Mục lục
Tránh ra Bảo bảo của ta là xà yêu - Bạch Tô (full)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Khi tôi nói xong, tôi rõ ràng nhìn thấy cả người U Quân cũng sửng sốt, anh cũng không ngốc, xoay người nhìn về phía tôi, sắc mặt trầm xuống, hỏi tôi: “Em là ai?”

Trước khi tôi chết, chỉ có U Quân là rõ nhất tôi đã chịu sự sỉ nhục như thế nào, mà bây giờ tôi, tôi đã đem những chuyện này nói thật với U Quân, tôi không sợ anh ta biết thân phận của tôi, tôi chỉ sợ là anh ta vì muốn có được Cửu Trùng Thiên, mà giết hết tất cả thần tiên.

“Tôi là ai, tôi đương nhiên là người mà anh nhớ trong lòng.” Tôi liền đi về phía U Quân, lúc này ánh mắt anh ta nhìn tôi, từ nghi ngờ biến thành kinh ngạc, trước đây tôi từng tha cho anh ta một mạng, nhưng tôi không ngờ mình lại chọc ra họa lớn đến như vậy, nhưng cũng còn tốt, tất cả những đau khổ tôi đều trải qua, bây giờ tôi chỉ muốn làm chuyện của mình, trước đây những người đã hại tôi, từng người một sẽ nhận báo ứng.

“Thật không ngờ, anh sẽ thương tâm như vậy, anh muốn Cửu Trùng Thiên, là vì tôi sao? Bây giờ, tôi đang đứng trước mặt anh đây.”

Lúc này tôi đang đứng trước mặt U Quân, ngẩng đầu lên nhìn U Quân, vươn đầu ngón tay ra, vuốt ve gương mặt của anh ta: “Anh tiều tụy quá.”


Tôi nói những điều này với U Quân vô cùng dịu dàng, U Quân cũng cúi xuống nhìn tôi, thấy đầu ngón tay tôi chạm lên từng tất da trên mặt anh ta, cũng không đẩy tôi ra, ánh mắt đầy kinh ngạc, sau đó chuyển sang thoải mái.

“Tìm tôi có chuyện gì, cứ nói thẳng ra đi.” U Quân nói những lời này một cách bình thường, từ giọng điệu bình thường của anh ta, tôi có thể nghe ra, anh ta đã tin tôi là Nữ Hi, hoặc Bạch Tô.

“Tôi muốn anh giúp tôi đối phó với Liễu Long Đình” Tôi liền nói thẳng.

“Dựa vào cái gì?” Khóe môi U Quận nhếch lên, hỏi tôi một câu.

“Dựa vào.” Tôi dựa sát vào U Quân, đặt gương mặt mình lên trái tim anh ta, nói với anh ta: “Trong lòng anh có tôi.”

Tôi quen biết U Quân lâu như vậy, cũng không phải là chuyện ngày một ngày hai, tôi đối với cách làm người của anh ta, cũng hiểu rất rõ, cho nên tôi mới dám nói thẳng với anh ta thân phận của tôi, bởi vì tôi dám đảm bảo sau khi anh ta biết thân phận của tôi, khẳng định sẽ không nói ra ngoài, tuy anh ta đứng cùng Liễu Long Đình, nhưng bản chất của anh ta và Liễu Long Đình không giống nhau, Liễu Long Đình hận tôi, chỉ rất hận Nữ Hi, hận đến nỗi anh ấy không chịu buông tha cho Bạch Tô, mà U Quân, anh ta yêu mà không có được, từ đầu đến cuối anh chỉ yêu Nữ Hi, cũng là tôi, tình cảm của anh ta đối với tôi chưa từng thay đổi, cho nên anh ta hận tôi, cũng bởi anh ta cảm thấy tôi đang đùa giỡn với anh ta.



