Một bàn tay lớn, che khuất tầm mắt của nàng. Không nhìn thấy hình ảnh xích hồng như máu nữa.
Bạch Liên nhắm mắt lại, tâm tư hỗn loạn, chậm rãi trở nên yên ổn. Khoảng cách giữa hít vào thở ra cũng trở nên lâu dài. Cho dù tiếng kêu rên của các thôn dân không giảm nhỏ, nhưng nàng dần dần không nghe thấy nữa.
Chân khí của Bạch Liên đã chậm lại, nàng đã có thể tự mình điều khiển, dùng để đột phá tâm chướng.
Tâm chướng mà bắt đầu, bình thường không thể giải quyết trong một hai canh giờ. Lần đầu tiên nàng xử lý ma chướng, dùng ròng rã một ngày.
Nhưng nói cũng cổ quái, Bạch Liên nằm trong ngực hắn, dường như chân khí vận dụng rất như ý, dường như tu vi nội công cao minh gấp mười lần lúc trước, giống như sư phụ tự mình chỉ đạo phụ tá bên cạnh. Nàng không biết vì sao lại như vậy, nhưng nàng phải nắm chắc cơ hội này. Như vậy không cần quá lâu, nàng có thể hoàn thành một lần nội công lột xác.
Nàng cứ mặc cho hắn ôm như vậy, khoảng cách rất gần, dường như có thể nghe rõ ràng nhịp tim của hai người. Thỉnh thoảng cảm thấy có chỗ hơi lạnh, nàng còn đến gần hơn theo bản năng, như chó con sợ lạnh, đang tìm kiếm ấm áp.
********
Ta cứ ôm Bạch tổng quản như vậy, chậm rãi truyền chân khí giúp nàng dẫn khí quy nguyên.
Không thể không nói, cảm xúc ôm Bạch tổng quản rất phức tạp. Đầu tiên, bởi vì chiều cao, đỉnh đầu nàng ở trước mắt ta. Không biết ở huyện ngoài này, nàng tắm rửa sạch sẽ như vậy kiểu gì, nhưng tóc nàng rất thơm...... Kỳ thực cả người rất thơm. Tiếp đó thân thể của nàng rất mềm, ôm rất mỏng rất nhẹ, đầy xúc cảm của thiếu nữ.
Nhưng vấn đề là, nàng là thái giám a!
Ta cứ ôm nàng trong tâm tình phức tạp như vậy thật lâu.
Không lâu sau, hình như Bạch Liên hoàn toàn vượt qua nguy hiểm. Nàng vừa mở mắt, huyết sắc trong mắt toàn bộ tiêu tán, ẩn có tinh quang, nội lực càng thấy tinh thuần.
Sau khi mở mắt, Bạch Liên nhàn nhạt nói: “Ngươi đang làm gì?” Ánh mắt bất thiện nhìn ta.
Tràng diện hết sức xấu hổ.
Ta ôm chặt nàng như lo lắng nàng sẽ đột nhiên biến mất. Tử đại nhân còn nhìn đến hi kỳ ở bên cạnh, ngượng ngùng che mắt.
Ánh mắt Bạch Liên băng lãnh, nhìn ta...... Và hai tay đặt trên người nàng của ta như đang nhìn rác rưởi.
Này này này! Nếu lúc đó ta không chữa cho ngươi...... Ngươi đã tẩu hỏa nhập ma treo rồi a!
Ta ho khan một tiếng: “Ta cho rằng ngươi hơi lạnh......”
Bạch Liên lạnh lùng thốt: “Chiếm đủ tiện nghi rồi, có thể nới lỏng tay không?”
Vì sao ta phải chiếm tiện nghi của ngươi a! Đừng tưởng rằng ôm ngươi thơm thơm mềm mại rất dễ chịu thì dương dương tự đắc a! Ta hoàn toàn không cố ý ôm ngươi a!
Nhưng ta không thể lập tức buông ra.
Bạch Liên: “Ngươi còn muốn gì?”
Ta: “Tê tay......”
Không phải ta cố ý, bảo trì tư thế này lâu như vậy rất khó được không!
“.......”
Ánh mắt Bạch Liên như muốn giết người a! !
“Được rồi...... Cứ như vậy đi.”
“Hả?”
“Hả?”
Trên đây tới từ bản thân và Tử đại nhân.
Tử đại nhân hoảng sợ nói: “Liên tỷ tỷ biến thành người khác!”
