chồng thì tôi quả thực có lỗi với anh ấy.
Trong lòng tôi biết hiện tại quan hệ giữa tôi với anh ấy không còn gì nữa, thế nhưng loại cảm giác này cứ chôn sâu ở trong lòng không thể bỏ đi được, hiện tại U Quân là chồng của tôi, nên hiện tại tôi cùng với anh ta làm bất cứ chuyện gì cũng là chuyện đương nhiên. Trước đây Liễu Long Đình đem đỉnh Tạo Vật cho tôi, chẳng lẽ anh ấy không cho rằng tôi sẽ đem đỉnh giao cho Thiên đế hay sao? Hiện tại lại đem tất cả lỗi sai đổ lên đầu của tôi, nhưng nếu tôi không đem trả đỉnh Tạo Vật cho Thiên đế thì U Quân cũng sẽ không nhân cơ hội này khiến cho thế giới này được yên bình.
Trong lòng tôi lúc nào cũng nhắc nhở bản thân rằng, tôi đã gả cho U Quân, Liễu Long Đình cũng không muốn đoạt tôi trở lại, cũng không muốn đi theo tôi, cho nên cho dù tôi có muốn đi tìm anh ấy như thế nào thì anh ấy cũng sẽ đối xử lạnh lùng với tôi mà thôi, vì thế nên tôi cũng thể nào cứ như một con chó chạy đi cầu xin anh ấy thu lưu mình được nữa, chúng tôi không thể nào quay lại như trước được nữa, quá khứ chính là quá khứ, tôi phải chấp nhận thực tại.
Cả một buổi tối tôi bị ảnh hưởng cảm xúc cho nên dường như U Quân có vẻ không được tận hứng, thời điểm giao triền với tôi, căn bản là tôi không cảm thấy hưng phấn một chút nào, nên đã kêu anh ta đi mà tìm Liễu Liệt Vân đi, hiện tại Liễu Liệt Vân đã là Đế hậu của anh ta, đã sinh cho anh ta một nam một nữ.
Xem chừng lời nói của tôi đã khiến cho U Quân cảm thấy được sự thay đổi trong lòng tôi, lúc trước anh ta còn đối xử với tôi không tệ, nhưng sau khi nghe lời đó của tôi, thì nhất thời sắc mặt của anh ta tối sầm lại, anh ta nhìn thẳng vào khuôn mặt của tôi một lúc lâu rồi nói: “Đã có ai đó nói gì với em sao? Sao hôm nay lại lạnh lùng như vậy.”
Quả thật sau khi Liễu Liệt Vân nói những lời này với tôi khiến cho tâm trạng của tôi rất tệ nên mới không còn nguyện ý nịnh bợ U Quân nữa, thế nhưng hiện tại tôi không muốn nói với U Quân rằng Liễu Liệt Vân đã tới tìm tôi, vì thế tôi liền nói với anh ta rằng không có.
Dường như U Quân cũng không tin tưởng lời nói của tôi, có thể là anh ta đã nhận ra tôi lừa gạt anh ta, thế nhưng anh ta biết rằng tôi sẽ không nói nên cũng không bắt ép tôi, chỉ nói với tôi một câu: “Mặc kệ là ai đã nói với em điều gì, cũng mặc kệ em đã nghĩ những gì, thế nhưng anh nói cho em biết, hiện tại em đã gả cho anh, chỉ cần anh không muốn buông tha cho em thì trong Tam giới này sẽ không ai dám giúp em. Anh đồng ý mang Liễu Long Đình lên thiên đình này không phải để em nhìn thấy anh ta mà tro tàn lại cháy, mà anh muốn xem em sẽ tra tấn anh ta như thế nào. Nếu như em không chung thủy với anh thì anh nói cho em biết, tất cả những thứ hiện tại mà em có được, còn cả cái thế giới tạm thời được yên bình này nữa, nếu như em khiến anh mất hứng thì anh có thể đảo ngược lại thời gian bất cứ lúc nào khiến cho tất cả mọi thứ trở lại như trước đây.”
U Quân nói rất nhiều, mỗi một câu nói đều vô cùng hung ác, với sự hiểu biết về tính cách anh ta của tôi thì anh ta chính là người nói được làm được, hơn nữa vốn dĩ anh ta là người vô cùng tàn nhẫn và hung bạo. Lúc anh ta tàn nhẫn nói những lời này với tôi, bỗng nhiên lúc đó tôi hiểu vì sao Liễu Long Đình lại đối xử lạnh lùng với tôi như vậy, vì dựa theo lý mà nói anh ấy nguyện ý để cho tôi đi tìm cái chết, hơn nữa tôi còn nguyện ý hy sinh hạnh phúc của bản thân vì anh ấy cho nên anh ấy không thể nào đối xử tuyệt tình với tôi như vậy được, mà điều duy nhất khiến anh ấy hạ quyết tâm đối xử tàn nhẫn với tôi chính là anh ấy biết việc tôi muốn cứu anh ấy, thế nhưng chúng tôi lại không thể đấu lại được U Quân. Hiện tại U Quân là người đứng đầu tam giới, cho dù chúng tôi có muốn phản kháng thì cũng sẽ phải khuất phục dưới uy lực của U Quân. Đến cùng, tôi vẫn phải trải qua vận mệnh giống nhau, tôi vẫn không cách nào cân bằng lại được tam giới này, phải đổi lấy tình yêu của tôi và Liễu Long Đình, còn Liễu Long Đình cũng không còn cách nào đành phải buông tay tất cả mọi thứ, điều này nói lên rằng anh ấy vẫn còn yêu tôi.
