Mục lục
[Edit] Võ Lâm Chi Vương Thoái Ẩn Sinh Hoạt
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Thẩm lão đại hẳn mới rời giường bệnh, thương thế chưa lành, đã vội vã xác nhận an nguy của ta. Bản thân nàng trúng Kinh Cức Lệ cùng Đoạn Trường Thảo, lại bị chưởng lực của Phục Tượng gây thương tích. Mặc dù ta từng thông khí huyết cho nàng, nhưng bây giờ đi đứng vẫn còn hơi bất ổn, thấy thế làm cho người ta rất đau lòng.

"Không sai, Bạch tổng quản, ta đang tìm hắn. Nghe nói tất cả võ sĩ thụ thương đều tập trung ở đây. Phi Chân bị Phục Tượng nặng tay liên kích, bị thương rất nặng, cũng không biết giờ phút này thế nào. Ngươi trông thấy hắn không?"

Bạch tổng quản tỉ mỉ đánh giá dung nhan như hoa của Thẩm lão đại một lúc, biểu tình hơi quái dị. Sau đó khoanh tay lãnh đạm nói: "Thẩm phó tổng đốc, đây là kho thuốc, không phải địa phương của cha gia, sao có thể vượt quá chức phận nhúng tay sự vụ nơi này. Ngươi hỏi cha gia xem như hỏi nhầm người." Dứt lời Bạch Liên vung tay áo, bộ thái giám phục thuần trắng của nàng vốn rộng lớn, bọc thân thể gầy như không xương thành một kiện hàng nhỏ nhắn xinh xắn. Cực kỳ giống tiểu hồ tiên trong truyền thuyết, dùng đuôi bao trùm dáng vẻ mềm mại của mình. Nha a! Bạch tổng quản trở mặt không quen biết a!

Ta nhớ, dù bình thường Bạch tổng quản không trò chuyện với lão đại, tối thiểu vẫn có giao tình chào hỏi, tình hữu nghị của nữ nhân . . . Tình hữu nghị của nữ nhân cùng công công, thật sự là yếu ớt.

Bạch tổng quản là đại tổng quản Ti Lễ giám, chưởng quản nội vụ, thực quyền cực lớn, quá khứ có danh xưng 'Nội tướng'. Cho dù là Thẩm lão đại cũng phải kiêng kỵ ba phần, ôm quyền cười nói.

"Coi như bản quan thất lễ, chỉ là Phi Chân vì Lục Phiến môn ta xuất lực. Hắn thụ thương, bản quan không thể không quản. Lý thái y, Bạch tổng quản, các ngươi không ai biết tung tích của hắn sao?"

Dù Lý thái y có ngốc hơn nữa, sao có thể không nhận ra, Lục Phiến môn phó tổng đốc đang náo loạn mâu thuẫn với thái giám trong cung.

"Lão phu. . . Cái này, hắc hắc hắc. . ."

Dù sao Thái Y viện hắn vì hoàng thất hiệu lực, cần nhờ Bạch Liên chiếu cố. Nếu không, chỉ riêng mùa đông này Bạch Liên ngừng cung cấp lửa cho Thái Y viện, một đám đại phu tay trói gà không chặt bọn hắn sẽ phải chết lạnh trong phòng. Bởi vậy vẫn vì Bạch Liên nói chuyện.

Thẩm lão đại khó hiểu nói: "Lý thái y? Phi Chân ở đâu?"

Lý thái y còn chưa lên tiếng, lại bị Bạch tổng quản ngắt lời một lần nữa.

"Phi Chân?" Dường như Bạch tổng quản không vui, lại đột nhiên cười nói: "Thẩm phó tổng đốc, luôn gọi thủ hạ thân mật như vậy sao?"

"Ta là cấp trên của hắn a. Ngày nào cũng chung một chỗ, sớm chiều tương đối, gọi đơn giản chút có gì kỳ quái đâu." Thẩm Y Nhân khó hiểu cau mày nói: "Trái lại, Bạch tổng quản là đại nội tổng quản, sao ngươi biết Phi Chân?"

