- Ai sao chép?
Trương Khác sắn tay áo lên:
- Mình hi vọng Phillips, Ericsson gì gì đó sao chép của bọn mình, nếu có thể kiện vài ba cuộc, là có thể vang danh ở ngước ngoài rồi...
Đưa tay bẹo má Đường Thanh:
- Hai chiếc này vốn là dùng để đem khoe khoang khái niệm di động của Ái Đạt, trong hai năm sẽ không sản xuất hàng loạt đâu.
Muốn nhảy ra được thị trường hải ngoại không phải chuyện dễ dàng, sản phẩm điện tử mang tính khái niệm Cẩm Hồ làm ra sẽ đưa tới triển lãm công nghệ ở Âu Mỹ, Nhật Hàn để tuyên truyền làm nóng thị trường trước, tính năng nâng cao dần.
Đây là sách lược thị trường của Cẩm Hồ, bị Trương Khác lấy ra lấy lòng hai cô gái.
Cho nên độc nhất vô nhị tất nhiên là lời nói dối, không sản xuất tiêu thụ hàng loạt là thật.
- Á à.
Đường Thanh nhéo tai Trương Khác, môi ghé sát vào tai y, rít lên:
- Thiếu chút nữa thì tin vào cái lời ma quỷ của bạn đây là thứ độc nhất vô nhị.
- Nếu không xuất hiện trên thị trường tất nhiên nói độc nhất vô nhị cũng đâu phải là nói dối chứ.
Trương Khác cười vô lại:
- Có điều chiếc di động của bạn thực sự là không có cái thứ hai, chỉ là bạn chưa phát hiện ra mà thôi.
- Hả?
Đường Thanh mở to đối mắt đẹp săm soi chiếc di động, cứ như muốn nhét nó luôn vào mắt, lại lấy cái của Trần Phi Dung ra so đọ nhiều lần, chẳng phát hiện ra chỗ nào có một không hai, ôm lấy vai Trương Khác nhõng nhẽo:
- Khác ở chỗ nào?
- Câu đố phải từ từ phát hiện ra mới thích ... Có điều thấy dung lượng não của bạn có hạn, mình gợi ý một chút vậy, một người nội tâm như mình, làm sao có thể đem tâm ý có một không hai với bạn thể hiện ra ngoài.
Đường Thanh làm động tác nôn ọe, cùng Trần Phi Dung mở nắp di động ra xem, tức thì hét lên một tiếng kinh ngạc, phía sau nắp khắc chi chít chữ mạ vàng bài thơ tình (khi em già), nhìn kỹ còn là khác theo nét chữ của Trương Khác.
- Thế nào?
Trương Khác ghé mắt tới:
- Có cần sai người đem tâm ý của mình khắc ở bên ngoài không?
- Bạn cũng thật đáng ghét!
Đường Thanh gắt giọng, nhưng ánh mắt tràn ngập nụ cười, xấu hổ che dấu vui mừng xúc động trong lòng.
Trương Khác cười, cầm điều khiển bật đầu đĩa, màn hình đen xì làm người ta tưởng đầu đĩa hỏng rồi, tiếp đó có tiếng sóng biển nhè nhẹ truyền tới, vẫn không có hình ảnh, chớp mắt tiếng dương cầm bùng lên, là khúc nhạc dào đầu của bài Tuyết bên biển, giữa màn hình sáng lên màu huỳnh quang xanh, rồi khuôn mặt hoàn mỹ không chút tỳ vết của Giang Đại Nhi xuất hiện xuất hiện.
Tiếng dương cầm phát ra từ chiếc di động I19 trong tay Giang Đại Nhi.
Hình ảnh thay đổi, Lưu Nghị Vĩ đang ngồi ở đại sảnh sang trọng sốt ruột đợi di động kết nổi, giây phút bên kia bắt máy, hắn mừng rỡ hỏi:
- Tiểu Lệ em ở đâu, sao không nhận điện thoại của anh?
Ống kính thay đổi tới bờ biển, Giang Đại Nhi mang vẻ tinh nghịch đáp:
- Em đang mê hoặc trong thế giới âm sắc cực lam..
Nói rồi cúp điện thoại, màn hình lại tối om chỉ có tiếng âm nhạc truyền ra cùng giọng ca êm ái của Giang Đại Nhi.
- Đẹp quá.
Đường Thanh và Trần Phi Dung hoàn toàn bị cuốn hút vào màn hình.
Trương Khác không biết hai cô gái nói cái gì đẹp, nhưng hài lòng vì biểu hiện đó, lấy di động ra gọi cho Dương Vân:
- Tôi xem rồi, chấp nhận được, công tác tiếp theo các anh làm đi. Nhớ kỹ đây là chuyến lữ hành của âm nhạc cực lam.
~~~~~~~~~~o0o~~~~~~~~~~~~~~~~
Hiện đã là ngày thứ ba Tiêu Thụy Dân trở về Bắc Kinh, ông ta ngồi trong văn phòng nhìn chiếc I19 đặt trên bàn, mặc dù tập đoàn Liên Tín nhập máy di động của Phillips về dán mác tiêu thụ, song không phải là không có chút thực lực nào.
Từ Hong Kong trở về, ông ta khẩn cấp triệu tập đầu não phòng thị trường và chuyên gia kỹ thuật tập đoàn tới, ném chiếc I19 trước mặt bọn họ, để bọn họ phân tích tiền cảnh của nó từ góc độ thị trường và kỹ thuật.
Phải thừa nhận rằng công năng của chiếc I19 chẳng có gì xuất sắc, nhưng thiết kế đặc sắc của nó khiến người ta mê hoặc, đặc biệt Côn Đằng online cho tải quảng cáo i19 xuống.
Điều đó cho thấy Ái Đạt đã chính thức khởi động tiến trình tuyên truyền thị trường.
Ngày 3 tháng 10, Côn Đằng online tăng thêm chuyên mục điện tử tiêu dùng, giới thiệu i19 được đặt ở vị trí bắt mắt, đồng thời tất cả các trang đều có xen quảng cáo tĩnh cực lam âm sắc i19.
Trên ảnh, chiếc i19 xoay tròn trên tay Giang Đại Nhi, còn Giang Đại Nhi mừng rỡ nhìn chiếc i19 tỏa ánh sáng màu lam.
Phối hợp với việc đưa ra i19, Thịnh Hâm một tuần sau ngày quốc khánh long trọng đưa ra nghiệp vụ chuyên doanh di động.
Lấy lời Thiệu Tâm Văn mà nói, hai cô gái xinh đẹp nhất của Thịnh Hâm bọn họ được phái làm cu li chuyên giới thiệu i19, i08 rồi.
Thiệu Tâm Văn gọi điện tâng công với Trương Khác, bị y trả lời:
- Được, tôi hiểu vất vả của anh rồi, tôi rất cảm động, đợi về Kiến Nghiệp tôi sẽ mời riêng hai cô gái đó đi ăn cơm.
Thiệu Tâm Văn thiếu chút nữa tức hộc máu, thế có khác nào đem hoa tươi của Thịnh Hâm đi nhét vào miệng hổ.
Thịnh Hâm mở siêu thị chính ở phố Tân Thị, doanh thu hơn nửa năm đột phá 1,2 tỷ, cả năm có hi vọng đạt tới 2 tỷ, đây là con số làm người ta không sao tưởng tượng nổi, làm sĩ khí của Thịnh Hâm tăng vọt, từ đó liên tục thực thi chiến lược siêu thị chính mở rộng ra phạm vi toàn quốc.
Đem so với Thịnh Hâm thì Hải Thái hiện chỉ có thể củng cố phân ngạch ở thị trường trong tỉnh.
Có ai ngờ chỉ bước sai một bước, lại bị Thịnh Hâm kéo dãn khoảng cách lên tới như vậy.
Hải Thái có 13 siêu thị trong tỉnh, vậy mà doanh thu cả năm chỉ miễn cưỡng được 2 tỷ.
Quảng cáo i19 chủ yếu tập trung vào người dùng cao cấp, lấy quảng cáo ở Côn Đằng online, tạp chí cùng ĐTH TW làm trọng điểm.
Ở bình diện giới truyền thông, tập trung các tạp chí màu kỹ thuật in ấn chất lượng cao, thể hiện hình tượng lẫn phẩm chất của i19.
Lực độ quảng cáo i108 thì mãnh liệt hơn nhiều, ngày 3 tháng 19, tất cả các đài truyền hình thành phố lớn và vừa, các loại báo chí, pa nô áp phích quảng cáo ngoài trời đồng loạt tung ra quảng cáo i108, tựa hồ muốn đem năng lượng kìm nén suốt 5 tháng của Ái Đạt bung ra hết vậy.
Thế đông mùa thu của di động Ái Đạt như đốm lửa nhỏ trên thảo nguyên thu đông, bừng lên ngọn lửa dữ dội.
Trước đó bốn công ty Ái Đạt, Liên Tín, Liên Tấn, Đông Hưng tiến quân vào sản nghiệp di động rất được giới truyền thông trong nước chú ý, thêm vào Ái Đạt rất biết tạo thế trên thị trường, nên giới truyền thông theo dõi đăng tải nối liền không dwuts.
Sau khi có được giấy phép sản xuất ĐTDD, Liên Tín đưa ra sản phẩm đầu tiên, dựa vào nền tảng tiêu thụ sản phẩm điện tử thông tấn trước đó, tháng 7 đột phá 2 vạn chiếc, làm doanh nghiệp điện tử khác có giấy phép sản xuất di động ngứa ngáy.
Tiếp theo Liên Tân, Đông Hưng nối nhau ra di động, lượng tiêu thụ rất đáng mừng, giới truyền thông trong nước ra sức lớn tiếng nói thời đại di động sản xuất trong nước đã tới.
Thế nhưng tập đoàn Ái Đạt trước đó được kỹ thuật từ TI mới được giới truyền thông và người trong nước kỳ vọng nhất.
Giới truyền thông dự đoán nhanh nhất đầu tháng 8 Ái Đạt có thể đưa ra sản phẩm.
Không ngờ tháng tám trôi qua đi, di động của Ái Đạt không thấy tăm hơi, chỉ khua chiêng gióng trống khởi động kế hoạch Vườn Sồi.
Tới tận trung tuần tháng tám mới nghe phong phanh thời gian Ái Đạt đưa ra di động là hạ tuần tháng tám.
Ngày 20 tháng 9, Ái Đạt tuyên bố trì hoãn thời gian đưa ra sản phẩm, rất nhiều người kỳ vọng vào Ái Đạt bắt đầu dao động.
Nên đám Tiêu Thụy Dân, Chu Hưng Đông mới sinh lòng khinh thường Ái Đạt.
Di động của Liên Tín đã tung ra thị trường được ba tháng, liên tục có lợi nhuận 20 triệu mỗi tháng, Ái Đạt nếu không có nguyên nhân đặc thù không thể bỏ đi món lợi kếch sù này được.
Tiêu Thụy Dân tràn trề tự tin tới Hong Kong khai phá thị trường nước ngoài, tại đây bị Trương Khác cho một cái tát đanh gọn, hoảng sợ chạy về Bắc Kinh.
Ái Đạt ẩn mình 5 tháng, thì ra chỉ để chiếc di động đầu tiên có được đột phá về thiết kế.
Khi chiếc i19 chính thức kéo tấm khăn thần bí bao phủ, cả thị trường tức thì kinh động rồi sôi trào.