Mục lục
[Edit] Võ Lâm Chi Vương Thoái Ẩn Sinh Hoạt
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Mỹ nhân trong phòng bốn mắt nhìn nhau với ta, không khỏi che miệng anh đào nhỏ lại.

Tướng mạo nàng cực đẹp, nhưng người không cao, chỉ là tư thái tỉ lệ cực giai làm cho người vừa thấy khó quên.

Thân hình nàng mười phần tinh tế tú mỹ, cổ ngọc như hạc, vai như tước, cho dù không đến mức dệt mỏng, nhưng vô luận ai nhìn cũng sẽ cảm thấy quá gầy. Eo nhỏ không đủ một nắm, cùng hai chân thon dài không tìm ra nửa điểm thịt thừa, nơi nơi chứng thực ấn tượng đầu tiên này chuẩn xác.

Nhưng người tinh tế như thế, trước ngực lại sung mãn đẫy đà, dường như trọng lượng toàn thân đều rơi xuống ngực. Mỹ nhân trẻ tuổi mặc một thân cung trang vàng nhạt đoan trang tú lệ, vốn nên mọi chỗ phù hợp, nhưng bởi vì ngực quá đẫy đà, bộ phận trước ngực như sắp tràn ra lại bị vải vóc bao trùm, lộ rõ ngạo nhân co dãn của tuổi trẻ.

Cử chỉ của nàng nhã nhặn thanh tú, cho dù che miệng kinh ngạc cũng khiến người không nhịn được lòng sinh hảo cảm.

Thấy tướng mạo nhiều người nhà nàng, ta biết đại đa số đều có một đôi mắt to đen bóng. Không giống muội muội nàng ở chỗ, cho dù đều là mắt to, muội muội nàng là mắt phượng chứa uy, chỉ lúc hờn dỗi mới hiện ra diễm lệ của nữ nhi. Nhưng nàng là mắt hạnh má đào, nói cười yến yến, bất cứ thời khắc nào cũng lộ ra khí chất ôn nhu.

Muội muội thích vẽ mai hoa, mà nàng thì thoa son phấn mỏng, quét nhạt mày ngài. Đơn giản như thanh thủy phù dung, không nhiễm trần thế.

Đã mấy tháng ta chưa gặp nàng, lần trước gặp nàng phải vắt hết óc mới có thể thoát thân, không ngờ đột nhiên gặp được ở đây.

Mỹ nhân không sở trường võ công, thân thể cũng yếu, kinh hãi phát giác có dâm tặc tới cửa, lập tức lui về phía sau hai bước. Má phấn hơi tái, lộ ra thần thái mỹ nhân bệnh.

Bỗng gặp lại nàng đầu óc ta hơi choáng váng, vô ý thức mở miệng.

"Ngươi, không phải ngươi đi tế thiên cùng thái hậu sao?"

Cũng không biết vì sao, mỹ nhân nghe được ta không chút suy nghĩ đã tự động đáp: "Sau khi tế thiên tại Tử Thánh sơn, lão nhân gia nàng còn muốn lưu lại trên núi, trao đổi với đạo trưởng mấy ngày. Ta nghe nói Hồng muội trở về liền về trước thăm nàng. . ."

Lời vừa ra khỏi miệng, hai người chúng ta mặt đối mặt đều khẽ giật mình.

Ta ngơ ngẩn vì hối hận, đầu óc ngu ngốc nói sai a! ! Ta không nên biết nàng sẽ lên núi với thái hậu a! Nàng sẽ đi Tử Thánh sơn tế thiên cùng thái hậu, đây là cơ mật chỉ có người bên cạnh nàng mới biết, ta cũng nhận thư mới biết a! Trong mắt người ngoài, bây giờ nàng nên ở trong cung điện tại Hàng Châu a.

Thế nhưng không đúng a!

Ngươi muốn tới kinh thành thăm muội muội ta minh bạch, nhưng vì sao lại chạy tới nhà Kim Vương Tôn a!

May mắn ta cố nén xuống không la ra tiếng, nếu không bằng vào độ hiểu nhau của chúng ta, nói thêm câu nào, chỉ từ thanh âm sẽ bị nàng nhận ra.

Nhưng dù như thế, dường như mỹ nhân cũng nhìn ra chút manh mối từ thân hình. Không khỏi quen thuộc tiến lên một bước, trong con ngươi thanh tú xinh đẹp, bớt đi mấy phần sợ hãi, nhẹ nhàng nói: "Ngươi, ngươi là. . ."

"Quấy rầy."

Ta vội vàng đóng cửa sổ xoay người rời đi.

Nơi đây không thể ở lâu!

Lúc ta vội vàng quay đầu muốn đi, bỗng cảm thấy có người kinh ngạc nhìn ta. Kim Vương Tôn nằm thoi thóp trên mặt đất rất kinh ngạc nhìn ta.

