Mục lục
[Edit] Võ Lâm Chi Vương Thoái Ẩn Sinh Hoạt
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

“Ta bắt ngươi, chỉ muốn hỏi rõ quá trình các ngươi tập kích môn nhân Lục Phiến môn bốn ngày trước, còn có hiện nay phó tổng đốc Lục Phiến môn Thẩm Y Nhân ở đâu?”

Ta trầm giọng nói: “Ngươi đang nói cái gì?”

Lão giả nhẹ nhàng cười một tiếng, ánh mắt đầy khinh thường diễn kỹ của ta: “Chuyện Quỷ Vực Nhất Hỏa tập kích đội xe của triều đình, chẳng lẽ vẫn là bí mật gì ghê gớm sao? Mấy trăm tướng sĩ đã bình yên vô sự trở lại trấn Tàm Hồ, chẳng lẽ chuyện này không thể lộ ra ngoài ánh sáng? Hay là ngươi ngây thơ đến cho rằng ta bắt được ngươi, nhưng vẫn không biết ngươi là người Quỷ Vực Nhất Hỏa?”

“Ngươi biết thì làm sao?” Ta cãi chày cãi cối: “Ta đã nói. Có thể nói đương nhiên ta sẽ nói, không thể nói thì không cần nhiều lời. Đây chính là nội dung ta không thể nói. Trong Quỷ Vực Nhất Hỏa......”

Lão giả ngắt lời nói: “Trong Quỷ Vực Nhất Hỏa, Võng Lượng ngươi không tuân thủ quy củ nhất. Bởi vậy khi ta biết người tới là ngươi, quả thật vui vẻ một lát. Bởi vì chỉ có ngươi, ta mới yên tâm bàn điều kiện.”

Ta cười lạnh nói: “Ngươi có ý gì? Ngươi còn muốn thu mua ta sao?”

“Trên thế giới đích thực có vài người không thể thu mua, nhưng Võng Lượng ngươi không thuộc loại này.” Ngữ khí chắc chắn của lão giả, khiến người chán ghét như thuật dịch dung cao siêu của hắn, “Ngươi không giống những người khác trong Quỷ Vực, ngươi là dị tài duy nhất bị dùng để giết người.”

“Chẳng lẽ ngươi thấy ta đáng thương, cho nên có thể tin ta sao?”

“Không.” Lão giả cười nói: “Ngươi tráo miệng trở lưỡi, biến hóa rất nhiều, thường tiền ngôn bất đáp hậu ngữ. Cho nên giang hồ thịnh truyền ngươi là người điên, chẳng qua là người điên mang tuyệt kỹ. Ngươi tuyệt đối không thể tin, nhưng chính vì ngươi không thể tin, ta mới hỏi ngươi.”

Ngươi không thể tin, là một thanh kiếm hai lưỡi. Có thể không tin được với ta, cũng có thể không tin được với chủ nhân ngươi.

Lão giả chỉ kém ném từ đầu chí cuối câu này ra, tạm làm lời mời khai môn kiến sơn.

Nhưng nếu thực sự có người mời như vậy, chẳng những lão nương không quan tâm, trái lại còn muốn nửa đêm giết tới nhà hắn, rửa mối hận trong lòng.

“Muốn ta cho ngươi biết cũng được, nhưng ta có điều kiện.”

“Ngoại trừ mạng của ngươi ra, ta không cho rằng ngươi có tư cách đàm luận những điều kiện khác. Trừ phi ngươi cho rằng tin tức mình biết, đáng giá hai điều kiện.”

Ngữ khí của hắn trấn định thong dong, ngoài ra không cho người xen vào, nhưng càng như thế, càng khiến ta cảm thấy đáng hận.

“Ta có hai tin tức để bán cho ngươi. Ngoại trừ tung tích của Thẩm Y Nhân, chúng ta còn bắt được cao thủ khác, ta cũng có thể nói tình huống của bọn hắn cho ngươi.”

