Mục lục
[Edit] Võ Lâm Chi Vương Thoái Ẩn Sinh Hoạt
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Vốn cho rằng, sẽ trông thấy một cảnh tượng khủng bố khi vào phòng bếp địa ngục.

Ai ngờ......

“Lữ cô nương! Chào ngươi chào ngươi, đã lâu không gặp. Tại hạ cửu sơ vấn hậu, xin chớ trách móc.”

“Chào, chào ngài.”

Không ngờ là một bầu không khí dị dạng màu hồng phấn...... Hoàng hậu nương nương! Phượng Hoàng nha đầu! ! Lão công các ngươi bị la lỵ khống rồi! Bắt gian rồi! ! !

Hoàng thượng không quan tâm sự lên án và chỉ trích trong ánh mắt của ta, cởi mở phóng khoáng chào hỏi.

“Lữ cô nương có khỏe không? Trước đây mời ngươi đồng hành vì nghĩ có người chăm sóc, nào ngờ vì chúng ta mà ngươi bị tà nhân làm hại. Haiz, ta rất áy náy.”

Lữ cô nương cứ thấy hoàng thượng là đỏ mặt, nói một câu cũng cúi đầu, nhiều lần thử nhiều lần chuẩn.

Lữ cô nương lại cúi đầu đỏ mặt nói: “Bây giờ nô gia đã không sao, y thuật của Minh công tử rất cao minh, được hắn chữa trị, thương thế của mọi người khỏi rất nhanh. Hôm đó yêu nữ kia tới hại tiên sinh, nô gia vốn định phối hợp, tiếc rằng bản lãnh thấp không giúp được gì. Phương Trượng tiên sinh, ngài vẫn khỏe chứ?”

Hoàng thượng bị gọi là ‘Phương Trượng tiên sinh’ thì không nhịn nổi co quắp mặt, thầm giận dữ trừng ta, hiển nhiên đang trách ta đặt ngoại hiệu này cho hắn...... Nói thật chuyện này không thể trách ta? ! Chính ngươi nói sai, còn không giải thích rõ ràng.

Quên đi, ta lười quản đôi cẩu nam nữ này.

Cơm trọng yếu hơn.

Ta đi vài bước, nhìn thấy hai ngự y đều hôn mê bất tỉnh như Diệp Lạc. Nhưng tình trạng là hai mắt trắng dã, miệng sùi bọt mép. Nếu ta không nghe thấy nhịp tim của bọn hắn, thật sự cho rằng đã quậy ra nhân mạng.

Lại nhìn cái nồi bị nổ tung...... Thế này cũng quá thảm! Đã nổ nát vụn a! Hỏa lực của phòng bếp không thể mạnh như vậy.

Ta không nhịn được xoay người hỏi Tô Hiểu.

“Rốt cuộc ngươi làm thức ăn kiểu gì?”

“Ta chỉ làm như bình thường thôi!”

“Làm mẫu một lượt.”

Tô Hiểu nổi giận nói: “Làm mẫu thì làm mẫu.”

Vội vàng chạy qua, cầm mấy lọ gia vị.

“Không phải ta đã nói sao, trình tự như sau. Trước tiên ném gia vị vào trong nồi.” Nói xong thì hừ một tiếng, nện toàn bộ vào cái nồi mới, vang lên một tiếng soạt, sau khi ném vào vẫn còn xoay vòng.

...... Đây là nghi thức vu cổ sao?

Tiếp theo Tô Hiểu có vẻ hưng phấn, “Bước thứ hai, chính là chặt mấy đao.”

Sau đó liền bạt Cổ Hàn đao.

“Khoan đã khoan đã khoan đã! Ngươi nói chặt mấy đao là dùng đao của mình?”

Bảo sao cái nồi này hỏng a! Nồi nào chịu được Cổ Hàn chém như thế! Hơn nữa trong vỏ đao của ngươi có mùi hoa tiêu nổ, thì ra sau khi chém nồi xong ngươi không lau mà cắm vào vỏ ngay đúng không! Hình như đây là bảo đao gia truyền nhà ngươi đúng không, mẹ ngươi biết còn không đánh chết hùng hài tử ngươi!

Ta vất vả ngăn cản Tô Hiểu đang nổi khùng, Tô Hiểu không cao hứng ném cà chua và trứng gà vào. Lúc thấy trứng gà bị ném cả vỏ vào, lòng ta đã treo lên. Tô Hiểu lầu bầu nói: “Dù sao quá trình cũng chỉ như vậy, cuối cùng chính là thêm vũ khí bí mật, đậy nắp nồi là được.”

