Mục lục
[Edit] Võ Lâm Chi Vương Thoái Ẩn Sinh Hoạt
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Thẩm lão đại hẳn mới rời giường bệnh, thương thế chưa lành, đã vội vã xác nhận an nguy của ta. Bản thân nàng trúng Kinh Cức Lệ cùng Đoạn Trường Thảo, lại bị chưởng lực của Phục Tượng gây thương tích. Mặc dù ta từng thông khí huyết cho nàng, nhưng bây giờ đi đứng vẫn còn hơi bất ổn, thấy thế làm cho người ta rất đau lòng.

"Không sai, Bạch tổng quản, ta đang tìm hắn. Nghe nói tất cả võ sĩ thụ thương đều tập trung ở đây. Phi Chân bị Phục Tượng nặng tay liên kích, bị thương rất nặng, cũng không biết giờ phút này thế nào. Ngươi trông thấy hắn không?"

Bạch tổng quản tỉ mỉ đánh giá dung nhan như hoa của Thẩm lão đại một lúc, biểu tình hơi quái dị. Sau đó khoanh tay lãnh đạm nói: "Thẩm phó tổng đốc, đây là kho thuốc, không phải địa phương của cha gia, sao có thể vượt quá chức phận nhúng tay sự vụ nơi này. Ngươi hỏi cha gia xem như hỏi nhầm người." Dứt lời Bạch Liên vung tay áo, bộ thái giám phục thuần trắng của nàng vốn rộng lớn, bọc thân thể gầy như không xương thành một kiện hàng nhỏ nhắn xinh xắn. Cực kỳ giống tiểu hồ tiên trong truyền thuyết, dùng đuôi bao trùm dáng vẻ mềm mại của mình. Nha a! Bạch tổng quản trở mặt không quen biết a!

Ta nhớ, dù bình thường Bạch tổng quản không trò chuyện với lão đại, tối thiểu vẫn có giao tình chào hỏi, tình hữu nghị của nữ nhân . . . Tình hữu nghị của nữ nhân cùng công công, thật sự là yếu ớt.

Bạch tổng quản là đại tổng quản Ti Lễ giám, chưởng quản nội vụ, thực quyền cực lớn, quá khứ có danh xưng 'Nội tướng'. Cho dù là Thẩm lão đại cũng phải kiêng kỵ ba phần, ôm quyền cười nói.

"Coi như bản quan thất lễ, chỉ là Phi Chân vì Lục Phiến môn ta xuất lực. Hắn thụ thương, bản quan không thể không quản. Lý thái y, Bạch tổng quản, các ngươi không ai biết tung tích của hắn sao?"

Dù Lý thái y có ngốc hơn nữa, sao có thể không nhận ra, Lục Phiến môn phó tổng đốc đang náo loạn mâu thuẫn với thái giám trong cung.

"Lão phu. . . Cái này, hắc hắc hắc. . ."

Dù sao Thái Y viện hắn vì hoàng thất hiệu lực, cần nhờ Bạch Liên chiếu cố. Nếu không, chỉ riêng mùa đông này Bạch Liên ngừng cung cấp lửa cho Thái Y viện, một đám đại phu tay trói gà không chặt bọn hắn sẽ phải chết lạnh trong phòng. Bởi vậy vẫn vì Bạch Liên nói chuyện.

Thẩm lão đại khó hiểu nói: "Lý thái y? Phi Chân ở đâu?"

Lý thái y còn chưa lên tiếng, lại bị Bạch tổng quản ngắt lời một lần nữa.

"Phi Chân?" Dường như Bạch tổng quản không vui, lại đột nhiên cười nói: "Thẩm phó tổng đốc, luôn gọi thủ hạ thân mật như vậy sao?"

"Ta là cấp trên của hắn a. Ngày nào cũng chung một chỗ, sớm chiều tương đối, gọi đơn giản chút có gì kỳ quái đâu." Thẩm Y Nhân khó hiểu cau mày nói: "Trái lại, Bạch tổng quản là đại nội tổng quản, sao ngươi biết Phi Chân?"

"Cha gia. . ." Bạch Liên lập tức nghẹn lời. Cũng không biết, có phải nhớ tới lần đầu chúng ta gặp mặt hay không, khuôn mặt nhỏ thanh tú của Bạch tổng quản đột nhiên đỏ lên.