A Hổ quá cứng, ta dùng dùng thêm mấy phần lực đạo đánh hắn lên cây. Nhưng Kim Vương Tôn vẫn rất tôn nghiêm nằm trên mặt đất, duy trì ba phần thanh tỉnh. Đầu tiên hắn kinh ngạc nhìn ta, sau đó lộ vẻ nghi hoặc, cuối cùng chuyển thành hoảng sợ.

Ta sắp xếp nét mặt của hắn, phát hiện hắn đang nghĩ một chuyện rất tồi tệ a!

Bởi vì ta là hái hoa tặc, nhưng không cảm thấy hứng thú với đại mỹ nhân bên trong, ngươi thấy căn bản ta nhằm vào nam nhân đúng không! ! Em gái ngươi a! Dựa vào đức hạnh của hai người các ngươi mà muốn ta đặc biệt nhằm vào a! Bận rộn từ sáng mới đánh cho hai người các ngươi một trận, phiền toái như vậy cho dù là Tô Hiểu ta cũng không động tâm a! ! Không đúng a! Đừng để ta nói nhiều lần, ta không thích nam nhân a!

Lại nói vì sao ngươi hẹn người ta đến nhà mình a, thừa dịp lão công người ta không tại dụ dỗ vợ người, ngươi muốn chết a! !

Trong phòng truyền ra tiếng kêu ôn nhuận như nước của mỹ nhân, cho dù vội vàng cũng lộ vẻ nhã nhặn thanh tú.

"Chờ chút, xin ngươi chờ một chút được không?" Mỹ nhân đuổi theo từ phía sau, bước chân dù nhanh, nhưng vóc dáng nàng không cao, cũng không biết võ công, chạy mấy bước khuôn mặt nhỏ đã đỏ bừng, ngọc nhan như xấu hổ như giận, thỏ tuyết trước ngực tinh nghịch nhún nhảy như sống lại. Dáng vẻ này làm cho Kim Vương Tôn nằm trên mặt đất cũng không khỏi hơi động lòng.

Ta một cước đạp lên mặt hắn! Làm cho hắn đau kêu trời kêu đất đi chơi trứng.

Động lòng em gái ngươi a! Động lòng với lão bà người khác, gan chó ngươi to a!

"Vị tiên sinh này, ngài. . ." Mỹ nhân đuổi tới, nhưng dường như không dám tiếp xúc với nam nhân, cho nên dừng bước cách ta mấy trượng. Nàng hơi thở dốc, chần chừ nói: "Ta có biết ngươi không. . ."

Ta vội vàng khoát khoát tay, ra hiệu tuyệt đối không biết!

Nhưng mỹ nhân lại nhìn xung quanh, hết sức kinh ngạc nói: "A? Này, này, viện tử của Kim công tử làm sao vậy?"

Dường như bây giờ mỹ nhân mới chú ý tới thảm trạng trong đình viện.

Nhưng phàm là người đều bị ta dùng gậy trúc hoặc là côn sắt gõ gục. Đao pháp kinh người Kim Ngân tông gia nô A Hổ, bị ta một gậy trúc quăng lên cây, ta khóa khí mạch toàn thân hắn lại. Chí ít trong ba ngày không thể vận chuyển chân khí. Tình huống Kim Vương Tôn cơ bản giống vậy, nhưng vì chán ghét hắn, ta dùng gậy trúc chơi đánh chuột đất thêm lần nữa. Cho nên bây giờ hắn có thể nằm trên mặt đất, thật ra là tốn không ít thời gian rút chân từ trong đất ra. Kim Vương Tôn đau đớn thê thảm gào khóc: "Công, công, đại nhân! Gia hỏa này là hái hoa tặc, ngài mau trốn đi!"

Nhưng ngoài dự kiến của Kim Vương Tôn, người chạy trốn là ta!

Ta vội vàng trốn sau giả sơn, muốn tìm góc chết không ai có thể chú ý để chạy trốn, để bọn hắn không biết hướng đi sau đó của ta. Sau lưng vang lên tiếng bước chân rất nhỏ, ta cũng không quá để trong lòng.

Bởi ta biết nàng không biết võ công, cho dù muốn ngăn cũng không ngăn được ta.

"Vị tiên sinh này. . . Chắc chúng ta quen biết a?"

Mỹ nhân nói từ cách giả sơn.

Nhưng ta hoàn toàn không nói lời nào, chỉ giữ trầm mặc, thật ra đang tìm lộ tuyến chạy trốn.

Nhưng sau khi suy nghĩ trong nháy mắt, ngữ khí mỹ nhân lại càng chắc chắn.

"Phò, phò mã. . . Là ngươi sao?"

". . . ."

Chết rồi năng lực trinh thám của ngươi xâu nổ trời a! Dựa vào cái gì ngươi chỉ nghe một câu đã chắc chắn như vậy a! !

Ta vội vàng không quay đầu lại, nhảy vọt lên mái hiên! Sau đó hoảng hốt chạy bừa đến một nơi nào đó.