"Cha gia. . ." Bạch Liên lập tức nghẹn lời. Cũng không biết, có phải nhớ tới lần đầu chúng ta gặp mặt hay không, khuôn mặt nhỏ thanh tú của Bạch tổng quản đột nhiên đỏ lên.

"Trong lúc vô tình, cha gia thành bằng hữu với hắn, chính là như thế."

Thẩm lão đại nhìn phản ứng của Bạch Liên trong mắt. Thuở nhỏ, lão nhân gia nàng lớn lên ở Lục Phiến môn, lại là người nối nghiệp của đương thời đệ nhất danh bộ Nhạn Thập Tam, suy luận tình huống này quả thực không thể đơn giản hơn. Chỉ một phản ứng của Bạch Liên, Thẩm lão đại lập tức lộ ra biểu tình rõ ràng trong lòng.

Ta cơ hồ có thể từ trong ánh mắt quyết không có hảo ý của Thẩm lão đại, đọc được tin tức nàng ngộ ra: Phi Chân, nhất định có một chân với công công này!

Tiếp theo thì là biểu tình hơi xem thường: Phi Chân ngươi giỏi lắm, sau Đường Dịch thì là Bạch tổng quản.

Này! Nói bậy a!

Ta cùng Bạch tổng quản trong sạch a! Ngoại trừ từng hôn nàng một lần ra, cái gì cũng không làm!

Ta dán vào nóc nhà, nhìn mái hiên phía dưới, gió thu tháng mười một thổi qua, trong lòng đang reo hò: Ta không thích nam! ! ! !

Thẩm lão đại đột nhiên cười nói: "Ngươi quen biết Phi Chân, hơn nữa quan hệ không tệ phải không."

Bạch Liên bị lời nói của Thẩm lão đại đánh trúng, bất giác gò má ửng hồng, muốn nói còn xấu hổ, thần sắc động lòng người chi cực.

"Hắc, quả thật là như thế, nguyên lai là như vậy."

Nhưng Thẩm lão đại lại không tiếp tục nở nụ cười chế nhạo như trong tưởng tượng của ta, khuôn mặt nàng trầm xuống, tức giận xông lên quát: "Đỏ mặt nhị đại gia ngươi! Tên thái giám chết bầm này, chuyện gì xảy ra?"

Bạch tổng quản lập tức bị mắng cho hồ đồ.

"Lỗ tai ngươi điếc sao? Ta nói Phi Chân bị người trọng thương, tính mệnh nguy cơ sớm tối, ta muốn đi thăm hắn! Ngươi ăn dấm cái gì! Đừng làm phiền cô nãi nãi làm việc!"

Tiếp theo chuyển hướng Lý thái y, "Lý Cảnh Điền, tên vương bát đản nhà ngươi, qua đây!"

Ngọc dung Thẩm lão đại chuyển sang lạnh lẽo, cánh tay nhỏ nhắn duỗi ra, nắm ba sợi râu của Lý thái y, dùng sức lôi qua: "Ta nói ta muốn gặp một người, ngươi gạt ta? Mẹ nhà ngươi, có gan thì lặp lại lần nữa, ngươi vừa mới nói cái gì? Lão nương nghe không rõ!"

Lý thái y sợ đến hồn bất phụ thể, ấp úng suýt chút nữa bật khóc: "Lão phu không dám, lão phu không dám! Lão phu không biết ai là Minh Phi Chân, Thẩm đại nhân minh giám!"

"Không biết mà còn lừa ta! Đời ta hận nhất chính là có người gạt ta! Mẹ ngươi chứ!"

Bắp đùi thon dài trắng như tuyết vung lên, một cước liền cho Lý thái y nằm trên đất chơi trứng. . .

Thẩm lão đại vẫn dũng mãnh như cũ. . . Sức chiến đấu vẫn kinh người như cũ. . . Ta nuốt một ngụm nước bọt, nếu ngày nào đó thân phận của ta bị Thẩm lão đại nhìn thấu, ta nhất định phải. . .

Bạch Liên không bị tiếng rống này dọa khóc, ta thấy đã là. . . Lại nhìn qua, chỉ thấy Bạch tổng quản không kinh không sợ, vẻ mặt lạnh nhạt.