Ta cũng hoảng sợ nói: “Không đánh ta?”
“Ngươi rất thích ta đánh ngươi sao?” Bạch Liên cau mày nói: “Dù gì cũng ôm lâu như vậy, thêm một lát cũng không vấn đề gì.”
Nàng cũng không đi ra, mặc cho tay ta đặt lên eo thon của nàng, bình tĩnh nói.
“Những người này, ta muốn cứu.”
Nàng nói ngắn gọn sáu chữ, nhưng ta có thể cảm thấy quyết tâm của nàng.
Bởi vì nhìn thấy những người này, tâm tình nàng kích động đến phát động tâm ma, có thể thấy với nàng, chuyện này có ý nghĩa trọng đại.
Tử đại nhân gật đầu nói: “Muốn cứu muốn cứu!”
Bạch Liên như hài tử quậy, nhìn ta: “Ngươi có theo ta không?”
Ta bị nàng nhìn đến hết cách, mỉm cười nói: “Nếu muốn cứu người, ta có một lời khuyên.”
*****************
Nửa canh giờ sau, ta và Bạch tổng quản trở lại Thiên bàn lôi đài.
Nơi này trước sau như một, khán giả cảm xúc dâng trào.
Mặt Thỏ Yêu thấy chúng ta đi tới, mừng đến nước mũi cũng ra. Chỉ một Bạch Liên đã làm hắn kiếm bạo lợi, lúc này còn là hai người.
Vừa thấy chúng ta đã hô: “Hồ huynh! Hồ ca! Anh ruột! Cuối cùng hai ngài cũng nghỉ ngơi xong! Tới tới tới, mời tới bên này, đám hàng này tuyệt không phải đối thủ của hiền khang lệ. Hai vị kỳ khai đắc thắng!”
Phía xa ta còn thấy Lục Thượng Phi, hình như hắn phụng mệnh Dương Liên Hoa, tới đây tìm ba hảo thủ Thiên bàn.
Lúc này ta và Bạch tổng quản cùng nhau lên đài, bởi vì buổi sáng Bạch Liên biểu hiện chói mắt, dẫn bạo tiếng vỗ tay liên tục.
Công lực của nàng lại sâu hơn buổi trưa một tầng, lần này xuất thủ càng khó cản, cơ hồ không người là kẻ địch của nàng.
Ta thì chủ yếu dựa vào né tránh đến bên sân, chọn thời gian đối thủ đứng không vững, đẩy tới một cái. Dùng biện pháp nhìn qua thì nhẹ nhàng linh hoạt này mài chết từng địch nhân một.
Bởi vì cách di động của ta quá mức ngoài nghề, lại không thi triển ra bản sự gì chói sáng, cho nên liên tục thắng cũng ít được chú ý.
Mỗi lần thấy đối thủ sắp đưa ta vào chỗ chết, lại bị ta lâm thời lật bàn, khiến hàng loạt khán giả không ngừng hô tà môn.
Mặt Thỏ Yêu bị dọa cho suýt rơi cằm nhiều lần, cuối cùng lại bởi vì ta liên tục bạo lãnh, khiến hắn kiếm đầy bồn đầy bát. Thiên ân vạn tạ với ta, chỉ kém ôm ta hôn hai cái.
Ngay cả Bạch Liên cũng nói: “Bát tự của ngươi thật là hại người a. Sau này không có chuyện gì, ngươi đừng đến bái phỏng cha gia, còn chưa ăn tết a. Vừa thấy ngươi đoán chừng sẽ xui xẻo tròn một năm, ta không muốn thế.” Nàng nói vậy, còn dùng tay áo che miệng nhỏ, chỉ lộ con mắt lui thẳng ra sau.
Thật đáng yêu nhưng ai hại người a! Thế này gọi là võ công cao minh được không!
Lục Thượng Phi đang tìm kiếm cao thủ, không cẩn thận đối mắt với ta. Hắn vô cùng có phong độ cười với ta, không hề nói gì. Nhưng lại làm ta nhận ra hắn nảy sinh ý định mời chào.
Hai người chúng ta liên chiến toàn thắng, lại qua hơn nửa canh giờ, có lẽ thời gian không sai biệt lắm.
Lúc này, có người đến báo cáo, Mặt Thỏ Yêu nói được một nửa liên tục biến sắc, con ngươi loạn chuyển. Vui sướng do thắng tiền hoàn toàn biến mất. Hắn nghĩ một hồi, chạy tới thương lượng với Lục Thượng Phi. Lục Thượng Phi nghe vậy cũng hơi biến sắc mặt, nhưng không giật mình bằng Mặt Thỏ Yêu, bình tĩnh tranh luận vài câu với Mặt Thỏ Yêu.
