Mục lục
[Edit] Võ Lâm Chi Vương Thoái Ẩn Sinh Hoạt
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

“Tiểu huynh đệ người chân thật nói lời thẳng thắn, ha ha ha ha.” Lão thừa tướng thoải mái cười to: “Nhưng cũng đừng tâng bốc lão phu. Lão phu chỉ ra chủ ý, tất cả mọi chuyện do một mình Y Nhân ôm lấy. Đương kim thánh thượng rất tinh minh, muốn xin được ý chỉ trọng đại như vậy trong tay hắn, đến nay chỉ có trưởng công chúa, Thanh vương điện hạ còn có Hoàng phi nương nương làm được. Cho dù hoàng hậu nương nương, cũng không thể làm được. Không thể không nói Y Nhân rất có biện pháp.”

Không sai, ta vẫn cảm thấy thừa tướng hơi quá phối hợp với chuyện này. Nghe nói lúc đầu Thẩm lão đại muốn xin tư cách Ngự Tiền Luận Võ từ hoàng thượng, chính thừa tướng ra chủ ý, kết hợp với thái độ chịu hỗ trợ của hắn. Bây giờ tất cả đã có thể giải thích.

Máy hát vừa mở ra, lão thừa tướng thuộc như lòng bàn tay nói: “Kỳ thực, nói trắng ra thì chuyện này cũng không đáng nhắc tới. Nếu Minh quân đã biết kiếm chỉ phương nào, sớm đã nhất thanh nhị sở át chủ bài, lão phu giấu ngươi cũng vô dụng. Sẽ nói cho ngươi đi. Hai người Tô quân, Đường quân, đều là nhân tài hoàng thượng vô cùng coi trọng. Biểu hiện của hai người bọn họ ở Ngự Tiền Luận Võ vô cùng chói mắt, lúc nào triều đình cũng cần người tài giỏi như thế. Có lẽ ngươi không biết. Sau khi Y Nhân đạt thành ước định với hoàng thượng, hoàng thượng phái người theo dõi ngày đêm, muốn nhìn ra tiềm lực của hai người từ sinh hoạt hàng ngày.”

“Chính là mấy gia hỏa mới gia nhập Lục Phiến môn phải không.”

“A? Ngươi nhận ra Lạc Hòe An?” Thừa tướng nhìn ta bằng ánh mắt khen ngợi: “Không đơn giản a. Những người đó đều là nhân tài tinh thiêu tế tuyển trong Quân Vương trắc, không ngờ ngươi có thể nhìn thấu.”

Đó là dĩ nhiên, mấy tên kia còn từng bị ta giáo huấn đấy.

Lạc Hòe An kia vừa vào đã bắt đầu diễu võ giương oai, vênh váo hống hách, không bị phát hiện mới kỳ quái a.

“Vậy hoàng thượng quan sát lâu như vậy, đã có phát hiện gì?”

Lão thừa tướng cười nói: “Phát hiện không ít. Tô quân còn trẻ tuổi, võ công không cao, nhưng hắn có lực tương tác gần như ma lực. Ngươi cũng có thể phát hiện, từ nam đến nữ, từ già đến trẻ, bao gồm hoàng cung đại nội, mấy tháng ngắn ngủi, bao nhiêu người điên cuồng vì Tô quân.”

Chẳng lẽ ngươi nói Tô Hiểu Hậu Viện hội thần bí khó lường kia sao? Tổ chức đó thật là kinh khủng, mỗi lần ta vào hoàng cung đều có thể thấy mấy cung nữ dùng ám hiệu trao đổi chân dung Tô Hiểu, thủ tục chặt chẽ phức tạp như đang giao dịch cơ mật quân sự, khiến ta kinh hoàng khiếp sợ.

“Không sai không sai, xem ra ngươi cũng biết. Tô quân sở trường ở mặt này, có thể dựng nên hình ảnh tốt đẹp cho Lục Phiến môn và triều đình. Đây là tài năng và tư chất chỉ có thể ngộ mà không thể cầu.

Về phần Đường Dịch, đó là võ học kỳ tài từ trên trời rơi xuống. Với tuổi của hắn, thiên phú võ học rất cao, tốc độ tiến bộ, tiềm lực rất lớn, lão phu chưa từng thấy. Cũng tin chắc sẽ không nhìn lầm. Trong vòng mười năm, Đường quân chắc chắn là người nổi bật trong Tiềm Long Thập Thất Sĩ, nếu có kỳ ngộ, thậm chí có khả năng vấn đỉnh Tuyệt Phong. Bởi vậy trong ba người, hoàng thượng coi trọng hắn nhất. Dụng tâm bồi dưỡng, dùng làm dự trữ cho Tuyệt Phong Tam Nhân. Mấu chốt nhất, lão phu và thánh thượng cùng khen hay chính là, hai người này đều còn trẻ. Đường quân mười tám, Tô quân mới mười lăm, rất có tiềm lực, do triều đình bồi dưỡng, không khó trở thành khí hậu.”