Bạch Liên không sợ mảy may, ánh mắt cực lạnh đánh lên người Thẩm Y Nhân, thản nhiên nói: "Ngươi có ý gì? Cái gì gọi là ta ăn dấm? Ta ăn dấm của ai? Ngươi nói nghe một chút."

Câu này nói ra cực nhẹ, phân lượng lại không nhẹ.

Thẩm Y Nhân bóp mũi nói: "Mùi dấm này cách xa tám trượng cũng ngửi thấy. Dáng vẻ tiểu tức phụ này còn có thể rõ ràng hơn sao? Ta chỉ gọi danh tự Phi Chân, ngươi đã tức giận như vậy. Nếu ta làm gì Phi Chân, có phải ngươi sẽ một khóc hai nháo ba treo cổ? Buồn nôn."

"Thẩm phó tổng đốc, cha gia mời ngươi tự trọng thân phận, ngươi tốt xấu cũng có hôn ước trong người. Ta ăn dấm của ngươi? Ngươi đây là chưa đánh đã khai, cấu kết với tiểu tử Minh Phi Chân sao?"

Thẩm lão đại nhất thời nghẹn lời, Bạch Liên cười lạnh nói: "Không sai, cha gia quen biết Minh Phi Chân, nhưng chẳng qua quen biết bình thường, nghe nói hắn bị người đánh thành tàn phế, bèn thuận đường nói một câu. Cha gia thế nhưng là công công trong cung, vậy mà nghĩ cha gia thích tranh giành tình nhân như nữ tử các ngươi! Hoang đường!"

Hai người vừa nói, vừa thả ra ánh mắt lăng lệ không kém so nội công đọ sức bao nhiêu, chạm ra điểm điểm hỏa hoa trong không trung, trong giây lát đã giao thủ không dưới mấy trăm chiêu. Quả thực đến cảnh giới thiên nhân hợp nhất, thần du vật ngoại. . .

Vị trí hai người lập tức thành Tu La tràng, phát ra bầu không khí nguy hiểm, ngay cả thương binh trên đất cũng kinh hãi phát hiện vết thương đang chuyển biến xấu. Vì bảo mệnh không thể không kéo lê thân thể tàn phế, thê lương bò tới chỗ sâu trong vườn thuốc.

Có một vị võ sĩ bị trọng thương, chống quải trượng, rề rà chạy. Ta nhìn kỹ, đây không phải là nhân huynh cách không thả Lục Mạch Thần Kiếm vào ta sao! Hắn còn sống a!

Vị nhân huynh kia chạy như rùa đen bò, hai mắt ứa lệ, lớn tiếng kêu lên: "Tề Phi Long ta lại bị hắn hố! Minh Phi Chân, tên ôn thần này, ai gặp hắn cũng xui xẻo tám đời a!"

Cái gì! Chuyện này có quan hệ gì với ta a a! ! !

Thẩm lão đại cùng Bạch tổng quản còn đang dùng ánh mắt giao phong, ta lúng túng trên nóc nhà không biết nên nên làm cái gì. Lúc này, trong kho thuốc đột nhiên có người kêu một tiếng.

"Ngươi viết cái gì đây! Cái này hữu dụng sao? Toa thuốc này sai từ đầu tới cuối!"

Trong thanh âm này tràn đầy say mê với y học, trong cuồng nhiệt như người trẻ tuổi lại có một chút già nua, ta đột nhiên thấy được ngọn lửa hi vọng, đây là Đới thái y!

Chỉ nghe Đới thái y tiếp tục mắng: "Ngay cả mạch tượng ngươi cũng bắt sai, y thuật của ngươi. . . Uổng công học!"