Lúc này ta vừa vặn đánh xong, đi đến gần hỏi: “Thỏ huynh, xảy ra chuyện gì? Vị này là?”
Mặt Thỏ Yêu rất sốt ruột, thấy là ta không tiện phát tác, chỉ không nhịn được nói: “Đây là Lục lão bản, là một trong những đông gia của Phi Vân đường, là lão hữu của chủ tử nhà ta. Lục lão bản, đây là Hồ huynh, người xưng Thiểm Tây Uyên Ương Đao, dùng một tay hảo đao, ờ, hảo đao pháp, hai vị gặp nhau.”
Ngữ khí rất cấp bách, dù sao là giữ thể diện nên mới giới thiệu cho chúng ta.
Hiển nhiên Lục Thượng Phi không sốt ruột như Mặt Thỏ Yêu, dường như không phải trách nhiệm của mình, hắn cũng không quá để bụng, lại có thể nhàn hạ chào hỏi ta. Hắn chắp tay, rất có phong độ cười nói: “Nghe nói Sơn Tây Hồ thị Uyên Ương Đao danh chấn võ lâm, hôm nay gặp mặt Hồ huynh quả là khí vũ hiên ngang, nhân phẩm bất phàm. Lục mỗ bội phục bội phục. Nói ra cũng đúng lúc, Lục mỗ có chút sản nghiệp ở huyện Ngũ Hoa, gần đây mới mở một quán điểm tâm Sơn Tây nhỏ, đang phát sầu không có thực khách chính gốc tới cổ động. Có lòng mời hiền khang lệ đi thử tay nghề, không biết ý thế nào?”
Lúc hắn nói chuyện, ngữ khí hòa ái, thiếu vẻ sảng khoái của người trong giang hồ. Nhưng lại có thêm mấy phần tinh tế và chân thành, làm người ta cảm thấy rất được tôn trọng, cộng thêm hắn là đông gia của Phi Vân đường, vậy mà thành ý tương thỉnh, nếu đao khách nho nhỏ như ta không cảm động cũng quá kỳ quái.
Ta giả bộ cảm động, dựa theo kế hoạch đã định của ta...... Lau nước miếng: “Điểm tâm Sơn Tây, có những cái gì?”
A đúng rồi? Sao bắt đầu hỏi chuyện ăn uống?
Lục Thượng Phi cười nói: “Cái gì cần có đều có. Chỉ cần Hồ huynh chọn được, đoán chừng đều làm ra được.”
Không ngờ lời nói rất có ý lôi kéo.
Ta suy nghĩ: Nhiệm vụ tìm ba cao thủ để ám sát do Dương Liên Hoa bố trí, mà Mặt Thỏ Yêu là người của Dương Liên Hoa. Lục Thượng Phi lại cướp người ngay trước mặt hắn. Có thể thấy hắn thu hút ta không chỉ vì nhiệm vụ của Dương Liên Hoa, mà là kế dài lâu. Xem ra Lục Thượng Phi đã tích lũy bất mãn sâu sắc với Dương Liên Hoa, bất hoà giữa bọn hắn đã sắp ra ngoài sáng.
Như thế vừa đúng ý ta.
Ta thụ sủng nhược kinh nói: “Lục lão bản khách khí khách khí, Hồ mỗ chỉ là người thô kệch, tới đây chỉ vì kiếm mấy lượng bạc, không có tiền đồ gì, khiến ngài chê cười.”
Lục Thượng Phi nghe nói ta tới vì tiền, trong mắt hiện vẻ vui mừng lờ mờ. Ta thì không sao, những hắn đã thấy võ nghệ siêu quần của Bạch Liên. Nếu chúng ta có thể bị thu mua một cách đơn giản, với hắn mà nói là không thể tốt hơn.
Lời này vừa ra, Mặt Thỏ Yêu cũng không dễ chịu. Hắn cũng không phải người ngu, sao có thể nghe không hiểu ý lôi kéo rõ ràng của Lục Thượng Phi. Nhưng người trước mắt hắn là một trong những cổ đông của Phi Vân đường, về mặt thân phận có thể bình khởi bình tọa với Dương Liên Hoa, cũng không dám chất vấn.