Vừa chạy vừa sợ hãi trong lòng.

Vì sao nàng lại ở chỗ này a! ?

Bên Kim Vương Tôn ta có thể triệt để không lo lắng. Nội tình của hắn đã bị ta dò hết. Một đống đao pháp thượng vàng hạ cám, Chân Giò Quy Ngã Đại Pháp, hắn cũng có thể học xong Dạ Bộ. Chỉ cần bên Dạ La bảo bụi bặm lắng xuống, chính là lúc ta thu hồi võ công hắn.

Về phần A Hổ, mặc dù là kỳ binh, nhưng sớm bị ta tìm đến ngọn nguồn, cũng không có tác dụng gì trong phò mã thí tuyển. Cho dù hoàng thượng chọn đề hoang đường, ta cũng hoàn toàn có lòng tin đối phó.

Duy nhất không nghĩ tới, nàng lại là người trong cung đình ủng hộ Kim Vương Tôn.

Hòn ngọc quý trên tay đương kim hoàng thượng, thiên chi kiều nữ xuất giá đầu tiên của nước ta --- Tĩnh An công chúa.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
Quang Anh Luong
14 Tháng ba, 2019 21:08
bác thớt lại ăn bệnh rồi ah?? :/
Quang Anh Luong
14 Tháng ba, 2019 18:22
Wtf? :) ? Tìm giết?
Hoaqin
13 Tháng ba, 2019 23:17
Thiên Hồ đang đi tìm main
Quang Anh Luong
13 Tháng ba, 2019 22:31
Rồi, thế sao nghe bảo lại sắp pk Thiên Hồ rồi? Hồi nhanh thế?
Hoaqin
13 Tháng ba, 2019 20:58
Lần này là lết theo nghĩa đen mà, bò ra khỏi cửa luôn đó =))
Quang Anh Luong
13 Tháng ba, 2019 20:52
Còn sống là không cần lo :)) Thần thông chi cảnh chỉ cần còn một hơi thở vẫn có thể tiếp tục, thậm chí mạnh hơn, huống chi đây còn là lão Phi Chân nữa :))
Hoaqin
13 Tháng ba, 2019 19:07
Trọng thương gần chết mà
Quang Anh Luong
11 Tháng ba, 2019 21:39
mà vẫn oánh không lại? Uầy... Căng cực =)))
Hoaqin
11 Tháng ba, 2019 21:37
Tất nhiên là có =))
Quang Anh Luong
11 Tháng ba, 2019 20:11
mà lão Phi Chân có bật mode mắt đỏ lên không? =)))
Quang Anh Luong
10 Tháng ba, 2019 19:58
oánh với đệ nhất lục hung thì thế được rồi =)) Người ta tuổi gần vạn năm rồi, ông mới 28 =)) thắng luôn thì hơi điêu
Hoaqin
10 Tháng ba, 2019 19:07
Đánh nhau mệt quá lăn ra ngủ thôi
Quang Anh Luong
10 Tháng ba, 2019 14:14
thế sao hiện tại cả ổng cùng con rồng lăn ra ngủ là sao? :v
Hoaqin
10 Tháng ba, 2019 12:38
Chơi đểu đội Vân Thiên cung với support hoàng thượng =))
Quang Anh Luong
10 Tháng ba, 2019 12:13
ổng làm cái quái gì mà oánh nhau với Bàn Cổ vậy? :v
Hoaqin
10 Tháng ba, 2019 12:12
Main chuẩn bị pk Thiên Hồ rồi =))
Hoaqin
10 Tháng ba, 2019 10:58
Ý là chương mới nhất Main trọng thương nằm thở, Bàn Cổ thì ngủ khò khò
Quang Anh Luong
09 Tháng ba, 2019 23:59
hiện tại? Nó lúc này với lúc bác đọc khác gì nhau? :/
Hoaqin
09 Tháng ba, 2019 21:10
Đánh cho nó ngủ là được rồi =))
Zhang Xiao Fan
09 Tháng ba, 2019 10:25
MPC hiện tại đánh vẫn không lại Bàn Cổ nhé
fatelod
08 Tháng ba, 2019 16:29
lục hung là quái thú, main sợ bọn kia dùng sức mạnh của lục hung làm hại thế gian :v
Hoaqin
08 Tháng ba, 2019 15:44
lục hung là quái, main nào muốn bảo vệ
Quang Anh Luong
07 Tháng ba, 2019 22:49
bác ad cho em hỏi lục hung là người hay quái vậy? Tại sao lão Phi Chân kiểu muốn bảo vệ lục hung ấy? :/
fatelod
07 Tháng ba, 2019 08:06
main với sư phụ chắc bị gái hành :v Thái sư phụ thì vô địch rồi
Hoaqin
06 Tháng ba, 2019 23:03
Bị hành hồi còn trẻ trâu thôi =))
BÌNH LUẬN FACEBOOK