Vương Toàn không ngờ tôi lại khỏe đến thế, ngơ ngẩn nhìn tôi, nhưng vẫn chưa từ bỏ ý định mà tiếp tục nhoài người lên, còn nói: “Đồ kỹ nữ, cậu còn dám đánh tôi hả? Cậu kêu tôi chờ một năm, có bạn trai rồi còn giả vờ trong sạch gì nữa? Cậu đã quên lúc trước nói chuyện với tôi như thế nào rồi hả?”
Nói rồi cậu ta giật lấy di động của tôi. Vừa lúc tôi không khóa màn hình, cậu ta tìm đến lịch sử tin nhắn hơn một năm trước, đọc hết tin nhắn đùa giỡn ra để làm nhục tôi, hơn nữa còn nói: “Chẳng phải cậu nói cậu vừa giỏi kỹ năng vừa nhiều nước hay sao? Vậy thì tôi sẽ thỏa mãn nguyện vọng của cậu, chơi chết đồ kỹ nữ phụ lòng này!”
Lúc trước tôi cũng có ý đồ kết giao với cậu ta, nhưng chuyện đã trôi qua lâu rồi, tôi với cậu ta không tiếp tục dây dưa nữa. Vương Toàn cố tình gây sự chẳng những khiến tôi ghê tởm mà ngay cả Liễu Long Đình cũng phiền chán, trực tiếp biến thành một con rắn to bằng cánh tay chui ra khỏi cổ áo tôi, cắn lên di động trong tay Vương Toàn ném xuống đất, há to miệng đe dọa Vương Toàn. Để lộ dáng vẻ dữ tợn cùng hai cái răng nanh nhọn hoäc của anh ta, cất tiếng rống đe dọa.
Miệng hắn há to trông rất lớn, có thể nuốt hết cả cái đầu của Vương Toàn. Ngay cả tôi cũng sợ hãi Liễu Long Đình như vậy, huống chi là Vương Toàn lần đầu tiên thấy rắn. Chiêu này khiến Vương Toàn lập tức mở to mắt, khẩn trương nhìn miệng rắn không nhúc nhích. Sau khi phản ứng lại, cậu ta hoảng sợ chui đến bên cạnh cửa xe, kích động hỏi tôi con rắn này ở đâu ra? Quả nhiên Liễu Long Đình ra tay một người bằng mười tôi. Thấy Vương Toàn sợ run cầm cập, tôi không nhịn được bật cười, hù dọa Vương Toàn thì thôi, bèn kêu Liễu Long Đình thu hồi dáng vẻ đáng sợ đó đi. Song lúc này Liễu Long Đình lại không nghe tôi. Khi đuôi của anh ta hoàn toàn trượt ra khỏi áo tôi, thân thể anh ta phóng to hơn, há mồm cắn Vương Toàn.
Máu tươi lập tức nhuộm đỏ bờ vai Vương Toàn. Liễu Long Đình còn chưa xong chuyện, bò tới quấn lấy Vương Toàn, hung ác cắn xé cậu ta. Trong xe máu thịt pha lẫn với tiếng hét thảm thiết của Vương Toàn, quả thực là đang trình diễn điện ảnh “Mối Họa Trăn Điên”.
Tôi không ngờ Liễu Long Đình lại nóng tính như thế, nhất thời sợ ngây người. Tỉnh táo lại, tôi vội vàng túm lấy Liễu Long Đình, muốn kêu anh ta dừng tay. Nhưng lúc này ngay cả Liễu Long Đình cũng không nhận ra tôi, quay sang hung ác nhìn tôi, vung đuôi ném tôi đụng vào cửa kính xe khiến tôi choáng váng. Vương Toàn mở cửa xe muốn trốn, song trên người cậu †a thắt dây an toàn, dây an toàn lại bị thân rẳn của Liễu Long Đình che mất, cậu ta không thể bỏ trốn. Giày vò mấy phút, rõ ràng bị Liêu Long Đình cắn chết trong xe.
Tôi không biết tại sao lúc Liễu Long Đình đi theo tôi vẫn còn bình thường, bây giờ chỉ bị Vương Toàn nhục nhã mấy câu mà cậu ta lại tức giận. Nhìn Vương Toàn đã trợn trắng mắt, thân thế đây máu, nội tạng đều bị Liễu Long Đình lôi ra, đầu óc tôi trống rỗng. Lúc trước Liễu Long Đình giết Chu Phú Quý là vì Chu Phú Quý đáng chết, nhưng còn Vương Toàn, dù cậu ta muốn hiếp tôi thì cũng chưa đến nỗi phải chết! Hơn nữa tôi nghe nói nhà cậu ta có chút thế lực, lỡ cảnh sát mà điều tra thì nửa đời sau tôi không cần sống nữa, không ngôi thù thì cũng ăn kẹo đồng.
Thấy tôi vẫn nhìn chăm chăm Vương Toàn, Liễu Long Đình buông thân thể Vương Toàn ra, nửa người trên biến thành hình người rướn cố về phía tôi, tư thế giống hệt lúc tôi gặp anh ta ở nhà Anh Cô, cười âm u: “Sao? Cô đau lòng người tình trước kia của cô đã chết hả?”
“Anh nói gì vậy hả?!” Bây giờ Vương Toàn đã chết, Liễu Long Đình lại bắt đầu vu khống tôi, thật không hiểu nổi anh ta nổi điên chỗ nào, tôi đành nói: “Cậu ta chết chẳng lẽ tôi còn phải vui mừng? Thực ra anh chỉ cần hù dọa cậu ta là được, tại sao lại giết cậu ta? Anh quên anh là tiên, không thể giết người hả?”
Tôi vừa giận vừa sợ Liễu Long Đình, tu luyện bao nhiêu năm, sao hành sự còn tùy hứng như thế?
“Cô đã thấy tôi giết người một lần rồi mà, sao lần trước giết Chu Phú Quý cô không kích động như vậy?”
Tôi khó tin nhìn Liễu Long Đình, không hiểu lúc này anh ta đang nghĩ gì. Vào thời điểm này, tôi không có tâm tư dây dưa với Liễu Long Đình, chỉ lo lắng chuyện của Vương Toàn nên giải quyết như thế nào đây. Người cuổi cùng cậu †a gặp là tôi, lúc chết tôi cũng ở bên cạnh, cậu ta chết là do bị rắn cắn, nhưng điều tra thì cũng chỉ ra một mình tôi. Tôi không muốn cãi cọ với Liêu Long Đình về vấn đề vớ vấn này, bây giờ nếu tôi tự thú thì không chừng sau này có thế sống lâu một chút.
Tôi không để ý Liễu Long Đình, mở cửa xe xoay người muốn đi ra ngoài. Liễu Long Đình lập tức nắm tay tôi hỏi tôi đi đâu?
“Đi tự thú, lỡ xúi quẩy thì chắc sẽ bị bản chết, kiếp này kiếp sau không cần gặp anh, nếu may mắn thì có lẽ còn được ra tù, tiếp tục hợp tác với anh, làm đệ tử xuất mã của anh”
Nghe tôi nói xong, Liễu Long Đình kinh ngạc nhìn tôi, vẫn nắm chặt cổ tay tôi, một hồi lâu sau mới hoàn toàn biến thành người, nói không cần phiên phức như thế, anh ta có cách giúp cậu ta hồi sinh.
“Cách gì?” Tôi hỏi. Tôi chưa bao giờ biết anh ta còn có bản lĩnh giúp người khác cải tử hoàn sinh.
“Nói cho cô biết cô cũng không dùng được. Tuy nhiên lúc tôi hồi sinh cậu ta, cô không được nhìn”
Chỉ cần có thể làm cho Vương Toàn hôi sinh, đừng nói là không nhìn, cho dù kêu tôi ra công trường khiêng gạch một năm tôi cũng chịu. Thế là tôi nhanh chóng gật đầu, nhắm mắt lại. Chắc Liễu Long Đình vẫn không yên lòng tôi nên lại cởi áo khoác ra quấn lên đầu tôi, lại dùng món đồ nào đó quấn lên cổ tôi, hoàn toàn che khuất tầm mắt của tôi. Tôi không biết có phải Liễu Long Đình hôn tôi cách quần áo hay không, tóm lại tôi cảm thấy mặt mình bị chạm vào, sau đó cái thai trong bụng tôi trở nên xao động, giống như có thứ gì bò ra từ bụng tôi, nhưng khi tôi nghiêm túc cảm nhận thì lại không thấy gì.
Liễu Long Đình nhúc nhích một chút. Tôi không biết anh ta đang làm gì. Chờ khoảng 3 phút sau, tôi bỗng nghe thấy tiếng Vương Toàn hắt xì, khẩn trương nói: “Bạch Tô, Bạch Tô cậu không sao chứ?” Quần áo che trên mặt tôi bị lấy ra, Vương Toàn đẫm máu xuất hiện trước mặt tôi: “Ài, hôm nay thật xui xẻo, vốn định dẫn cậu với bạn trai cậu tới dự tiệc sinh nhật của tớ, vậy mà tớ lại lái xe lung tung làm gãy chân, cậu không sao chứ?”
Tôi khó hiểu nhìn Vương Toàn, quay lại nhìn Liễu Long Đình ngồi trên ghế sau. Liễu Long Đình nhìn tôi: “Tôi xóa bỏ một chút ký ức của cậu ta, nhân tiên bỏ thêm chút giải thích phù hợp.”
“Cái gì? Vương Toàn không hiểu ý của Liễu Long Đình. Nhìn Vương Toàn vừa ôm chân chảy máu vừa tò mò hỏi Liễu Long Đình nói gì, cảm xúc của tôi trở nên xao động, tôi quả thực yêu Liễu Long Đình chết mất. Không rảnh chú ý tới Vương Toàn, tôi nhoài người ôm Liêu Long Đình, ra sức hôn lên mặt anh ta, để lại dấu son môi rõ ràng trên má.
“Liễu Long Đình, tôi yêu anh”
Nếu là ngày thường thì chắc chản tôi sẽ đỏ mặt không nói nên lời. Song lúc này lại như thuận theo tự nhiên mà nói với Liễu Long Đình.
Đôi mắt xinh đẹp của Liễu Long Đình nhìn tôi, bật cười một chút, ánh mắt ấm áp, giả vờ đẩy tôi ra nói: “Tôi chướng mắt cô, vừa xấu vừa ngốc”
Tôi không khỏi xấu hổ. Vương Toàn lái xe kêu chúng tôi đừng khoe tình yêu nữa, sau khi tới chỗ Diêu Lê Na, chúng tôi sẽ đi tìm một bệnh viện băng bó vết thương trước.