“Cho nên, bèn đề cử bọn hắn cho bộ môn khác biệt.”

“Điểm ấy Minh tiểu ca cần gì phải biết rõ còn cố hỏi. Ánh mắt Y Nhân rất tốt, cũng có thủ đoạn huấn luyện nhân tài. Nhưng nàng chưa hẳn giải quyết được. Nhất là hai vị này có thể sẽ trở thành hi vọng để Lục Phiến môn nhìn lại ánh mặt trời, cho nên do hoàng thượng tự tay điều giáo, tương lai tự sẽ mang ơn hoàng thượng.”

“Hoàng thượng nói?”

“Lão phu tự đoán.”

Ta và lão thừa tướng liếc mắt nhìn nhau, đột nhiên không khí xung quanh có vẻ gian trá như hồ ly đang nói chuyện, hai người đều cười to.

Ta cười nói: “Khuyết điểm của hai người bọn hắn cũng thật quá rõ ràng, cho nên hoàng thượng lập tức điều bọn hắn vào Lại bộ và Hình bộ.”

“Tô quân tâm địa thuần lương, vô cùng có tinh thần trọng nghĩa, vốn là một chuyện tốt. Nhưng hơi quá làm theo cảm tính, đồng thời lòng thông cảm tràn lan. Đây không phải chuyện tốt với tương lai của hắn, có khả năng sẽ trở thành nhược điểm trí mạng. Hình bộ Lãnh thượng thư, dùng pháp trị nước trị quan trị người, ngoại trừ luật pháp ra lục thân bất nhận. Chỉ có ở chỗ hắn, Tô quân mới học được cái gì là tàn nhẫn của trưởng thành.

Đường Dịch thích võ thượng võ, nghe nói có quan hệ với thân thế của hắn. Chuyện này tạm không đàm luận. Nghe đồn hắn đã từng thanh danh lan xa ở phương bắc, ngoại trừ thiên tư võ học cực cao, học võ cực nhanh, võ công lại mạnh, nổi danh nhất không gì bằng ba ngày hai nơi tìm người đánh nhau. Đến kinh thành cũng không giảm hứng thú, đánh võ quán khắp cả Nam Kinh. Bây giờ vẫn như thế. Đừng nhìn người trẻ tuổi này không dễ đổi sắc mặt, lại là một lời không hợp liền động thủ. Đây không phải là chuyện tốt, trong quan trường mà như thế, rất dễ thất bại. Thứ hắn phải học với Trương thượng thư, chính là kiên nhẫn và cẩn thận. Chuyện này có ích lợi lớn lao với tương lai của hắn.”

Ta đặt chén rượu gần đôi môi, nhàn nhạt nhấp rượu, cúi đầu không nói.

Ánh mắt thừa tướng nhìn ta, cười nói.

“Về phần ngươi, người chúng ta phái đi cũng giám thị ngươi một khoảng thời gian. Kết quả không thu được tình báo gì hữu dụng. Cả ngày ngươi không ăn thì ngủ, nếu không thì tâm sự với thân thích, nếu không thì mắt đi mày lại với vài nữ tử. Còn có dạo chơi Thiên Hương uyển đúng không.

Có thể nói tiểu tử ngươi toàn là khuyết điểm, nhưng đều không tính là khuyết điểm trí mạng. Có thể nói hơi có ưu điểm, nhưng nói nghiêm chỉnh, cũng không tính là ưu điểm đủ để thánh thượng ưu ái. Nhưng đến khẩn yếu quan đầu, ngươi có thể nói ra vài chi tiết người ngoài không chú ý đến. Điểm ấy, Y Nhân vô cùng ca ngợi.

Mà hoàng thượng và Y Nhân đều nói, ngươi là người rất kỳ diệu. Đi cùng với ngươi, không cảm thấy ngươi là người có thể xem thường. Bất tri bất giác, sẽ quên mất quan hệ trên dưới, nói chuyện với ngươi như hảo hữu ngang hàng...... Hôm nay, lão phu xem như làm chứng, lời ấy không giả a. Minh tiểu ca quả nhiên là người kỳ diệu.”

