Thần Núi nghe tôi nói rồi buông tay đang nằm chặt tay tôi ra, giống như một âm hồn ma quỷ, không một tiếng động bước tới sau lưng tôi cúi người hơi dần sát vào tai tôi nở nụ cười nham hiểm nói với tôi: "Cô sẽ không chết, tôi chỉ thay cô giữ gìn, có thích ai vẫn có thể thích người đó, cô muốn sống tiếp thì vẫn cứ sống tiếp, sẽ chẳng ảnh hưởng gì tới cô, cô xem, cô may mẫn hơn Liễu Long Đình biết bao nhiêu, cô chỉ cần giao trái tim của cô cho tôi giữ gìn liền có thể cứu cái mạng chó của Liễu Long Đình, còn Liễu Long Đình vì cứu cô lại trả giá bằng mạng sống của mình."
Thần Núi ở bên tai tôi dụ dỗ, nhưng tôi cũng không ngốc, anh ta muốn trái tim của tôi lại lấy Liễu Long Đình ra ép tôi, trái tim này chính là mạng sống, ai vô duyên vô cớ đem trái tim của mình giao ra, hơn nữa còn giao cho loại người vô cùng độc ác, táng tận lương tâm như Thần Núi. "Nếu đã không có ảnh hưởng gì với tôi thì anh muốn trái tim của tôi làm gì?" Tôi hỏi ngược lại Thần Núi, anh ta chẳng cần thứ gì khác lại chỉ muốn trái tim của tôi, nếu như trái tim của tôi không có tác dụng gì với anh ta thì sao anh ta lại phí công phí sức tới tìm tôi.
Mà lúc tôi hỏi Thần Núi câu này, Thần Núi bình tĩnh liếc nhìn tôi một cái, sau đó một tiếng cười nhẹ truyền tới tại tôi, khuôn mặt thuần khiết như sương của anh ta càng dán sát vào tai tôi hơn, tôi cảm giác như anh ta sắp cần tại tôi, lời nói thẳng thắn không chút che giấu sự ngạo mạn của anh ta: "Bởi vì cô và tôi đều là người được Hư chọn trúng, nhưng thiên hạ chỉ có một, tôi không yên tâm về cô nên tôi phải khống chế cô."
Thần Núi nói như vậy tôi mới nhớ tới, sở dĩ Hư xuất hiện còn là bởi vì muốn làm thần thượng thần, nhưng chỉ dựa vào sức mạnh của bản thân cậu ta thì không đủ, cậu ta còn cần tìm một người có thể kết hợp được với cậu ta, trước khi lựa chọn Thần Núi thì cậu ta đã chọn tôi nhưng tôi không đồng ý nên mới đi tìm Thần Núi.
Bây giờ nghe Thần Núi nói, Thần Núi chắc không phải tin rằng Hư thật sự có thể giúp anh ta trở thành Đế Tôn đứng dưới một người đứng trên vạn người chứ? Nhớ đọc truyện trên Truyện88.net để ủng hộ team nha!!!
Nghĩ tới có chút buồn cười, Thần Núi muốn tạo phản liền đi tạo phản là được rồi, vậy mà còn nghe theo lời của Hư, sợ tôi trở thành tảng đá ngáng đường anh ta nên muốn chế ngự tôi trước, chỉ cần anh ta nằm được trái tim của tôi, sau đó tôi vì để sống sống tiếp mà không dám cãi lại mệnh lệnh của anh ta, ngoan ngoãn phục tùng anh ta. "Nếu anh đã lo lắng tôi, sao không giết tôi đi, giết tôi rồi thì không phải không còn hậu họa về sau nữa sao?" "Giết cô? Tôi với cô không thủ không oán? Tại sao phải giết cô, xem lại tình nghĩa trước kia của chúng ta, bây giờ tôi không cưỡng ép cô, khi nào có suy nghĩ xong thì tới tìm tôi. Khi nào cô giao trái tim của cô cho tôi thì tôi sẽ trả lại cho cô mạng của con rần trắng ấy, có điều có đừng suy nghĩ quá lâu, con rắn trắng đó không chịu được lâu như vậy đâu." Lúc Thần Núi hất cắm nói với tôi thì vẫn luôn nhếch miệng cười, tiếng cười nhạo âm u phát ra từ miệng anh ta vừa phóng đãng vừa đáng sợ. Có điều sau khi nói xong lại dường như nhớ ra điều gì, tiếp tục nói với tôi: "Tôi nói với cô lần nữa, hiện giờ Thần Sông đang rất bận, không có thời gian tới gặp cô đâu, chỉ bằng cô cân nhắc lời của tôi, đưa trái tim cho tôi, tôi sẽ giúp cô lấy đứa bé trong bụng ra.
Tôi không trả lời Thần Núi, mà Thần Núi gần như cũng biết lúc này tôi sẽ không đưa được ra câu trả lời, trong khi tôi im lặng anh ta với Hư trực tiếp biến mất trước mặt tôi, lúc bọn họ biến mất chiếc thuyền dưới chân tôi cũng biến mất
Rơi xuống nước "ùm" một tiếng lớn, dưới chân mất đi vật chống đỡ, trong chớp mất cả người tôi rơi xuống nước, còn chưa uống được mấy ngụm nước đã nghe thấy bên bờ có người không ngừng kêu lên có người nhảy xuống sông rồi, âm thanh vội vã cứu người, tôi ở dưới nước ngụp lặn mấy lần liền được một vài người trẻ tuổi cứu lên, người xung quanh đều vây quanh nhìn tôi, sau khi biết tôi là phụ nữ có thai liền càng thêm bệnh vực cho tôi, nói một cô gái như tôi sao lại nghĩ quẩn muốn nhảy sông.
Tôi hoàn toàn chẳng nghĩ tới việc nhảy sông là Thần Núi kéo tôi vào trong nước, nói chuyện xong cũng lười đưa tôi vô bờ, trực tiếp để tôi ngã xuống nước, còn về việc tôi có bị chết đuối không thì không phải việc trong phạm vi anh ta quan tâm.
May mà trên thế giới này vẫn còn rất nhiều người tốt, nói với mấy chàng trai cứu tôi vài câu cảm ơn sau đó tôi đứng dậy đi về nhà, cả người ướt sũng. Nhớ đọc truyện trên Truyện88.net để ủng hộ team nha!!!
Trên đường về tôi vẫn luôn nghĩ mình có nên đi cứu Liễu Long Đình không, nếu tôi không đồng ý điều kiện của Thần Núi thì anh ta nhất định sẽ phải chết, lần trước là anh ta liên thủ với Liễu Liệt Vân, hơn nữa lợi dụng sự sơ suất lơ là của Thần Núi mới trốn được khỏi tay Thần Núi, còn bây giờ công lực của Thần Núi tiến bộ nhanh chóng, tôi sợ là cho dù Liễu Liệt Vân đi anh ta cũng không thể cứu được.
Tôi càng suy nghĩ chuyện này trong lòng càng buồn phiền, tôi không mong Liễu Long Đình chết, dù sao cuối cùng anh ta cũng đã cứu tôi, nhưng tôi cũng không nghĩ sẽ cầm trái tim của mình dâng tặng cho Thần Núi dễ dàng như vậy, làm vậy có khác gì giao mạng sống của tôi cho Thần Núi? Còn nữa Liễu Long Đình không yêu tôi, tại sao tôi phải cứu anh ta chứ? Anh ta lấy trên trời không thể thoát thân, còn một mình Liệt Vân tới cũng chỉ là tự tìm đường chết, bọn họ chết rồi thì Kiều Nhi và Long Đảng không còn ai chăm sóc nữa, nên nhà họ Liễu mới quyết định vứt bỏ Tam gia, Tiểu Tô, thật ra Long Đình luôn có cảm tình với cô, nếu không cũng sẽ không để cô đi, chỉ là tình cảm của cậu ấy với Ngân Hoa giáo chủ quá sâu nặng, nhất thời cậu ấy không thể hoàn toàn dứt ra được, vậy nên cầu xin Tiểu Tô cô cứu Long Đình, cho cậu ấy thêm cơ hội nữa.
Bây giờ nói với tôi chuyện tình cảm thì đã vô dụng lâu rồi, Liễu Long Đình bị Ngân Hoa giáo chủ lợi dụng cũng thôi đi, thế mà đến cả người nhà của anh ta cũng không cần anh ta, nghĩ tới đây tôi lại có chút đau lòng cho anh ta, suy nghĩ một lúc, nhìn Hoàng Tam Nương đang quỳ trên mặt đất cầu xin tôi thế là tôi nói với Hoàng Tam Nương: "Tôi đồng ý với cô, chúng ta đi tìm Thần Núi."
Tôi nói xong liền theo Hoàng Tam Nương lên xe, Hoàng Tam Nương trốn từ chỗ Thần Núi ra đây nên biết rõ ràng vị trí của Thần Núi, sau khi chúng tôi lái xe tiến vào một ngọn núi thì có một ngôi miếu rách nát đã lâu không được tu sửa xuất hiện trước mặt chúng tôi, còn tôi ở đây cũng ngửi thấy được hơi thở của Liễu Long Đình.
Tôi thật là xui xẻo tám kiếp mới có thể gặp phải tên tai họa như Liễu Long Đình, không những phải bồi mạng, ngay đến trải tim cũng phải giao ra. Bây giờ trong ngôi miếu đổ nát vô cùng yên tĩnh, tôi xuống xe liền lớn tiếng hét vào ngôi miếu một câu: "Thần Núi, tôi bằng lòng cho anh trái tim, anh trả Liễu Long Đình lại cho tôi."