Mấy ngày sau đó Trương Khác cùng Lý Hinh Dư đi du ngoạn hết những danh lam thắng cảnh lớn nhỏ Kiến Nghiệp, nếu chẳng phải thời gian có hạn, Trương Khác còn muốn đưa Lý Hinh Dư đi trải nghiệm suối nước nóng Tân Vu, còn về phần có phải vì y muốn nhìn Lý Hinh Dư mặc bikini hay không thì không biết được.
- Tối nay tổ chức một lễ chúc mừng cho em nhé, chúc mừng em thành nhân viên ưu tú của Samsung. Trong buổi chiều ngày cuối cùng, Trương Khác kiến nghị với Lý Hinh Dư.
- Ừ! Lý Hinh Dư mím môi gật mạnh đầy, nỗ lực không để sự ngọt ngào trong lòng thể hiện ra, sự chu đáo của anh ấy thật làm người ta say đắm.
- Sao thế, mặt anh có nhọ à? Thấy Lý Hinh Dư ngây ra nhìn mình, Trương Khác đưa tay lên sờ mặt.
Lý Hinh Dư tỉnh lại, không trả lời Trương Khác mà nắm tay y, hưng phấn nói: - Chúng ta cùng đi mua đồ chuẩn bị thật kỹ cho buổi lễ này nhé.
Tới siêu thị, hai người bọn họ trừ mua hoa quả, đồ uống, pháo giấy, đồ trang trí ra, còn có năm chai rượu vang, về chung cư Thanh Niên, lại bận rộn suốt cả một buổi chiều, bố trí phòng khách giống một buổi party, tới tối ai về phòng nấy thay trang phục.
Khi nhìn thấy Lý Hinh Dư mặc váy dạ phục màu lam nhạt từ trong phòng đi ra, Trương Khác không kìm được "oa " một tiếng, chiếc váy trễ cổ này của Lý Hinh Dư gây tác động thị giác quá dữ dội, làm Trương Khác không khỏi sinh ra ước nguyện cả đời này chỉ có một mình mình được nhìn Lý Hinh Dư như thế.
Lý Hinh Dư rõ ràng đã dày công trang điểm, mắt kẻ mờ mờ, làm con ngươi trong sáng càng thêm sinh động có thần, cánh môi mọng ướt cũng bôi chút son, càng thêm đỏ thắm, mái tóc dài suôn mềm quấn gọn gàng đằng sau, khoe hoàn toàn khuôn mặt trái soan xinh đẹp, cùng dây chuyền kim cương long lanh trước cổ, làm cảm giác thanh thuần như thiên sứ trước kia của cô tăng thêm vài phần thành thục, gợi cảm và hấp dẫn.
Dạ phục chất liệu nhẹ dán lên cơ thể bốc lửa của cô, đong đưa theo từng nhịp bước chân.
Chiếc váy bó ngực không tay làm lộ ra chiếc cổ tinh tế, bờ vai mượt mà và chiếc xương quai xanh nhỏ nhắn của cô hoàn toàn lộ ra ngoài, hấp dẫn nhất đường viền hai bầu vú trắng muốt cùng với đường nét tròn căng gợi cảm, khe vú sâu thấp thoáng hiện ra ngoài làm sinh tơ tưởng miên man, uy lực hung khí nhân gian tăng thêm gấp bội phần, nhìn nửa bầu ngực phập phồng theo hơi thở đó, tim Trương Khác cũng đập nhộn nhạo theo.
Nỗ lực khắc chế tâm tình của mình, Trương Khác cùng Lý Hinh Dư trải qua một lễ chúc mừng hoàn chỉnh, năm chai rượu chỉ còn lại một chai.
- Khiêu vũ cùng với em nhé? Lý Hinh Dư đột nhiên đỏ mặt yêu cầu:
Âm nhạc vang lên, hai tay Trương Khác đặt lên vòng eo thon nhỏ của Lý Hinh Dư, bước chân di chuyển nhẹ nhàng theo tiếng nhạc, đó là điệu nhảy chậm chỉ đôi tình nhân với nhau mới có, cơ thể dán sát vào nhau, ngửi được mùi thơ cơ thể của nhau, nghe rõ được tiếng tim đập của nhau.