"Trong lúc vô tình, cha gia thành bằng hữu với hắn, chính là như thế."

Thẩm lão đại nhìn phản ứng của Bạch Liên trong mắt. Thuở nhỏ, lão nhân gia nàng lớn lên ở Lục Phiến môn, lại là người nối nghiệp của đương thời đệ nhất danh bộ Nhạn Thập Tam, suy luận tình huống này quả thực không thể đơn giản hơn. Chỉ một phản ứng của Bạch Liên, Thẩm lão đại lập tức lộ ra biểu tình rõ ràng trong lòng.

Ta cơ hồ có thể từ trong ánh mắt quyết không có hảo ý của Thẩm lão đại, đọc được tin tức nàng ngộ ra: Phi Chân, nhất định có một chân với công công này!

Tiếp theo thì là biểu tình hơi xem thường: Phi Chân ngươi giỏi lắm, sau Đường Dịch thì là Bạch tổng quản.

Này! Nói bậy a!

Ta cùng Bạch tổng quản trong sạch a! Ngoại trừ từng hôn nàng một lần ra, cái gì cũng không làm!

Ta dán vào nóc nhà, nhìn mái hiên phía dưới, gió thu tháng mười một thổi qua, trong lòng đang reo hò: Ta không thích nam! ! ! !

Thẩm lão đại đột nhiên cười nói: "Ngươi quen biết Phi Chân, hơn nữa quan hệ không tệ phải không."

Bạch Liên bị lời nói của Thẩm lão đại đánh trúng, bất giác gò má ửng hồng, muốn nói còn xấu hổ, thần sắc động lòng người chi cực.

"Hắc, quả thật là như thế, nguyên lai là như vậy."

Nhưng Thẩm lão đại lại không tiếp tục nở nụ cười chế nhạo như trong tưởng tượng của ta, khuôn mặt nàng trầm xuống, tức giận xông lên quát: "Đỏ mặt nhị đại gia ngươi! Tên thái giám chết bầm này, chuyện gì xảy ra?"

Bạch tổng quản lập tức bị mắng cho hồ đồ.

"Lỗ tai ngươi điếc sao? Ta nói Phi Chân bị người trọng thương, tính mệnh nguy cơ sớm tối, ta muốn đi thăm hắn! Ngươi ăn dấm cái gì! Đừng làm phiền cô nãi nãi làm việc!"

Tiếp theo chuyển hướng Lý thái y, "Lý Cảnh Điền, tên vương bát đản nhà ngươi, qua đây!"

Ngọc dung Thẩm lão đại chuyển sang lạnh lẽo, cánh tay nhỏ nhắn duỗi ra, nắm ba sợi râu của Lý thái y, dùng sức lôi qua: "Ta nói ta muốn gặp một người, ngươi gạt ta? Mẹ nhà ngươi, có gan thì lặp lại lần nữa, ngươi vừa mới nói cái gì? Lão nương nghe không rõ!"

Lý thái y sợ đến hồn bất phụ thể, ấp úng suýt chút nữa bật khóc: "Lão phu không dám, lão phu không dám! Lão phu không biết ai là Minh Phi Chân, Thẩm đại nhân minh giám!"

"Không biết mà còn lừa ta! Đời ta hận nhất chính là có người gạt ta! Mẹ ngươi chứ!"

Bắp đùi thon dài trắng như tuyết vung lên, một cước liền cho Lý thái y nằm trên đất chơi trứng. . .

Thẩm lão đại vẫn dũng mãnh như cũ. . . Sức chiến đấu vẫn kinh người như cũ. . . Ta nuốt một ngụm nước bọt, nếu ngày nào đó thân phận của ta bị Thẩm lão đại nhìn thấu, ta nhất định phải. . .

Bạch Liên không bị tiếng rống này dọa khóc, ta thấy đã là. . . Lại nhìn qua, chỉ thấy Bạch tổng quản không kinh không sợ, vẻ mặt lạnh nhạt.

Bạch Liên không sợ mảy may, ánh mắt cực lạnh đánh lên người Thẩm Y Nhân, thản nhiên nói: "Ngươi có ý gì? Cái gì gọi là ta ăn dấm? Ta ăn dấm của ai? Ngươi nói nghe một chút."

Câu này nói ra cực nhẹ, phân lượng lại không nhẹ.