“Chuyện này đáng để nghe. Điều kiện của ngươi là gì?”

Ta nhếch miệng cười một tiếng: “Điều kiện của ta chính là, ngươi cần tháo mặt nạ xuống, hồi phục diện mạo vốn có cho ta nhìn.”

Lão giả hơi hoang mang, cũng hoàn toàn quên mất giọng trầm thấp: “Đây cũng tính là điều kiện? Ngươi chỉ muốn nhìn ta?”

“Cuộc đời Võng Lượng ta giết người vô số, ngoại trừ bởi vì thích giết, còn lại toàn là ác đồ. Nhưng chỉ có hôm nay thua ngươi, ngay cả ngươi là chính hay tà; cao hay thấp; béo hay gầy cũng không biết, chẳng phải ta thua oan uổng!”

“Yêu cầu này của ngươi thật kỳ quái.” Lão giả tiện tay lấy tóc giả xuống, còn bỏ mặt nạ đi, buộc mái tóc đen dài sau lưng thành một chùm, “Nhưng cũng không phải vấn đề gì nan giải. Ngươi tùy tiện xem đi.”

Ta nhìn kỹ diện mạo của hắn. Tướng mạo của hắn không thể nói là vô cùng anh tuấn, nhưng có hương vị khó nói lên lời. So với tiểu ca một thương đóng đinh ta ở trấn Bích Thủy, ngũ quan của hắn bình thường hơn chút, nhưng nụ cười của hắn lại phá hủy sự bình thường này. Dường như bất cứ thời khắc nào hắn cũng cười, nhưng đôi môi hơi cong ra một nụ cười lướt qua rồi thôi, cơ hồ không lộ thâm ý. Cho người ta cảm giác nguy hiểm khó hiểu.

Ta lại thấy sau khi tháo mặt nạ, hắn đứng thẳng người, vóc dáng cao lớn, chắc hẳn đang tán đi công quyết của dịch cốt thuật.

Quả nhiên thể trạng của gia hỏa này cao lớn hơn xa thường nhân, lúc bị bắt ta đã thấy một khi người này chạy, là đất rung núi chuyển.

Nhưng tuổi của hắn lại vượt xa tưởng tượng của ta.

Ta cho rằng đây là một người không khác chủ tử mấy.

Ta vốn cho rằng võ công hắn như vậy, coi như cả đời gặp ly kỳ, cửu tử nhất sinh giống chủ nhân, luyện đến tình trạng này, tối thiểu cũng phải có tuổi như chủ nhân, hoặc là lớn hơn. Nhưng tuổi của hắn trẻ ngoài dự liệu của ta.

Dưới lớp ngụy trang là một đôi mắt trẻ tuổi, lúc ấy ta còn chưa tin, bây giờ mới biết, thì ra đó đúng là ánh mắt của hắn.

Người này chỉ khoảng hai mươi bảy hai mươi tám tuổi, cho dù cộng thêm sương gió giang hồ thúc người biến chất, cũng tuyệt sẽ không vượt qua ba mươi tuổi.

Nói đến đây ta càng cực kỳ không cam lòng.

Sư phụ thường nói ta là tài liệu tốt để tập võ, nhưng bởi vì tu luyện << Huyết Yêu Tằm Biến Pháp >>, không thể hết sức chuyên chú vào võ đạo, tương lai thành tựu võ công chưa hẳn bì kịp Tằm Biến Pháp này. Nhưng ta chuyên chú vào thứ này, biến hóa càng ngày càng tăng. Đến sau này, cho dù là cao thủ võ lâm cũng không dễ nhìn thấu ngụy trang của ta, cho dù võ công không bằng, nhớ tới vẫn cảm thấy an ủi.

Nhưng người trước mắt, hắn chẳng những có dịch dung dịch cốt chi thuật xuất thần nhập hóa, thậm chí võ công cũng hơn xa ta. Hắn mới cái tuổi này, cho dù bắt đầu luyện công từ trong bụng mẹ, cũng không thể mạnh mẽ như thế.