Ta mỉm cười: “Thừa tướng nói như vậy, sẽ chiết sát ta. Người khác nghe nhất định cho rằng ta thiếu ngài rất nhiều tiền.”

“Ha ha ha, như thế còn chưa tính là kỳ diệu sao? Người ngoài thấy lão phu, cho dù không tất cung tất kính như Yến Bắc, cũng là khách khách khí khí. Dung mạo lão phu không đáng để ý, nhưng cái mũ thừa tướng này cực kỳ dọa người a, người nào có thể nói nói cười cười trước mặt đứng đầu bách quan, lão phu cảm thấy đã đủ khen một câu.”

Ta lại cười to ba tiếng, sau đó uống mấy chén với lão thừa tướng.

Đối thoại vừa rồi, không đề cập đến thân phận của ta, nhưng rõ ràng thừa tướng đã cảm thấy hứng thú với ta, có lẽ sau đó sẽ điều tra ta. Mà ta lại không lo lắng chút nào. Bởi vì người này giống Đường Dịch, điển hình của không quan tâm nhàn sự. Cho dù ngày nào đó bị hắn biết chân thân, ta nghĩ hắn cũng không chủ động nói ra.

Lại nâng ly cạn chén một lần, ta nói: “Bây giờ nên là lão đại nhân nói, rốt cuộc vụ án kia là gì?”

“A, vụ án kia a, là thánh thượng ủy thác. Trái lại can hệ trọng đại, là khảo thí của ba người các ngươi. Vụ án của ngươi ở đây, cầm cẩn thận.”

Ta nhận lấy, trước tiên không mở ra xem, ta hỏi: “Lão đại nhân đã sớm biết chuyện này, chắc hẳn có chút tin tức nội tình a.”

“Ha ha, ngươi lại thông minh, sao biết lão phu có tin tức nội tình?”

Ta vội vàng rót đầy một chén cho lão thừa tướng nói: “Lão ngài vừa ra khỏi cung, ngay cả sổ con cũng chưa xem đã nhắc ta là vụ án không nhỏ, vậy còn phải nói rõ sao?”

“Không tệ không tệ, tiểu tử có tiền đồ a.”

Lão thừa tướng uống hết chén này, cười nói: “Vụ án này nói nhỏ không nhỏ, liên quan tới một chuyện xảy ra trong hoàng cung gần đây. Không coi là quá lớn, nhưng hoàng thượng cũng phiền não một trận. Bởi vậy nếu ngươi có thể phá án, sẽ có rất nhiều chỗ tốt.”

Ta lại vội vàng rót đầy một chén: “Không biết lão thừa tướng có đề điểm gì?”

“Thật có.” Lão thừa tướng nhấp từng ngụm nhỏ một: “Vụ án này, Quân Vương trắc đã điều tra, hơi có manh mối. Có thương nhân gọi là Lục Thượng Phi, hắn phi thường khả nghi.”

“Lục Thượng Phi......” Ta mặc niệm danh tự này hai lần, nhưng không có bất kỳ manh mối gì.

“Lão đại nhân biết rõ người này sao?”

Lão thừa tướng cầm chén rượu, ngưng trọng nói.

“Lai lịch người này phi thường thần bí, lão phu cũng không rõ lắm. Chỉ biết hắn là nhân sĩ thôn Đại Ngưu, vùng sông nước Thạch Đầu, trấn Tử Kim, huyện Phượng Ninh, Nam Kinh. Sinh ngày mùng chín tháng tư năm Đại Thành thứ hai, trong nhà nhị thẩm đầu thôn đông. Dựng nghiệp bằng hai bàn tay trắng, lúc đầu buôn bán tơ tằm, sau này càng làm càng mở thêm mấy hiệu tơ lụa. Mấy năm trước đã là phú thương có chút danh tiếng ở Giang Nam, liên tục mở chi nhánh. Chi nhánh mới nhất mở ở Chu Tước đại nhai vào năm ngoái. Nửa năm nay không có tin tức gì. Trừ cái đó ra......” Lão thừa tướng thở dài một hơi, “Lão phu thật không có quen biết gì với hắn.”

“Hắn là con riêng của ngươi sao! !”

Vì sao ngay cả quê quán người ta ở đâu, sinh ra trong nhà ai, món tiền đầu tiên từ đâu tới ngươi cũng biết a! ! Còn có nội tình tuyệt bích gì ngươi cũng biết a! Tin tức của ngươi đứt thật đúng lúc a, ngươi rõ ràng cả đời người ta, lại không có tin tức nửa năm nay. Thứ ta muốn biết, ngươi không biết gì cả, trên đời có loại chuyện này sao! !

“Lát nữa sẽ có người chuyên môn phụ trách vụ án này đến gặp ngươi, sẽ mặc một bộ áo trắng, cầm cây quạt ngà nhỏ trong tay. Ngươi phải tiếp đãi thật tốt, lão phu nói chuyện với ngươi lâu như vậy, trong nhà sốt ruột, lão phu đi trước một bước. Đi thanh toán tiền trước.”

Ta còn định hỏi lại, thừa tướng đã đứng dậy đi đến chỗ lão bản. Được rồi, có lẽ mình tự điều tra đi, nếu không thì không coi là công trạng của ta. Huống chi hôm nay còn ăn một bữa, chẳng phải chuyện gì lớn.

Thừa tướng vuốt râu nói với lão bản: “Lão bản, ký sổ.”

Lão bản: “Nợ mượn miễn hỏi.”

“......”

Lão thừa tướng đạo cốt tiên phong, quay đầu lại, đôi mắt nhỏ cười mị mị nhìn ta.

“......”

Chết rồi! Lão tử tin chuyện ma quỷ của ngươi! !

Tiếp theo lão đầu này chạy xuống lầu như một làn khói, ta còn chưa kịp đuổi theo đã bị lão bản ngăn cản.

Chờ chút! Chờ chút a! ! Ta không mang đủ tiền a!

Đột nhiên có người nói giòn giã sau lưng: “Huynh đài vừa nãy ngồi bàn hai mươi bốn Huyền Tự hào, cùng với Lý tiên sinh đi đâu rồi?”

Này? Chờ đã!

Người liên hệ!

Có lẽ vị đại ca liên hệ này có tiền a!

“Nơi này! Nơi này! Quân bạn ở đây!”

Ta vừa quay đầu lại, quả nhiên thấy được một bộ áo trắng và một cây quạt ngà nhỏ trắng trong suốt, mà vừa hay nàng cũng quay đầu nhìn ta.

Nhưng nhìn lại mặt nàng, ta đột nhiên biết vụ án hoàng thượng muốn ta phá là gì.

Người này long lanh động lòng người. Tóc dày đen nhánh chải thành kiểu nam sĩ, mặt trái xoan thon nhọn, đôi mắt vũ mị ngập nước như làm người ta ngâm mình trong một sông xuân thủy, thấm vào ruột gan. Đôi môi màu anh đào như hoa xuân được tưới mưa xuân, kiều diễm không gì tả nổi. Mu bàn tay trắng ngọc mềm nhẵn như sữa, dường như còn trắng hơn cây quạt ngà nhỏ kia mấy phần. Thân eo non mịn thẳng tắp như cây hành vừa quay lại, quần lụa trắng che kín, bắp đùi lộ ra đường cong mềm mại chắc khỏe. Tuy người mảnh mai như gió thổi qua cũng có thể ngã xuống, nhưng đường cong sung mãn mị nhân lại có nhục cảm vô cùng, chọc cho ánh mắt nam tử không nhịn được muốn dừng lại thêm giây lát.

Nàng mặc nam trang, thế gian cũng không có nam nhi mị hoặc như thế.

Không phải Bạch Liên —— Bạch tổng quản còn có thể là ai?

“Sao lại là ngươi?”

Nàng kinh ngạc nhìn ta, sau đó nhìn lão bản, chần chờ nói: “Ngươi...... Còn ăn cơm chùa?”

Trong ánh mắt tràn đầy khinh bỉ.

Lão già chết tiệt! Ngươi còn dám nói ngươi không mang oán trả thù!

Có phải ngươi biết Bạch tổng quản chán ghét ta cho nên đặc biệt gọi nàng tới liên hệ không! ! ! Này! Trở về giải thích a hỗn đản! !