Nhưng ta chợt nghiêm mặt nói: “Nhưng Hồ mỗ có thể tới Thiên bàn, chính là nhờ ân điển của Thỏ huynh. Có thể có cơ hội tìm một chỗ thi triển thân thủ, còn có thể kiếm bó bạc lớn, là hi vọng suốt đời Hồ mỗ, Thỏ huynh thành toàn tiểu đệ, đại đức này tuyệt không dám quên.”
Mặt Thỏ Yêu không ngờ hắn chỉ kéo ta và Bạch Liên đến bên này kiếm tiền, ngược lại thành đại ân nhân của chúng ta. Vô cùng hưởng thụ cái mũ cao này, đắc ý cười nói: “Hồ huynh chính là huynh đệ trong nhà, thế này có là gì. Nếu sau này có chuyện, nói Mặt Thỏ Yêu ta, trong Phi Vân đường này không người nào dám không nể mặt Thỏ mỗ.”
“Không dám không dám, Thỏ huynh chính là thân huynh đệ của Hồ mỗ.”
Lục Thượng Phi thấy ta giao hảo với Mặt Thỏ Yêu, con vịt lúc đầu cho rằng có thể lôi kéo đã sắp bay, vội nói: “Thì ra Hồ huynh đệ muốn chỗ thi triển thân thủ, không dám a. Thiên bàn của Phi Vân đường này cũng có đấu pháp khác nhau. Cao thủ chân chính đều xuất hiện vào ban đêm, tỉ lệ đặt cược cao hơn gấp mấy lần, nhưng ngoại nhân không thể tiến vào. Nếu Hồ huynh có hứng thú, Lục mỗ làm người trung gian, khiến ngươi thi triển thân thủ vào ban đêm, bảo đảm ngài nhất chiến thành danh.”
Ta càng cảm động, nhưng Mặt Thỏ Yêu lại tức giận chen lời nói: “Lúc nào rồi còn nói những lời vô ích này. Lục lão bản, nếu ngươi thật muốn nói với Hồ huynh đệ của ta, lát nữa nói sau. Chúng ta giải quyết chuyện bên này trước mới đúng.”
“Rốt cuộc xảy ra chuyện gì, vì sao hai vị cuống quít như thế? Hồ Vọng Tinh ta thấp cổ bé họng trên giang hồ, nhưng cực kỳ coi trọng hai chữ nghĩa khí. Hai vị đều là hảo bằng hữu, có vấn đề gì không ngại nói với Hồ mỗ một câu a.”
Mặt Thỏ Yêu lại ngẩn ra, sau đó nói với Lục Thượng Phi: “Hồ huynh là người có thể dùng được......”
Lục Thượng Phi nói: “Chỉ không biết chủ nhân nhà ngươi......”
Trong lúc Mặt Thỏ Yêu khó xử, ta dứt khoát nói: “Thỏ huynh, thế này là không coi Hồ mỗ như người mình.”
Ta trầm mặt xuống, vô cùng không vui nói: “Thì ra Hồ mỗ cho rằng mình đã là hảo hữu chí giao của Thỏ huynh, xem ra là ảo giác. Hồ mỗ ta vốn không trèo cao được, mời.”
Ta vừa chắp tay muốn đi, Mặt Thỏ Yêu vội vàng kéo ta, khó xử nói: “Kỳ thực cũng không phải không tin được Hồ huynh. Chỉ là chuyện này quá mức cơ mật.”
Mặt Thỏ Yêu nhìn trái nhìn phải, cân nhắc một phen nói: “Chuyện này vốn muốn phiền toái Hồ huynh. Là như vậy, bên Địa bàn chúng ta...... Tuyển thủ, không biết vì sao chạy mất. Tầng hầm của Phi Vân đường này lớn như thế, chạy mất cũng không quan trọng, dù sao cũng có người trấn giữ ở cửa, vẫn có thể tìm về. Chỉ là Phi Vân đường này không hoàn toàn do chúng ta định đoạt, địa phương của chúng ta chỉ có hai góc bên này. Nếu những dân đen chết tiệt kia...... Khụ khụ, tuyển thủ, chạy tới chỗ người khác, có thể phải tốn chút thời gian mới tìm được về. Nhưng trước mắt, sắp bắt đầu tranh tài......”
“Thì ra là thế.” Ta vỗ lồng ngực một cái, “Giao cho Hồ mỗ. Không phải chỉ là tranh tài sao? Hồ mỗ ta không được, hai vị cũng đã thấy bản sự của bà nương ta, đoán chừng Địa bàn này không người có thể địch. Cứ yên tâm đi.”
Mặt Thỏ Yêu mừng lớn nói: “Như vậy đa tạ Hồ huynh, Thỏ mỗ phải đi chủ trì đại cục, lùng bắt những ờ, tuyển thủ kia. Toàn quyền nơi này nhờ ngươi!”
Ta nghĩa bạc vân thiên nói: “Trong nước đi trong nước, trong lửa đi trong lửa!”
Mặt Thỏ Yêu xúc động rơi lệ, liên tục hô ‘Hôm nay Thỏ mỗ nhận hảo huynh đệ ngươi’! Tiếp theo lau nước mắt vội vàng dẫn người xông ra ngoài.
Ta và Bạch tổng quản đánh ngất xỉu các thôn dân trong lao dẫn tới nhà kho dùng làm lỗ thông gió. Bọn hắn kinh hoảng, cũng trong suy nghĩ của ta.
Lục Thượng Phi thấy Mặt Thỏ Yêu rời đi, mỉm cười với ta, ta cũng mỉm cười với hắn.
Lục Thượng Phi cười nói: “Hồ huynh có biết......”
Ta cười nói: “Ta biết huynh đệ ngươi ở đâu.”
Nụ cười của Lục Thượng Phi cứng lại.
Danh Sách Chương:
Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
02 Tháng mười, 2019 17:22
Tô Lê tank 1 hit cho thanh niên Phi Hoa, giờ đang nằm nôn máu thành lít =))
02 Tháng mười, 2019 11:03
Lão Hoa :))) Lâu lắm không gặp :))
25 Tháng chín, 2019 14:47
Tem :)))
08 Tháng chín, 2019 18:22
Không sao :))) còn nhớ là tốt rồi
08 Tháng chín, 2019 12:26
Sorry anh em, đợt này thi kỳ hè cộng thêm bảo vệ báo cáo mệt thành cún nên không up chương được
08 Tháng chín, 2019 11:44
2 chữ ‘mất phí’
03 Tháng chín, 2019 11:53
Hi truyện này đc mà sao cvt ko thấy dịch nhỉ
01 Tháng chín, 2019 23:10
Sao lần này lâu thế bác? :v Bận ah? Hay ốm cmnr? -_-
28 Tháng tám, 2019 19:17
Thank :))
28 Tháng tám, 2019 19:16
Thớt ah? Up sớm vậy? :))) truyện còn dài, giữ sức giữ sức
27 Tháng tám, 2019 22:57
Thấy bảo su phụ vs lão sư phụ ba chiêu ko làm minh phi chân đứng dậy nghe hoang mang ghê
27 Tháng tám, 2019 19:09
Thank chương mới :))
27 Tháng tám, 2019 19:09
Bác up đúng lúc ta đang ăn :v
26 Tháng tám, 2019 00:58
Chương mới chương mới :)) lão Hoa vất vả ~ ^v^
26 Tháng tám, 2019 00:57
Một chín một mười đi :v Lão đấy trông bựa bựa mà trâu bò có số má đấy :// Không cần bật Chúc chiếu u huỳnh mà vẫn oánh ngang một con lục hung mới sinh
25 Tháng tám, 2019 18:45
bộ này ai cũng hài :v
25 Tháng tám, 2019 09:56
Ko thấy thằng sư phụ nó hiện hình nhỉ nghe nhiều ghê ko biết thằng nào hơn
24 Tháng tám, 2019 20:14
Thank thớit. Cứ tưởng Ngọc Phi Diên bá thế nào mới ngang cơ được với Minh Tố Vấn. Hóa ra là do não rỗng quá nên mới thế.
24 Tháng tám, 2019 16:12
Đọc đoạn oánh Bàn Cổ phê hơn, dù không nhắc nhiều lắm
24 Tháng tám, 2019 16:12
Thank :))
23 Tháng tám, 2019 19:32
lâu lâu đọc lại khúc Mpc đánh với ABLT cuốn vl
23 Tháng tám, 2019 15:56
Thank lão Hoa :))
22 Tháng tám, 2019 18:34
Chương mới :))
21 Tháng tám, 2019 13:01
Thank thớt :)) chuẩn bị nếm thử trứng xào cà chua của Hiểu :)))
20 Tháng tám, 2019 14:26
Tem nhá :3
BÌNH LUẬN FACEBOOK