Khi tổng lãnh sự quán Trung Quốc truyền ra ngoài kế hoạch đầu tư quặng sắt 1000 tấn của Cẩm Hồ, lập tức gây oanh động ở Perth, chỉ có cơ cấu của Lực Thác, Tất Thác và Mitsui, Mitsuibishi, Itouchu giữ im lặng.
Trì Tá Tú Tàng tới ngày 02 tháng 06 ở Bắc Kinh mới biết được tin tức này, đây là tin dữ thứ hai mà hắn nhận được trong tháng.
Bị ảnh hưởng tin tức nội bộ Trung Hải Du khả năng có phát hiện trọng đải ở ngoài khơi Bột Hải, trước đó Mitsui thông qua nhiều con đường gây áp lực lên kế hoạch lên TTCK của Trung Hải Du có tác dụng khá hữu hạn.
Thế cũng đành đi, Trì Tá Tú Tàng không phải kẻ theo chủ nghĩa quân phiệt đơn thuần, cứ nhất định phải áp chế sự quật khởi của Trung Quốc. Thẩm thấu kinh tế mới là trào lưu chủ đạo của Mitsui, nhưng cứ mỗi lần nhớ tới cái buổi sáng Lý Hinh Dư y phục xộc xệch ở cùng một phòng với Trương Khác, hắn lại không kìm chế được giận dữ.
"Rầm!" Trì Tá Tú Tàng đấm mạnh xuống bàn, chén trả chấn đồng rơi xuống thảm, nước bắn khắp nơi, hắn cũng chẳng có tâm tình dọn dẹp.
Khi hắn phí hết tâm tư nâng đỡ Khoa Vương muốn áp chế sản nghiệp điện tử tiêu dung của Cẩm Hồ thì Cẩm Hổ lại nổi lên ở lĩnh vực sắt thép, cửa cảng. Hiện lại còn muốn vươn tay vào tài nguyên đầu nguồn, hơn nữa tung liền một lúc 1.5 tỷ USD. Hắn cũng đã biết thương vụ Cẩm Hồ là nhà đầu tư ngầm lớn nhất của Trung Hải Du.
Từ thập niên 60 Mitsui đã liên hợp Mitsubishi, Itouchu tới Tây Úc tiến hành bố cục sản nghiệp quặng sắt, không ngờ Cẩm Hồ muốn đoạt miếng ăn trong miệng Mitsui.
Cẩm Hồ hiện đã không còn yếu đuối mong manh như một năm trước nữa rồi.
Trì Tá Tú Tàng nhíu chặt mày, áp chế Cẩm Hồ đã không nằm trong phạm vi năng lực của hắn nữa, chức quyền của hắn chỉ giới hạn trong Trung Quốc, vậy hẳn tổng bộ phải coi trọng đúng mức.
Hắn nhìn tờ giấy trên bàn, cân nhắc phải viết báo cáo giao cho tổng bộ thế nào.
Ngày 2 tháng 6 Lý Tại Thù ở Kiến Nghiệp, hắn còn đặc biệt chạy tới thư viện Ái Đạt nằm giữa Đh Đông Hải và Học viện Âm nhạc.
Tốc độ xây dựng rất nhanh, từ lúc tin tức đưa ra chưa được mấy tháng kiến trúc sau tầng đã dựng lên trước mắt, Lý Tại thù còn nhớ trước đây nơi này là nhà dân đơn sơ, đường đi lồi lõm, không ngờ trong thời gian ngắn đã đổi mới hoàn toàn.
Từ vị trí này, hắn chỉ có thể nhìn thấy bên trong thư viện đang tiến hành trang hoàng khẩn trương, không thể vô duyên vô cớ đi vào được.
Ái Đạt quyên tặng thư viện này khiến có được danh dự rất cao, ban ngành tuyên truyền tựa hồ cũng vui lòng tuyên truyền quy mô lớn hành vi quyên tặng vì sự nghiệp văn hóa của Ái Đạt.
Đối với Lý Tại Thù mà nói, hắn quan tâm tới việc cạnh tranh với Ái Đạt ở thị trường sản phẩm điện tử tiêu dùng hơn, còn hành động của Cẩm Hồ ở Tây Úc, đó là vấn đề đau đầu của kẻ khác.
Trong đó Lý Tại Thù càng quan tâm tới tin tức Côn Đằng Online hôm nay sẽ lên sàn giao dịch chứng khoán Nasdaq, dù sao quỹ sáng nghiệp Vườn Sồi là nhà đầu tư chủ yếu của Côn Đằng Online, tức là Cẩm Hồ có thể kiếm thêm được nhiều tiền dùng để phát triển sản nghiệp điện tử.
Côn Đằng Online lần này công khai phát hành 750 vạn cổ phiếu mới trên sàn giao dịch Nasdaq, giá phát hành công khai là 34 USD, kiếm được hơn 25 triệu USD.
Lý Tại Thù nhìn đồng hồ hiện giờ mới là 4 giờ chiều giờ Bắc Kinh, cách thời gian sàn giao dịch chứng khoán Nasdaq mở cửa còn sớm, thầm nghĩ hiện cao tầng Cẩm Hồ hiện đang tụ tập ở Mỹ chúc mừng sự thành công của Côn Đằng Online. Có điều trong tin tức công khai chỉ có Tô Tân Đông, Triệu Tử Lâm dẫn đoàn cùng giới truyền thông TQ sang Mỹ, không nghe thấy nói còn cao tầng nào nữa.
Nghĩ cũng phải, cho dù làn sóng công nghệ vẫn tiếp tục cuộn trào, đợi kỳ cấm bán 6 tháng qua đi, giá cổ phiếu của Côn Đằng Online có tăng lên gấp đôi thì với quy mô của Cẩm Hồ hiện nay cũng chẳng cần quá kích động.
Lý Tại Thù thu lại tâm tư định chui vào xe về khách sạn, Lý Hinh Dư kiếm cớ có tiết học không muốn gặp hắn, hắn cũng không biết giữa Lý Hinh Dư và Trương Khác đã phát triển tới mức nào, thi thoảng tìm kiếm hoan lạc, hay là cam tâm tình nguyện làm một nữ nhân đứng sau lưng Trương Khác. Chuyện này để truyền ra đúng là xỉ nhục của gia tộc, nhưng nếu có thể khiến Trì Tá Tú Tàng thù hận Cẩm Hồ, hắn thấy cũng đáng, nên quyết định che dấu gia tộc.
Vừa mới vào xe đóng cửa lại thì Lý Tại Thù thấy một chiếc Mercedes phóng qua, Lý Tại Thù bảo lái xe chờ một chút, chiếc Mercedes đỗ trước thư viện, Trương Khác đi ra từ trong xe, Lý Tại Thù hơi ngẩn ra :" Y về nước từ khi nào vậy?"
Trương Khác không nhìn thấy Lý Tại Thù, y vừa mới từ Hong Kong bay về, Diệp Kiến Bân ở lại Hong Kong theo dõi chuyện Trung Hải Du, Địch Đan Thanh theo y về.
Địch Đan Thanh không được nhàn nhã đi xem tiến độ thư viện như Trương Khác, cô phải chuẩn bị để tới Perth chủ trì đại cục.
Công tác ở Kiến Nghiệp phải bàn giao cho Diệp Tiểu Đồng, còn phải rút tinh anh từ các công ty của Cẩm Hồ lập thành đội ngũ trú tại Perth, còn phải tiếp xúc với các quan viên cục công nghiệp, Cẩm Hồ muốn khuếch trương tới sản nghiệp khoáng sản hải ngoại, không thể thiếu sự ủng hộ của hệ thống luyện kim trong nước.
Bị hạn chế bởi chính sách trong nước, Cẩm Hồ không thể dẫn đại quân tiến vào sản nghiệp tài nguyên cơ sở, nhưng khuếch trương ở hải ngoại thì không bị hạn chế.
Trương Khác nheo mắt nhìn mặt trời đằng xa, lần này rời Kiến Nghiệp gần 1 tháng, nhưng chẳng biết ở lại được bao lâu, nhìn tốc độ xây dựng này, đêm vào sử dụng chắc không thành vấn đề.
Địch Đan Thanh sắp đi Perth, Tôn Tĩnh Mông cũng du học ở Singapore, Trương Khác buồn bã đi vào ngõ Học Phủ, Kiến Nghiệp náo nhiệt sắp trở nên trống vắng mất rồi, vừa rẽ vào ngõ thì nhận được điện thoại của Diệp Kiến Bân.
- Mới chia tay có bốn tiếng mà anh đã nhớ tôi rồi à? Trương Khác đùa:
- Ai rảnh rang mà nhớ tới cậu. Diệp Kiến Bân nói: - Tôi vừa mới gặp Lưu Thành Vệ, vấn đề mỏ dầu Tân Dương có kẻ phản bội, người phụ trách công ty thăm dò phía TQ bị Tiêu Khang Ân kéo xuống bùn, hiện bị song quy rồi. Nhưng ủy ban thương mại và Trung Hải Du không định trở mặt với Tiêu Khang Ân, chuyện chỉ xử lý nội bộ, có điều sẽ lợi dụng việc này để khiến Tiêu Khang Ân phải nhượng bộ trong việc hợp tác với phía TQ.
Trương Khác "ừm" một tiếng, chuyện này bóc trần ra, Tiêu Khang Ân chẳng bị Mỹ trừng phạt, Trung Hải Du cũng chẳng có lợi gì, xử lý nội bộ là được, chỉ cần không tha cho kẻ phản bội kia.
Vừa đi vừa nói chuyện với Diệp Kiến Bân tới cửa 1978 rồi, Trương Khác thò đầu nhìn vào trong, không thấy bóng dáng Tôn Tĩnh Mông đâu :" Cô bé này thật quá đáng, không nói một lời đã lập kế hoạch đi Singapore du học rồi."
- Lại lâu rồi mới gặp. Hà Huyền đứng sau quầy bar, thấy Trương Khác thập thỏ bên ngoài, lên tiếng chào: - Anh tới tìm vị giai nhân nào thế?
- Lâu lắm không gặp sao? Trương Khác làm điệu bộ bất ngờ: - Cảm giác như mới gặp cô hôm qua.
Hà Huyền biết đấu khẩu với Trương Khác chỉ có thiệt, nhoẻn miệng cười hỏi y tới gì.
Trương Khác đương nhiên chẳng ngồi uống rượu một mình lúc hoàng hôn, bảo Hà Huyền pha cho cốc cà phê, thời gian này trong 1978 không có mấy người, Trương Khác ngồi ở quầy bar tán gẫu với Hà Huyền, uống hết cốc cà phê định lấy cốc nữa thì Tôn Tĩnh Mông đi vào.
- Quyết định đi rồi à? Trương Khác lấy một cái cốc, chia nửa số cà phê trong cốc của mình đưa cho Tôn Tĩnh Mông.
- Ừ. Tôn Tĩnh Mông gật đầu: - Thực ra trước khi tới Kiến Nghiệp học tôi đã quyết định tới Singapore học vũ đạo, bốn năm trước không đi được, theo chị tôi tới Kiến Nghiệp, giờ già rồi tới Singapore không học vũ đạo được nữa, học ít cái gì đó đi giúp chị tôi, tôi chẳng muốn làm sâu lười cả đời.
Trương Khác bật cười, Tôn Tĩnh Mông hơn y 8 tháng tuổi đã than già rồi, vợ chồng Tôn Thượng Nghĩa chuyển cổ phần cho hai chị em cô đủ để các cô làm sâu lười cả đời, hỏi: - Cô đi rồi, 1978 làm sao?
- Không biết. Tôn Tĩnh Mông mím môi một lúc, nói: - Tên nhãi Đỗ Phi đó toàn thân toàn mùi tiền, 1978 không thể giao cho Sáng Vực, có lẽ đóng cửa vậy.
- Đóng cửa đáng tiếc lắm. Trương Khác đề nghị: - Thật ra tôi rất rảnh, để tôi giúp cô chiếu cố nó nhé.
Tôn Tĩnh Mông chẳng cảm động tới rơi lệ, ngược lại còn nhìn y ngờ vực: - Không phải muốn nhân cơ hội tán tỉnh cô bé khác chứ?
Trương Khác chỉ biết cười khổ: - Chuyến bay thẳng từ Kiến Nghiệp tới Singapore nửa năm nữa sẽ khai thông, cô cứ về thường xuyên là biết.
Không ngờ y quan tâm tới tin tức này, Tôn Tĩnh Mông im lặng, không cãi nhau với Trương Khác nữa, một lúc sau mới nói: - Có anh chiếu cố 1978 cũng tốt, tôi cũng không nỡ đóng cửa nó như thế.
Trương Khác định cùng Tôn Tĩnh Mông kiếm chỗ ăn cơm riêng với nhau, tiếc là Đỗ Phi thính mũi, tới 1978 tóm gọn bọn họ.
- Đêm nay Côn Đằng Online lên TTCK Mỹ, mày biết tin này khiến bao người trong nước chú ý không, mày lại chẳng quan tâm chút nào à? Đỗ Phi đi vào, thấy Trương Khác nhàn nhã ngồi uống cà phê tán gẫu với hai giai nhân, thắc mắc:
- Có gì phải quan tâm? Trương Khác hỏi lại, cổ phiếu Côn Đằng Online nắm trong tay Cẩm Hồ phải nửa năm nữa mới bán được, cần gì phải quan tâm, nhưng với sản nghiệp internet trong nước mà nói định sẵn đêm nay sẽ là đêm khó ngủ.
Côn Đằng Online là xí nghiệp internet đầu tiên trong nước lên sàn giao dịch Nasdaq, Côn Đằng Online có thành công hay không, sẽ trực tiếp thể hiện mức độ hữu hảo của thị trường vốn Mỹ với xí nghiệp công nghệ dán mác Trung Quốc.
Nếu Côn Đằng Online thành công, có nghĩa là sẽ có thêm nhiều nhà đầu tư mạo hiểm móc túi đổ vào sản nghiệp internet trong nước, cũng có nghĩa là sản nghiệp internet trong nước có thêm tài chính phát triển, nhưng cũng trực tiếp truyền bong bóng internet từ Âu Mỹ vào TTCK trong nước.
Nếu Côn Đằng Online thất bại, có nghĩa là lòng tin vào sản nghiệp internet trong nước sẽ sụt giảm nghiêm trọng, nhưng cũng có nghĩa là TTCK trong nước sẽ phần nào an toàn với bong bóng internet, đám người cơ hội như Lâm Tuyết, Nghiêm Văn Giới không thể thừa cơ nhảy vào TTCK kiếm một mẻ lớn nữa.
Trương Khác day huyệt thái dương: - Nhân vật anh hùng mới sắp ra đời, đêm nay sẽ rất náo nhiệt.
Côn Đằng Online thành công, đám Lương Văn Giang sẽ thành anh hùng của sản nghiệp internet, được giới truyền thông tâng bốc, số phóng viên tới Mỹ lần này quy mô lớn hơn bất kỳ lần nào một xí nghiệp trong nước lên TTCK hải ngoại.
Trương Khác chẳng để tâm tới chuyện này, ăn cơm tối xong còn cả đống tài liệu chồng chất phải xem, phải xử lý. 9 giờ tối, trước khi TTCK Mỹ mở cửa, Đỗ Phi gọi điện rủ tới Sáng Vực tham gia náo nhiệt với phòng công tác CLB Côn Trùng.
Thành viên cốt cán của CLB Côn Trùng đều có mặt, có cả Mã Lực, Dương Nghị Vĩ của Trác Vực, Lệnh Tiểu Yến, Tân Cương, Đỗ Phi đang gọi điện thoại.
Trương Khác cười hỏi: - Mọi người nhiệt tình thế này làm gì, định đếm tiền giúp Côn Đằng Online à?
- Giá thỏa thuận ngầm là bao nhiêu? Thời Học Bân hồ hởi hỏi: - Vườn Sồi chắc là biết chứ?
Mặc dù không mấy người biết thân phận thực sự của Trương Khác, nhưng đám thành viên cốt cán của Sáng Vực như Thời Học Bân rất rõ y có quan hệ mật thiết với Ái Đạt, Vườn Sồi.
- Giá công khai là 32 USD, tôi mà nói giá thỏa thuận ngầm thì còn gì hồi hộp nữa. Trương Khác kéo một cái ghế ngồi qua một bên.
Đỗ Phi gọi điện thoại xong, nói với Trương Khác: - Giám đốc Trần của Đông Đại Khoa gọi điện tới, ông ấy cũng muốn biết giá thỏa thuận ngầm.
Tổng công ty KHCN Đh Đông Hải, từ đầu từ vào Trác Vực ra, còn ném tiền vào 2 trang internet do giáo viên và sinh viên Đh Đông Hải sáng lập, rất quan tâm tới tình hình của Côn Đằng Online, Trương Khác phất tay, ý bảo Đỗ Phi mặc xác bên đó.
Chẳng có mấy công ty internet trong nước có thể kịp lên sàn giao dịch Nasdaq trước khi bong bóng internet bị vỡ, có điều có thể lừa được thêm nhiều nhà đầu tư mạo hiểm hải ngoại vào nước cũng tốt. Trương Khác nhớ tới mạng 8818 của Hoành Tín và Hải Túc, chắc đám người Nghiêm Văn Giới, Vương Lâm lúc này cũng đang theo dõi nhất cử nhất động của Côn Đằng Online, nếu Côn Đằng Online thành công, dã tâm của bọn chúng sẽ bành trướng dữ dội?
- Sao anh lại tên là "dừa biển", không phải là gõ nhầm chứ?
Người khác thì khẩn trương theo dõi giờ phúc Côn Đằng Online lên TTCK bắt đầu giao dịch, Trương Khác lại buồn chán tìm một góc nhìn giao diện chat, không biết Hà Huyền đang lên mạng dùng, nick "Cả bồn mầm họa" nhảy ra nói chuyện với y. Một số thứ cứ ngoan cường diễn ra theo quỹ tích lịch sử, ví như nick của Hà Huyền, chẳng biết tại sao Hà Huyền biết nick của mình, còn vờ là người xa lạ.
- Ngộ đây quê lông thôn, trước kia trồng ngô, sau lày nàm cải cách mở cửa, đất trồng rừng cả, từ xa nhìn nại thành rừng thành mảng, các lãnh đạo tới thị sát nói " Hảo lớ, hảo lớ, nơi này thành dừa biển rồi, à nhầm, là biển dừa." Trương Khác trả lời:
Hà Huyền gõ một cái emo cười ngặt ngoẽo.
- Mỹ nữ à, em có cô đơn không? Có cần bạn trên mạng không? Trương Khác tiếp tục trêu ghẹo:
- Sao anh biết cô ấy là mỹ nữ? "Công chúa cưỡi khủng long" nhảy ra phát ngôn:
- Anh còn biết em cũng là mỹ nữ, hay là cùng gặp nhau nhé? Trương Khác biết cái nick của mình chán nắt, nhưng nick của Trần Ninh trong phòng chat giao viên là "cá nấp dưới đáy biển nhả bong bóng", mà Trần Tĩnh lại thích ăn dừa, chắc là người quen của y mới chủ động nhảy vào bắt chuyện, hơn nữa khả năng là ngồi cùng Hà Huyền vào mạng.
- Anh không sợ không gặp được công chúa, mà thú cưỡi của cô ấy tới gặp anh à? Công chúa cưỡi khủng long phát biểu:
Trương Khác gõ trả lời: - Nếu em mà xấu xí, thì em nên đổi nick là "khủng long cưỡi công chúa" rồi, đây gọi là làm ngược lại, có thế mới che dấu được khuôn mặt khủng long của em, trên mạng internet mới có thể lừa gạt được thiếu niên xuân tình mới chớm, mấy chục năm sau, em còn có thể khoe khoang với con cháu, ngày xưa em cũng là sát thủ thiếu nam trên mạng ....
Hà Huyền lại dùng biểu tượng cười ngặt ngoẽo.
Chẳng hiểu đám Hà Huyền đang làm gì, một lúc sau "Khủng long cưỡi công chúa" nhảy vào: - Đề nghị của anh hay lắm, sau này tôi sẽ dùng nick này, nhưng anh chưa trả lời câu hỏi của tôi đâu đấy.
- Hỏi anh vì sao biết " cả bồn mầm họa" là mỹ nữ à? Phong quang của một mỹ nữ hàng đầu dù ở trên mạng cũng không che dấu được đâu. Người ta nói hồng nhan họa thủy mà, cô ấy đầy cả một bồn tắm, còn chưa đáng anh tán tỉnh sao? Nếu nhiều như Thái Bình Dương, thì anh đã không dám, một cơn sóng ập tới là nhấn chìm cái quả dừa biển anh đây rồi, năm nay còn thu hoạch gì nữa.
Lại là một đống biểu tưởng cười ngặt ngoẽo.
- Anh nói chuyện hài hước thật đấy, có thể kể chuyện cười cho bọn em nghe không? Hà Huyền tiếp tục vờ người xa lạ:
- Ngộ nuôn rất muốn kể chuyện cười cho ai đó nghe, nhưng mỗi nần kể, ngộ toàn cười trước à, cười năn ra đất a, người khác vây quanh xem, thế là ngộ không muốn kể chuyện cười nữa. Trương Khác tiếp tục gõ: - Muốn gặp mặt thì gặp mặt, thời gian nên mạng tán gái của ngộ quý nắm nớ.
- Nếu đã thế, bọn tôi tới gặp anh, hi vọng anh không bị hù chạy mất.
Một lúc sau thấy Tôn Tĩnh Mông và Hà Huyền, còn cả Trần Phi Dung, ba cô gái cười sắp tắt thở chạy tới, Trương Khác lắc đầu than: - Ài .. Đúng là không gặp công chúa lại thấy ba con khủng long đi hóng gió, thế này làm sao mà sống nổi đây.
Hà Huyền ôm bụng cười: - Bị anh đoán ra ngay từ đầu, chẳng vui tí nào.
Tôn Tĩnh Mông ghé tới nhìn màn hình, lại hỏi Trương Khác: - Vậy anh có biết tôi và Phi Dung ai là khủng long cưỡi công chúa không?