“Ngươi đã thấy dáng dấp của ta, mời ngươi thực hiện lời hứa.”

Ta bèn nói ra tất cả chuyện mình biết.

“Ngươi nói là, ngày đó, các ngươi không bắt được Thẩm Y Nhân. Mà để nàng chạy trốn?”

“Không sai. Chủ nhân nói ba người làm số, vậy phải đánh tới ngọn nguồn, khẳng định bây giờ cô nàng kia bị thương, đợi vết thương của nàng khỏi, chủ nhân còn muốn đấu nốt trận còn lại với nàng.”

“A Bất Lặc Tư này đang suy nghĩ cái gì, vậy mà muốn thu Thẩm Y Nhân.”

Hắn lẩm bẩm: “Không ngờ Thẩm lão đại biến mất đủ bốn ngày...... Một nữ hài tử ngồi ngựa đi trong núi. Không cẩn thận cả người lẫn ngựa cùng rơi xuống......”

Hình ảnh kia quá đẹp không dám nhìn.

“Ngoài ra ngươi có tin tức gì.”

Ta đắc ý cười nói: “Còn có một việc, ngay cả chủ nhân cũng không biết. Đó là do chúng ta điều tra, đêm đó ba người trẻ tuổi đối đầu với chủ nhân, tuy không phải địch thủ, thân phận lại rất khả nghi. Chúng ta tra từng người, nhưng có một người, hắn tự xưng là Hồng Phóng Đãng. Ngày đó dùng một chưởng pháp kiên cường vô song, hình như là võ học cực kỳ hiếm có. Tuy chúng ta còn không biết hắn thuộc môn nào phái nào, nhưng có thể rút nhỏ phạm vi rất nhiều. Ta suy đoán hắn là......”

Ta còn chưa nói xong, hắn đã nói ra trước.

“Chờ đã, nhị sư đệ lại trong đội ngũ! ! ?”

Chờ đã, vừa nãy hắn nói là nhị sư đệ! ?

“Lẽ nào ngươi, ngươi là......”

“Chậm đã, có người đến.”

Hắn ngăn cản ta nói, lập tức giả vờ ôn lương cung kiệm. Hai thớt phi mã chạy tới ngoài miếu hoang, chính là tiểu ca đại thương và thanh niên tên Độc Cô.

“Minh huynh, ngươi ở đây làm gì?”

“Đại ca?”

“Ta, ta không biết a. Ta chỉ đi qua, sau đó trông thấy người này bị trói ở đây. Hình như còn là người xấu, gọi là Võng Lượng gì đó.”

Thoáng cái người này rũ sạch tất cả quan hệ với ta, hắn rõ ràng quen biết những người này, nhưng phải làm bộ không biết...... Khẳng định hắn có bí mật.

Độc Cô giật mình nói: “Si Mị Võng Lượng, Võng Lượng chính là hãn tướng xếp thứ hai Quỷ Vực Nhất Hỏa a! Minh huynh, như thế ngươi cũng gặp được, không hổ người xưng ngươi là Lục Phiến Ôn Thần!”

Cái gì! ?

Gia hỏa này là ôn thần!

Bảo sao ta vừa thấy hắn đã xui xẻo! Thảo nào hắn khắc ta lợi hại như vậy! !