“Trước đây tôi không muốn lừa dối anh, là mưu kế của Liễu Long Đình cho tôi, muốn tôi lừa gạt sự tín nhiệm của anh, muốn mượn tay tôi, để báo thù cho anh trai của anh ta, mới biến anh thành bộ dạng như vậy, tôi nhìn thấy anh bị thương, trong lòng tôi cũng rất khó chịu, nhưng tôi không có cách nào phản kháng lại Liễu Long Đình, cho nên mới đối với anh như vậy, nếu như tôi có thể tự quyết định được cuộc sống của mình, lúc đầu tôi ở bên cạnh anh, anh đối với tôi tốt như vậy, sao tôi có thể nhẫn tâm tổn thương anh chứ?!”

Những câu tôi nói là chân thành, bởi vì không chân thành, thì căn bản không thể chạm đến trái tim của U Quân, hơn nữa lúc đầu thực sự chuyện này là Liễu Long Đình lợi dụng tôi, lợi dụng tối để báo thù thần núi, khiến anh ta tổn thương, anh ấy tự hút vong hồn của anh trai mình, khiến mình với người yêu trở mặt thành thù, còn làm hỏng đôi mắt của tôi, mà tất cả những chuyện này đều do Liễu Long Đình làm ra.

Tôi nói rất nhiều, lúc tôi nói những lời này, bàn tay tôi lên mặt thần núi, cũng từ từ trượt xuống ngực của anh ta, vòng qua eo anh ta, ôm lấy vòng eo được quan trong quần áo người Hoa.

“Tôi và em không đối phó được anh ấy đâu, em hết hy vọng đi” U Quân lạnh lùng trả lời tôi.

“Anh không thử thì làm sao biết được?” Nói xong tôi ngẩng đầu lên nhìn thần núi: “Hay là anh không yêu tôi nữa, nên căn bản không muốn giúp tôi?”

Tôi vừa nói ra câu này, nhìn thấy hai hàng chân mày của U Quân nhíu lại, giống như anh ta muốn gấp gáp nói gì đó với tôi, nhưng sự xúc động ngay lập tức lại bị chính anh ta áp chế xuống, chỉ nói một câu không có.

Từ lần đầu tiên U Quân nhìn thấy tôi, đến bây giờ cũng đã mấy ngàn năm, bị chú thuật của tôi quấn lấy, đây vốn là một chuyện đau khổ, anh ta lại cố chống đỡ nỗi đau này, bởi vì tôi từ chối anh ta, cũng không chịu đến gặp tôi một lần để xoa dịu nỗi đau, anh ta chỉ có thể chịu đựng, phần tình nghĩa này của anh ta đối với tôi, tôi đoán là anh ta muốn quên cũng không thể quên được.

Tôi thấy U Quân sau khi tôi nói nhiều như vậy, cũng không cho tôi một câu trả lời chính xác, mà tôi sợ Liễu Long Đình quay về, nên cũng không dám ở lại lâu, vì vậy đẩy U Quân lên ghế, sau đó tôi cũng ngồi lên đầu gối anh ta, dựa sát vào lòng anh ta, bắt đầu nói về tình cảm với anh ta.

“Vu, thật ra trong lòng tôi luôn có anh, chỉ là tôi không dám đối mặt nói với anh mà thôi, từ đầu anh trả giá vì tôi rất nhiều, sau khi tôi hạ phàm, anh lại luôn ở phía sau tôi, những chuyện này tôi đều biết, chỉ là kiếp trước tối không có trái tim, không có cách nào thích anh, nhưng kiếp này đợi khi tôi có trái tim, thì bị Liễu Long Đình hại ngược lại, anh ấy ức hiếp tôi tuổi trẻ không hiểu chuyện, khiến tôi vì anh ấy bỏ ra tất cả, bây giờ tôi đã tỉnh ngộ rồi, trên thế giới này, chỉ có anh mới đối với tôi thật lòng, tôi muốn đem trái tim giao cho anh, anh giúp tôi, chúng ta cùng nhau giết chết Liễu Long Đình được không, đợi khi giết anh ấy, tôi không chỉ đem trái tim cho anh, mà cả thiên hạ này đều cho anh, đến người của tôi cũng đều là của anh.”

Tôi đã nói những lời phát rồ như vậy với U Quân, nói đến bản thân tôi còn cảm thấy buồn nôn, cho dù thấy chán ghét, tôi cũng nỗ lực nhịn xuống, hướng vai của U Quân mà leo lên, nằm trong vòng tay anh ta, nhìn anh ta một cách đáng thương và bất lực.