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
Đỗ Tiến Hưng
02 Tháng tám, 2019 16:28
Ad cho mk hỏi Truyện này có hậu cung ko vậy ?
Hoaqin
31 Tháng bảy, 2019 11:08
Sau này hốt một mẻ 3 chị em luôn
Hoaqin
31 Tháng bảy, 2019 11:08
Xe đẹp có mà lão, nhớ đoạn main thông não Lữ Dao Cầm không =)))
Quang Anh Luong
30 Tháng bảy, 2019 20:02
Ah cảm ơn chương mới nhá :)) Vất vả rồi :)
Quang Anh Luong
30 Tháng bảy, 2019 19:56
Khoan khoan khoan lão Hoa à, “...có người thích xe đẹp mĩ nhân”? Thời đấy á? :) ?
Quang Anh Luong
30 Tháng bảy, 2019 19:53
Hoàng thượng: Ngươi suýt lấy ta nữ nhi. Lão Phi Chân: Ngài nói nữ nhi nào? =)))) Best luôn :)) giờ còn mỗi tam công chúa là còn nhỏ quá lão ấy không động nổi :))
Quang Anh Luong
28 Tháng bảy, 2019 20:54
Thank lão :)) Edit vẫn ổn định ghê =)))
minh1912
28 Tháng bảy, 2019 00:29
hẳn là gác tiền đánh bạc thua chứ ai đi bán giá thế =)))
Quang Anh Luong
27 Tháng bảy, 2019 13:06
Lão Phi Chân đúng kiểu hồi nhỏ bị lừa quen rồi, lớn lên chai lỳ luôn :)) bị hố từ nhỏ đến lớn. Mà hai lão hoà thượng với đạo sĩ kia cũng nhàn rỗi kinh, bán Dịch Cân Kinh giá 5 đồng :))
Quang Anh Luong
25 Tháng bảy, 2019 19:29
Tem :))))
Hoaqin
25 Tháng bảy, 2019 10:41
Chung thuỷ thì nhầm rồi nhé, bộ này là hậu cung Ít nhất cũng 4 vợ
minh1912
24 Tháng bảy, 2019 21:43
ta tưởng chung thủy với MTV chứ
Quang Anh Luong
24 Tháng bảy, 2019 20:16
Thank lão Hoa :))
Quang Anh Luong
24 Tháng bảy, 2019 18:41
Vợ main thì nguy hiểm cái gì? :v
minh1912
23 Tháng bảy, 2019 19:15
đã tìm đc vậy là không còn nguy hiểm r
Quang Anh Luong
23 Tháng bảy, 2019 17:41
Chương mới :)) lão Tra Bỉ chém gió cấp thần thông cmnr :))
Quang Anh Luong
22 Tháng bảy, 2019 21:18
Cực khổ cực khổ -_- Bác cháy hết mình kinh :// dịch mấy cái này xong còn edit nữa, rồi lại nghĩ thời gian ước chừng hoàn thành :// thôi thì cứ thong thả bác ạ :)) Chỗ này cũng toàn người biết suy nghĩ, chậm tí cũng chả ai dám trách bác
Hoaqin
22 Tháng bảy, 2019 20:59
Mình có dịch phần Tân Xuân, cơ mà đợi đến lúc ấy thì lâu lắm =)) Nếu ngày 2 chương như trước thì phải gần năm, ngày 1 chương thì 2 năm, nghe đã dài rồi Chỉ hi vọng con tác không drop
Quang Anh Luong
22 Tháng bảy, 2019 20:16
Thank chương mới =))))
Quang Anh Luong
22 Tháng bảy, 2019 20:15
Tình hình là lão Hoa định dịch phần Xuân Thu không hay như lão Bún? ://
Quang Anh Luong
21 Tháng bảy, 2019 23:01
Uầg, bom hai chương :)). Vất vả vất vả :))
Hoaqin
21 Tháng bảy, 2019 12:29
Lúc ấy tác giả định end sớm quyển 12, cơ mà làm thế sợ ăn chửi nên kéo thêm hơn chục chương nữa
Quang Anh Luong
21 Tháng bảy, 2019 11:43
Lão Hoa ta hỏi tí? Sao mới tới chương 134 đã hết quyển 12 rồi? :/ ta xem bên kia tới chương 151 mới hết quyển 12 mà? ._.
Quang Anh Luong
20 Tháng bảy, 2019 21:53
Thank lão thớt :)) hôm nay cả ngày không dùng máy nên cứu giá hơi muộn :)))
Quang Anh Luong
19 Tháng bảy, 2019 21:35
Yup, chỉ có bọn Lư Sơn méo biết mình vừa suýt chết xong :)) Về sau thiếu chủ Lư Sơn còn thích nam chứ :)) gia môn bất hạnh :)))
BÌNH LUẬN FACEBOOK