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
fatelod
28 Tháng hai, 2019 20:30
cho mình hỏi main có biết skill không, đọc lúc đầu thấy trừ nội công ra main hầu như chả biết skill gì :v
Hoaqin
27 Tháng hai, 2019 22:34
Main vô đối =)) Main chỉ cần 1 vả là đại ca sấp
Saojoker
27 Tháng hai, 2019 22:11
Cho hỏi là đạic ca lão đại là ai ? Mạnh ko ? Đủ sức bán hành Phi Chân ko
Hoaqin
26 Tháng hai, 2019 17:52
Chú giải lão cá vàng =)) http://vietphrase.info/VietPhrase/Browser?url=https://baike.baidu.com/item/%E9%87%91%E9%B1%BC%E4%BD%AC&script=false&t=VP
Hoaqin
26 Tháng hai, 2019 07:58
Đến giờ vẫn chưa rõ =))
Quang Anh Luong
26 Tháng hai, 2019 00:16
lão thớt spoil cho ta phát là mấy chương sau có thấy bóng dáng của Tuyết không? -_-
Hoaqin
25 Tháng hai, 2019 20:42
Tùy truyện thôi lão, có chuyện thảm vch
Hoaqin
25 Tháng hai, 2019 20:41
Con lão Hoàng thôi =))
vo danh 2
25 Tháng hai, 2019 20:00
thế thằng ôn tử tử gì đó là con anh hoàng hay vỏ của lão minh thế , eq ta thấp lắm , ko hiểu mấy
Hoaqin
25 Tháng hai, 2019 19:16
Nào có đổ vỏ :v
Hoaqin
25 Tháng hai, 2019 16:15
Nếu biết thì vồ ngay, ma giáo lẻn vào Lục Phiến môn, không vồ mới lạ
_someone
24 Tháng hai, 2019 23:03
Dịch hết cái chương này khẳng định thớt bị moe chết ko đủ sức để dịch nữa nên mới ra cớ sự này.
_someone
24 Tháng hai, 2019 23:02
Em đang chờ bị đổ triệt để luôn...
Saojoker
24 Tháng hai, 2019 21:53
Lỡ đâu lại tận dung thì sao theo ta thấy ở truyện tranh mặt ổng vừa dâm mà hơi bựa nghi lắm
Saojoker
24 Tháng hai, 2019 21:50
Đâu xanh ! Ko ngờ nó lại đúng theo ta nghĩ tg ko vợ ! Mà truyên Tùng của toàn harem nhỉ ?
vo danh 2
24 Tháng hai, 2019 21:16
nói rồi đéo nghe,nghỉ ngơi đê, truyện còn dài nên ông editor đừng hưởng dương xx tuổi trước khi dịch hết nhé :))
vo danh 2
24 Tháng hai, 2019 20:19
mẹ kiếp , thì ra là đổ vỏ rồi nhặt lại , lão minh biến rồng thành trâu rồi
Quang Anh Luong
24 Tháng hai, 2019 20:13
mà ta tưởng tác giả là gái :v
Quang Anh Luong
24 Tháng hai, 2019 18:24
còn chưa chắc :))) 3 ông Tuyệt phong nếu thế lại chẳng rảnh nồi vãi ra :)) 2 ông canh biên phòng, còn 1 ông thì bị Hoàng thượng cho đi dọn nhà xí rồi thì how to gọi về? :))
Quang Anh Luong
24 Tháng hai, 2019 18:18
okay, không sao bác :)) dạo gần Tết bác cho một ngày 3 chương đủ để ae thổ huyết rồi, có mấy hôm thế này mới phải đạo :)) Bác cứ bình tĩnh mà nghỉ ngơi
Hoaqin
24 Tháng hai, 2019 17:17
Nay mình hơi mệt, có lẽ một chương dài thôi :((
Hoaqin
24 Tháng hai, 2019 13:23
Biết thân phận Đại La sơn thôi, không biết Tán thần tôn Biết Tán thần tôn thì gọi 4 thần thông của triều đình ra vồ từ lâu rồi =))
Hoaqin
24 Tháng hai, 2019 13:22
Tác giả còn đang du học, chắc tầm 21 22 như mình là hết. Lấy đâu ra vợ :v
Saojoker
24 Tháng hai, 2019 13:16
Mà ko thể hiểu ông Chân gặp ai cũng yêu chắc tg ko vợ nhỉ ?
Saojoker
24 Tháng hai, 2019 13:01
Hình như ở quyển 7 ông hoàng biết anh Chân là ai nhỉ ?
BÌNH LUẬN FACEBOOK