Mục lục
[Edit] Võ Lâm Chi Vương Thoái Ẩn Sinh Hoạt
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

"Bản công tử ra giá mười vạn lượng, chuộc thân cho ngươi! Bây giờ đi theo ta."

Kim Vương Tôn ném ra một xấp tiền giấy, mạnh mẽ nói: "Nếu ngươi treo biển sơ long, công khai ghi giá, công tử gia nhà ngươi đã mua được!"

Hôm nay Kim Vương Tôn lặng lẽ ra ngoài, để tìm Hoắc Thanh Nhi nói rõ ràng. Nhưng hắn không tìm được Hoắc Thanh Nhi ở Thiên Hương uyển, lại nghe được chuyện Minh Tố Vấn treo biển hành nghề đang sôi sùng sục. Trong tình báo hắn thu được, nhắc tới nữ nhân thần bí gọi là Tuyệt Sắc này, nàng mang Hoắc Thanh Nhi vào Thiên Hương uyển. Nguyên nhân Hoắc Thanh Nhi tình biến, nói không chừng chính là tiện nhân này giở trò! Thế là đằng đằng sát khí xông đến Họa Ảnh phường.

Câu này của hắn rất có uy thế, xấp tiền giấy kia càng là mười vạn lượng hàng thật giá thật, già trẻ không gạt. Tại địa phương như thanh lâu, vốn nên gặt hái được vô số ánh mắt tán thưởng kính nể, sau đó Kim công tử hắn kéo Tuyệt Sắc đi dưới vạn chúng chú mục, uy bức lợi dụ nàng nói ra tung tích của Hoắc Thanh Nhi. Thực sự không được, cũng phải lạt thủ tồi hoa.

Mấy ngày nay Kim Vương Tôn bị giam lại, biên ca dao, trưởng công chúa thì như gần như xa, không biết lúc nào sẽ thu hồi ủng hộ, bây giờ còn bị người nha môn vào phủ theo dõi, sớm nhịn một bụng tà hỏa.

Dù Minh Tố Vấn đeo khăn che mặt, nhưng cũng mơ hồ thấy được nàng da quang thắng tuyết, thon dài yểu điệu, còn có hai ngọn núi cao vút. Một lời đã muốn phát tiết tà hỏa trên người mỹ nhân vô cùng xinh đẹp này.

Nhưng hắn vừa nói ra, không ai có phản ứng. Thái độ của bọn hắn rất ám muội không rõ ràng, có người nở nụ cười không có hảo ý, thậm chí ánh mắt của một số người còn có vẻ đồng cảm như nhìn thiểu năng.

Tiểu nha hoàn trốn sau bình hoa cũng không nhịn được hì hì một tiếng.

Kim Vương Tôn không biết vấn đề ở đâu, lạnh mặt nói: "Chủ nhà nói, nha đầu cũng dám xen vào, không muốn sống a!"

Minh Tố Vấn nhàn nhạt cười nói: "Nha đầu cũng phải xem là nha đầu của ai, nha đầu của Tuyệt Sắc ta, thì có thể nói chuyện. Kim công tử, nơi này không phải nhà ngươi, ngươi ra vẻ uy phong, không khỏi chơi không đúng chỗ. Tiền của ngươi, cũng giống như vậy."

Kim Vương Tôn cả giận nói: "Sao, ngươi còn dám chê ít?"

"Ha ha ha ha, đồ ngốc này, ngươi ra giá này cũng muốn chuộc thân cho Tuyệt Sắc cô nương? Mười vạn lượng?"

Một hoa hoa đại thiếu ngồi ở tiền sảnh, không biết địa vị của Kim Vương Tôn, vỗ bàn cười to: "Thấy ngươi cũng nỡ bỏ tiền. Nhưng tôn tử ngươi tới chậm, Tuyệt Sắc cô nương thiên tư quốc sắc, chút bạc của ngươi hù dọa được ai? Đừng nói là mười vạn lượng, dù là mười lăm vạn lượng cũng đừng nghĩ. Buổi tối đầu tiên Tuyệt Sắc cô nương trở thành hoa khôi, đã có người ra giá mười ba vạn lượng, bây giờ mới hai ngày, cũng đã đến mười tám vạn lượng!"

Lúc này Kim Vương Tôn mới biết nữ nhân này có giá trị kinh người như thế, hắn đến kinh thành mưu cầu rất lớn, vì triều đình ủng hộ. Cho nên mang theo không ít ngân lượng để đút lót. Nhưng mấy ngày đầu hắn bị giam trong phủ, vẫn chưa kịp dùng tiền. Cho nên mang theo khoản tiền lớn trên người.

Từ khi vào kinh thành, mọi chuyện của Kim Vương Tôn không thuận, còn bị tên qua đường này giễu cợt a. Không nhịn được cơn tức này, cắn răng lấy ra một xấp tiền dày nữa từ trong ngực.

