Mục lục
[Edit] Võ Lâm Chi Vương Thoái Ẩn Sinh Hoạt
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Bầu không khí như phân chó để ba ngày, vừa khô vừa chát.

Hoàng tang trừng ta rất lâu, cuối cùng cười khổ nói: "Khó trách Y Nhân nói ngươi không bị hạn chế, không thể đối đãi theo lẽ thường. Làm việc xuất nhân ý biểu, thường có từ ngữ kinh người."

Ta sờ đầu một cái: "Thẩm lão đại khen ta như thế?"

"Lão đại? Hắc, cũng chỉ có ngươi dám gọi Y Nhân như vậy." Ánh mắt hoàng thượng thoáng hiện vẻ hoài niệm, "Ngươi có thể nhìn thấu bố trí của Hắc Phong Thập Tam Dực, đồng thời hiến kế cho Y Nhân để Long Tại Thiên hạ độc giải Kinh Cức Lệ. Những chuyện này mặc dù không thể công bố ra ngoài, nhưng trẫm biết ngươi là nhân tài có thể làm đại sự. Nói thật, trẫm không thích ngươi."

Vừa dứt lời Hoàng tang lại hung hăng trừng mắt nhìn ta: "Bởi vì người như ngươi, năm đó bên cạnh trẫm cũng có một tên. Nhưng hắn ăn hối lộ trái pháp luật, cuối cùng tự đẩy mình vào vực sâu. Giữa các ngươi, có không ít điểm chung."

Chắc hoàng tang nói đến tên dở hơi Nhạn Thập Tam, nghĩ không ra đã qua nhiều năm, hoàng tang vẫn không quên được. Xem ra lão Nhạn muốn trở về còn phải đợi thêm ít ngày.

"Nhưng trẫm đã tỉnh lại, như thế không đúng. Ngươi là ngươi, người kia là người kia. Trẫm không thể vì để ý quá khứ mà phong sát tương lai một người trẻ tuổi."

Hoàng thượng nói được nửa câu, đột nhiên nhấc tay, đập hướng bả vai ta. Ta vô ý thức co vai, lách mình tránh ra. Nhưng hoàng tang không dừng lại, chưởng thế mãnh liệt như sóng lớn. Hai chân hắn bất động, chỉ dựa vào một cánh tay đã có uy lực như vậy, đủ thấy bản thân hoàng tang cũng là đại hành gia tinh thông nội ngoại công.

Ta không dám thất lễ, vận lên Thái Cực Quyền học được từ đại thúc trồng rau dưới chân núi Võ Đang. Chẳng qua ta đã quên mấy chiêu, cho nên nhét bừa một chiêu nửa thức Đại La sơn chưởng pháp mình còn nhớ vào. Ta khác với Đường Dịch, ta luôn không nhớ được chiêu thức, cho nên đánh không đẹp mắt chút nào.

Kình lực miễn cưỡng triệt tiêu nội lực của hoàng tang, hoàng tang không thể chiếm được tiện nghi.

Đột nhiên thu tay lui lại, gật gật đầu như thế ngoại cao nhân.

"Không tầm thường, không tầm thường." Hoàng tang vuốt chòm râu của mình, "Ở tuổi này, có thể có tu vi như vậy, đã là không tầm thường."

Ngươi có thể không trang X được không? Vừa nãy ta có hơn hai trăm cơ hội đánh ngài từ đây bay vào nhà xí Khôn Ninh cung a hoàng tang.

Hoàng tang nói: "Nội lực ngươi được, không hổ là đệ tử danh môn chính tông. Chỉ là võ công quá kém, cơ hồ hoàn toàn không có hỏa hầu. Điểm ấy giống Y Nhân nói. Ngươi nhanh tay lẹ mắt, phản ứng cũng không chậm, chỉ cần ngươi chịu bỏ công sức, trẫm cam đoan trong Tiềm Long Thập Thất Sĩ có vị trí của ngươi."

Ta khúm núm rụt cổ: "Tiểu nhân thiên tính chây lười, không nhẫn nại học võ công, sợ không thành tài được, phí phạm tâm ý của hoàng thượng."

Hoàng tang tránh đi không nói: "Ngươi xuất thân Đại La sơn?"

"Ách, đúng."

Hoàng tang gật gật đầu: "Kỳ thực ngươi cũng không đặc biệt giống người ta nghĩ, mà rất giống một người trong môn các ngươi. Đại khái ngươi cũng đoán được."

