Bạch Tô cùng Thần Núi đã tách ra từ khi còn ở Đào Viên, đến giờ còn chưa gặp lại anh ta, mà bây giờ lại có người bẩm nói tôi và anh ta ở cùng một chỗ, đây quả thật là làm cho tôi có chút nghi hoặc. Rốt cuộc là có chuyện gì xảy ra. Mà Ngân Hoa giáo chủ nghe thấy bẩm báo nói đã tìm được Bạch Tô, vội vàng nói với Liễu Kiều Nhi, bảo Liễu Kiều Nhi mau đi gọi Liễu Long Đình tới đây.
Liễu Kiều Nhi nghe nói đã tìm được tôi, cũng có vẻ mặt mơ hồ, nhưng vẫn bĩu môi, đi gọi Liễu Long Đình tới.
Sau khi Liễu Long Đình biết chuyện này, cũng không lộ ra biểu tình rất kinh ngạc. Sau đó liền nói với Ngân Hoa giáo chủ nếu là người đã tìm được, vậy bọn họ liền xuất phát đi xem xét tình hình. Phỏng chừng Ngân Hoa giáo chủ còn muốn nhìn xem sắc mặt của Liễu Long Đình khi nghe tin người mình yêu bị tìm thấy và sắp bị bắt sẽ thế nào, chắc là sẽ có biểu tình khổ sở gì đó, nhưng khi nhìn thấy vẻ mặt lạnh lùng của Liễu Long Đình, cô ta liền lắc đầu, nói với Liễu Long Đình: "Vốn tưởng rằng người có tình cảm sâu đậm, ít nhất là với Bạch Tô có thứ tình cảm này, nhưng có vẻ là ta là nhìn lầm. Trước kia người đối với cô ta tốt như vậy không phải bởi vì yêu mà vì bản thân người thực sự đã bị đôi mắt này mê hoặc. Đôi mắt này của Bạch Tô đã ở trên người ta cả 100 năm nên pháp lực đã không còn như trước. giờ đến cả nghe thấy tên cô ta, nó cũng không quan tâm
Liễu Long Đình nghe Ngân Hoa giáo chủ nói lời này, cảm thấy buồn cười, nói: "Tìm được Bạch Tô, người không phải lập tức muốn gả cho ta sao? Hiện giờ ta không còn quan tâm đến Bạch Tô, không phải cô nên là người vui mừng hay sao?"
Ngân Hoa giáo chủ nghe Liễu Long Đình nói như vậy, nhất thời liền kiêu ngạo nói: "Ngươi đừng đắc ý, ta đồng ý gả cho ngươi, cũng chỉ là muốn người trở thành một cái bàn đạp, loại đàn ông bạc tình như anh, tôi thấy khinh thường
Nghĩ đến tối hôm qua Ngân Hoa giáo chủ còn cố ý dụ dỗ Liễu Long Đình, hiện tại lại xem thường Liễu Long Đình. Có trời mới biết trong lòng nàng rốt cuộc đang suy nghĩ cái gì. Bất quá hiện tại chúng tôi có tin tức Bạch Tô, Liễu Long liền gọi vị thần tiên khi nãy đến, sau đó ôm tôi cùng Ngân Hoa giáo chủ xuất phát theo sau vị thần tiên
Ngân Hoa giáo chủ nhìn Liễu Long Đình ngay cả đi tìm Bạch Tô cũng mang theo tôi, nhất thời liền cười nhạo Liễu Long Đình. Mà trên đường chúng ta đi theo vị thần tiên kia bay về phía bắc, Liễu Long Đình liền hỏi Ngân Hoa giáo chủ, sao Phượng Tổ Thiên cùng Hư không đi theo cô ta tới đây?
"Bọn họ có đến hay không thì liên quan gì đến ngươi?" Ta nói cho người biết Liễu Long Đình, coi như là sau khi chúng ta kết hôn, Hư cùng Phượng Tổ Thiên, cũng vẫn là người của ta!”
"Được a, vậy thì Chu Nhi cũng sẽ vẫn là người của ta." Liễu Long Đình trả lời thoải mái.
Vốn cũng chỉ là đối thoại bình thường, nhưng trong tai tôi từng chữ từng chữ đều có chút giống như đâm vào miệng tôi, trước đây tôi chờ đợi gả cho Liễu Long Đình như thế nào, nhưng cuối cùng lại phải gả cho một người không ra gì, tôi là phải lấy Phượng Tổ Thiên, Mà kiếp trước Liễu Long Đình đã vì Ngân Hoa giáo chủ trả giá tất cả. Cho đến kiếp này, mặc dù hiện tại thân phân đã thay đổi, tôi cũng đã công khai thân cùng Liễu Long Đình nhưng người mà anh ấy lấy vẫn là Ngân Hoa giáo chủ. Mà tôi không có năng lực ngăn cản Ngân Hoa giáo chủ gả cho Liễu Long Đình, bởi vì vô luận là đối với tôi hay là đối với Liễu Long Đình, ngăn cản đều không thu được lợi ích gì.
Đã qua cái thời kì mà chúng tôi bất chấp tất cả cho tình yêu. Hiện giờ tình yêu của chúng tôi chỉ được thể hiện một cách âm thầm. Chúng tôi một đường bay về những dãy núi phương bắc, dù sao Thần Núi cũng chỉ có thể dựa vào nơi có núi, mới có thể có lực lượng thật lớn, lúc chúng ta sắp tới Tần Lĩnh, tôi quả thật là ngửi thấy khí tức kiếp trước của tôi ở đây, điều này làm cho tôi không khỏi nhớ tới cái thế thân lúc trước Liễu Long Đình đã làm cho ta, không phải là Thần Núi đang đi theo thể thân của tôi đi.
Tôi không nghĩ chuyện này sẽ có khả năng, vì dù sao khí tức của ta cũng đã bỏ vào trong thể thân kia, nếu như chỉ là một người thế thân của ta bị tìm được, vậy còn dễ nói, nhưng nếu thế thân này lại ở cùng một chỗ với Thần Núi thì tôi lại không thể tưởng tượng được. Thần Núi là người có thủ đoạn, tính kiên nhẫn cùng với khả năng thấu hiểu lòng người cũng không kém hơn Liễu Long Đình. Nên cho dù là người bình thường nhìn không ra là thể thân, thì anh ta cũng nhất định có thể nhìn ra. Thế nhưng bây giờ anh ta lại coi thế thân là tôi, hơn nữa nữa còn mang hành tung để lộ ra đến mức ngay cả một thần tiên bé nhỏ cũng có thể phát hiện. Điều này làm tôi có chút hoài nghi, nghi ngờ liệu đây có phải là một âm mưu của anh ta hay không?
Tám trăm dặm Tân Xuyên, một khi đến bên trong núi lớn, chúng tôi không thể tiếp tục đi theo vị thần tiên ban đầu, dù sao khí tức của Thần Núi cùng khí tức của tôi khi có khi không Do vậy chúng tôi chỉ có thể ở trong núi chậm rãi theo tung tích của bọn họ lưu lại, mới có thể tìm được Thần Núi.
Ngân Hoa giáo chủ hiện tại có chút quyền lực, huy động tất cả thần tiên trong núi, giúp chúng tôi tìm kiếm Thần Núi. Chỉ cần có tin tức, bọn họ lập tức phải báo cáo với chúng tôi. Sau khi bố trí xong tất cả, Ngân Hoa giáo chủ mới đi theo tôi cùng Liễu Long Đình. Ngân Hoa giáo chủ oán giận Thần Núi tại sao có thể ở cùng một chỗ với Bạch Tô. Trước kia cô ta chỉ cần xử lí một mình tôi là được rồi hiện giờ còn phải đối phó với cả Thần Núi.
Liễu Long Đình không trả lời Ngân Hoa giáo chủ. Mà vào thời điểm này, bởi vì Ngân Hoa giáo chủ ở bên cạnh tôi, nên tôi cũng không tiện hỏi Liễu Long Đình rằng Thần Núi lần này làm như vậy là có mục đích gì? Hơn nữa nhìn bộ dáng cùng thần sắc lạnh nhạt của Liễu Long Đình, tôi luôn cảm thấy, chuyện này, không chừng có quan hệ với Liễu Long Đình.
Chúng ta đi bộ trên núi gần một ngày, sắc trời cũng tối xuống, hiện tại chung quanh chúng tôi đều là rừng rậm, hơn nữa tôi cũng đói bụng, Liễu Long Đình bảo ngân hoa giáo chủ ngồi một chỗ chờ, anh ấy dẫn tôi đi tìm chút thức ăn cùng củi.
Ngân Hoa giáo chủ đã lười động đậy liền ngồi nguyên một chỗ. Mà tôi sau khi đi theo Liễu Long Đình một đoạn đường rất xa, xác định bên cạnh đã không còn bất kỳ ai, liền hỏi Liễu Long Đình: "Người đang ở cùng một chỗ với Thần Núi có phải là thế thân của tôi không, có phải anh thông đồng cùng Thần Núi hay không?"
Tôi cho rằng Liễu Long Đình sẽ đem tất cả những gì anh ấy biết nói cho tôi, nhưng rất ngoài ý muốn chính là, Liễu Long Đình cũng không nói với tôi cái gì. Anh ấy chỉ nói, anh ấy cũng cảm thấy rất kỳ quái, vì sao Thần Núi lại để lộ thông tin anh ta đang ở cùng một chỗ với cô. Hơn nữa, tin tức này, lại đến đúng vào thời điểm mà các vị thần yêu cầu anh ấy cùng Ngân Hoa giáo chủ đi tìm tôi.
Đúng vậy, thật kỳ quái, cách làm lần này của Thần Núi giống như đang giải vây cho chúng tôi.
Nhưng dựa theo tính cách của Thần Núi, anh ta nhất định sẽ không giải vây cho tôi và Liễu Long Đình.
Kỳ thật tôi vẫn hoài nghi vẫn là Liễu Long Đình cùng Thần Núi thông đồng, bằng không Thần Núi làm sao có thể ở thời điểm này làm lộ tin đang ở cùng một chỗ với tôi. Bất quá Liễu Long Đình không muốn nói, tôi cũng không muốn hỏi nữa.
Tùy ý nhặt được một ít củi, đợi Liễu Long Đình bẫy được hai con thỏ, chúng tôi trở lại trước đống lửa của Ngân Hoa giáo chủ, Ngân Hoa giáo chủ đã sắp đói chết, bảo chúng tôi nhanh chóng làm thỏ nướng.
Nhìn bộ dáng gấp gáp của Ngân Hoa giáo chủ, tôi nhất thời liền cảm thấy cô ta cũng là một người phụ nữ bình thường, hình tượng của cô ta trừ trước đến nay trong trí nhớ của tôi vẫn không thay đổi. Chẳng qua giờ đây thì thân phận của chúng tôi đã khác xa nhau. Còn đối với Liễu Long Đình tôi thấy thực tức giận. Khi ở nhà còn khá tốt, ít nhiều gì tôi vẫn có thể đoán được trong lòng anh ấy đang nghĩ gì nhưng hiện giờ nhìn vẻ mặt lạnh lùng không biểu cảm của anh ấy tôi lại có chút nhìn không ra. Thở dài một tiếng, tôi thực sự cảm thấy hối hận khi lần này ra ngoài không mang theo Cô Hoạch. Nếu mang theo anh ta thì chí ít tôi còn có thể biết được trong đầu Liễu Long Đình và Ngân Hoa giáo chủ đang nghĩ gì, không cần phải tự mình ngồi đoán mò.
Hoàn cảnh hoang dã, không thể so với ở nhà trong thành, Liễu Long Đình tuy rằng đối với Ngân Hóa giáo chủ lạnh lùng, nhưng vẫn quan tâm tôi. Buổi tối ngủ, anh ấy cởi áo khoác làm đêm trên mặt đất, để cho tôi ngủ, mà chính mình lại tựa vào một cái cây lớn. Đi một ngày, chúng tôi cũng mệt mỏi, rất nhanh chim vào giấc ngủ.
Xung quanh đều là tiếng kêu của côn trùng, chim chóc và dã thủ, tôi nằm bên cạnh Liễu Long Đình, hơn nữa nhớ tới lần đó tôi một câu cũng không nói liền rời khỏi Thần Núi, trong lòng tôi liền có chút hoảng hốt, sợ Thần Núi sẽ tìm tôi trả thù. Dù cho anh ta có đối xử không tốt với tôi nhưng cũng là tôi bỏ anh ta mà đi trước. Hơn nữa cũng không biết là ảo giác của tôi hay là cái gì, tôi luôn cảm thấy, chung quanh chúng tôi luôn có khí tức của Thần Núi. Tôi rất sợ một khi mình ngủ quên anh ta sẽ đến làm hại mình.
Suy nghĩ nhiều là thế, nhưng đến nửa đêm tôi thật sự là buồn ngủ chịu không nổi, liền nhẹ nhàng nhằm mặt lai.
Tôi cũng không biết mình ngủ bao lâu, Nhưng vì tai tôi đang dân ở trên mặt đất nên đối với thanh âm phát ra trên mặt đất thì vô cùng nhạy cảm, ta bỗng nhiên nghe được một trận tiếng bước chân giống tiếng chân con người đang hướng phía chúng tôi đi tới, dừng lại ở bên cạnh tôi và Liễu Long Đình.
Trong lòng tôi biết đây có thể là quái vật gì đó, muốn mở mắt ra, nhưng trong lúc nhất thời mí mắt trầm xuống giống như rót chì, làm
như thế nào cũng không mở được. Hơn nữa do buồn ngủ, chờ tôi tốn rất nhiều sức lực, mở mắt ra, chỉ thấy một thứ to lớn bộ dạng giống như khỉ, đang duỗi đầu lưỡi giống như ống hút, đầu lưỡi đó cắm vào đầu Liễu Long Đình, từ trong đầu Liễu Long Đình hút ra thứ gì đó màu trắng
giống như là bộ não.