“Vũ khí bí mật? Đó là gì?”

Tô Hiểu mỉm cười thần bí, lấy một bình nhỏ từ trong ngực ra: ““Hừ hừ, muốn biết sao? Ta không...... Này! Chờ đã! Không được cướp! Ngươi vô lại!”

“Thành thành thật thật giao ra.”

Ta ôm Tô Hiểu, gần như không uổng phí khí lực. Tô Hiểu tuy không thấp nhưng nhẹ như con mèo, không nặng hơn Võng Lượng mấy. Thế này rất khủng bố...... Ta không nhịn được nhìn da thịt trắng như tuyết lộ ra do Tô Hiểu giãy dụa —— xương quai xanh tinh xảo, còn có một mặt tuyệt bích phía dưới.

Đột nhiên thở dài một tiếng.

Tô Hiểu đỏ mặt kêu lên: “Ngươi nhìn chỗ nào thở dài đấy! ! !”

“Khụ khụ, tóm lại đưa đồ đây.”

Ta lắc Tô Hiểu hai lần, cuối cùng cũng đoạt được cái bình kia. Cũng không cần mở nắp, trên thân bình chỉ viết năm chữ lớn nhìn thấy mà giật mình —— Phích Lịch Lôi Hỏa Đạn.

“Ngươi thả Phích Lịch Lôi Hỏa Đạn làm gì! ! !”

Tô Hiểu che đầu như sợ bị mắng, nhỏ giọng phản bác: “Đây, đây là sáng ý mà......”

Sáng con mẹ ngươi! !

Đâm nồi mấy cái động, còn ném Phích Lịch Lôi Hỏa Đạn vào trong, gặp phải lửa đương nhiên sẽ nổ tung a! Vì sao ngươi cho rằng Phích Lịch Lôi Hỏa Đạn là tài liệu nấu ăn a! ! !

“Ta nghe được mà. Lúc ở Lục Phiến môn, Vinh bá bá phòng bếp nói muốn thêm món ăn, bảo ta hỗ trợ mua Phích Lịch Lôi Hỏa Đạn.”

Câu này hơi quen tai.

“Có phải là nấm, hạt dẻ, mơ, dăm bông, trứng gà. Tổ hợp thành nấm hạt dẻ mơ lửa trứng?”

“Hả? Là như vậy sao?”

Ta đắc ý nói: “Đương nhiên, tên của tổ hợp này do ta đặt mà.”

Tô Hiểu sùng bái vỗ tay khen ta.

Không đúng...... Như vậy chẳng phải đầu sỏ gây tội là ta sao......

“Hiểu, tài nấu nướng của ngươi quá khủng bố, trước kia ngươi từng xuống bếp chưa?”

Tô Hiểu vuốt ve cái cằm trắng như tuyết, dường như đang nhớ lại chuyện xa xưa, sau đó chậm rãi mở miệng: “Ta nhớ...... Khi còn bé ta cũng từng xuống bếp.”

“Đó là lúc ta mười tuổi? Không nhớ rõ, tóm lại còn nhỏ. Mẹ dẫn ta đi thăm viếng Hàn Sơn tự, ngủ lại một đêm.”

“Hàn Sơn tự?”

Hàn Sơn tự tuy là một trong Bạch Vương thất quan, nhưng giống Thiếu Lâm, xưa nay vẫn cho bách tính lễ bái tham quan, cũng cho phép khách nhân ngủ lại, không câu nệ tiểu tiết. Tô Hiểu là người Tô Châu, từng đi cũng bình thường.

“Khi đó các thúc thúc hòa thượng rất thích ta, cũng để ta chạy khắp nơi. Ngày đó ta chạy vào phòng bếp, nhìn thấy bọn hắn vất vả, chỉ nói để ta làm cơm chay tối đó. Bọn hắn cũng yên tâm để ta làm. Nhưng lúc ăn cơm tối, các thúc thúc hòa thượng ăn món ta làm, không ai nói lời nào. Sáng ngày hôm sau, ai cũng ngủ say như chết, mẹ cũng không dậy nổi. Không có cách nào, Hàn Sơn tự đành phải đóng cửa hai ngày. Sau lần đó, mẹ không cho ta nấu cơm nữa. Hơn nữa cũng không cho ta đi Hàn Sơn tự.”

......

Đậu, đậu, đậu, đậu xanh! ! ! Một bữa cơm của ngươi chơi đổ một Bạch Vương thất quan a! ! ? Cũng may hòa thượng Hàn Sơn tự có tâm địa tốt! Nếu không sớm đã lột da hùng hài tử ngươi!

