Tình hình trận chiến của Đường Dịch biến đổi bất ngờ. Thân thể hắn lăng không, không có chỗ mượn lực. Lấy công phu tay tinh thuần ảo diệu của hắn, chỉ cần có một nơi để mượn lực lập tức liền có thể trở về. Nhưng vừa rồi hắn va quá mạnh, bây giờ xung quanh hắn trống không, ngay cả lôi đài cũng cách khoảng một thân người.
Thiết Hàn Y cũng không muốn đối thủ của mình thua buồn cười như vậy, nhưng người đứng quá xa, rõ ràng muốn cứu mà không được.
Nhưng đúng lúc này một màn kinh ngạc đến ngây người phát sinh.
Đột nhiên một trận cuồng phong nổi lên, trong hoàng thành bốn bề tường cao đình sâu, từ trước đến nay luôn chắn được gió lớn. Nhưng không biết vì sao lúc này lại nổi lên một trận gió mạnh.
Thân thể đang rơi xuống của Đường Dịch tựa như được người nâng lên, đột nhiên bay lên một thước, ngoại nhân không nhìn ra được, nhưng thế rơi của Đường Dịch lại bởi vì trận này gió mà ngừng lại.
Vị trí lúc đầu của Đường Dịch là cước hướng lôi đài, đầu hướng khán đài. Hắn nắm thời cơ mượn lực gió mạnh, hai chân liên tục đạp giữa trời, cải biến vị trí của mình, tiếp theo uyên ương liên hoàn tổng cộng đá mười sáu thoái, miễn cưỡng quay một vòng trên không trung, biến thành đầu hướng lôi đài. Kỳ Lân Tí của Đường Dịch vươn ra, nắm chặt mấy cây cự mộc làm cột chống, tay kia thi triển thủ pháp khéo léo, du tẩu giữa mấy cây cự mộc. Lại hổ vồ một cái, rốt cuộc trở về chiến trường.
Thấy thế quần chúng vây xem huyên náo không dứt, sợ hãi thán phục trời trợ giúp kẻ này.
Đó đương nhiên không phải lão thiên hỗ trợ, là ta ở chỗ này dùng Xuân Phong Dạ Vũ Thần Công quạt gió mà thôi. Đường Dịch thua hay thắng thì hắn đều không sao, nhưng ta không muốn mất tiểu Minh Minh a!
Đường Dịch cảm kích liếc nhìn ta, ta trả hắn một ánh mắt kiên định. Trong chốc lát, tình huynh đệ rõ ràng trong lòng.
Đường Dịch làm thủ thế mời với Thiết Hàn Y.
Thiết Hàn Y lại không động một bước, liếc hắn nói: "Vừa rồi ngươi khẩn cấp vận công, tốn lực không ít. Thiết Hàn Y Ta không chiếm tiện nghi của người, ngươi cứ nghỉ ngơi, đến trạng thái vạn toàn lại nói."
Đường Dịch lại thản nhiên nói: "Cần người nhường, còn xứng gọi tiểu bá vương sao?"
A a a! ! Ta cứu Đường Dịch một lần, hắn chịu tự nhận tiểu bá vương a!
Vừa nói xong tiểu bá vương đẩy ra một chưởng, trong phạm vi ba thước quanh nơi chưởng lực lan đến, nhiệt độ không khí bỗng nhiên tăng cao, vừa ra tay đã là Huyết Dương Chân Khí sở thuộc.
Thiết Hàn Y quát: "Cuồng vọng!" Đưa tay chính là một chưởng.
Thiết Hàn Y danh xưng Thiết Huyết Hàn Y, ngoại trừ ngạnh công hơn người, thiết chưởng công phu cũng là nhất tuyệt. Ngày đó hắn cứng đối cứng với Long Tại Thiên, chưởng lực của Long Tại Thiên mạnh mẽ như thế, vậy mà thua hắn một chiêu. Có thể thấy được công phu thiết chưởng của hắn tinh xảo đến mức nào.
Gương mặt trắng như tuyết của Bạch Liên đến gần, nàng hơi kiễng chân lên kề tai ta nói nhỏ: "Ngươi xem Đường Dịch của các ngươi, quả thực cuồng vọng không biên giới. Thiết Hàn Y võ công há lại dễ cản. Thật không ngờ hắn khinh cuồng như thế, ngay cả nghỉ ngơi cũng không cần." Hơi thở của nàng ấm áp, làm cho tâm ta có chút ngứa.
Ta hơi lim dim mắt: "Vậy cũng không chính xác. Tuy Đường Dịch của chúng ta kém thông minh, nhưng không phải đồ đần."
Thiết Hàn Y một chưởng vỗ ra, lại không tiếp được nửa điểm chưởng lực. Tựa như ra chưởng vào không khí. Đang kinh ngạc, lại thấy Đường Dịch thu hồi một chưởng vừa công ra, chân không ngừng chút nào, trượt đến bên người hắn, một chưởng khác nhanh tuyệt vô luân đánh úp về phía đại huyệt sau lưng hắn.
Cho dù Thiết Hàn Y thấy nhiều biết rộng, cũng không nghĩ tới cao thủ thiếu niên này biến chiêu nhanh như vậy. Lúc này chuyển động bàn tay, khuếch trương chưởng lực xoay chuyển thành một màng mỏng. Muốn làm cho Đường Dịch công không vào.
Nhưng tay Đường Dịch đánh được một nửa, chưởng biến chỉ pháp, luân chuyển như hoa, hư điểm ba độ, Huyết Dương Chân Khí tập trung thành một chùm, không tới ba lần liền đánh tan chưởng kình của Thiết Hàn Y.
Thiết Hàn Y kinh hô một tiếng: "Minh Kính cung Luân Hoa Chỉ Pháp!"
Võ công chiêu số các môn các phái, nếu như không liên quan đến nội công thì ta không nhận ra được toàn bộ, chẳng qua hình như chiêu này là võ công của Bắc Hải Minh Kính cung.
Bạch Liên hơi kinh ngạc: "Minh Kính cung Luân Hoa Chỉ, không ngờ hắn mới tuổi như vậy, đã có thể học vào tay. Đây chính là bí mật bất truyền của Minh Kính cung, bình thường người luyện thành tối thiểu cũng đã cuối ba mươi đầu bốn mươi tuổi."
Ta đắc chí: "Điều này cho thấy tiểu bá vương nhà ta thiên phú cao a."
Bạch Liên lại hừ nói: "Vậy cũng chưa chắc, Thiết Hàn Y há lại dễ dàng thu thập như thế."
Thiết Hàn Y dồn khí đan điền, trên dưới quanh người tối sầm lại, trông như dùng một lớp mây đen làm áo giáp. Ngạnh công của hắn là do luyện thiết chưởng công phu đến toàn thân tạo thành, cho nên một khi vận khí da dẻ toàn thân đều hiện ra ám thiết chi sắc, như một bộ áo giáp hình người, do đó gọi là Thiết Huyết Hàn Y. Khi hắn tiến vào trạng thái này, toàn thân sẽ đao thương bất nhập, không sợ đao kiếm quyền cước. Cho nên ngạnh khí công này cũng là công phu áp đáy hòm của Thiết Hàn Y.
Điều này nói rõ Đường Dịch rất gây uy hiếp với hắn, ngay cả bản thân hắn cũng không nghĩ tới phải lấy bản lĩnh thật sự ra nhanh như vậy.
Trải qua hàn y tráo thể, công phu thiết chưởng của hai tay cũng đại tăng uy lực. Huống chi hắn chỉ cần tiến công không cần phòng ngự, uy lực có thể nói là không chỉ lớn gấp đôi.
Sắc mặt Đường Dịch trầm tĩnh, không sợ ngạnh công của đối phương chút nào. Tay phải thu hồi, tay trái vận chưởng như đao ứng thủ mà ra, kình lực trên tay như ánh đuốc trong gió không ngừng phun ra nuốt vào, cổ tay chiêu số nhanh như gió táp, nhưng lại gọn gàng làm cho người ta kinh ngạc. Một minh một ám, kình lực cùng chiêu số phân thành hai phần, nhưng lại trật tự rõ ràng, chiêu số tuyệt diệu quả thật hiếm thấy.
Bạch Liên thấy thế mắt đẹp trợn to: "Hồng Tụ Thần Đao! Là bí truyền đao pháp của Giang Nam Tương Tư hạp bộ Thị!" Nói xong thở phì phò trợn trắng mắt nhìn ta: "Ngươi đã sớm biết có phải không?"
"Ta làm sao biết?" Ta oan uổng liếc nàng một cái: "Đó là đao pháp gì? Không phải chưởng pháp sao?"
Mặc dù ta tinh thông rất nhiều nội công của các môn phái, thế nhưng vừa nói đến võ công chiêu số ta liền không thông thạo. Hiện tại rõ ràng Đường Dịch đang dùng tay a.
Đao pháp? Ta có chút hoảng. . .
Bạch Liên ưỡn ngực, áo trắng dán sát vào người, hiện lên một đường cong âm nhu đẹp đẽ. Dường như nàng chưa nhận ra, bắp đùi thon dài tròn trịa tiến lên trước một bước, ra vẻ làm thầy thiên hạ.
"Hắn vận chưởng thành đao, sử dụng đao chiêu chính cống. Bộ đao pháp này gọi là Hồng Tụ Thần Đao, truyền lại từ một trong Bạch Vương thất quan Tương Tư hạp bộ Thị. Tinh diệu ở chỗ kình lực cùng đao pháp phân làm hai phần, tương hỗ là trong ngoài. Tương Tư hạp đao pháp có bốn mấu chốt lừng danh võ lâm, ngươi có biết không?"
"Ách, ta. . ."
Bạch Liên xem thường ta bĩu môi: "Bốn bí quyết của Hồng Tụ Thần Đao, đao nhanh mà kình chậm, đao chậm mà thế trầm, đao trầm mà lực loạn, đao loạn mà khí ngưng. Làm cho địch nhân không biết làm thế nào. Ngươi suy nghĩ một chút nếu như đao đã đến cổ, nhưng kình lực lại chậm rãi đến, ngươi muốn lưu lực đối phó, hay là nhanh chóng ngăn đao?"
"Cái này sao. . ."
Bạch Liên lão sư ngắt lời nói: "Chỉ sợ trong lúc nhất thời khó mà nghĩ rõ ràng? Huống chi thời điểm động thủ cực kỳ nguy cấp, càng khó mà ứng phó. Cho nên đại đa số người đột nhiên gặp phải chiêu 'Thay mận đổi đào' này, thường thường đều chỉ có thể bị giết lùi. Đường Dịch dùng chiêu này mạch lạc rõ ràng, minh ám phân chia rõ ràng, trong một chiêu bao gồm bộ Thị đao pháp tứ đại bí quyết, có thể nói kỳ diệu tới đỉnh cao. Thế hệ này của Tương Tư hạp nhân tài điêu linh, chỉ sợ ngay cả truyền nhân đích truyền của bộ Thị cũng không có cách nào dùng tay chém ra đao này. Đường Dịch này có họ hàng với Tương Tư hạp không? Cũng không đúng a, vừa rồi hắn dùng võ công của Bắc Hải Minh Kính cung."
Ta không nghe nữa, lấy ra một bao hạt dưa thoải mái đập.
Bạch tổng quản nhíu mày nói: "Uy, ta nói ngươi có nghe không?"
"Mặc dù ta nghe không hiểu, nhưng tóm lại là rất lợi hại phải không."
Bạch Liên ra vẻ 'Đồ đần không thể dạy' trừng mắt nhìn ta rồi tập trung tinh thần vào lôi đài. Nhưng lại thấy một màn càng làm cho người ta kinh ngạc.
Danh Sách Chương:
Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
10 Tháng mười một, 2018 22:50
Nghiện thuốc chạy đi tìm txt, đi dạo dọc google tìm ra đúng đc chỗ nguồn sf :(.
10 Tháng mười một, 2018 22:47
1 tên cao thủ giang hồ nằm trong đội ngũ thủ lĩnh của tổ chức đứng thứ 2 số các tổ chức sát thủ mà võ công lại không bằng 1 tiểu công chúa ?
10 Tháng mười một, 2018 19:36
ôi mẹ ơi tôi chui hố này sâu thật rồi
10 Tháng mười một, 2018 19:13
bác cv làm chất lượng hơn số lượng. đọc thích hơn hẳn.
10 Tháng mười một, 2018 13:41
giả vân phong lại là cuồng thiên , ngày càng nhiều điều bất ngờ trong vụ phản loạn lần này
10 Tháng mười một, 2018 12:43
Raw ra đến quyển 12
Gần 900 chương
10 Tháng mười một, 2018 12:00
raw chap bao nhiu r ạ ???
10 Tháng mười một, 2018 11:34
Là sao bạn?
10 Tháng mười một, 2018 11:30
chà truyện này sắp hết dịch chưa
08 Tháng mười một, 2018 20:54
đến quỳ công chúa tắm thì không dám nhòm trộm nhìn thấy đàn ông thì đòi lột trần , cảm thấy nghi ngờ xu hướng tình dục của phi chân lão đệ
08 Tháng mười một, 2018 12:32
" Đến lúc đó, trên Dạ La bảo, chỉ sợ cờ gấm của Bạch Vương thất quan cắm đầy tiền đình. Trái một bộ 'Đào lý xuân phong, đời đời truyền lại', phải một bộ 'Y bát được truyền, khắp chốn mừng vui'. Những trư bằng cẩu hữu của ta sẽ tụ tập lại, trắng trợn chạy tới chúc mừng, chắc chắn trong mỗi lời chúc đều có "Quả nhiên có kỳ sư tất có danh đồ!" Oan ức này ta phải cõng đến kiếp sau a. Nữ nhân cùng mạng nhỏ, cái nào trọng yếu? Ta kiên định đứng ở cái sau."
Nó mà học được thì giờ lên làm chưởng môn Đại La Sơn lâu rồi :))))))) học mỗi cái hàng long thập bát mô thấy gái cửi đồ còn không dám đụng :)))))))))
08 Tháng mười một, 2018 07:51
lão sư phụ của phi chân hàng nào chả dám đụng làm đệ tử ít nhiều cũng phải kế thừa mấy chiêu chứ
08 Tháng mười một, 2018 03:55
spoil
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
"Ta thái sư phụ tinh thông mệnh lý, từng cho ta xem mệnh thời điểm hô 1 tiếng 'Cẩn thận nữ nhân', sau đó bỗng nhiên dừng lại, lại hô 'Còn có nam nhân' !" Nghe đoạn này là đã cảm thấy giới tính Tô Hiểu có vấn đề rồi. :))
07 Tháng mười một, 2018 23:08
Kẻ thù của nó là ai nó còn chưa biết thì nghi ngờ nội gián cái giề :)) Sau đêm hai thằng ân ái trong rừng thì nó chỉ xác định được 2 điều: 1) Thằng Phi Chym rất mạnh có thể tát vỡ mồm nó bất cứ lúc nào và 2)Thằng Phi Chym không có ý hại nó... mà tính nó vốn không thích để thằng khác nhúng tay thì cứ im im train lv là chuẩn rồi, khi nào nó thấy nó vả được thằng main thì khác
07 Tháng mười một, 2018 21:41
cảm ơn tác giả, mong ngóng từng chương :heart:️
07 Tháng mười một, 2018 21:31
Tầm khoảng chục vợ đổ về là đẹp à =))
07 Tháng mười một, 2018 19:13
Mục đích ban đầu của Đường Dịch đúng là đến để tìm lại hồ sơ, điều tra + trả thù nhà
Nhưng giờ nếu đặt tình huống như vậy thì khả năng nghi ngờ Phi Chân là nội gián chắc chắn không thể không có. mà đã là nội gián => nguy hại đến Lục Phiến Môn => Lục Phiến Môn bị giảm uy năng hoặc lụi bại => Đường Dịch cũng không thực hiện được mục đích của mình
Nói chung tại hạ thấy đoạn đó tác giả viết chưa được hợp lý cho lắm
07 Tháng mười một, 2018 16:11
Cô cô, lão đại, trap, thái giám cứ cho thêm con công túa này thì toàn hàng để trưng bày, đụng phát nát đời ngay :))
07 Tháng mười một, 2018 13:49
vãi cả hàng long thập bát mô không biết khi nào thì phi chân lão đệ sẽ kế thừa phong thái của sư phụ nhỉ chứ xung quanh mỹ nữ nhiều lắm rồi đó
07 Tháng mười một, 2018 08:53
nó để lại thằng main để thỉnh thoảng kiểm tra võ công của bản thân, coi như main là mục tiêu để đánh bại mà
07 Tháng mười một, 2018 07:46
Đường Dịch vô lục phiến môn vì nó muốn được phép tra xét một số hồ sơ án để kiếm hung thủ chứ không phải muốn mượn tổ chức báo thù
07 Tháng mười một, 2018 07:43
công nhận điểu huynh số đủ nhọ có được vị hôn thê đẹp với chức quan cao nhưng mà nón xanh thì nhiều lắm
06 Tháng mười một, 2018 19:49
Mình pm rồi, giờ chỉ chờ bác ấy rep thôi =))
06 Tháng mười một, 2018 19:37
Mục tiêu của Đường Dịch có phải làm tổ chức mạnh lên đâu. Nó chỉ muốn nó mạnh lên rồi có cơ hội đọc tài liệu thôi.
06 Tháng mười một, 2018 19:17
"Điểu huynh mau tới! Điểu huynh mau tới! Ta sắp không khống chế được hiện trường rồi! ! Cỏ xanh trên đầu ngươi, ta kéo ba mươi con trâu đến ăn cũng không hết a!"
Khúc này đọc đi đọc lại vẫn thấy bựa :))
BÌNH LUẬN FACEBOOK