Tô Hiểu chuẩn bị đầy đủ, ta bèn gọi một chiếc xe tới, chở Tô Hiểu và hành lý của ta đến địa điểm tập trung trước.
Tô Hiểu khờ dại hỏi ta: “Minh đại ca, xe này coi như không tệ. Phải tốn không ít bạc a?”
“Đúng thế!” Ta chắp tay với hán tử lái xe, “Đại thúc, cô nương này trả tiền.”
“Được.”
Nói xong ta vỗ đùi ngựa, ngựa chấn kinh phi nhanh, chỉ để lại Tô Hiểu chưa nói hết một câu ‘Meo meo meo?’. Dư âm quấn tai, hóa thanh phong mà đi.
Ta thầm vận huyền công, mở phạm vi cảm nhận ra gấp mười nguyên bản. Thân phận Tán thần tôn suýt bị Tô Hiểu phá được, nói tới nói lui vẫn do ta sơ ý chủ quan, từ giờ trở đi ta phải cẩn thận gấp bội. Ta chậm rãi đi trên đường, động tĩnh trong phạm vi ba dặm đều lọt vào tai. Trong đầu hiện ra động tĩnh của đám người, hành tẩu nhanh chậm, trạng thái trên người, không ai không rõ như vẽ. Khi xác định không ai chú ý đến mình, ta bước nhanh vào một ngõ tối, thi triển thân pháp rời đi.
Còn nửa canh giờ cách thời gian ước định, ta chuẩn bị một chút.
Trước tiên đi lấy thuốc nhuộm tóc và dược thủy tẩy màu ở chỗ lão Hoàng, còn có tài liệu dịch dung chỉnh cốt, a hừ, dịch dung dịch cốt. Lúc cần thiết, ta còn phải nhuộm Thiên Chu Ti thành màu sắc khác, chế tác y phục dạ hành, cho nên cũng mua mấy bình thuốc nhuộm áo.
Ta cầm bình bình lọ lọ, bọc thành một bao quần áo nhỏ, giấu kỹ trong người...... Mụ mại phê! Tiêu hết hai tháng tiền lương vào đây. Đánh hai tháng không công cho triều đình, ta còn phải bảo hộ hoàng đế đi Hồ Châu, buôn bán lỗ vốn đến mức này, cũng là cổ kim hiếm thấy. Nếu nói chuyện này ra, hồ bằng cẩu hữu của ta không cười rơi răng hàm mới lạ a!
Ta không ngừng chửi mẹ, dưới chân lại dần dần gia tốc, vận bí quyết trong Dạ Bộ, cảnh sắc bên người lùi lại như gió như điện. Không đến khoảng khắc, ta lại tới thôn nhỏ Ám Phong đường ẩn cư.
Buổi sáng, hoàng thượng mới nói xong chuyện cứu viện lão đại, ta đã dùng bồ câu đưa tin cho Ám Phong đường. Muốn bọn hắn nhân lúc ta dọn đồ tạm biệt, tập hợp tình báo về Quỷ Vực Nhất Hỏa.
Quỷ Vực Nhất Hỏa chính là đại đạo đoàn ở Bắc Cương, tiến vào Trung Nguyên phải vượt qua biên cảnh. Dựa vào hành vi vô pháp vô thiên của những người này, cũng không đến mức không chút dấu vết. Ám Phong đường ẩn cư nông thôn do một tay ta thúc đẩy, lúc Quỷ Vực Nhất Hỏa vào Trung Nguyên, chắc bọn hắn vẫn vận hành, hẳn sẽ có một ít tình báo.
Lúc ta chạy tới làng, chỉ thấy trời rất lạnh, Long hộ pháp cởi trần, bắp thịt cuồn cuộn cường tráng, ra sức cuốc đất. Biểu cảm như quyết chiến sa trường, nhưng nhìn cử động của hắn, hình như muốn trồng rau cải trắng.
Long hộ pháp giơ cuốc, vẻ mặt nghiêm túc: “Thần tôn tới chơi, thuộc hạ không từ xa nghênh đón. Trước mặt thứ tội!”
“Đừng khách khí, đừng khách khí.” Ta khoát khoát tay, “Ngươi cứ làm việc của mình, ta tới lấy một thứ rồi đi.”
Lập tức có huynh đệ Ám Phong đường đưa lên một phong thư, ta nhận lấy, Long hộ pháp sau lưng đột nhiên nói.
“Thần tôn, tình báo ngài muốn, thuộc hạ tự tay tập hợp, tất cả ở bên trong.”
Ta không mở ra xem, chỉ hỏi: “Quỷ Vực Nhất Hỏa đến Trung Nguyên lúc nào.”
Long hộ pháp đưa lưng về phía ta, chuyên chú cày cấy.” Nếu không tính có người tới khảo sát cắm cọc ngầm, là chuyện năm tháng trước.”
Năm tháng a, thảo nào ta không biết chuyện bọn hắn đến Trung Nguyên. Khi đó ta còn đang ở rừng trúc xem tiểu hoàng...... Ẩn cư đây.
“Quỷ Vực Nhất Hỏa làm việc xưa nay, có ghi vào không?”
“Thuộc hạ đọc qua Hắc Bạch Giám, trong đó ghi chép sự tích 717 lần trộm cắp của Quỷ Vực Nhất Hỏa. Miêu tả từ thời gian, địa điểm, căn nguyên quá trình đến kết quả. Không lần nào thất thủ, đều thực hiện được. Những người này vô pháp vô thiên, chuyện làm ở Bắc Cương...... Không thua gì giáo ta với triều đình Trung Thổ.”
“Những chuyện này, ta cũng nghe nói......” Ta lặng lẽ nói: “Kỳ thủ Quỷ Vực —— Đại Đạo A Bất Lặc Tư, người này thế nào? Các ngươi có biết gì không?”
“Người này vũ dũng hào hùng, chính là một phương chi bá. Am hiểu lấy kiên công thành. Hơn nữa võ công rất cao, đích thực có tư cách leo lên Tuyệt Thánh vương tọa. Thần tôn thần công cái thế, không phải thuộc hạ giảm chí khí người khác...... Nhưng đối phương người đông thế mạnh, thần tôn lại thân ở Tào doanh, làm ơn chú ý cẩn thận.”
“Ta xử lý được, Long hộ pháp không cần lo lắng.”
Ta thi triển thân pháp trong lúc nói, lời còn chưa dứt người đã ngoài mười trượng, phút chốc hóa ảnh đi xa. Giờ phút này tịch dương chưa lộ, hàn khí vẫn nặng, một mạch ngược gió phi nhanh giữa rừng rậm, thổi đến tóc mai kết sương. Lúc chạy tới địa điểm ước định ngoài thành Nam Kinh, Đường Dịch và Tô Hiểu đồng thời chạy tới, không sớm không muộn là vừa vặn.
Một thương đội đứng ở đây, tổng cộng có bảy xe ngựa, phía trên chất đầy nhiều loại hàng hóa, nhìn qua không khác thương đội bình thường.
Nhân số khoảng ba mươi người, có nam có nữ, có trẻ có già, nhìn qua vô cùng tự nhiên. Hơn ba mươi người gọn gàng chờ xuất phát. Tuy hình tượng khác nhau, còn là trang phục thương khách, nhưng chỉnh thể cho người ta cảm giác kỳ diệu như lỏng thật ra chặt. Dường như tập kích từ bất kỳ góc độ nào, bọn hắn cũng có cách đối phó.
Trong hơn ba mươi người này, ít nhất có hai mươi người là cao thủ hàng thật giá thật ngụy trang. Ta thấy đám người Long Tại Thiên, Bạch Lai Mộ trong Tiềm Long Thập Thất Sĩ. Còn lại là Giáp cấp võ sĩ, tỷ như Thiết Hàn Y và Diệp Lạc —— Diệp cô nương đã lâu không thấy. Bên cạnh hoàng thượng có ba người không xa không gần, tùy thời duy trì khoảng cách nhất định với hắn. Có thể thấy, hẳn là cao thủ Quân Vương trắc phái ra bảo hộ hoàng thượng.
Còn lại là đội ngũ do tinh anh của các ngành các nghề tạo thành. Tỷ như hai tên ngự trù, bốn tên ngự y, ba tên mã phu, hai tên kiệu phu.
Hoàng thượng đứng giữa, nhìn xuống quần hùng. Hắn thay một đôi khoái ngoa, một bộ kình bào võ sĩ màu đen, sau lưng khoác áo đen, bên hông đeo một thanh đao âm ỷ sát khí. Búi tóc Trung Hoa oai hùng, đuôi tóc thắt một chiếc khăn đỏ. Chính là tạo hình vô cùng hào hùng, phối hợp mặt chữ quốc uy vũ, động tác cố ý gia tăng, thật có ý tứ của hào khách giang hồ.