Trái tim tôi là đỉnh tạo vật, mặc kệ U Quân muốn tình cảm của tôi, hay là muốn thiên hạ này, tôi cũng nói với anh ta, chỉ cần anh ta chịu giúp tôi, tôi và thiên hạ này, toàn bộ đều là của anh ta.

Một người đàn ông sống trên thế giới này, tình cảm hoặc quyền lợi, luôn muốn theo đuổi, mà tôi có thể thỏa mãn tất cả những gì U Quân muốn, tôi không tin, những con chip này, lại không buộc được cổ anh ta.

Có thể là ánh mắt đáng thương tôi nhìn thần núi, khiến thần núi không nhịn được, hoặc là điều kiện tôi đưa ra khiến anh ta động lòng, hoặc tình cảm mà anh ta kiềm nén lâu như vậy, nhưng bây giờ mọi thứ đều để ở trước mặt, tôi không muốn yêu Liễu Long Đình nữa, tôi có thể cho anh ta tất cả, khiến anh ta xúc động, thêm đó bản tính của anh ta vốn lạnh lùng lại quyết đoán, sau khi nghe tôi nói xong, căn bản không đợi tôi phản ứng, anh ta dùng một tay ôm tôi trên người, cúi người xuống, với sự chiếm hữu mãnh liệt, ôm chặt đầu tôi, liền hôn sâu vào miệng tôi.

Không có sự liếm láp nhẹ nhàng, giống như tình yêu của anh ta, cũng không có sự dịu dàng, mãnh liệt lại dữ dội, giống như muốn nhấn chìm cả người tôi vào cơ thể của anh ta.

Nhưng sự mãnh liệt của thần núi lúc này, tiếp tục đến mấy phút sau, cũng giống như anh ta trút những oán hận với tôi, bởi vì cái chết của tôi mà buồn bực, tất cả những thương cảm, đều được thổ lộ ra hết, sau khi thổ lộ ra, động tác của anh ta cũng dịu dàng hơn, dùng mỗi cạy môi của tôi, từng luồng khi tức lạnh như băng truyền qua, đi vào cổ họng từ miệng tôi, nó tiến sâu vào cơ thể tôi, như hòa làm một với khí tức của trong cơ thể tôi.

U Quân đang cho tôi tinh khí?

Tôi chỉ biết, thực lực của U Quân rất mạnh, còn pháp lực trong cơ thể anh ta, cụ thể thì tôi cũng không biết, nhưng anh ta cho tôi như vậy, tôi mới biết được pháp lực trong cơ thể anh ta, có lẽ phải là năm sáu ngàn năm, nhưng lúc này, anh ta lấy tinh khí của mình, cũng không biết dùng phương pháp gì, lấy gần một nửa cho tôi, sau đó anh ta rời khỏi môi tôi, tuy lúc này tôi đã nhìn ra nguyên nhân thần núi mất đi phần lớn pháp lực, hơn nữa còn có một tia máu từ khóe môi anh ta chảy xuống đến chiếc cằm hơi cong gợi cảm.


“Anh bị thương rồi?” Tôi giơ tay muốn giúp thần núi lau đi vết máu trên cằm, nhưng khi tôi vừa đưa tay sắp chạm vào thần núi, thì thần núi dùng một tay bắt lấy tay tôi, ngước mắt lên liếc tôi, nói với tôi: “Em trở về đi, ra ngoài lâu như vậy nếu bị Liễu Long Đình nhìn thấy, tất cả mọi chuyện đều sẽ kết thúc đó.”


Thần núi không chỉ đồng ý với tôi, hơn nữa còn cho tôi rất nhiều tinh khí, cho dù thế nào tôi cho rằng trong giao dịch này tôi là người có lãi, nhưng bên ngoài vẫn giả vời quan tâm thần núi: “Nhưng anh bị thương rồi…”


“Tôi không sao, em cứ làm tốt chuyện của mình, nếu không có chuyện gì, thì cố gắng đừng đến tìm tôi, tôi biết phối hợp với em như thế nào.”


Nguồn Hotread

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK