Mục lục
Tránh ra Bảo bảo của ta là xà yêu - Bạch Tô (full)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Liễu Long Đình rất bình tĩnh, tôi không biết nên vui hay nên buồn, giờ phút này, ngay cả lời từ biệt cuối cùng cũng nói xong rồi, tôi nên rời đi.

Tôi lại nhìn thoáng qua Liễu Long Đình, bây giờ anh ấy đã bị U Quân nhốt lại, chỉ bằng vào lực lượng và sức mạnh của anh ấy thì không thể nào chống lại U Quân, cho nên nếu bình thường không có sự cố lớn gì xảy ra, U Quân cũng sẽ không giết anh ấy.

Nghĩ đến đây, tôi cảm thấy nhẹ lòng, đáp rằng anh cũng vậy, rồi quay lưng bước ra khỏi nhà tù.

Lúc này tôi giả làm Liễu Liệt Vân, bây giờ khi quay lại thì tôi cũng sẽ trở lại cung Thiên Hậu. Trên đường trở về, đầu óc tôi trống rỗng, không muốn suy nghĩ bất cứ thứ gì, có muốn cũng không nghĩ ra được cái gì. Giống như thế giới này chỉ còn lại một người là tôi, tôi làm gì cũng không quan trọng, sống hay chết cũng không có gì khác nhau.

Nhưng mà tất nhiên đây chỉ là suy nghĩ trong lúc nhất thời của tôi mà thôi, sau khi trở về cung Thiên Hậu, tôi nghỉ ngơi một đêm, nhớ lại số mệnh trong quá khứ của mình, nghĩ rằng nếu tôi không trở nên mạnh mẽ thì tôi sẽ luôn bị U Quân nắm trong tay. Sự không cam lòng trong lòng lại tràn ngập trong não tôi, tôi muốn đánh bại chúng, chỉ cần tôi mạnh mẽ lên thì trên thế giới này không còn một ai có thể ức hiếp tôi một cách tùy ý được nữa.


Bởi vì sáng mai tôi sẽ tới thiên đình, Liễu Liệt Vân là Đế Hậu, đương nhiên cũng sẽ tiễn tôi. Hơn nữa, bây giờ tôi đã đổi thân phận với Liễu Liệt Vân, tôi cũng phải đi gặp cô ấy đề đổi lại thân phận cho nhau. Nếu không thì tôi không thể để Liễu Liệt Vân thay tôi đi lên thiên đình.

Cả đêm không nhận được tin tức gì từ phía U Quân, có vẻ như kế hoạch thay đổi thân phận của tôi và Liễu Liệt Vân đã thành công. Dù sao thì việc chúng tôi thay đổi thân phận, ngay cả em trai của Liễu Liệt Vân cũng không nhận ra được thì làm sao U Quân có thể nhận ra được. Nghĩ tới việc từ nay trở đi, tôi có thể thoát khỏi U Quân, trong lòng không khỏi vui sướng, U Quân thì làm sao? Cho dù anh ta có thông minh như thế nào thì cũng không tránh khỏi việc bị tôi chơi đùa? Lúc trước anh ta đối xử với tôi như thế nào, tôi đều nhớ rất rõ.

Hận thù sẽ không bao giờ phai nhạt dần dần biến mất theo thời gian.

Có lẽ là tôi đến hơi sớm, hoặc đêm qua U Quân và Liễu Liệt Vân chơi đùa quá muộn. Khi tôi đến cửa tẩm cung của U Quân, tôi đang định gõ cửa thì tiên nữ giữ cửa lập tức ngăn tôi lại, nói với tôi: “Xin nương nương dừng chân, U Đế còn chưa dậy, người hãy đợi ở ngoài cửa một lát.”

Nhưng mà, trong khi người tiên nữ này đang nói chuyện, dường như Liễu Liệt Vân ở trong phòng đã nhận ra tôi đến đây, vội vàng gọi với ra bên ngoài: “Là Tiểu… là chị Liễu đến đây sao?”

Khi Liễu Liệt Vân nói chữ Tiểu, tôi lập tức hoảng hốt, suýt nữa thì tôi tưởng cô ấy sẽ vạch trần tôi, may mà cô ấy đổi miệng kịp thời làm cho trái tim đang căng chặt của tôi thả lỏng ra, cho nên tôi nói với người trong phòng: “Hôm nay em phải đi rồi, chị đến đây để tiễn em.”



Tôi cố gắng bắt chước giọng nói của Liễu Liệt Vân, sau khi tôi nói xong, trong phòng im lặng một lúc lâu, sau đó tôi nghe thấy Liễu Liệt Vẫn đáp lời tôi: “Chị đợi một chút, em sẽ bảo U Quân ra mở cửa cho chị.”

Khi Liễu Liệt Vân nói ra câu này, trong lòng không khỏi khen ngợi Liễu Liệt Vân. Có vẻ như cô ấy đã nhập vào trạng thái rất nhanh, thậm chí chỉ trong một đêm, cô ấy đã bắt đầu sai U Quân làm việc. Dù sao thì trước kia cô ấy thích U Quân cũng không nỡ để anh ta đi ra.

Đang suy nghĩ miên man, cánh cửa trước mặt mở ra, một bóng người cao lớn ăn mặc lôi thôi đứng trước mặt tôi, sau đó là giọng điệu vô cùng phiền não, anh ta nói với tôi: “Vào đi.”

Giọng nói này chính là của U Quân, anh ta nói xong nhưng cũng không định tránh ra cho tôi vào phòng, tôi ngẩng đầu lên nhìn U Quân, lúc này ánh mắt của U Quân nhìn tôi giống hệt với ánh mắt lúc trước của Liễu Liệt Vân, bây giờ tôi lại đang quấy rầy anh ta, lúc này ánh mắt anh ta nhìn tôi còn thầm mang theo một tia bất mãn.

Lúc này, tôi nhìn U Quân, nhướng mày, nghĩ thầm, nếu một ngày nào đó anh ta biết mình bị lừa, chắc là sẽ nổi cơn thịnh nộ, chỉ sợ cả đời này anh ta chưa từng nghĩ lại có người ở dưới mí mắt của anh ta mà lừa dối.

“Xin đại đế nhường đường một chút được không?” Tôi nói với U Quân, dù sao Liễu Liệt Vẫn cũng là vợ của anh ta, cho nên khi nói chuyện với anh ta cũng không cần phải khách sáo.

U Quân hừ lạnh, nghiêng người sang bên cạnh để tôi đi vào, nhưng anh ta mở cửa ra rất ít, khi tôi bước vào, vai của tôi xoẹt qua người anh ta. Lúc đó, hơi thở ái muội ở trên cơ thể anh ta lập tức xông thẳng vào mũi tôi, cả căn phòng cũng tràn ngập hương vị này, vừa nóng lại vừa ngấy.

Tôi nhìn vào trong phòng, lúc này Liễu Liệt Vân đang ngồi trên giường, trên người mặc một bộ quần áo mỏng, cô ấy rất vui khi thấy tôi đến. Nhưng dù sao thì U Quân cũng đang đi theo sau lưng tôi, cô ấy kìm nén sự hưng phấn trên khuôn mặt xuống, sau đó đưa tay ra kéo tôi ngồi xuống giường, rồi quay đầu nói với quay U Quân, bảo anh ta đi tắm, cô ấy sắp tới thiên đình, muốn tâm sự với một mình tôi.

Trước đây, mối quan hệ của tôi và Liễu Liệt Vẫn không được tốt lắm, lần này U Quân thấy mối quan hệ của chúng tôi rất tốt, giống như chị em, cho nên anh ta hơi tò mò hỏi Liễu Liệt Vân, hỏi cô ấy xem giữa chúng tôi thì có gì để nói?

Liễu Liệt Vân không phải là một cô gái ngốc, khi U Quân nghi ngờ hỏi, giọng nói của cô ấy bắt đầu nhõng nhẽo với U Quân, làm nũng bảo anh ta mau đi đi, nếu như lại trì hoãn thì sẽ không kịp giờ.



Hôm nay là ngày tôi đi nhậm chức trên thiên đình, U Quân cũng phải đi cùng tôi, Liễu Liệt Vân nhắc nhở nên anh ta bừng tỉnh, cộng với giọng nói ngọt ngào, lúc này U Quân mới chịu rời đi.

Nhưng sau khi U Quân rời đi, Liễu Liệt Vân lập tức ôm lấy vai tôi rồi nói: “Em gái ngoan, chị thật sự không biết cảm ơn em như thế nào. Nếu không có em thì có lẽ cả đời này chị không có cách nào có được U Quân.”

Tôi không có cảm giác gì đối với chuyện Liễu Liệt Vân có được U Quân, vì vậy, tôi chỉ trả lời Liễu Liệt Vân vui là được. Bây giờ giao dịch đầu tiên của chúng tôi đã xong, Liễu Liệt Vân cũng bắt đầu nghĩ mà sợ, nói với tôi rằng chúng tôi phải mau chóng đổi trở về. Nói xong, cô ấy liền đặt tay của mình vào lòng bàn tay của tôi, bắt đầu vận khí công.

Giống như lúc trước khi chúng tôi thay đổi cơ thể, một làn sương trắng bao quanh chúng tôi và sau đó, tôi trở lại hình dáng của chính mình, còn Liễu Liệt Vân cũng đổi trở lại hình dáng của cô ấy. Liễu Liệt Vân mặc quần áo của cô ấy mà nằm trên giường, còn trên người tôi chỉ còn lại bộ quần áo lót, đang ngồi ở mép giường.

Chúng ta đã khôi phục chân thân, Liễu Liệt Vân vội vàng ra khỏi chăn rồi kéo tôi lên giường, sau đó cô ấy nắm lấy tay tôi, cũng không muốn buông ra, nhìn tôi bằng ánh mắt tràn ngập sự biết ơn.

Đối với một người phụ nữ mà nói thì khi chiếm được sự ấm áp mà cô ấy đã mong ước từ lâu, đương nhiên là cô ấy sẽ phấn khích. Nhân cơ hội Liễu Liệt Vẫn đang phấn khích, tôi lại nói với Liễu Liệt Vân: “Chuyện này chỉ có hai người chúng ta biết. Hơn nữa, nếu đã có bắt đầu thì sau này chúng ta vẫn sẽ tiếp tục hợp tác. Nếu lần sau cần đến, em sẽ gọi cho chị, để chị có thể cùng U Quân làm vợ chồng thực sự.”

Những gì tôi đã nói nghe có vẻ rất không hay nhưng tôi chỉ có thể nói như vậy. Chúng tôi chỉ hợp tác để đạt được những gì chúng tôi cần. Vì chúng tôi đều có mục đích riêng nên đã làm kỹ nữ thì cần gì lập đền thờ trinh tiết.


Liễu Liệt Vân nắm chặt tay tôi, gật đầu rồi vòng tay ôm lấy tôi, úp mặt vào vai tôi, nói: “Em ở bên kia một mình, phải tự lo liệu cho tốt, nếu như thấy cô đơn thì chị sẽ đi cùng em.


Liễu Liệt Vân thích U Quân, đương nhiên là tôi sẽ không cho cô ấy biết tôi muốn làm gì, hơn nữa, giữa chúng tôi chỉ là làm giao dịch, không có nghĩa là bởi vì đôi bên cùng có lợi mà đột nhiên tôi sẽ thân thiết với cô ấy. Vì vậy, tôi nói vài câu với cô ấy, sau đó đứng dậy rời giường, gọi những tiên nữ đứng ngoài cửa, nhờ bọn họ giúp tôi tắm rửa và thay quần áo.


Bắt đầu từ hôm nay, tôi không còn thuộc về Cửu Trùng Thiên này nữa, mảnh trời này là do trước kia Liễu Long Đình giao phó cho tôi, tôi đã sống trên đất này mấy chục nghìn năm.


Nhưng mà Cửu Trùng Thiên đã thuộc về U Quân rồi, tôi phải có sức mạnh của chính mình, cho dù tôi không trở thành người đứng đầu Tam Giới thì tôi cũng phải có sức mạnh để chống lại U Quân, để tôi có thể sống theo ý mình muốn!

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK