Mục lục
[Edit] Võ Lâm Chi Vương Thoái Ẩn Sinh Hoạt
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

"Minh ái khanh có kiến thức." Hoàng thượng miễn cưỡng gật đầu nói: "Không sai, chính là kiếm minh."

Kiếm là khí, cũng vì dùng.

Kiếm khách càng cao minh, càng dễ lưu lại tâm thức trên bội binh của mình. Từ đó xác định kiếm tính, lúc tác chiến cực kì rõ ràng.

Bởi vậy từ xưa kiếm có danh kiếm, cũng có hung kiếm. Chính là bị binh chủ thao túng. Đây là kiếm tâm của kiếm. Có phải kiếm khí nhất lưu hay không, đánh giá ở đây. Lấy Thiên Ngoại Phong của phái Hoa Sơn mà nói, lăng lệ quả cảm, chính là kiếm tâm của nó. Dùng nó với kiếm pháp Hoa Sơn thì không gì bất lợi.

Nhưng đúc ra lợi khí đã không dễ, muốn nuôi ra kiếm tâm, càng khó khăn. Rất nhiều lợi kiếm đến hết thọ nguyên, cũng không thể trở thành một thanh thần binh có được kiếm tâm.

Trích Tinh các này, bên trong hẳn không có kiếm...... Trong hơn hai mươi năm, lại bồi dưỡng được kiếm tâm âm khí bức nhân như thế, đúng là dị số.

Mặc dù ta không biết nguyên nhân, nhưng nếu kiếm tâm trong này xuất hiện trên một thanh kiếm, nhất định là một thanh tuyệt thế hung kiếm.

"Không phải trẫm không muốn quản nơi này. Trẫm đã từng phái người đến quét dọn mấy chục lần, nhưng cung nữ thái giám quét dọn nơi đây không chịu được một nén nhang đã miệng sùi bọt mép ngất đi, dọa cho rất nhiều người tưởng rằng quỷ thần quấy phá trong cung. Thậm chí trẫm tự dẫn người tới đây, mặc dù không cảm thấy âm trầm, nhưng vừa quét dọn một hồi, đã bị kiếm ý trong Trích Tinh các hấp dẫn, muốn đi vào trong. Sau đó...... Ai, tóm lại là không được.

Trẫm đã từng tìm nhiều nhân sĩ võ công cao cường hỗ trợ, cao thủ tam sơn ngũ nguyệt thập bát động, hai đạo hắc bạch, có thể nói là trẫm tìm mấy lần. Nhưng bất đắc dĩ cho dù tìm đến bao nhiêu cao thủ, kết quả cũng giống nhau. Hơn nữa có một việc không tốt, sau khi những cao thủ đi vào, đều giống những cung nhân quét dọn kia, miệng sùi bọt mép lâm vào hôn mê. Chỉ riêng mời đại phu trị liệu cho bọn hắn, đã mệt hơn mời cao thủ ra tay.

Rốt cuộc, chín năm trước đây, nơi đây bắt đầu phát ra kiếm minh mãnh liệt mỗi đêm, như quỷ khóc nửa đêm, xung quanh nơi này có thể nghe rõ. Người người sinh lòng sợ hãi. Trẫm càng sốt ruột phát hỏa, tìm đến càng nhiều cao thủ. Nhưng nói cũng kỳ quái, những cao thủ này càng nhiều, võ công càng cao, sau khi rời đi, âm khí khu vườn này sẽ nặng hơn một phần. Đồng thời thời gian kiếm minh dài hơn. Lần dài nhất là kêu vang suốt đêm, đến lúc mặt trời mọc mới tiêu tan.

Trẫm rơi vào đường cùng, đành phải di chuyển Khâm Thiên giám, đồng thời chuyển cung nhân xung quanh đi. Cũng yêu cầu bọn hắn thủ khẩu như bình."

Ta cùng Kim Vương Tôn đều không nói, dị tượng này thật đúng là khó nói ra miệng. Nếu làm lớn chuyện, mọi người sẽ cho rằng yêu tà quấy phá trong cung, rơi vào tai người hữu tâm còn có thể làm mưu đồ lớn. Khó trách vừa nãy hoàng thượng khẩn trương.

Ta sờ cằm suy nghĩ: "Dưới trướng hoàng thượng có nhiều người tài ba, vì sao không để bọn hắn đến quét dọn nơi đây?"

"Thủ hạ trẫm có người. Nhưng người biết ngọn nguồn chuyện này không nhiều. Nếu nói Tuyệt Phong Tam Nhân, bọn hắn dọn dẹp được. Nhưng không thiếu được phá hủy bạch bích di khắc. Văn tự trên đó rất trọng yếu với trẫm, không thể quăng. Về phần người khác, có thể tìm trẫm đều đã tìm."

Hoàng thượng đầy lo âu nói: "Kỳ thực chuyện này không chỉ liên quan đến quốc gia khí vận, thậm chí sắp thành một tâm bệnh của trẫm. Minh ái khanh, không gạt ngươi, trẫm từng ba lần phái người đi tìm Thần Châu đại hiệp, lại sáu lần phát tán nhân thủ đi tìm chưởng môn Minh Hóa Ngữ của các ngươi. Nhưng kết quả đều là không thu hoạch được gì. Kinh Mộng Vũ Thiên phong của Đại La sơn các ngươi, thường nhân không lên được. Để tránh mạo phạm, trẫm lại không dám bảo Tuyệt Phong Tam Nhân đi tìm. Quả thực là khó chết trẫm."

Nói cũng đúng, Tuyệt Phong Tam Nhân đều là nhân vật dùng để trấn thủ biên quan, nào có thể tùy tiện điều động. Cơ bản một khi điều động chính là muốn đánh trận. Đoán chừng cũng chỉ có Nhạn Thập Tam mặc kệ loại quy tắc ngầm này. Chẳng qua không phải bây giờ cũng bị ngươi phạt đi quét nhà cầu sao.

"Bởi vậy hôm nay, phải xin nhờ hai vị! Tỷ thí Tài Hoán này, chính là xem ai có thể chịu được kiếm minh, tiến vào bên trong, thấy được Thần Châu di khắc. Giải một phiền não cho trẫm."

Ta và Kim Vương Tôn đều trầm mặc.

Khó trách là một ván phân thắng thua. Thì ra là cái hố to như thế a. Địa phương thái sư phụ lưu lại kiếm khắc trở thành nhà ma, nói thế nào ta cũng muốn xem. Nhưng ta luôn cảm thấy so tài Tài Hoán này có chút cổ quái, cũng không đơn giản như ta thấy.

Ta ho khan hai tiếng, vừa muốn nói.

Kim Vương Tôn đột nhiên nhấc tay: "Vi thần nghĩa bất dung từ!"

Này? Ta đang muốn hỏi hoàng thượng có thể cho ta ba ngày suy nghĩ hay không a? Ngươi liền muốn đi vào? !

"A? Nếu Vương Tôn xung phong nhận việc, trẫm liền chuẩn." Hoàng thượng cao hứng sờ râu: "Chẳng qua ngươi cần để vị A Hổ này đồng hành, nhưng hắn không thể tự tiện xem xét di khắc. Ngươi cần cam đoan cho trẫm."

A Hổ võ nghệ cao siêu, có hắn đồng hành kiểu gì cũng làm ít công to. Đương nhiên Kim Vương Tôn vội vội vã vã gật đầu.

"Việc này đương nhiên, việc này đương nhiên, Vương Tôn cam đoan hắn không nhìn gì." Kim Vương Tôn khó hiểu nói: "Nhưng không biết vì sao? Đây không phải là thí tuyển của chúng ta sao?"

Hoàng thượng cười nói: "A, vậy thì không sao, chỉ là nếu ngươi ngất đi, có người trong phòng, cũng thuận tiện cõng ngươi."

Kim Vương Tôn: "......"

*************

Biển hiệu Trích Tinh các, bị bước chân nặng nề của hai người giẫm đến vỡ nát.

Người tới cũng không quá e ngại, hắn là tông chủ trẻ tuổi nhất trong Bạch Vương thất quan, võ công rất độc đáo bí mật. Huống chi hôm nay hắn cầm gia truyền chi bảo Kim Ô Phệ Nguyệt. Nếu nơi đây ẩn giấu kiếm tâm, chính là phong khí chi tranh. Kim Vương Tôn hắn có Bình Thiên Nhận nơi tay, đích thực có tư cách khiêu chiến hơn. Khó trách hắn lại tranh vào trước Minh Phi Chân.

Hắn và A Hổ đi chậm rãi, một bước một vết chân, dưới lòng bàn chân không ngừng phát ra tiếng ầm ầm khiến người phát sợ.

Tay hắn cầm bảo nhận, A Hổ cầm đèn lồng. Chậm rãi đi vào gian nhà trong tiếng gỗ nứt không ngừng vang lên dưới chân cùng tiếng kêu quỷ dị không biết truyền từ đâu đến.

Trích Tinh các đã không sửa chữa hơn hai mươi năm, gió táp mưa sa, dầm mưa dãi nắng, cộng thêm rắn, côn trùng, chuột, kiến không dứt, làm cho cả tòa nhà mười phần yếu ớt. Vóc người Kim Vương Tôn và A Hổ không nhỏ, A Hổ thì không nói, bản thân Kim Vương Tôn cũng mang theo một thanh Kim Ô Phệ Nguyệt cực nặng, cho nên mỗi một bước đều như phá nhà.

Từ khi Kim Vương Tôn vào nhà, tiếng kiếm minh sắc bén kia càng thêm mãnh liệt. Ánh lửa trên đèn lồng của A Hổ đột nhiên lúc sáng lúc tối, vậy mà không gió mà tắt, Kim Vương Tôn không khỏi cảm thấy sau lưng phát lạnh.

Truyền thuyết về Thần Châu đại hiệp nhiều không kể xiết, một chuyện trong đó chính là so tay với tiên tổ Kim gia, hơn nữa đại hoạch toàn thắng. Bây giờ Kim gia đã truyền mấy đời, nhưng Thần Châu đại hiệp vẫn sống đến nay. Người khác nói hắn là thần tiên sống, sợ rằng thật có chút môn đạo.

Kim Vương Tôn không tự chủ nghĩ như vậy.

Hai người đi đến trung ương lầu các, tiếng kiếm minh đã không chỉ như khấp như tố, mà là đau tai lộn xộn. Tiến vào gian nhà, chẳng những sắc bén cao vút, thậm chí phát ra tiếng kêu cao tần cực kì tập trung như tiếng chim, vô cùng ồn ào. Rắn, côn trùng, chuột, kiến bò tán loạn trên mặt đất. Kim Vương Tôn mới ý thức được, thì ra đám rắn chuột này không chịu ngủ đông, do bị kiếm minh ảnh hưởng. Ép buộc bọn chúng phấn khởi mỗi ngày, từ một phương diện khác, lại có thể hình thành tường phòng hộ thiên nhiên.

Kiếm minh này ảnh hưởng tâm thần, nếu hai người không phải là hạng người nội công thâm hậu, chỉ tiếng kêu này đã đủ khiến bọn hắn bỏ vũ khí đầu hàng.

Trong phòng đen kịt, dù chiếu sáng cũng không có tác dụng. Rắn, côn trùng, chuột, kiến, đầy trên mặt đất khiến Kim Vương Tôn chán ghét, càng tức giận.

"Làm bộ làm tịch! Công lực có thâm hậu hơn nữa, thì cũng là người, sao có thể vô cớ thành yêu ma quỷ quái! Gia hỏa Đại La sơn chỉ quen giả thần giả quỷ!"

Kim Vương Tôn nhìn thoáng qua A Hổ, A Hổ hiểu ý, trở tay rút Hổ Liêu sau lưng ra, không nói một lời trực tiếp bổ xuống.

Kim Vương Tôn cũng quay người một đao, một tiếng long ngâm hổ gầm, Kim Ô Phệ Nguyệt và Hổ Liêu tuôn ra điểm điểm hỏa hoa trên không trung, ma sát ra tiếng vang thanh thúy! Lấy hai người làm trung tâm, một tầng sóng âm khuếch tán ra, triệt tiêu kiếm minh phô thiên cái địa trong Trích Tinh các. Điểm điểm ánh lửa và sát khí, kinh lui rắn, côn trùng, chuột, kiến dũng mãnh lao tới bọn hắn như sóng triều.

Nhất thời, kiếm minh ngừng lại, cả phòng khôi phục yên tĩnh.

"Hừ, Đại La sơn, chỉ đến thế thôi."

Tiếng kiếm minh vừa nãy như một tầng mê vụ bao phủ trước mắt, tiếng kêu tán đi, Kim Vương Tôn mới nhìn thấy thứ hắn muốn tìm, kỳ thực vẫn luôn gần ngay trước mắt. Trích Tinh các vốn không lớn, chỉ cao mà thôi. Thần Châu di khắc không cách cửa bao xa, giương mắt là có thể thấy.

Đó là một bạch bích to lớn, khảm vào tường. Nóc nhà thủng một lỗ, lúc này ánh trăng chiếu vào, chiếu cho cả phòng rực rỡ.

Quả nhiên trên bạch bích khắc chữ. Chữ viết nước chảy mây trôi, không chú trọng chương pháp, dường như từng chữ theo đuổi biến hoá khác nhau, nhưng lại khó chia cao thấp. Có thể thấy học vấn người viết uyên bác tinh thâm, cho nên mới có thể dùng thủ pháp ổn định viết xuống nhiều kiểu chữ khác biệt như vậy. Càng doạ người chính là, hắn lại có thể dùng kiếm viết chữ trên tường, thế này lại khó hơn một bậc.

Kim Vương Tôn thấy thế âm thầm bội phục: "A Hổ, tạm thời ngươi đừng nhìn, để tránh bị hoàng thượng phát hiện, hủy bỏ tư cách của ta."

Kim Vương Tôn nhìn chằm chằm chữ trên bạch bích. Thử đọc bên trên viết cái gì.

"Nhữ biết không, long ngâm chịu lão thần mây rơi......"

Đọc đến cuối cùng, y nguyên không hiểu ý, đang tỉ mỉ nhìn chằm chằm Thần Châu di khắc đến xuất thần.

—— Hình như trong chữ giấu một bộ kiếm pháp.

Kim Vương Tôn gia học uyên thâm, đương nhiên ánh mắt cao siêu, chỉ chốc lát sau đã nhìn ra chỗ bất phàm của di khắc.

Kiếm pháp này hiếm lạ, trước kia chưa từng thấy. Nhìn một lát, Kim Vương Tôn chợt cảm thấy nhiệt huyết sôi trào, chỉ thấy một trận kiếm ý vọt tới, như muốn vung đao múa một bộ kiếm pháp. Các loại kiếm chiêu ùn ùn kéo đến, chiếm hết mạch suy nghĩ.

Bất ngờ, thấy hoa mắt, từ bên trong một đạo kiếm khí vọt ra.

Kim Vương Tôn lắp bắp kinh hãi, lấy ra Kim Ô Phệ Nguyệt sau lưng, trả một đao. Nhưng kiếm khí của đối phương kinh người, vậy mà một đao của hắn khó khăn lắm mới đánh ngang.

"Người nào!"

Lời còn chưa dứt, kiếm khí giống như đúc, lại tới hai đạo từ chính diện. Kim Vương Tôn vòng đao tự vệ, xoay chuyển Kim Ô Phệ Nguyệt, đánh văng từng đạo kiếm khí.

Kim Vương Tôn thấy được tổng cộng ba thanh kiếm, không người khống chế, lại trái phải giữa đâm đến. Kim Vương Tôn toàn lực ngăn cản, nhưng không ngờ kiếm khí ngày càng nhiều. Hơn nữa hậu kình cực dai, hoàn toàn không tiêu giảm chút nào.

Nội lực Kim Vương Tôn có sâu hơn nữa, cũng không thể dùng Kim Ô Phệ Nguyệt vĩnh viễn phòng thủ. Huống chi căn bản hắn không biết đối phương là ai?

"Rốt cuộc là ai! Ngươi là ai!"

Xoay chuyển Kim Ô Phệ Nguyệt, đổi liền chín bộ đao pháp, nhưng kiếm khí sôi trào mãnh liệt vẫn không chấm dứt, vây quanh hắn như sóng trào.

—— Chẳng lẽ, chẳng lẽ đây chính là chỗ hung hiểm của bạch bích di khắc! Những cao thủ kia cũng bị đánh bại như thế?

Kiếm khí như nước thủy triều, cơ hồ có hơn ba mươi thanh kiếm cùng phóng ra.

Từ khi vào nhà đến nay, lần này là hung hiểm nhất, Kim Vương Tôn bỗng vận trên tám thành công lực, một vệt kim quang cắt rách hắc ám.

Đập tan kiếm khí!

Vừa an tâm một chút, dừng lại thở một hơi, đột nhiên kiếm khí lại sinh.

—— Làm sao có thể! Vì sao! Cho dù nội lực thâm hậu hơn nữa, qua hai mươi năm, kình lực cũng không thể tồn tại! Những kiếm khí này là gì!

Kim Vương Tôn hết cách rồi, tiếp tục múa đao, vừa hô to: "A Hổ, tới cứu ta!"

A Hổ đứng sau lưng hắn, nhưng không biết nên giúp thế nào. Dù sao Kim Vương Tôn chỉ đột nhiên hét to một tiếng, sau đó tự cầm đao không ngừng vung vẩy như nổi điên mà thôi.

Kim Vương Tôn vung vẩy Kim Ô Phệ Nguyệt một lúc lâu, bỗng nhiên lại hét to một tiếng ‘A’, ngửa mặt lên trời ngã xuống.

Giống như hoàng thượng miêu tả, cũng là miệng sùi bọt mép, bất tỉnh nhân sự.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
Việt Nguyễn Minh
29 Tháng mười, 2018 20:11
Mua víp là tự đọc đc à
Hoaqin
28 Tháng mười, 2018 10:04
Thì 118, 119 là vip scan ảnh rồi mà =)) Còn xiền thì tốn 300k mua được đến chương mới nhất =))
mr beo
28 Tháng mười, 2018 09:36
bộ này chả hiểu sao lên vip không có chỗ nào có text ngon hết chắc cvter sắp tới mua vip scan ảnh về làm thôi
dpnkbpvn
28 Tháng mười, 2018 02:57
dpnkbpvn
28 Tháng mười, 2018 02:57
Hy vọng mua ok, giá mua là bao nhiêu thế, mình donate (nếu rẻ ),hhh
Hoaqin
27 Tháng mười, 2018 22:52
Mình cũng tìm rồi, căn bản cũng là scan ảnh ra mà thôi Chưa kể còn sắp loạn chương với đoạn nữa Thôi thì mua luôn cho lành =))
Gingi
27 Tháng mười, 2018 22:05
ủa mình tìm text đc tầm thêm ít nhất tầm 100 chương nữa mà. nhưng mình chạy qt đọc lướt nên cũng ko biết chắc chất lượng text ra sao thôi
Hoaqin
27 Tháng mười, 2018 18:36
Chính thức hết txt, chương sau là ảnh=))
Hoaqin
27 Tháng mười, 2018 13:30
https://book.qidian.com/info/3413343 Có mỗi 28 chương đã drop à
Phương Nam
27 Tháng mười, 2018 09:21
Thấy bảo qua arc này truyện bị cho vào vip nên muốn có raw phải bỏ tiền , nên truyện gần nghìn chương nhưng giờ mới cv đc .
tamtam1012
26 Tháng mười, 2018 21:08
tên bộ đó là gì thế bạn ơi?
chenkute113
26 Tháng mười, 2018 21:07
Thấy bảo bộ này kẹt txt nên ko dám đọc sợ đói thuốc.
Hoaqin
26 Tháng mười, 2018 19:45
Search tên tác giả thì ra một bộ đô thị, không biết có phải không
Phương Nam
26 Tháng mười, 2018 15:08
Cơ bản là main sợ gánh nợ của sư phụ :))) sợ nhất là ng ta biết mình là đt lão sẽ phải trả nợ , với cả khi đã vô đối thì muốn hoá trang dễ không :)) , bác cứ từ từ về sau con tác sẽ giải thích đoạn xuống núi vô địch của main , thấy bảo truyện này gần nghìn chương rồi .
Phương Nam
26 Tháng mười, 2018 15:05
Bộ cũ tên gì thế bác
Hieu Le
26 Tháng mười, 2018 15:00
Tác giả có bộ cũ hay lắm hài hơn bộ này nhiều. Chẳng hiểu sao bộ này nổi ghê thế, còn bộ kia chẳng mấy ai đọc
mr beo
26 Tháng mười, 2018 12:25
từ đời sư phụ nó đến giờ có hinh vi nào danh môn chính phái quái đâu , chưa kể minh phi chân nó từng ở ma giáo giữ chức cực cao ngang với giáo chủ đấy mà bọn ma giáo gặp nó nói tên là minh phi chân có đứa nào nhận ra đâu vì trước kia nó xài tên khác
Nobuno
26 Tháng mười, 2018 10:53
- Chẳng hay cao danh quý tánh của các hạ là gì? - Tại hạ đi không đổi tên, ngồi không đổi họ, tại hạ là ... - Hóa ra các hạ là... lừng lẫy giang hồ đây sao? Nghe danh đã lâu nay mới có dịp diện kiến. Hân hạnh, hân hạnh. Người giới võ lâm, lại còn là võ lâm chính đại phái làm gì có chuyện đổi tên đổi họ hành hiệp giang hồ, có chăng có thêm ngoại hiệu nữa thôi. Main đại đệ tử của chưởng môn tam đại phái võ lâm, sư phụ top bảng, võ công lại vô địch thiên hạ mà nói cái tên giang hồ chẳng ai hay biết, Hoàng đế ngờ ngợ rồi quên luôn, cũng thật là kì lạ :D
dacnguyen1999
25 Tháng mười, 2018 23:20
Có sư phụ trùm hóa trang thì đệ tử cũng phải sơ múi được tí chứ =))))
mr beo
25 Tháng mười, 2018 11:11
hồi nó nổi tiếng xài tên khác với đeo mặt nạ chỉ có mấy trưởng môn mấy phái lớn như võ đan hay thiếu lâm mới biết mặt thôi
Hoaqin
25 Tháng mười, 2018 11:02
Muốn che giấu dung mạo thiếu gì cách Như lúc làm TTT ấy, đeo mặt nạ với để tóc trắng, ai biết được đâu
Nobuno
25 Tháng mười, 2018 10:57
Ko biết vô địch thiên hạ kiểu gì, đánh trăm trận trăm thắng kiểu gì mà ko thấy tên trên bảng, mặt ko ai biết, đến tổ chức tình báo sát thủ hàng đầu võ lâm là Sát Liên cũng ko biết tên, biết mặt luôn =))
Hoaqin
25 Tháng mười, 2018 08:32
Còn có 5 chương nữa là hết txt, đọc raw giờ muộn rồi bạn
dpnkbpvn
25 Tháng mười, 2018 02:04
Làm cách nào để đọc bản raw ạ, thèm thuốc lắm r, ai đọc qua nhiều bộ gt em bộ nào cũng hài hài như thế này với
kemao97
24 Tháng mười, 2018 20:16
gần nghìn chương rồi thì phải
BÌNH LUẬN FACEBOOK