"Hoàng thượng không phải nói. . ."

"Chưởng môn của các ngươi, Ngữ Hóa Giang Sơn - - Minh Hóa Ngữ."

Ta biết ngay!

Không rõ vì sao, người cao hơn một bối trông thấy ta luôn nói ta giống sư phụ. Chúng ta giống nhau chỗ nào! Sư phụ ta thích dạo chơi tán gái, ta thích ăn lê gặm chân giò a! !

"Có lẽ đây là tính cách đặc thù của người Đại La sơn các ngươi, trẫm cũng không trách. Hôm nay trẫm gọi ngươi tới, là có một việc muốn ngươi đi làm. Ngươi chỉ cần tận lực."

Ánh mắt hoàng tang trở nên rất chân thành: "Ngươi có biết Thần Nguyệt giáo?"

Ân?

Cảm giác hướng đi của đề tài này gây bất lợi cho ta a. . . Nhưng nếu ta nói chưa từng nghe qua thì càng kỳ quái. Đệ tử danh môn chính phái là tử địch của Ma giáo a.

"Hồi hoàng tang, đó là Ma giáo."

"Không sai, ngươi từng nghe truyền thuyết về Ma giáo Tán thần tôn."

Đây đích thực rất bất lợi với ta! !

"Nghe. . . Nghe qua."

"Vậy thì dễ làm."

Hoàng tang gật gật đầu, sắc mặt hơi bớt giận, sau đó thần sắc thập phần thần bí, thấp giọng nói: "Trẫm có một thiên đại bí mật muốn nói cho ngươi biết. Bí mật này không có nhiều người biết, ngươi cần cam đoan thủ khẩu như bình, nếu lưu truyền ra, trẫm muốn đầu ngươi rơi xuống đất."

"A, a! Vâng!"

"Tốt, trẫm cũng không gạt ngươi. Tháng trước Tranh vương tạo phản, thực lực sát thủ được mời đến cực mạnh, trong hoàng thành nội phòng lỏng lẻo, không người có thể địch sát thủ đó. Công chúa suýt nữa bị hắn làm hại. May mà giây phút nguy nan, có một người xuất hiện cứu giá, chẳng những đánh bại sát thủ, cứu được trẫm cùng một đám đại thần, còn cứu được Hồng Trang công chúa nguy cơ sớm tối."

Ta mù mờ gật gật đầu: "A. . ."

"Người này, chính là Ma giáo Tán thần tôn!"

Hoàng thượng hối hận vỗ đùi: "Đáng tiếc khi đó trẫm bị người ám toán, võ công mới khôi phục không bao lâu lại bị điểm huyệt đạo. Nếu không, sao chuyện xui xẻo này có thể rơi vào tiểu tử Tán thần tôn. Đáng tiếc là bị hắn làm được. Hồng nhi nàng. . . Từ đó về sau, một mực nhớ người này mãi không quên.

Ta kinh ngạc lên tiếng: "A! Công chúa nàng. . . Thích ta, tử thù của chúng ta Tán thần tôn?"

"Không sai. Ngươi cũng biết, Ma giáo chính là tử thù của triều đình, chắc chắn không thể hoà giải. Hơn nữa, trẫm sớm đã quyết định, Hồng nhi, nhất định phải gả cho một anh hùng tử đệ của chính đạo. Mong muốn đơn phương này của Hồng nhi, chỉ có thể là si tâm vọng tưởng."

Ta gật gật đầu: "Cho nên hoàng thượng muốn ta nghĩ biện pháp, làm cho công chúa quên hắn?"

"Không, vừa vặn tương phản." Hoàng tang suy nghĩ một chút, mới nói: "Trẫm muốn ngươi tìm Tán thần tôn thay trẫm."

Ta lấy làm kinh hãi, hoàng tang tiếp tục nói: "Hồng nhi nhớ hắn mỗi ngày, nhớ mãi không quên. Trẫm biết tính tình nữ nhi này, không động niệm còn tốt, sợ nhất là muốn tìm mà không được, cuối cùng phát triển thành tương tư khắc cốt. Vậy sẽ chỉ làm nàng không vui vẻ cả đời. Há lại là mong muốn trong lòng trẫm."