Nói đến đây, cái nồi dần dần bốc lên một mùi vị vô cùng quỷ dị. Ta vội vàng xới ra, để tránh sau khi đun khô càng khó ngửi.

Hoàng thượng lại đột nhiên cười ha hả thò đầu vào.

“Thức ăn làm được chưa? Ta chờ đã lâu, đói lắm rồi.”

Hoàng thượng trông thấy một mâm lớn được đưa ra, lúc trước hắn bị ta cướp sạch điểm tâm, cũng rất đói, trực tiếp cầm một vật đen sì lên. Nhìn thấy ánh mắt kinh ngạc của ta thì cười nói: Đừng giật mình, mỹ thực ngoài cung thiên kì bách quái, trẫm sớm đã biết. Trẫm không phải một quân chủ dễ bị hù dọa.

Ngài quả thật là quân chủ dũng cảm nhất lịch triều lịch đại a!

Ta vội vàng đưa tay cướp.

Đồ Tô Hiểu làm không thể ăn a!

“Này, này, chủ thượng, dùng tay ăn như vậy không đẹp, chúng ta cứ chịu đựng đi.”

“Không quan trọng không quan trọng, ta đói lắm rồi, ăn lót dạ đã.”

Quan trọng a! Ngài cầm một miếng độc dược a! Dù sao chờ ta làm cơm rang xì dầu đã!

Hoàng thượng bị ta làm phiền, nhíu mày thấp giọng nói.

“Minh Phi Chân, nếu ngươi còn ngăn cản, trẫm sẽ trách ngươi khi quân võng thượng!”

Nếu ta không ngăn cản, đó mới là bất lực hộ giá a! !

Ngay lúc này, ta đột nhiên nghe thấy âm thanh ở lầu một...... Sao âm thanh này quen thuộc thế...... Là Lục vương điện hạ? ! Hơn nữa còn dẫn không ít người.

Nhưng vì sao là lúc này...... Chờ đã, đây là thân pháp Côn Lôn phái, cao thủ Côn Lôn ở đâu ra

Ấy? Chưởng môn Côn Lôn Di Vong Ưu? Không thể chọc lão tiểu tử này a! Nếu Lục vương quậy lên, người bên nào bị thương cũng không tiện bàn giao. Nếu không thì kéo hoàng thượng xuống đối phó tràng diện, tốt xấu......

Ấy? Chờ đã, hoàng thượng

Ta phân thần nghe ngóng, không quan tâm bên này, hoàng thượng trực tiếp bỏ đồ vật đen sì đó vào trong miệng, ta ngăn cản thì đã muộn.

Biểu cảm của hoàng thượng đặc sắc như xoắn ốc bảy màu xoay tròn với gia tốc khai thiên tích địa rồi nổ lớn.

Lúc há miệng, trong miệng bốc lên một luồng khói đen...... Sau đó ngã thẳng về phía sau, phát ra một tiếng bịch nặng nề, hai mắt vẫn trợn tròn, nhưng người đã ngất.

Ta vội vàng nhào đến bên cạnh long thể của hoàng thượng, thánh thượng! Thánh thượng! Thánh thượng a! ! !

Hoàng thượng băng hà rồi! ! !

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
Việt Nguyễn Minh
29 Tháng mười, 2018 20:11
Mua víp là tự đọc đc à
Hoaqin
28 Tháng mười, 2018 10:04
Thì 118, 119 là vip scan ảnh rồi mà =)) Còn xiền thì tốn 300k mua được đến chương mới nhất =))
mr beo
28 Tháng mười, 2018 09:36
bộ này chả hiểu sao lên vip không có chỗ nào có text ngon hết chắc cvter sắp tới mua vip scan ảnh về làm thôi
dpnkbpvn
28 Tháng mười, 2018 02:57
dpnkbpvn
28 Tháng mười, 2018 02:57
Hy vọng mua ok, giá mua là bao nhiêu thế, mình donate (nếu rẻ ),hhh
Hoaqin
27 Tháng mười, 2018 22:52
Mình cũng tìm rồi, căn bản cũng là scan ảnh ra mà thôi Chưa kể còn sắp loạn chương với đoạn nữa Thôi thì mua luôn cho lành =))
Gingi
27 Tháng mười, 2018 22:05
ủa mình tìm text đc tầm thêm ít nhất tầm 100 chương nữa mà. nhưng mình chạy qt đọc lướt nên cũng ko biết chắc chất lượng text ra sao thôi
Hoaqin
27 Tháng mười, 2018 18:36
Chính thức hết txt, chương sau là ảnh=))
Hoaqin
27 Tháng mười, 2018 13:30
https://book.qidian.com/info/3413343 Có mỗi 28 chương đã drop à
Phương Nam
27 Tháng mười, 2018 09:21
Thấy bảo qua arc này truyện bị cho vào vip nên muốn có raw phải bỏ tiền , nên truyện gần nghìn chương nhưng giờ mới cv đc .
tamtam1012
26 Tháng mười, 2018 21:08
tên bộ đó là gì thế bạn ơi?
chenkute113
26 Tháng mười, 2018 21:07
Thấy bảo bộ này kẹt txt nên ko dám đọc sợ đói thuốc.
Hoaqin
26 Tháng mười, 2018 19:45
Search tên tác giả thì ra một bộ đô thị, không biết có phải không
Phương Nam
26 Tháng mười, 2018 15:08
Cơ bản là main sợ gánh nợ của sư phụ :))) sợ nhất là ng ta biết mình là đt lão sẽ phải trả nợ , với cả khi đã vô đối thì muốn hoá trang dễ không :)) , bác cứ từ từ về sau con tác sẽ giải thích đoạn xuống núi vô địch của main , thấy bảo truyện này gần nghìn chương rồi .
Phương Nam
26 Tháng mười, 2018 15:05
Bộ cũ tên gì thế bác
Hieu Le
26 Tháng mười, 2018 15:00
Tác giả có bộ cũ hay lắm hài hơn bộ này nhiều. Chẳng hiểu sao bộ này nổi ghê thế, còn bộ kia chẳng mấy ai đọc
mr beo
26 Tháng mười, 2018 12:25
từ đời sư phụ nó đến giờ có hinh vi nào danh môn chính phái quái đâu , chưa kể minh phi chân nó từng ở ma giáo giữ chức cực cao ngang với giáo chủ đấy mà bọn ma giáo gặp nó nói tên là minh phi chân có đứa nào nhận ra đâu vì trước kia nó xài tên khác
Nobuno
26 Tháng mười, 2018 10:53
- Chẳng hay cao danh quý tánh của các hạ là gì? - Tại hạ đi không đổi tên, ngồi không đổi họ, tại hạ là ... - Hóa ra các hạ là... lừng lẫy giang hồ đây sao? Nghe danh đã lâu nay mới có dịp diện kiến. Hân hạnh, hân hạnh. Người giới võ lâm, lại còn là võ lâm chính đại phái làm gì có chuyện đổi tên đổi họ hành hiệp giang hồ, có chăng có thêm ngoại hiệu nữa thôi. Main đại đệ tử của chưởng môn tam đại phái võ lâm, sư phụ top bảng, võ công lại vô địch thiên hạ mà nói cái tên giang hồ chẳng ai hay biết, Hoàng đế ngờ ngợ rồi quên luôn, cũng thật là kì lạ :D
dacnguyen1999
25 Tháng mười, 2018 23:20
Có sư phụ trùm hóa trang thì đệ tử cũng phải sơ múi được tí chứ =))))
mr beo
25 Tháng mười, 2018 11:11
hồi nó nổi tiếng xài tên khác với đeo mặt nạ chỉ có mấy trưởng môn mấy phái lớn như võ đan hay thiếu lâm mới biết mặt thôi
Hoaqin
25 Tháng mười, 2018 11:02
Muốn che giấu dung mạo thiếu gì cách Như lúc làm TTT ấy, đeo mặt nạ với để tóc trắng, ai biết được đâu
Nobuno
25 Tháng mười, 2018 10:57
Ko biết vô địch thiên hạ kiểu gì, đánh trăm trận trăm thắng kiểu gì mà ko thấy tên trên bảng, mặt ko ai biết, đến tổ chức tình báo sát thủ hàng đầu võ lâm là Sát Liên cũng ko biết tên, biết mặt luôn =))
Hoaqin
25 Tháng mười, 2018 08:32
Còn có 5 chương nữa là hết txt, đọc raw giờ muộn rồi bạn
dpnkbpvn
25 Tháng mười, 2018 02:04
Làm cách nào để đọc bản raw ạ, thèm thuốc lắm r, ai đọc qua nhiều bộ gt em bộ nào cũng hài hài như thế này với
kemao97
24 Tháng mười, 2018 20:16
gần nghìn chương rồi thì phải
BÌNH LUẬN FACEBOOK