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
Quang Anh Luong
05 Tháng sáu, 2019 22:12
Cứ bình tĩnh bác :v thi xong nhớ thả bom với cả được thì gọi lão Bún cv tiếp là được :)))
hoduy2505
05 Tháng sáu, 2019 10:27
Mấy vị đại hiệp có thể cho tại hạ tham khảo link convert của truyện này được không?
Hoaqin
03 Tháng sáu, 2019 15:42
Vừa xong một môn, ít nhất cũng 6 điểm, còn 4 môn nữa các bác ạ
_someone
02 Tháng sáu, 2019 22:59
Thanks ké luôn. Bác thớt dạo này thi cử thế nào rồi? Bữa thấy bảo căng lắm mà :3
Quang Anh Luong
01 Tháng sáu, 2019 16:39
Thank thớt :))) vất vả vất vả :)))
Quang Anh Luong
30 Tháng năm, 2019 00:42
Ta thì đoán là thế này, main tu ba bộ thần công: Dịch Cân Kinh để tăng cường thân thể, nếu không lúc lão Phi Chân nuốt Thao Thiết khẳng định chết còn nhanh hơn, xong lấy Thái Cực thần thông để hiệp lực với Dịch Cân Kinh áp chế sức mạnh của Thao Thiết. Nhưng muốn dùng thành thục được cả sát khí lẫn uy lực của Thao Thiết thì lại phải có cách không giống ai, nên lão sư phụ chôm Xuân phong dạ vũ đồ cho lão Phi Chân luyện (đây là lý do lão Phi Chân bảo muốn động một tí nghề thật thì phải đụng đến “bộ kia” là như vậy) chỉ là không biết lão Phi Chân phát sinh tâm ma là do chia tay với Tuyết hay nguyên do không khống chế nổi Lục hung sát khí ://
Quang Anh Luong
30 Tháng năm, 2019 00:33
Hình như thế :v Ta nghĩ Tuyết có tới 90% là ở chỗ kia :v chỉ là không biết bị cung chủ hiện tại ép đuổi đi hay làm sao mà lại bỏ đi
Hoaqin
29 Tháng năm, 2019 21:45
14 tuổi main đã là Tán thần tôn rồi hay sao ấy
Quang Anh Luong
28 Tháng năm, 2019 23:37
Hề hề :)) cái này phải nhờ bác thúc lão Bún chứ con dân như ta lo thế nào được :v
Hoaqin
27 Tháng năm, 2019 22:51
Quyển mới nhất kể về main lúc 14 tuổi, Minh Hóa Ngữ cho nhiệm vụ đi tìm vợ, không phá thân không được về =)) Có khi chúng ta sẽ biết Tuyết là ai
Quang Anh Luong
23 Tháng năm, 2019 22:48
Ah ah ah bác giống tôi :)) thôi đồng chí cả, hè hẵng quăng bom bác :v
Hoaqin
23 Tháng năm, 2019 20:42
Mai có chương bác, giờ mình đang beta Chuẩn bị thi nên bận quá, trong năm chơi nhiều giờ ôn cả quyển giáo trình
Quang Anh Luong
23 Tháng năm, 2019 14:06
Triệu hồi thớt ~ thớt ới ời :(((
Quang Anh Luong
19 Tháng năm, 2019 20:39
Nhớ what?
Saojoker
19 Tháng năm, 2019 12:59
Có ai còn nhớ ta?
Tuyết Mùa Hạ
18 Tháng năm, 2019 18:06
có mục đề cử ở mỗi truyện đó bạn :v
someone
17 Tháng năm, 2019 19:56
Quăng phiếu là làm thế nào thế bác. em mới chân ướt chân ráo nên ko biết.
Tuyết Mùa Hạ
17 Tháng năm, 2019 13:08
Truyện này thì chả ai quăng phiếu :)) cái gì gì vạn cổ tối cường thì vó ngươi quăng hơn 1k phiếu
Quang Anh Luong
15 Tháng năm, 2019 20:37
Sắp được thấy chân tướng của Tuyết rồi :)) Truyện này ta hứng thú nhất là Tuyết và đứa bé mà lão Phi Chân không bảo vệ kịp :/
Hoaqin
15 Tháng năm, 2019 14:39
Hình như thế, chương 1 chưa rõ toàn cảnh. Chỉ biết lúc đó main để tóc trắng
Quang Anh Luong
14 Tháng năm, 2019 22:11
Quào :v Kể về thời trẩu tre của lão Phi Chân ah? :))
Hoaqin
14 Tháng năm, 2019 19:38
Nó là số đặc biệt mà bác Chương 1: Đại hiệp Minh Phi Chân 1
Quang Anh Luong
14 Tháng năm, 2019 17:41
Đấy là chương mới á? Sao tên lạ vậy? :v
Hoaqin
14 Tháng năm, 2019 11:25
Chương mới 14k chữ mà bác, tân xuân số đặc biệt đại hiệp Minh Phi Chân
Quang Anh Luong
13 Tháng năm, 2019 22:57
Đâu có? Tưởng là đang có cái gì sự kiện, còn chính truyện vẫn chương 151 mà? :/
BÌNH LUẬN FACEBOOK