Hoàng thượng rung áo khoác sau lưng, phong phạm đại hiệp mười phần: “Người đã đến đông đủ! Nghe hiệu lệnh tập hợp!”
......
Hoàng thượng, đây là đi cứu người? Hay là muốn thỏa cơn nghiện đại hiệp mà mấy chục năm trước chưa kịp làm?
Ta nhìn đến con ngươi suýt rơi ra, Long Tại Thiên đi theo hoàng thượng vỗ mông rồng, thấp giọng quát: “Thấy thánh thượng còn không hành lễ!”
“Long huynh.” Hoàng thượng ha ha cười nói: “Không sao, từ nay về sau trẫm...... Ta chính là thủ lĩnh võ sĩ, áp tiêu của thương hội đi Hồ Châu, chư vị gọi ta...... Lý lão sư là được.”
Long huynh? Lý lão sư? Thủ lĩnh võ sĩ?
Lão mụ mụ của ta! ! Hoàng thượng, ngài mặc bộ này, chẳng lẽ định tự mình hạ tràng! ?
Hoàng thượng cười nói: “Ta là đứng đầu võ sĩ, có địch nhân đến xâm phạm, đương nhiên không dễ tha. Tất nhiên xung phong đi đầu, khích lệ sĩ khí!”
Còn xung phong! ! Ngàn dặm tặng đầu người, thế này là lễ nhẹ nhưng tình nặng a! !
Ta kinh ngạc đến không khép được miệng. Lúc này Tô Hiểu và Đường Dịch cũng mới đến, bị tạo hình của hoàng thượng giật cho không nói nên lời. Lập tức nháy mắt ra dấu với ta.
Đường Dịch: “Đại ca, hoàng thượng muốn ra ngoài chơi sau lưng lão bà sao?”
Tô Hiểu: “Minh đại ca, hoàng thượng muốn ra ngoài chơi sau lưng hoàng hậu nương nương, phải không?”
Ta: “...... Đừng nói gì cả. Gặp chuyện lập tức chạy, đầu óc của hoàng thượng này có bao.”
Dường như hoàng thượng lại vào giang hồ, tâm tình đại duyệt, chỉ điểm: “Ba người các ngươi tới trễ, vừa nãy ta đã phân phối xong thân phận của mọi người, chỉ còn mấy người chưa có. Người không có thân phận, đến gần đây!”
“Long Tại Thiên, ngươi chính là mã phu cùng xe với ta, ngươi võ nghệ cao cường, đủ bảo đảm an toàn của hàng hóa. Về sau đánh ngựa cho xe ta, cần nhờ ngươi an tiền mã hậu.”
Thế này ngang với mã phu hoàng thượng ngự dụng a, trải qua sự kiện dìm nước bảy quân, cuối cùng hoàng thượng cũng cho Long Tại Thiên chút thể diện.
Long Tại Thiên cảm động đến rơi nước mắt: “Thuộc hạ...... Tiểu nhân nhất định không phụ trọng thác của Lý lão sư.”
Lý lão sư lâng lâng vuốt râu nói: “Thiết Hàn Y, ngươi lão luyện thành thục, làm người thận trọng. Sau này ngươi sẽ là lão Thiết —— Thiết đội trưởng của đội xe, phụ trách tất cả trù tính. Nhân thủ do ngươi điều phối.”
“Tuân mệnh.”
Lý lão sư sờ râu bổ sung một câu: “Ngươi ta còn là lão bằng hữu mấy chục năm, xưa nay thích cùng đánh cờ.”
Thiết Hàn Y tiếp tục nói: “Đúng vậy, Lý huynh.”
Không ngờ Hoàng thượng thiết lập rất tỉ mỉ, không phải thuận miệng nói bậy.
“Đường Dịch, ngươi là võ học kỳ tài. Ngươi chính là tiểu Đường —— cháu ngoại của ta. Chính là truyền nhân duy nhất của đao pháp ta. Lát nữa ta sẽ truyền cho ngươi đao pháp gia truyền của ta, bảo đảm ngươi càng giống người trong chúng ta. Về phần Diệp Lạc, chính là vợ chồng trẻ thanh mai trúc mã với ngươi. Hai người các ngươi đã có hôn ước. Chính là một đôi tiểu phu thê chưa cưới.”