Dáng vẻ hoàng tang như từ phụ: "Bởi vậy ta muốn ngươi, đi tìm ra dù chỉ một tơ một hào, tung tích của Tán thần tôn. Trẫm biết ngươi tinh thông môn đạo giang hồ, rất có biện pháp. Chuyện Đại La sơn ăn cả hắc bạch hai đạo trẫm đã sớm nghe nói. Trẫm không hạn chế ngươi dùng phương pháp gì, ngươi tận lực tìm ra hắn thay trẫm. An bài hắn gặp mặt Hồng nhi một lần, hơi giải tương tư, cũng coi như, đền bù của trẫm với lương duyên không thể hoàn thành của Hồng nhi." Hoàng thượng mạnh tay chụp vào vai ta, trong mắt tràn đầy kỳ vọng cùng trông mong.

Ta ngơ ngác lặp lại: "Muốn ta. . . Đi tìm Tán thần tôn?"

Ta vỗ vỗ đại thủ của hoàng thượng, dùng sức gật gật đầu, trả lại một ánh mắt kiên định.

"Hoàng thượng, hảo nhãn lực a!"

Quân thần đối mặt, không ai nói lời nào.

Hồi lâu, hoàng tang mới cười nói.

"Ngươi rất tốt, hơn chưởng môn già mà không đứng đắn của các ngươi nhiều." Trong lúc ta kích động vì câu khích lệ này, hoàng tang thở phào nói: "Trẫm còn tưởng rằng ngươi sẽ muốn phần thưởng gì đó. Phải biết Đại La sơn nhất mạch toàn kẻ hám tiền."

Chết rồi! Ta quên mất! !

Ta đau thấu tim gan a! Khó khăn lắm mới có con chân long thiên tử bơi tới gần để làm thịt, thế mà ta chỉ chú ý cha con thân tình, quên mất chính sự. Kỳ quái, tình cha con bọn hắn mắc mớ gì đến ta!

"Ngoài ra, Phi Chân a, lúc đầu còn chưa tất yếu, hiện nay lại có một chuyện khó giải quyết, muốn thương lượng với ngươi."

"A?"

Thế là hoàng tang nói sơ lược cho ta chuyện hắn đặt trước hôn thư với Kim Ngân tông, hôm nay Kim Vương Tôn lên điện cầu tình. Thì ra là thế, ta đã nói, làm sao lần này tân đương chủ Kim Ngân tông trùng trùng điệp điệp vào kinh, người còn chưa tới đã làm cả thành xôn xao. Nguyên lai muốn tăng cường thanh thế, để có chút uy thế lúc cầu thân a?

Sau đó hoàng tang nói cho ta biết tính toán của hắn.

"Lúc đầu trẫm không có chủ ý, nhưng vừa nhìn thấy ngươi, trẫm nhớ lại, Ngự Tiền Luận Võ a!"

"A?" Con ngươi của ta quay một vòng, đột nhiên hiểu được ý của hoàng thượng, cười xấu xa: "Hoàng tang, chiêu này của ngài cũng quá cay độc!"

Hoàng tang ôm quyền nói: "Ha ha ha ha. Không dám nhận, không dám nhận."

Ý tứ của Hoàng tang lại quá rõ ràng, lúc Ngự Tiền Luận Võ đã nói, ai thắng công chúa gả cho người đó.

Ta bại bởi Phục Tượng nên bỏ thi đấu. Nhưng còn rất nhiều người không lui.

Trước mắt, trên Kim Loan điện còn có mấy người trong đám này, bao gồm Đường Dịch cùng Tô Hiểu. Hoàng tang muốn lấy mấy người này làm lá chắn, ngăn cản lợi đao của Kim Vương Tôn a.

Ai nha!

Chúc mừng hai vị phò mã, đợi chút nữa cảnh tượng náo nhiệt sẽ rất dễ nhìn. Ta phải xem cho kỹ!