Thẩm Y Nhân bóp mũi nói: "Mùi dấm này cách xa tám trượng cũng ngửi thấy. Dáng vẻ tiểu tức phụ này còn có thể rõ ràng hơn sao? Ta chỉ gọi danh tự Phi Chân, ngươi đã tức giận như vậy. Nếu ta làm gì Phi Chân, có phải ngươi sẽ một khóc hai nháo ba treo cổ? Buồn nôn."

"Thẩm phó tổng đốc, cha gia mời ngươi tự trọng thân phận, ngươi tốt xấu cũng có hôn ước trong người. Ta ăn dấm của ngươi? Ngươi đây là chưa đánh đã khai, cấu kết với tiểu tử Minh Phi Chân sao?"

Thẩm lão đại nhất thời nghẹn lời, Bạch Liên cười lạnh nói: "Không sai, cha gia quen biết Minh Phi Chân, nhưng chẳng qua quen biết bình thường, nghe nói hắn bị người đánh thành tàn phế, bèn thuận đường nói một câu. Cha gia thế nhưng là công công trong cung, vậy mà nghĩ cha gia thích tranh giành tình nhân như nữ tử các ngươi! Hoang đường!"

Hai người vừa nói, vừa thả ra ánh mắt lăng lệ không kém so nội công đọ sức bao nhiêu, chạm ra điểm điểm hỏa hoa trong không trung, trong giây lát đã giao thủ không dưới mấy trăm chiêu. Quả thực đến cảnh giới thiên nhân hợp nhất, thần du vật ngoại. . .

Vị trí hai người lập tức thành Tu La tràng, phát ra bầu không khí nguy hiểm, ngay cả thương binh trên đất cũng kinh hãi phát hiện vết thương đang chuyển biến xấu. Vì bảo mệnh không thể không kéo lê thân thể tàn phế, thê lương bò tới chỗ sâu trong vườn thuốc.

Có một vị võ sĩ bị trọng thương, chống quải trượng, rề rà chạy. Ta nhìn kỹ, đây không phải là nhân huynh cách không thả Lục Mạch Thần Kiếm vào ta sao! Hắn còn sống a!

Vị nhân huynh kia chạy như rùa đen bò, hai mắt ứa lệ, lớn tiếng kêu lên: "Tề Phi Long ta lại bị hắn hố! Minh Phi Chân, tên ôn thần này, ai gặp hắn cũng xui xẻo tám đời a!"

Cái gì! Chuyện này có quan hệ gì với ta a a! ! !

Thẩm lão đại cùng Bạch tổng quản còn đang dùng ánh mắt giao phong, ta lúng túng trên nóc nhà không biết nên nên làm cái gì. Lúc này, trong kho thuốc đột nhiên có người kêu một tiếng.

"Ngươi viết cái gì đây! Cái này hữu dụng sao? Toa thuốc này sai từ đầu tới cuối!"

Trong thanh âm này tràn đầy say mê với y học, trong cuồng nhiệt như người trẻ tuổi lại có một chút già nua, ta đột nhiên thấy được ngọn lửa hi vọng, đây là Đới thái y!

Chỉ nghe Đới thái y tiếp tục mắng: "Ngay cả mạch tượng ngươi cũng bắt sai, y thuật của ngươi. . . Uổng công học!"