Nói ra lời này, mọi người hâm mộ không thôi, thứ nhất là hoàng thượng thân truyền võ công, cho dù không phải võ học tuyệt đỉnh thượng giai. Cũng coi như đệ tử ngoại truyền của hoàng thượng. Có tình hương hỏa sư đồ với hoàng thượng, đó là tạo hóa bậc nào. Thứ hai Diệp Lạc trẻ tuổi mỹ mạo, mỹ nhân mười phần, diễm phúc này càng là cầu còn không được.
Diệp Lạc cô nương không hổ là hậu duệ danh môn, còn đi quen giang hồ. Nghe thấy an bài như vậy, vẫn tự nhiên phóng khoáng, cười ha ha nói: “Tiểu Đường huynh, sau này nhờ ngươi chỉ giáo nhiều hơn.”
Đường Dịch gật đầu một cái, nhàn nhạt nói: “Cô nương chỉ giáo.”
“Rất tốt rất tốt, vợ chồng thiếu niên, cực kỳ đăng đối.”
Hoàng thượng sờ râu nói: “Về phần Minh Phi Chân......”
Ta nở nụ cười: “Xin Lý lão sư phân phó.”
“Ta sớm đã nghĩ kỹ. Ngươi lão tại giang hồ, làm người cũng thông minh, ngươi sẽ đảm nhiệm nhân vật trọng yếu nhất trong thương đội này.”
“A?” Lòng ta nóng lên: “Nhân viên ăn thử đồ ăn?”
“Không.” Hoàng thượng chất phác cười một tiếng: “Tiểu công chạy trước chạy sau, làm việc vặt đưa tin.”
“......”
“Ngươi là trưởng tử của Minh đại tài chủ —— lão bằng hữu của ta, người ngốc nhiều tiền, cha ngươi trách ngươi không có tiền đồ, đuổi đi làm tiểu hỏa kế cho ta. Cần phải nghe theo phân công của ta. Sau này ở trọ ăn cơm, canh chừng trực ban, nấu bát cháo, đào quả trứng, đều do một mình ngươi làm. Chức vị của ngươi cực kỳ trọng yếu, từ nay về sau ngươi chính là tiểu Minh tử làm việc vặt!”
“......”
Mụ mại phê! ! Lão tử chạy đông chạy tây chuẩn bị cứu con gái nuôi của ngươi, kết quả thành tiểu Minh tử làm việc vặt! Nhịn không được, không nhịn được! Nhị đương gia! ! Hôm nay tạo phản! !
Ta tức sùi bọt mép vô ích, hoàng thượng cười ha ha, lại nói: “Tô Hiểu, ngươi sẽ là muội tử của lão Thiết, nương tựa vào nhau từ nhỏ......”
Tô Hiểu ngắt lời: “Ta là nam! !”
“Hồ nháo!”
Hoàng thượng nghiêm nghị quát: “Đây là trái phải rõ ràng, sao có thể nói bậy!”
Tô Hiểu bị hoàng thượng mắng ngược một trận, bị mắng cho mơ hồ.
Hoàng thượng tính toán đến nghiện, thao thao bất tuyệt chậm rãi nói.
“Ngươi và Thiết Hàn Y sống dựa vào nhau từ nhỏ, giúp đỡ lẫn nhau, nhưng gia cảnh không tốt, chỉ có thể mãi...... Mãi võ duy sinh, ngươi trông đao bên hông mình, dùng để mãi võ. Ừm, chính là như vậy, bởi vì gia cảnh các ngươi bần hàn, thế là phụ mẫu làm chủ gả cho......”
Bịa chuyện nửa ngày dường như hết từ, sau đó nhìn thấy ta, một tay chỉ vào ta nói tiếp: “Gả làm thị thiếp cho nhi tử ngốc của địa chủ, chính là tiểu thiếp của tiểu Minh tử!”
Tô Hiểu: “Hả! ?”
Diệp Lạc: “Á? !”
Đường Dịch: “Có kịch vui để xem.”
Long Tại Thiên: “Thế này cũng được? !”
Chỉ có ta tiêu hết nộ khí vừa nãy, sờ cằm: “Dường như có chút ý tứ......”
Danh Sách Chương:
Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
02 Tháng tám, 2019 16:28
Ad cho mk hỏi
Truyện này có hậu cung ko vậy ?
31 Tháng bảy, 2019 11:08
Sau này hốt một mẻ 3 chị em luôn
31 Tháng bảy, 2019 11:08
Xe đẹp có mà lão, nhớ đoạn main thông não Lữ Dao Cầm không =)))
30 Tháng bảy, 2019 20:02
Ah cảm ơn chương mới nhá :)) Vất vả rồi :)
30 Tháng bảy, 2019 19:56
Khoan khoan khoan lão Hoa à, “...có người thích xe đẹp mĩ nhân”? Thời đấy á? :) ?
30 Tháng bảy, 2019 19:53
Hoàng thượng: Ngươi suýt lấy ta nữ nhi.
Lão Phi Chân: Ngài nói nữ nhi nào? =)))) Best luôn :)) giờ còn mỗi tam công chúa là còn nhỏ quá lão ấy không động nổi :))
28 Tháng bảy, 2019 20:54
Thank lão :)) Edit vẫn ổn định ghê =)))
28 Tháng bảy, 2019 00:29
hẳn là gác tiền đánh bạc thua chứ ai đi bán giá thế =)))
27 Tháng bảy, 2019 13:06
Lão Phi Chân đúng kiểu hồi nhỏ bị lừa quen rồi, lớn lên chai lỳ luôn :)) bị hố từ nhỏ đến lớn. Mà hai lão hoà thượng với đạo sĩ kia cũng nhàn rỗi kinh, bán Dịch Cân Kinh giá 5 đồng :))
25 Tháng bảy, 2019 19:29
Tem :))))
25 Tháng bảy, 2019 10:41
Chung thuỷ thì nhầm rồi nhé, bộ này là hậu cung
Ít nhất cũng 4 vợ
24 Tháng bảy, 2019 21:43
ta tưởng chung thủy với MTV chứ
24 Tháng bảy, 2019 20:16
Thank lão Hoa :))
24 Tháng bảy, 2019 18:41
Vợ main thì nguy hiểm cái gì? :v
23 Tháng bảy, 2019 19:15
đã tìm đc vậy là không còn nguy hiểm r
23 Tháng bảy, 2019 17:41
Chương mới :)) lão Tra Bỉ chém gió cấp thần thông cmnr :))
22 Tháng bảy, 2019 21:18
Cực khổ cực khổ -_- Bác cháy hết mình kinh :// dịch mấy cái này xong còn edit nữa, rồi lại nghĩ thời gian ước chừng hoàn thành :// thôi thì cứ thong thả bác ạ :)) Chỗ này cũng toàn người biết suy nghĩ, chậm tí cũng chả ai dám trách bác
22 Tháng bảy, 2019 20:59
Mình có dịch phần Tân Xuân, cơ mà đợi đến lúc ấy thì lâu lắm =))
Nếu ngày 2 chương như trước thì phải gần năm, ngày 1 chương thì 2 năm, nghe đã dài rồi
Chỉ hi vọng con tác không drop
22 Tháng bảy, 2019 20:16
Thank chương mới =))))
22 Tháng bảy, 2019 20:15
Tình hình là lão Hoa định dịch phần Xuân Thu không hay như lão Bún? ://
21 Tháng bảy, 2019 23:01
Uầg, bom hai chương :)). Vất vả vất vả :))
21 Tháng bảy, 2019 12:29
Lúc ấy tác giả định end sớm quyển 12, cơ mà làm thế sợ ăn chửi nên kéo thêm hơn chục chương nữa
21 Tháng bảy, 2019 11:43
Lão Hoa ta hỏi tí? Sao mới tới chương 134 đã hết quyển 12 rồi? :/ ta xem bên kia tới chương 151 mới hết quyển 12 mà? ._.
20 Tháng bảy, 2019 21:53
Thank lão thớt :)) hôm nay cả ngày không dùng máy nên cứu giá hơi muộn :)))
19 Tháng bảy, 2019 21:35
Yup, chỉ có bọn Lư Sơn méo biết mình vừa suýt chết xong :)) Về sau thiếu chủ Lư Sơn còn thích nam chứ :)) gia môn bất hạnh :)))
BÌNH LUẬN FACEBOOK