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
Hoaqin
23 Tháng hai, 2019 21:15
Đổ rồi nhưng chưa chịu nhận nhé =))
Quang Anh Luong
22 Tháng hai, 2019 23:26
không cần hóng, tự đổ sẵn rồi =)))
_someone
22 Tháng hai, 2019 22:57
Bác nói cũng có lý. Đọc kỹ lại thì thấy có vẻ hoàng thượng cũng chưa biết thật.. cơ mà vấn đề quan trọng nhất bây giờ là Bạch tổng quản tiếp theo sẽ bị đốn đổ thế nào đây... em hóng ...
Hoaqin
22 Tháng hai, 2019 09:06
Chắc không biết đâu, nếu biết thì đã gọi Tuyệt Phong về rồi =))
_someone
21 Tháng hai, 2019 23:45
Khúc cuối chuơng 366, hình như ông hoàng thượng này biết Minh Phi Chân là Tán thần tôn rồi hay sao ấy. Cảm giác như ông hoàng thượng này mới nguy hiểm nhất truyện. Có khi Tĩnh An làm gì ông này cũng biết luôn rồi ấy chứ ...
Hoaqin
19 Tháng hai, 2019 19:55
Không sợ địch mạnh như hổ, chỉ sợ đồng đội ngu như bò =))
Quang Anh Luong
19 Tháng hai, 2019 18:07
Địch mạnh đồng đội heo :)))
Hoaqin
15 Tháng hai, 2019 22:53
Ta không nhớ rõ nhưng trong quyển 8 và quyển 9 là biết
Saojoker
15 Tháng hai, 2019 22:08
Kết thúc quyển 8 ông Chân có hỏi chị đại về ĐẠI CA CA Ko thế ?
Saojoker
15 Tháng hai, 2019 21:59
Ừ ! Thảo nào tỏi thấy quen quen mà cộng nhận bún ra lâu cơ toàn 10h mới ra?
_someone
15 Tháng hai, 2019 19:53
Bác sai rồi, Tô Hiểu tất nhiên có giới tính là "tô hiểu" rồi.
_someone
15 Tháng hai, 2019 19:48
lão đại khéo còn khó cưa hơn cả Tĩnh An quá. Lão đại có người trong mộng rồi mà ...
Hoaqin
15 Tháng hai, 2019 18:50
Thì một bên edit một bên cv. Bên cv kiểu gì chả nhanh hơn =)) Lúc bún nó ra chương thì tôi qua đọc thôi. Lâu Lâu vẫn mua một hai chương quyển 11 về tự đọc
Hoaqin
15 Tháng hai, 2019 18:47
Không vẫn cứ chưa rõ, đến quyển 11 vẫn thế
Saojoker
15 Tháng hai, 2019 18:20
Ad cho hỏi là sau quyển 8 là lão đại chính thức là của anh Chân đúng không?
Saojoker
15 Tháng hai, 2019 18:16
Ông toàn đọc ở cv.com nhỉ ông ad ? Dm mỗi lần bún đăng là có ông
Hoaqin
14 Tháng hai, 2019 20:12
Rất tiếc là đến quyển 11 vẫn chưa rõ =))
dpnkbpvn
14 Tháng hai, 2019 18:45
Ông hoaquin ra xác nhận giúp ta tô hiểu là nam hay nữ rõ ràng nào, càng để lâu càng thấy giới tính mình có vấn đề
_someone
12 Tháng hai, 2019 23:18
1 trong ngũ thần kinh thì xác định là ko bình thường rồi...
Saojoker
12 Tháng hai, 2019 21:55
Ta sợ ngươi với võ công như thế ta đã là võ lâm chi tôn
Quang Anh Luong
12 Tháng hai, 2019 19:24
đừng để ta phải lôi Độc cô loạn thiến cửu kiếm ra đấy :))
Hoaqin
11 Tháng hai, 2019 23:43
Minh Tiểu Lâu quyển 10 Nghiệt Dao cổ thành hành kỷ mới xuất hiện =))
_someone
11 Tháng hai, 2019 23:04
lão Minh Phi Chân này bá đạo quá thể rôi. Đến phi tần của vua cũng vuơn tay đến đuơc. Tủ vuơng thì IQ vô cực rồi. Hóng mấy chuơng sau xem chuyện quá khứ của lão ấy với vuơng phi là thế nào.
Saojoker
11 Tháng hai, 2019 22:19
Quyển mấy xuất hiện Minh Tiểu Lâu nhỉ ? Mà cuộc tình nó có zui zui như với lão đại Ko ? Chứ ta muốn nhìn cảnh anh Chân ăn đập a !
Saojoker
11 Tháng hai, 2019 22:12
Ta vừa luyện thêm chiêu tinh trùng thần chưởng và có thai đại pháp rồi ta sẽ hồi sinh minh giáo hahaha
BÌNH LUẬN FACEBOOK