Mục lục
[Edit] Võ Lâm Chi Vương Thoái Ẩn Sinh Hoạt
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Hồng Cửu lặng lẽ đứng dậy, thần hoàn khí túc, nội thương vừa nãy không còn đáng ngại. Nội lực hắn thâm hậu, vừa rồi chịu nội thương nhẹ nhất, bây giờ đã hoàn toàn không việc gì.

A Bất Lặc Tư cười nói: “Theo chúng ta điều tra, ngươi không trong đội xe, cũng không giống người trong triều đình. Võ công ngươi rất không tệ, có muốn làm cường đạo không?”

“Mẹ nó, ngươi là cường đạo kiểu gì thế, chiêu hàng còn khách khí hơn thư sinh.”

“Một quyền này, ta sẽ không khách khí nữa.”

A Bất Lặc Tư bước ra một bước, lực lượng như quỷ thần hàng lâm theo. Bước tiến của hắn, dường như khống chế không gian. Mỗi một bước đi, khí áp ngày càng nặng nề trào đến Hồng Cửu.

Từ nhỏ Hồng Cửu đã tự hào vì khung xương thích hợp luyện võ còn có sống lưng duỗi thẳng hơn bất kỳ người nào của mình, lúc này lại bị một lực lượng bá đạo chậm rãi đè xuống. Hồng Cửu hét lớn một tiếng, dùng sức giậm chân, bùn đất xung quanh nổ tung, hắn lại đứng thẳng lưng.

A Bất Lặc Tư thấy thế mỉm cười, cuối câu lộ một phần hào phóng: “Võ công các hạ rất cao, đáng để ta dùng tám thành công lực.”

Áp lực nặng nề chợt trở về, kình lực tới như thủy triều rút sạch về, ngưng tụ trên tay A Bất Lặc Tư.

“Tiếp lấy! !”

Một quyền này, dường như bao hàm uy năng hủy thiên diệt địa. Không gian ba trượng giữa hắn và Hồng Cửu, mưa gió hoàn toàn không thể tiến vào. Dường như đám người Si Mị cũng không thấy chủ nhân sử dụng công lực cao như vậy mấy, sợ đến mặt không còn chút máu. Cánh tay A Bất Lặc Tư chợt hiện kỳ mang màu lam, một quang cầu không thể tưởng tượng nổi hiện lên, lực đạo kinh khủng đến mức chỉ riêng phong áp đã làm bùn đất lõm thành một cái hố hình tròn sâu vài thước.

Dù ai nhìn tình huống này, cũng biết kết quả, Hồng Cửu —— chết chắc.

Hồng Cửu hít sâu một hơi, trong mắt hắn không còn cái bóng của A Bất Lặc Tư.

Cao thủ Thần Thông chi cảnh, tìm kiếm thân ảnh của hắn là tốn công vô ích. Lâu dài đứng bên đại sư huynh, hắn hiểu điểm này hơn bất kỳ người nào. Hồng Cửu cũng xuất chưởng.

Kỳ thực trước khi A Bất Lặc Tư xuất thủ, hắn đã xuất chưởng. Dù sao hắn không thể nắm chính xác phút giây A Bất Lặc Tư xuất thủ, Thần Thông chi cảnh có thể mê hoặc lòng người. Từ trái sang phải, tổng cộng Hồng Cửu vỗ bảy mươi chín chưởng, đến khi một cự lực kinh khủng đến không thể chịu đựng xâm phạm ba thước quanh người, cảm thấy nửa người tê liệt. Hắn mới bắt đầu đánh nửa thức sau của chưởng này ra.

“Chó Thát tử, nhìn rõ...... Đây, mới gọi là chưởng pháp! !”

Hồng Cửu toàn lực đánh vào thiên không, lam sắc quang cầu trên tay A Bất Lặc Tư mơ hồ chếch đi. Lúc vận lực điều chỉnh, chợt phát hiện một quái sự. Sự tồn tại của Hồng Cửu và lực quyền của hắn, tràn ngập toàn bộ không gian. Bảy mươi chín chưởng vừa nãy của Hồng Cửu, đánh không gian nhỏ hẹp này thành một vùng. Mà trong không gian này, chỉ có Hồng Cửu và nội kình của A Bất Lặc Tư. Tựa như trong một gian phòng, chỉ có hai vật thể.

Nội lực của A Bất Lặc Tư vượt xa Hồng Cửu, không phải thứ không gian nhỏ hẹp này có thể chứa đựng. Giống như một vật thể trong phòng đột nhiên bành trướng, nếu thế, một vật thể khác sẽ bị gạt ra khỏi không gian. Quyền kình tiếp sau của A Bất Lặc Tư đánh tới, không gian Hồng Cửu tạo ra lập tức vỡ tan.

Mà đây cũng là Hồng Cửu muốn.

Không gian nhỏ hẹp vừa vỡ, Hồng Cửu tựa như vật thể bị gạt khỏi gian phòng. Nếu bị xô ra có lẽ sẽ bị thương, nhưng gạt ra thì đương nhiên không ngại. Lúc hắn bị bắn ra, đối mặt ba thành công lực còn thừa của A Bất Lặc Tư, công kình vẫn hoàn hảo, thậm chí hoàn toàn không bị thương.

Chính là lúc này, hắn phun một ngụm máu tươi, rơi xuống đất như diều đứt dây.

Tống Âu chạy qua hưng phấn nói: “Hồng phó tướng, ngươi tiếp được quyền thứ hai!”

“Tiếp...... Tiếp cái lông con em ngươi......”

Hự, lại phun một ngụm máu tươi, màu máu trên mặt Hồng Cửu bỗng biến mất, trời đất quay cuồng, cơ hồ đứng không vững. Ba thành công kình còn lại của quyền đó vẫn vô cùng bá liệt, xuyên vào cơ thể hắn.

“Vừa nãy...... Nếu không dùng Không Chưởng, mạng của lão tử đã không còn......”

Giao phong vừa nãy, nếu Hồng Cửu không toàn lực dùng Không Chưởng gỡ bảy thành kình lực trong một quyền của A Bất Lặc Tư, cộng thêm công phu hắn luyện lúc còn trẻ cực sung túc, nội tình thâm hậu, thân thể lại chắc chắn tráng kiện, sợ rằng ba thành kình lực còn lại đã muốn mạng già của hắn.

“Vừa rồi ngươi dùng chưởng pháp gì? Vậy mà có thể tiếp được một quyền tám thành công lực của ta.”

A Bất Lặc Tư nhìn nắm đấm của mình, cảm thấy khá hưng phấn: “Đã rất nhiều năm chưa có đối thủ mạnh như vậy tới cửa. Nhưng ngươi đã bất lực tái chiến. Làm nô lệ của ta, thế nào?”

“Nô mẹ ngươi.”

Kẻ tiếp lời, không ngờ là người đó.

Thẩm Y Nhân lại cầm kiếm mà lên, không biết trên người có bao nhiêu vết thương rướm máu, rõ ràng có nước mưa cọ rửa, lại như huyết nhân. Vừa nãy tiếp một quyền, há có thể vô hại.

“Ta còn chưa chết, ta tới đón quyền thứ ba. Quy tắc của ngươi, ngươi không tuân thủ sao?”

Tống Âu đột nhiên minh bạch ý nàng, cũng hiểu ra ý Hồng Cửu nói lúc nãy.

Quyền thứ nhất, Thẩm Y Nhân cố ý dẫn đối phương không thể toàn lực ứng phó. Mình mượn cơ hội bảo tồn thực lực. Mà quyền thứ hai, chỉ có thể phó thác cho trời, để Hồng Cửu đón đỡ.

Quyền thứ nhất thứ hai đã qua, quyền thứ ba, trừ phi A Bất Lặc Tư có thể một quyền giết ba người bọn hắn. Nếu không, tình hình bết bát nhất, chỉ là đánh chết người tiếp quyền, sau đó bỏ qua hai người còn lại.

Điều này đại biểu, người tiếp quyền, tất nhiên sẽ chết.

Lúc này Thẩm Y Nhân đứng ra, chính là vì cứu bọn họ mà chịu chết.

Hồng Cửu vừa muốn ngăn trở nàng, đã ho kịch liệt một hồi.

Thẩm Y Nhân nhẹ nhàng nói: “Chuyện này không liên quan đến Đại La sơn ngươi, vì ta mời nên ngươi mới đến trợ quyền. Ta không thể để ngươi nộp mạng không rõ ràng như vậy. Về phần Tống Âu, hắn là phu quân tương lai của ta, ta đáp ứng người Tống gia không thể để hắn bị tổn thương. Ta đã nói, thì không thể không giữ lời.”

Tuy bị thương, mấy câu nói ra lại chém đinh chặt sắt, không để lại nửa chỗ trống.

Hồng Cửu bị thương phổi, không thể nhiều lời, đành phải tĩnh tâm dưỡng khí, chờ mong khôi phục chiến lực sớm một khắc.

Từ quyền thứ nhất, A Bất Lặc Tư nhìn thấu tính toán của nàng, nhưng đại đạo nhìn sinh tử đã quen, không còn nhiều thương xót.

“Ngươi cho rằng, ta không thể giết các ngươi sao?”

A Bất Lặc Tư hít một hơi, song quyền tụ lên hai quang cầu. Chân khí tới trình độ mắt thường có thể nhìn thấy đã là khó mà chất vấn, quang mang thế này, đã là tu vi siêu phàm nhập thánh. Vừa rồi, hắn đã biểu hiện ra uy lực của hai quang cầu này. Nếu hắn thật sự có tâm, tính mệnh ba người, có thể một chiêu lấy đi.

“Ta đồng thời giết ba người các ngươi, cũng không cần bao nhiêu khí lực. Muốn thử chút không?”

“Ta sẽ ngăn cản ngươi.”

Thẩm Y Nhân nhìn thẳng phía trước, ngữ khí yên ổn, tàn kiếm trên không vận khí kiếm lên nữa, dường như đang tiết kiệm thể lực.

“Cho dù dùng tay nắm, dùng chân đá, dùng miệng cắn, ta cũng không để ngươi tiến về phía trước một bước.”

Si Mị vốn định giày vò nàng, lại phát hiện, tuyệt sẽ không nhận được bất kỳ khoái cảm gì từ nữ nhân này, bỗng dưng đầy bụng tức giận. Nữ nhân này không thể đánh bại bằng giày vò, nhìn ánh mắt lúc đứng trước tử vong là biết. Chỉ có người không để sinh tử bản thân trong mắt, mới có ánh mắt như vậy.

“Đúng là điên...... Chưa từng thấy loại nữ nhân như vậy, rốt cuộc nàng đang suy nghĩ cái gì?”

Võng Lượng tiếp lời nói: “Nàng xinh đẹp hơn ngươi, kiếm pháp mạnh hơn ngươi, còn không sợ chết, khó trách chủ nhân thích như thế.”

“Hừ! Ngươi nói hơi nhiều!”

Si Mị cực giận, oán hận trừng mắt nhìn Võng Lượng nhiều lời: “Ai nói chủ nhân thích nàng! Xưa nay chủ nhân thích ta nhất!” Tỉ mỉ suy nghĩ, lại cảm thấy bất an, nàng này yêu kiều, eo nhỏ ngực lớn, lại tự đánh giá quang minh bằng phẳng trước ngực một phen, quyết ý không thể bỏ qua. Thế muốn giày vò một phen rồi giết. Không không, đêm dài lắm mộng, đừng nên giày vò, hung hăng một đao muốn mạng nàng. Nói gì cũng không thể lưu lại bên cạnh chủ nhân, mị hoặc chủ ta.

Lúc này Thẩm Y Nhân chỉ đứng cũng lung lay sắp đổ. Mưa lạnh rơi vào người, dường như đang cướp đi từng chút sinh mệnh lực của nàng. Con ngươi nàng rủ xuống, tóc dày áo choàng trượt xuống, cơ hồ không nhận ra nàng mở mắt hay nhắm mắt. Trong đêm yên tĩnh, nghe thấy nàng đang thở dốc từng hơi, dù ai cũng biết, đây là nữ nhân bị thương nặng, không sống được lâu nữa.

Bởi vì đánh nhau, quần áo của nàng đã rách bươm. Quần áo ướt bó người càng tôn vóc dáng cao gầy thon dài của nàng lên, thân eo hẹp mỏng, vốn nên cực kỳ thon thả, phân lượng thân trên lại rất lớn. Mỹ nhân thân gầy như thế, phân lượng đầy đủ như thế, đương nhiên phi thường đẹp mắt. Vạt áo ngực của nàng rách rưới, màu xanh đen bên trong cũng bị khí kình phá vỡ, lộ ra non nửa tuyết cầu, bởi vì nàng thở dốc mà phập phồng bất định, trơn bóng thơm phức, thật là vô cùng say lòng người. Nàng đã đến mức đứng thẳng không vững, khí thế cũng kém xa tít tắp vẻ bức nhân lúc trước. Mất đi sát khí trong người, mới thấy nàng có sự trẻ con của thiếu nữ, khả ái đến thương.

A Bất Lặc Tư chỉ đứng ở đằng xa, đã có thể nghe thấy nhịp tim yếu dần của nàng. Bằng vào những thứ này, cũng có thể minh bạch thương thế của nàng, còn nghiêm trọng hơn nội thương của Hồng Cửu.

A Bất Lặc Tư nhàn nhạt nói: “Ngươi đã thua. Quyền thứ ba này, sẽ muốn mạng ngươi.”

Thẩm Y Nhân cúi thấp đầu, tóc dày che khuất kiều nhan, không nói gì nữa. Dường như thể lực để nói một câu cũng không có.

Tống Âu thấy thế muốn nói lại thôi. Hắn ẩn núp thật lâu, thương thế đã khỏi hẳn, cho dù kinh nghiệm lâm chiến không đủ, vẫn có một biện pháp —— chính là học Thẩm Y Nhân, đánh bạc tính mệnh để bảo vệ hai người này. Nhưng liên quan đến hi sinh hay không, vẫn luôn do dự không tiến. Thấy thảm trạng của Thẩm Y Nhân, rốt cuộc cố lấy dũng khí, chợt nghe Thẩm Y Nhân nhẹ nhàng nói một câu.

“Đại ca ca...... Bảo trọng.”

Dường như không tự chủ nói ra, giọng cực nhẹ cực mềm, lẩm bẩm như mộng, ôn nhu đến cực điểm.

Tống Âu như bị sét đánh, hắn chưa từng nghe nàng nói như thế. Cũng biết ‘Đại ca ca’ kia không phải mình. Cắn răng một cái, nuốt câu định nói vào bụng. Hai chân kéo căng tích sức cũng thả lỏng xuống. Đương nhiên Hồng Cửu cũng nghe được câu này, chỉ lộ vẻ kinh ngạc, không nói gì cả.

Sau khi nói câu đó, Thẩm Y Nhân chậm rãi đạp bước về phía trước.

Trong tĩnh mịch, tàn kiếm Thẩm Y Nhân cầm trong tay vẫn không biến hóa chút nào. Đoạn nhận ảm đạm không chút hào quang, như trong tay phàm nhân.

Nhưng A Bất Lặc Tư, lại nhận được tin tức hoàn toàn khác biệt.

Hắn mơ hồ phát giác phong duệ chi khí như có như không. Từ thân thể mềm mại hơi run kia, tràn ra kiếm ý lẫm liệt hơn khí kiếm, có thể so với tuyệt thế hảo kiếm.

A Bất Lặc Tư nhẹ nhàng nhíu mày: “Kiếm ý?”

Nữ nhân sắp chết này, vậy mà lâm chiến thăng cấp?

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
Quang Anh Luong
11 Tháng hai, 2019 19:39
Im ngay cho ta :) muốn bị ad lôi vào cung tịch thu tang vật ah? :)))
Saojoker
11 Tháng hai, 2019 18:02
Cho hỏi Minh Phi Chân có gian tình với Minh Tiểu Lâu có
Nghia Trong Bui
11 Tháng hai, 2019 08:40
Sang bên truyencv mà đọc truyện đến chương 565 rùi
Saojoker
10 Tháng hai, 2019 18:20
Mà cho hỏi đại ca của lão đại có phải Pc ko ? Ở cv.com thì Pc từng cao tóc mỏng ai biết trả lời a
Saojoker
10 Tháng hai, 2019 18:14
Thông báo ae bây giờ ta sẽ thống nhất giang hồ với võ công độc quyền dương vật côn pháp bóp vú long trảo thủ hái hoa rồi chạy dâm tặc vô liên sỉ vv
Hoaqin
10 Tháng hai, 2019 18:13
Chương 71: Thiên tiên phối · giữa Ngưu Lang và Chức Nữ (hạ)
Saojoker
10 Tháng hai, 2019 18:01
Đù vậy cảnh anh chân hôn lão đại là ở chương bao nhiêu quyển 8 thế
Hoaqin
10 Tháng hai, 2019 17:58
Tử Tử là con trai mà, trap của #1 hiểu theo nghĩa gốc=))
Hoaqin
10 Tháng hai, 2019 15:15
Mua truyện trên trang chủ về tự cv tự đọc thôi bạn
Saojoker
10 Tháng hai, 2019 12:26
Ý tôi là ở đấy dịch qua quyển 6 rồi nên hỏi chương mà ông nói ở đâu ấy mà add đọc trước owr đâu thế
dpnkbpvn
10 Tháng hai, 2019 05:53
Hic, em vẫn tin cái thằng tử tử gì đó là trai, kh phải trap đâu bác
Hoaqin
10 Tháng hai, 2019 00:25
Là sao vậy bạn
_someone
10 Tháng hai, 2019 00:02
Lão Phi Chân đúng là nhanh tay nhợ. vừa thấy có vợ là "thái giám" chưa được bao lâu đã có thêm đứa con "trap" 10 tuổi. Lại nhớ đến câu của ai đó : "cẩn thận nữ nhân ... à còn có nam nhân"
Saojoker
09 Tháng hai, 2019 21:31
Truyệncv.com ý
Saojoker
09 Tháng hai, 2019 21:30
Mà ad có biết chương 57 ***.com là thế nào ko ?
Saojoker
09 Tháng hai, 2019 21:27
Admin với ông Quang Anh Lương sao biết vậy mà ông đọc raw ở đâu thế
Hoaqin
09 Tháng hai, 2019 20:36
Ngũ sư muội là con ruột của sư phụ với đại sư nương Tên là Minh Tiểu Lâu =))
Quang Anh Luong
09 Tháng hai, 2019 20:13
ngũ sư muội hình như là con gái của lão sư phụ :v truyện tranh ta đọc eng và xem tranh raw là chủ yếu thôi :)
Saojoker
09 Tháng hai, 2019 19:11
Quang Anh Luong tôi cũng hóng ngũ sư muội mà bác đọc truyện tranh chưa ? Hay những drop rồi buồn vô
54321zxcv
09 Tháng hai, 2019 13:23
vật vã quá. con tác toàn ngắt đúng đoạn hay
54321zxcv
09 Tháng hai, 2019 13:21
bạn có thể cho xin link tiếng trung đc ko bạn
Hieu Le
08 Tháng hai, 2019 23:31
Tố Vân ít tuổi hơn Phi Chân. Mà lão sư tổ lại tip người cổ hủ =)) Cưới về lão cho đi bán muối.
Quang Anh Luong
08 Tháng hai, 2019 21:55
Kệ bác :v Ta thuộc phe tiểu sư di xong rồi, giờ vừa hóng route lão đại, Bạch tổng quản với mặt mũi Ngũ sư muội, tiểu lục tử vừa gặm chân giò hầm tương thôi :)
dpnkbpvn
08 Tháng hai, 2019 20:26
Con tác mặn đấy, trap, giả trai, 3d biến thái khắp mọi nơi
Saojoker
08 Tháng hai, 2019 19:15
Quang Anh Luong à ! TÔI định dựa vào trận chiến nhất thống giang hồ đây mà
BÌNH LUẬN FACEBOOK