Tôi cũng không rõ cảm xúc trong lòng của mình lúc này là gì, cho dù có hiểu được nhiều thứ nhưng tôi lại không thể làm được gì nhiều, hiện tại người đứng trước mắt tôi là U Quân, anh ta là người nắm giữ đỉnh Tạo Vật, có thể thay đổi tất cả mọi thứ trên thế giới này. Nếu như lúc trước tôi không mang đỉnh tới cho Thiên đế, nếu như lúc trước tôi không để Liễu Long Đình lấy được đỉnh, nếu như lúc trước tôi đem phá hủy chiếc đỉnh đó đi thì mọi chuyện sẽ không có kết cục như hiện tại.
Tất cả đều là số mệnh, trời có thể tính được mạng người, nhưng mọi thứ đều có thể thay đổi.
Nhìn thấy dáng vẻ tức giận của U Quân, tôi lại quay người lấy lòng anh ta, nói với anh ta rằng đừng tức giận nữa, em sai rồi được chưa, chỉ là gần đây em buồn phiền vì sao mãi mà Liễu Long Đình vẫn chưa đi đối phó với Thiên đế, khiến cho em lúc nào cũng phải lo sợ, vì thế cho nên tâm trạng của em mới không tốt.
Tôi tùy tiện lấy cớ, U Quân là người thông minh, phản ứng đầu tiên của anh ta đã hoài nghi xem ai đã nói gì đó với tôi, vì sao mà tôi lại tức giận, thế nhưng hiện tại tôi lại giải thích cẩn thận như thế, vì vậy U Quân cứ yên lặng nhìn tôi như thế, chính bản thân anh ta cũng có chút phủ định suy nghĩ vừa rồi của mình. Dù sao thì cũng chẳng có người đàn ông thích bản thân mình bị đội nón xanh mà lại chẳng có lý do, hơn nữa anh ta thật sự rất thích ở bên cạnh tôi và cần tôi nên U Quân cũng không quan tâm tới những chuyện rắc rối này nữa, anh ta liền kéo tôi vào trong lồng ngực, vỗ vỗ bả vai của tôi rồi nói: “Em cứ yên tâm đi, Liễu Long Đình chắc chắn sẽ giúp em thôi.”
Thấy U Quân trả lời tự tin như vậy, tôi liền hỏi anh ta một câu: “Vì sao?”
U Quân quay sang, khẽ hôn lên chóp mũi của tôi một cách cưng chiều rồi nói: “Bởi vì anh ta…”
Thế nhưng anh ta còn chưa nói xong, U Quân liền ngừng lại, dường như có gì đó không thể nói với tôi, vì thế anh ta liền vong vo chuyển đề tài, nói anh ta nhất định sẽ giúp tôi, tôi phải tin tưởng anh ta.
Trên thế giới này, cam tâm tình nguyện dùng chính tính mạng của bản thân đi giúp đỡ ngoại trừ yêu thì chính là áy náy. Liễu Long Đình không thể hiện sự áy náy với tôi, thế nhưng hiện tại anh ấy lại giúp đỡ tôi, xem ra là anh ấy vẫn còn tình cảm đối với tôi. Còn U Quân vẫn luôn nói rằng thái độ của Liễu Long Đình đối với tôi như thế nào, chính vì thái độ lạnh lùng của Liễu Long Đình đối với tôi cho nên tôi mới từ bỏ anh ấy, đương nhiên là U Quân cũng không phải kẻ ngốc khiến cho tôi có hy vọng trở lại, trong lòng cứ nghĩ đến Liễu Long Đình.
Thế nhưng quả thật là U Quân đã đoán đúng, khoảng mấy ngày sau, tinh quan ở trong phủ Tinh quân xin phép U Quân được tổ chức lễ mừng ở trong phủ tinh quân, nói là muốn cầu phúc cho người dân.
Chuyện cầu phúc thật ra không phải chuyện của phủ Tinh quân, hiện tại số thần tiên ở trên Cửu trùng thiên trong lần cầu phúc này, ngoại trừ người trong phủ Tinh quân có thể xử lý được thì cũng chẳng còn ai khác có thể xử lý được chuyện này, hơn nữa rất có thể chính Liễu Long Đình đã bố trí cái bẫy này để Thiên đế nhảy vào, cho nên căn bản U Quân không hề lo lắng, trực tiếp phê duyệt.
Nếu như là vài ngày trước thì tôi chắc chắn sẽ không quan tâm đến sự sống chết của Liễu Long Đình, thế nhưng hiện tại khi thấy dáng vẻ không để mạng sống Liễu Long Đình vào mắt của U Quân thì tôi lại có chút lo lắng rằng Liễu Long Đình sẽ phải chết, dù sao thì hiện tại Liễu Long Đình cũng không thể cứ thế mà đi tìm cái chết được, tôi nhất định phải âm thầm làm chút gì đó giúp anh ấy.