Mục lục
[Edit] Võ Lâm Chi Vương Thoái Ẩn Sinh Hoạt
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Cảnh giới kiếm ý.

Nếu là người ngoài, nói không chừng sẽ khịt mũi coi thường. Chênh lệch giữa cảnh giới khí kiếm và kiếm ý, tối thiểu phải tu luyện hai mươi năm thậm chí cả đời. Sao có thể biến hóa vào thời khắc này.

Nhưng A Bất Lặc Tư lại biết rõ ràng, đây là có thể. Cuộc đời hắn đã gặp vô số đối thủ. Người thăng cấp trước tử vong như vậy, không phải lần đầu nhìn thấy. Chính hắn, cũng từng thăng cấp như vậy.

Loại địch nhân này khó giải quyết nhất, không chỉ đặc chất này, còn có bản thân kiếm ý.

Trên cảnh giới khí kiếm, chính là kiếm ý tùy tâm tinh luyện đã thành, dựa vào tâm chí của kiếm thủ. Thứ Giả Vân Phong ngày đó sử dụng, chính là cảnh giới này.

Nhưng kiếm khách mà cuộc đời A Bất Lặc Tư đối chiến, khó giải thích nhất không phải kiếm khách đã đến cảnh giới cao nhất —— kiếm thần, mà là giai đoạn này. Kiếm ý thiên biến vạn hóa, nếu mang tử chí, tất nhiên kiếm của hắn vô cùng sắc bén, có tiền vốn tổn thương A Bất Lặc Tư.

Nếu tác chiến với tiền đề không thể giết kiếm khách kiếm ý, chính là không khôn ngoan.

Thẩm Y Nhân gần kề tử vong, nhưng hoàn toàn không sợ, khiến trước khi chết, nàng vô ý đạt tới cảnh giới này.

“Vậy mà có thể thăng cấp trước trận...... Nữ nhân này, thật không đơn giản.”

Lời này vừa ra, A Bất Lặc Tư lập tức bỏ dự định ra tay giết sạch ba người.

“Thẩm Y Nhân, A Bất Lặc Tư ta kính trọng cốt khí của ngươi. Nhưng nhất mã quy nhất mã, ba người các ngươi một đường, nếu ngươi chết, đương nhiên bỏ qua hai người còn lại. Nếu ngươi bại mà chưa chết, ba người các ngươi cùng vào dưới trướng của ta, không được hai lời.”

Dường như Thẩm Y Nhân đã không nghe lọt bất kỳ lời gì.

Mỗi khi nàng bước một bước, kiếm khí nhàn nhạt tăng cường một chút. Qua ba bước, kiếm khí đã mạnh mẽ đến mấy người Si Mị cũng phát giác.

Đến một bước này, nàng vẫn ra tay trước.

“Chiến! !”

Kiếm khí đột nhiên tăng lên, điểm phiền toái nhất của kiếm khách kiếm ý, chính là kiếm khí của bọn hắn muốn lên thì lên, lên như phong vân dũng động. Đột nhiên thành thế công, giữa kiếm chiêu và kiếm chiêu không thể chia cắt. Dù trước mặt cao thủ Thần Thông cấp cũng thế.

Thật can đảm.

Từ đáy lòng, A Bất Lặc Tư khen nữ kiếm khách tiến công trước một câu. Hào quang tràn ra trên quyền như có thực chất, bao phủ Thẩm Y Nhân. Kiếm khí nàng vất vả hình thành, bị lam mang xông mạnh, quét không còn một mảnh.

Công pháp A Bất Lặc Tư luyện chính là một môn kỳ công bất thế từ trong đến ngoài, trải qua nhiều lần rèn luyện, có đủ tư chất vấn đỉnh thiên hạ.

Bắt đầu từ lúc đánh ra, Thẩm Y Nhân muốn bức A Bất Lặc Tư từ bỏ suy nghĩ giết chết ba người. Sau đó, nàng thật sự có ý định đồng quy vu tận.

Thân phận Tuyệt Thánh Thập Tọa của A Bất Lặc Tư không phải bí mật với nàng.

Cường địch bỗng nhiên gặp này, nhất định phải giác ngộ hi sinh tính mệnh mới có thể chiến thắng.

A Bất Lặc Tư cũng đồng thời phát hiện điểm ấy. Màng nhĩ hắn khẽ động, chợt nghe một hồi tiếng vang, tiếng vó ngựa vang lên như sấm.