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
VBNyang
06 Tháng mười một, 2018 19:15
Tính thằng DD là cục súc chứ không phải chính trực, nó không phải kiểu ghét ác như cừu chỉ là thích dùng nắm đấm giải quyết vấn đề thôi. Kiểu của nó có thằng Sanosuke trong kenshin khá là giống
21302766
06 Tháng mười một, 2018 19:05
Edit là chỉ cần đúng ngữ pháp là được rồi, như bạn là tốt quá rồi. Bạn cứ pm cho Ronkute đi.
toicotoi
06 Tháng mười một, 2018 19:00
hợp tính thì mới gặp cũng là anh em...
Hoaqin
06 Tháng mười một, 2018 18:56
Bác chỉ cho mình mấy chỗ cần edit tốt hơn được không, Tại căn bản mình kém văn mà cũng không biết tiếng trung thành ra không viết cho câu nó văn vẻ được, chỉ đủ ý với đúng ngữ pháp là tốt lắm rồi =))
Hoaqin
06 Tháng mười một, 2018 18:55
Mỗi người một ý, có lẽ lão Đường ở chung thấy main cũng không xấu nên thế =))
21302766
06 Tháng mười một, 2018 18:18
Bạn edit tốt quá, nếu edit kỹ hơn một chút, bạn có thể liện hệ với Ronkute để tính lương bên edit. 30 thạch/1 chương. Như vậy cũng đáng bỏ công sức hơn.
21302766
06 Tháng mười một, 2018 18:16
Á à, thì ra Thẩm lão đại thích hòa thượng à.
trunghieu99tt
06 Tháng mười một, 2018 17:46
:v ông tác giả cũng hợp lý hóa lí do Đường Dịch không tố cáo Phi Chân nhưng mà lại càng bất hợp lý Bây giờ bạn vào 1 tổ chức để trả thù nhà, đương nhiên muốn tổ chức đó lớn mạnh Tự nhiên phát hiện ra trong tổ chức có 1 thằng võ công bá vcl nhưng thường ngày giả ngu, bạn có nghi ngờ không ? , lấy tích cách cương trực của Đường Dịch chắc chắn sẽ không thể bỏ qua dễ dàng như thế Ấy vậy mà ổng lại bỏ qua đơn giản chỉ vì "Làm gì thì làm không ảnh hưởng đến anh báo thù là được" =))
mr beo
06 Tháng mười một, 2018 17:24
chết chặt danh hiệu ôn thần minh phi chân rồi đến quì với anh long tại thiên
Hoaqin
06 Tháng mười một, 2018 17:19
Mình chỉ edit kĩ hơn thôi mà Thành ra tốc độ ra chương cũng bị chậm lại, không ngày vài chục chương như cv thông thường được ):
dacnguyen1999
06 Tháng mười một, 2018 14:23
Truyện của bác ad tốt quá riết chỉ chờ bên này không muốn qua chỗ khác đọc luôn :'(
mr beo
06 Tháng mười một, 2018 12:36
võ công của thanh niên phi chân này ảo diệu vậy còn cả chiêu giống thôi miên nữa
Oebah Habeo
06 Tháng mười một, 2018 10:40
căn bản là chất lượng tốt bác ơi không cần dục tốc bất đạt. cứ ra đều là được rồi.
Hoaqin
05 Tháng mười một, 2018 22:03
Yên tâm, ngày nào tối thiểu cũng 2 chương =))
Phuong Anh Nguyen
05 Tháng mười một, 2018 21:04
hu nay ra có 1 chap thui à
mr beo
03 Tháng mười một, 2018 20:48
trong cái truyện này đọc lâu nghi ngờ giới tính tùm lum hết rồi
mr beo
03 Tháng mười một, 2018 20:46
một đám bình thường dở hơi điên điên mà đến lúc chơi âm mưu đứa nào cũng lắm thủ đoạn tầng tầng lớp lớp
Oebah Habeo
03 Tháng mười một, 2018 15:52
trap nó phải huyền bí.
Phương Nam
03 Tháng mười một, 2018 11:04
Là nữ chứ gì mà là nữ thật đấy :))))) , lão bị con tác đầu độc giống thanh niên Châu rồi à =)))
mr beo
02 Tháng mười một, 2018 22:39
theo thái y nói thì có lẽ tô hiểu là nữ thật đấy dù sao cũng là đệ nhất thần y mấy cái vấn đề giới tính này liếc cái là ra , à mà lầu trên avatar với tên có vẻ giống lão lang nhỉ có phải phân thân của lang không vậy
VBNyang
02 Tháng mười một, 2018 21:25
Quên trừ thằng trap Tô Hiểu ra :lol:
VBNyang
02 Tháng mười một, 2018 21:23
Mấy thằng trong truyện chính tưng tửng thôi chứ thằng nào cũng khôn lòi họng, ngu ngơ là lên bảng đếm số cả lũ :))
langtudien13
02 Tháng mười một, 2018 13:55
gintama thì anh quân ăn hành nhiều nhất
mr beo
02 Tháng mười một, 2018 11:59
gintama thì tướng quân bọn nó cũng dám đem ra làm trò hề
Hoaqin
02 Tháng mười một, 2018 11:19
Đã sửa bác, vừa bấm đăng thì mất điện, không kịp check
BÌNH LUẬN FACEBOOK