"Đây là hai mươi vạn lượng!"

Hắn hung hăng đập xuống, ném xuống đất mạnh mẽ nói. Lần này thật đánh cho người trong Họa Ảnh phường yên tĩnh.

Tuy nói, không biết tương lai giá sẽ tới bao nhiêu. Nhưng hiện nay, ngân mã Kim Vương Tôn xuất ra đã là cao nhất. Đám bọn hắn đa số là quan nhị đại trong nhà có chút quyền thế, ồn ào cứ ồn ào, nhưng đột nhiên muốn bọn hắn lấy ra mấy chục vạn lượng so độ giàu có với phú nhị đại Kim Vương Tôn, vậy thì đánh chết cũng không giao ra được.

Chỉ chốc lát sau rỉ tai thì thầm, nghị luận ầm ĩ. Cho đến một lúc sau, một nam tử trung niên đứng dậy, dường như có lời muốn nói.

Nhưng hắn không nói gì khác, chỉ nhàn nhạt một câu: "Hai mươi hai vạn lượng."

Ầm một tiếng, dường như Họa Ảnh phường sôi trào!

Còn chưa tới ngày chính, thế mà ngân mã tranh chọn hoa khôi đã đến giá trên trời như thế! Nhưng lập tức thấy không đúng, người này rất quen mắt, hình như là quản gia trong nhà Lư thượng thư, không thể có bạc a. Chủ tử của hắn là Lư công tử, không thể có nhiều tiền như vậy. Nếu nói là tiền của Lư thượng thư, mấy ngày trước Lư thượng thư đi cắm hoa bị lão bà phát hiện, bắt trước Thiên Hương uyển, người người đều nhìn a. Đến khi bọn hắn trông thấy nụ cười đùa ác trên mặt Lư công tử, đột nhiên ý thức được, đây là đang làm Kim Vương Tôn ngột ngạt a.

Quả nhiên Kim Vương Tôn oán hận nói: "Hai mươi tư vạn lượng!"

Nếu biết là gọi lung tung, sao không bỏ đá xuống giếng, ở nơi hẻo lánh lập tức có người ồn ào: "Hai mươi tư vạn lẻ một lượng!" Sau đó chính là tiếng kêu liên tục không ngừng.

"Lẻ hai lượng!"

"Lẻ mười tám lượng!"

Kim Vương Tôn giận dữ hét: "Hai mươi lăm vạn!"

Lão bản đứng giữa Thiên Hương uyển vừa nghe được sau lưng phát lạnh, vã mồ hôi trán, suýt nữa hôn mê bất tỉnh. Đây chẳng lẽ là một giấc mộng sao...... Ta...... Thật hạnh phúc a! Lập tức quơ lấy bàn tính cùng giấy bút, ghi chép lại giá mỗi người ra. Gẩy bàn tính, tính toán thu nhập của mình, cười như một đóa hoa cúc lớn tung bay trong gió.

Chỉ có ngọc dung của Minh Tố Vấn vẫn lạnh lùng như cũ, cũng không để bảng giá càng gọi càng cao, càng gọi càng náo nhiệt trong lòng.

Lão bản chạy tới chạy lui trong Họa Ảnh phường, vui rối tinh rối mù, lại không cẩn thận đụng vào một người.

"Ôi ôi xin lỗi xin lỗi, a, khách quan, lạ mặt cực kỳ a. Đến vì hoa khôi sao?"

Người tới có vẻ vội vàng xuất hành, cười khổ nói: "Đúng thế."

Lão bản vui đến chảy nước mũi, cao hứng nhảy lên nhảy xuống, xoa xoa tay nói.

"Không biết khách quan nguyện ý ra bao nhiêu lượng a?"

Nụ cười của người kia dần dần biến mất, to tiếng nghiêm túc nói.

"Ta, một lượng cũng không có."

Nghe được âm thanh này, thân thể mềm mại của Minh Tố Vấn kịch chấn, ánh mắt không thể tin nhìn ra ngoài cửa.

Kim Vương Tôn thì nhìn bằng ánh mắt nghi hoặc cùng đề phòng. Mà những người còn lại thì đầu tiên là không hiểu, sau đó khuôn mặt chậm rãi cứng lại, tựa như bị đóng băng.

Người tới thân ảnh cao lớn, từ từ che lấp dương quang ngoài cửa, giống một đám mây đen điện áp thấp bay tới, trầm thấp làm cho lòng người khó chịu. Thậm chí mấy tay chân hộ viện không thấy được hắn đến thế nào, lúc bọn hắn nhìn thấy, hắn đã tới trước sảnh.

Mỗi một bước của hắn như đạp trong lòng người ta, nhìn từ bên cạnh rõ ràng là người cực kỳ bình thường, nhưng bóng lưng gió rít ngang tàng kia lại anh hùng khí khái khó tả bằng lời. Tựa như một đám mây đen, nhìn như bình thường không có gì lạ, lại mơ hồ mang theo lôi đình doạ người, chậm chạp mà hữu lực chấn nhiếp lòng mọi người.

Nhưng nhìn đến chính diện, bọn hắn lại cảm thấy huyết dịch của mình đông lại.

Trên mặt hắn, không xuất hiện ngũ quan, chỉ có một bộ mặt xanh nanh vàng đáng sợ. Ngoại trừ con mắt, còn lại đều bị mặt nạ đồng xanh này che đi.

Ánh mắt người này không tập trung vào nơi khác, hắn nhìn thẳng hoa khôi đeo khăn che mặt, gằn từng chữ nói.

"Ta vĩnh viễn không cho nàng yết giá. Một ngày còn ta...... Ta cũng không để người khác yết giá cho nàng."

Lời nói như cự thạch ngàn cân, trùng điệp đè vào ngực mọi người. Thứ cuối cùng bọn hắn chú ý, lại là mái tóc chiết xạ ánh nắng sau lưng người này.

Mặt trời lặn Tần Hoài, tóc dài như tuyết.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
Hieu Le
18 Tháng tám, 2019 21:40
man như thằng dở hơi thừa sức ko có việc gì làm
Quang Anh Luong
17 Tháng tám, 2019 18:20
Tội lão Phi Chân :)) Vay xã hội đen còn bị chửi :)))
Quang Anh Luong
16 Tháng tám, 2019 18:46
Sankyuu :)))
Hoaqin
16 Tháng tám, 2019 11:12
Đổi tên thôi
Quang Anh Luong
16 Tháng tám, 2019 05:37
Rồi a :v nhưng đổi acc
Hieu Le
15 Tháng tám, 2019 21:50
Bún tái xuất chưa nhỉ
Quang Anh Luong
15 Tháng tám, 2019 17:49
E hèm, đồng chí vất vả rồi ( ^ω^ )
Hoaqin
15 Tháng tám, 2019 16:59
T tài trợ ảnh lão ấy mới làm Văn thì khó, tác thì viết dài, lại không có vip để bù tiền. Phát thuốc free còn lâu lão ấy mới chịu
Quang Anh Luong
15 Tháng tám, 2019 11:08
Tem :)) Mà lão làm gì mà lão Bún tự dưng đổi ý thế? Tưởng lão ấy kiên quyết không chịu dịch phần Xuân thu? :) ?
Quang Anh Luong
14 Tháng tám, 2019 15:47
Thank lão :))
Hoaqin
14 Tháng tám, 2019 10:26
Ok tí ta up cho
Quang Anh Luong
13 Tháng tám, 2019 21:22
Thank lão :)) Đọc bao lần cái truyền thuyết Lục Vương vẫn hài :))
Quang Anh Luong
13 Tháng tám, 2019 18:31
Lão Hoa up hộ ta hai tấm Tân xuân lên tr cv được không? Ta không xem được :((((
minh1912
13 Tháng tám, 2019 00:59
nói mới để ý lão tác có khi cũng viết sắc hiệp =)))
Hieu Le
12 Tháng tám, 2019 20:48
không có gì =)
Hoaqin
12 Tháng tám, 2019 19:44
Mẹ, từ truyền máu mà bẻ thành sex thú được, đến quỳ Chương 122. Long huyết
Quang Anh Luong
12 Tháng tám, 2019 17:39
Nói sao sặc mùi zâm đãng vậy? :v
Quang Anh Luong
12 Tháng tám, 2019 17:38
Thank lão Hoa :))
Quang Anh Luong
12 Tháng tám, 2019 12:15
:)))
Hieu Le
12 Tháng tám, 2019 06:45
cho xin cái chương lapx chân phụt tinh long vào Y Nhân ở bản cv đê
Hoaqin
11 Tháng tám, 2019 21:01
Cứ tính 1 suất cho Tô Tiểu Tiểu đã =))))))))))
Quang Anh Luong
11 Tháng tám, 2019 16:48
Ta thấy vẫn nên để lão Hoa dịch thì hơn :v Bác có thể xin lão ấy dịch phần Tân xuân trước, nhưng làm chậm tiến độ edit chính truyện thì cấm ai kêu =))))
Quang Anh Luong
11 Tháng tám, 2019 16:47
Ngọc Phi Diên thề đúng là khắc tinh của tiểu sư di luôn :))
Quang Anh Luong
11 Tháng tám, 2019 16:45
Là mẹ hay không còn không rõ đã tính có con rồi :))
Hoaqin
11 Tháng tám, 2019 16:27
Con mang họ mẹ có sao đâu =)))))
BÌNH LUẬN FACEBOOK