Một tiếng ‘Chiến’ của Thẩm Y Nhân, là tín hiệu kêu gọi tọa kỵ Chiến Vân.

Chiến Vân là chiến mã dị vực, trời sinh hình thể rất lớn, da dày thịt béo, vó thắng kim thiết. Đến cực nhanh, chạy nhanh trên đất trơn ướt như thế, lại có vẻ không bị cản trở chút nào. A Bất Lặc Tư tới từ Bắc Cương, cực tinh ngự mã chi thuật. Với nhận thức về ngựa trong cuộc đời hắn, vừa nhìn đã biết đây là kỳ vật trên trời rơi xuống, không thể coi như không quan trọng. Chiến Vân thông linh, thẳng đến Hồng Cửu và Tống Âu. Tống Âu linh hoạt, đang định thừa cơ lên ngựa.

“Chạy đi đâu!”

A Bất Lặc Tư hất một cánh tay lên, nhanh đến không tưởng, khí kình hùng hậu chợt lao ra. Nhưng không ngờ Chiến Vân nhận biết lợi hại, hất đùi ngựa tránh về phía sau, né được một kích này. Ngựa này thông linh như thế, hơn nữa tới lui như gió. Nếu hai người Tống Âu lên ngựa, muốn bắt về ắt phải khó như lên trời.

Lúc này Thẩm Y Nhân trở tay, đột nhiên ngưng tụ toàn bộ kiếm khí trên lưỡi kiếm, vung nhận tước ngang.

“Nạp mạng đi!”

A Bất Lặc Tư thấy Chiến Vân cứu người, dưới tay không tự giác chậm lại, để Thẩm Y Nhân công gấp, bất giác giận tím mặt.

“Ngươi đã phá hoại quy củ trước, vọng tưởng chạy trốn! Không trách được ta!”

Đấm tới một quyền, đi sau lại tới trước, như gió táp, chạm vào một kiếm cuối cùng của Thẩm Y Nhân.

Chân khí chạm vào nhau, Thẩm Y Nhân hoàn toàn không địch lại, dường như cả khung xương muốn bay từ trong người ra ngoài, nhưng da thịt vẫn lưu lại chỗ cũ. Thương thế vốn đã không thể nặng hơn càng nghiêm trọng. Dưới một quyền, thất khiếu chảy máu, đã hương tiêu ngọc vẫn.

Kiếm khí lam thanh trên thân kiếm của Thẩm Y Nhân chợt tối xuống, mắt cũng trắng dã, toàn thân không còn khí lực.

Tống Âu kêu thảm: “Y Nhân!”

Sắc mặt Hồng Cửu trắng nhợt, cũng không nỡ nhìn.

A Bất Lặc Tư lấy lại tinh thần, lập tức rút kình. Hắn vốn quý tài, muốn lưu lại tính mệnh ba người, lại không thu tay, một quyền đấm chết nàng. Trong lòng không khỏi tiếc nuối.

“Ngươi đã mất mạng vì đồng bạn, A Bất Lặc Tư vô cùng kính trọng ngươi, bèn y theo lời hứa, bỏ qua đồng liêu của ngươi.”

Quay lưng sang chỗ khác, đi ra mấy bước, đánh một thủ thế rút lui với đồng bọn của mình.

Nhưng đột nhiên, kiếm gãy ở tay phải bất lực của Thẩm Y Nhân chợt phất lên!

Kiếm thức uốn từ một góc độ không tưởng tới, miễn cưỡng kéo về phía cổ A Bất Lặc Tư.

“Chủ nhân cẩn thận!”

A Bất Lặc Tư đưa lưng về phía nàng còn cảm thấy trước Si Mị, cho dù đáy lòng không tin một người chết chín thành chín lại có lực tập kích, dù sao võ công cao tuyệt, thân pháp thong dong nhẹ lui.

Hắn mới nhìn thấy tình trạng kỳ quái trước mắt.

Thẩm Y Nhân sắp chết hơi mở mắt, ngoại trừ tay phải cầm kiếm, toàn thân đều mềm oặt co quắp. Cơ hồ, ngoại trừ có thể đứng ra, chính là một bộ diễm thi. Hai mắt hoàn toàn mất thần thái, không biết phải chăng thần trí đã thất thường.

Nhưng kiếm lộ trong tay nàng không đổi chút nào, tàn nhẫn quyết tuyệt, mỗi một kiếm đều đến yếu hại.

“Nhất định là tà thuật Tây Vực! !”

A Bất Lặc Tư chưa từng thấy quái sự này, tránh liền ba kiếm dưới tay Thẩm Y Nhân, trên tay nổi lên hào quang, giận dữ bổ ra một chưởng.

Thẩm Y Nhân hoàn toàn không tránh, A Bất Lặc Tư quát một tiếng hay. Quản ngươi yêu quái bực nào, một chưởng hạ xuống cũng chỉ có thể mạng về u minh.

Nhưng quyền kiếm giằng co ——

“Đây là —— “

Một kình lực hoàn toàn khác biệt trèo lên thân kiếm của Thẩm Y Nhân. Diễm quang trắng lóa cháy trên thân kiếm, đối lập với quang cầu hình thành trong tay A Bất Lặc Tư, hung hãn trảm vào quả cầu, vạch ra một vết máu trên cánh tay hắn.

Biến hóa xảy ra sát nách, A Bất Lặc Tư lần đầu bị thương trong trận này, không ngờ tới từ Thẩm Y Nhân nửa chết nửa sống.

“...... Rốt cuộc ngươi là ai!”

Quỷ Vực Đại đạo gầm thét, nhưng Thẩm Y Nhân như người chết sống lại, không thể trả lời.

Mù lòa cũng biết, kiếm pháp vẫn là một loại kiếm pháp, người vẫn là người này, nhưng đổi một pháp môn vận công khác. Nàng như bị quỷ hồn phụ thể, mà còn là quỷ rất mạnh. Bởi vì, nàng bây giờ, có tư cách làm A Bất Lặc Tư bị thương.

Nhưng Thẩm Y Nhân không tái chiến, nàng lui lại như u linh trôi giạt, nhảy lên ngựa. Chiến Vân thấy chủ nhân thượng tọa, không để ý tới hai người Tống Hồng, hí dài một tiếng bão táp mà đi.

Đám người Si Mị sinh trưởng tái ngoại, vừa thấy ngựa kia đã biết ngoại trừ chủ nhân thì đuổi không kịp, chỉ hỏi: “Chủ nhân, Thẩm Y Nhân chạy trốn, phá hoại quy củ, phải chăng giết hai người còn lại.”

A Bất Lặc Tư nhìn chăm chú vết máu đỏ sẫm trên tay, yên lặng không nói.

“...... Trận chiến vừa rồi, là ngang tay.”

“Hả?”

“Bắt hai người kia làm con tin. Ba trăm binh sĩ chạy trốn, người của triều đình lập tức sẽ đến, chúng ta trốn đi. Hôn phu của nha đầu họ Thẩm ở đây, không lo nàng không trở lại.”

A Bất Lặc Tư thu hồi tay, sắc mặt khó chịu, quay người dẫn đầu giậm chân rời đi.

Không ai biết, cũng không ai có thể hiểu được.

Chỉ có bản thân A Bất Lặc Tư minh bạch.

Trận chiến vừa rồi, thật sự là ngang tay.

Vừa nãy, một kiếm của Thẩm Y Nhân không phải muốn trảm lên tay hắn. Mà là hơi do dự, sau đó từ cổ, đổi thành cánh tay.

Vừa rồi, bọn hắn thật sự ở giữa sinh tử trong nháy mắt. Chỉ là từ sinh tử giao đấu, Thẩm Y Nhân đổi thành tự động chạy trốn.

Nàng không thua.

Nghĩ đến chỗ này, không khỏi chiến ý sôi trào, ngửa mặt lên trời cười to.

“Ha ha ha ha ha, Trung Nguyên, thật sự quá thú vị.”

A Bất Lặc Tư cười lớn, giậm chân như lưu tinh, rời khỏi trận chiến mở màn ở Trung Nguyên.

Một hồi lâu sau, trên trời lóe ánh chớp, lại chiếu sáng bên hồ. Đồng thời chiếu sáng một nửa lưỡi kiếm cắm trên mặt đất.

Đó là bằng chứng song phương đánh hòa nhau.

Thứ Thẩm Y Nhân vừa dùng, là một thanh kiếm gãy.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
Quang Anh Luong
05 Tháng một, 2019 19:49
vậy là cỡ gần 2 chục chương nữa cơ á? Còn xa vậy cơ ah?
Hoaqin
05 Tháng một, 2019 16:41
Tầm hơn tuần nữa là đến
dpnkbpvn
04 Tháng một, 2019 20:04
Nhanh thật, tiếp tục tiến độ dịch này thì sắp vượt bản eng r
Quang Anh Luong
04 Tháng một, 2019 19:32
lão Phi Chân sắp ngỏ lời chưa các bác?
qtrung2511
03 Tháng một, 2019 16:32
@@ thì nó biết rõ mấy đứa kia là nữ cả rồi. không nói ra thôi.
qtrung2511
03 Tháng một, 2019 16:31
đường nào nó cũng chết. số nhọ từ lúc lên tràng.
qtrung2511
03 Tháng một, 2019 16:30
1. mpc sẽ là chưởng môn của danh môn chính phái. 2.cưới sư thúc tổ thì lão sư tổ sẽ cho đi bán muối. mà lã này võ công đệ nhất cmnr.
Alohawow
01 Tháng một, 2019 18:16
hợp thế không biết :))
Quang Anh Luong
01 Tháng một, 2019 16:59
Dượng đây =)))
Hoaqin
31 Tháng mười hai, 2018 23:10
Công nhận cũng thấy thằng cu hơi khổ thân =_=
Quang Anh Luong
31 Tháng mười hai, 2018 21:36
Bỗng dưng cảm thấy thương hại cho kim vại :v
dpnkbpvn
30 Tháng mười hai, 2018 21:07
Sắp có drama rồi :))
Quang Anh Luong
30 Tháng mười hai, 2018 20:34
Vãi cả ôm khay trước, khẳng định trong đấy là chân giò hầm tương :))
dpnkbpvn
30 Tháng mười hai, 2018 03:02
Bác đọc bản eng sub hả bác
Quang Anh Luong
29 Tháng mười hai, 2018 15:59
nói cho em chương bao nhiêu để còn hóng thôi
trunghieu99tt
28 Tháng mười hai, 2018 23:40
Edit: + Spoiler: Vừa thắc mắc bên đây qua *** đọc đã đến đoạn Phi Chân ngỏ lời với Tố Vân rồi.;v bất cmn chấp bối cảnh luôn.
Hoaqin
28 Tháng mười hai, 2018 20:10
Sư thúc tổ điệt đó lão Thời xưa mấy quan hệ này đâu đơn giản, cưới một cái là lật cả núi lên đấy=))
trunghieu99tt
28 Tháng mười hai, 2018 19:37
Sao đọc thấy mối quan hệ của Tố Vân và Phi Chân cứ buồn cười kiểu gì. Tố Vân thích Phi Chân, Phi Chân biết. Phi Chân có thể làm tất cả cho Tố Vân, còn khẳng định Tố Vân là của mình, chỉ của mình mình. ._. vậy sao không cưới luôn về làm lão bà đi. trẻ trung gì nữa. Chuyện của 2 người cả sư môn còn lạ gì nữa.2 người cũng chả có quan hệ thân thích gì, võ công vô địch thiên hạ thế sợ gì ai nói ra nói vào ?
vutiendai_1903
27 Tháng mười hai, 2018 16:49
cho Kim vại lớn đội nón xanh còn gì hài bằng.
Hoaqin
27 Tháng mười hai, 2018 14:16
14 tuổi main đã mất, theo ký ức của Giả Vân Phong thì lúc 15 tuổi main thất tình với Tuyết Có lẽ nào =)))))
Quang Anh Luong
25 Tháng mười hai, 2018 20:09
Hình như Đường Dịch tiểu ca sắp ăn hố rồi thì phải :v
tuanti1997qn
25 Tháng mười hai, 2018 08:43
Bị vợ bắt tại trận đang "không rõ ràng" với thằng đàn ông khác.... cuộc sống mà.
dpnkbpvn
24 Tháng mười hai, 2018 23:04
Hic, ta thấy những bộ thú vị, edit chất lượng như thế này phải đứng top mới đúng
Hoaqin
24 Tháng mười hai, 2018 21:53
Nam nữ ăn sạch nhé bác =))
21302766
24 Tháng mười hai, 2018 20:23
Hoài nghi ham thích giới tính của main khi đọc mấy chương gần đây.
BÌNH LUẬN FACEBOOK