Nhìn người ngọc trong lòng, dáng vẻ đáng yêu ngoan ngoãn như mặc người ta làm gì thì làm, thêm vào khuôn mặt kiều diễm như hoa đào, và khe vú sâu hút hồn, tay Trương Khác bắt đầu vượt giới hạn chạm vào mông Lý Hinh Dư.
- Á, anh dẫm vào chân em rồi.
- A, anh xin lỗi ....
Lý Hinh Dư thừa biết vì sao bước chân Trương Khác đột nhiên rối loạn, khuôn mặt hồng hào vì rượu càng thêm đỏ lựng, quyến rũ bội phần. - Ái ...
Lần này tới lượt Lý Hinh Dư nhầm bước, cô không dám nhìn Trương Khác, thậm chí không dám hít thở mạnh, mùi nam nhân trên người Trương Khác làm cô thấy ngây ngất, Lý Hinh Dư xấu hổ vô cùng. Nhịp chân cả hai đại loạn, chân Trương Khác bước vào giữa hai chân cô, Lý Hinh Dư muốn né tránh nhưng không kịp nữa, đùi y va chạm vào chỗ mẫn cảm giữa hai chân cô.
Lý Hinh Dư như bị điện giật, toàn thân cứng đờ, đùi khép lại một cách vô thức, kẹp cứng luôn cả chân Trương Khác, càng làm vùng đẫn mẫn cảm thiếu nữ sao chịu nổi tiếp xúc như thế, người cô mềm nhũn không còn chút sức lực nào, người dựa hẳn vào Trương Khác.
Khúc khiêu vũ này không thể nhảy tiếp được rồi, Trương Khác nhìn đôi mắt mơ màng đang dần dần khép lại của Lý Hinh Dư, hàng mi dài khẽ rung động, cúi đầu hôn lên đôi môi đỏ mọng ướt át, cảm giác mềm mềm âm ấp đó làm người ta ngây ngất.
Lý Hinh Dư qua chút khẩn trương xấu hổ ban đầu, đưa tay ôm chặt lấy hông Trương Khác, vụng về đáp lại, chiếc lưỡi nhỏ nhặn còn chủ động tiến vào miệng Trương Khác.
Người ngọc trong lòng chủ động như thế làm khởi lên dục vọng lớn nhất của Trương Khác, tham lam ngấu nghiến mút chiếc lưỡi đinh hương của cô, vuốt ve thân hình mơn mởn đầy nhựa sống, tay thủ đồi ngực nảy nở mềm mượt, tay vòng qua cặp mông trọn trịa, muốn tiếp tục điến vào thám hiểm vùng đất thần bí, nhưng bất ngờ ngón tay chạm thứ dầy dầy ..
- Á ...
Đây là một tiếng kêu hoàn toàn khác tất cả những tiếng kêu phía trên, mang theo nuối tiếc vô ngần của Trương Khác: Chẳng lẽ muốn nắm được thời cơ lại khó thế sao?
Lúc Lý Hinh Dư bị Trương Khác vuốt ve tới bắp đùi, đầu óc chỉ còn khoảng trắng xóa, lạc lối trong cơn mê say, nghe tiếng kêu của Trương Khác mới tỉnh lại, nhanh chóng đoán ra được chuyện gì.
Sự bất tiện trên người mình làm Lý Hinh Dư ngượng ngùng vô cùng, một đêm mỹ hảo như thế lại không thể hiến thân cho người yêu thương, thực sự kết hợp làm một, để người yêu hưởng thụ hoai ái, làm cô rất áy náy mà bất an.
Cảm giác vật nong nóng kia chọc vào bụng dưới mình, Lý Hinh Dư không khỏi nhớ tới chuyện đã được nghe qua, chỉ là chuyện đó quá lớn mật, làm cô khó chấp nhận được, cũng lo nếu như mình làm như thế, anh ấy sẽ nhìn mình như thế nào, liệu có cho rằng mình là nữ nhân phóng đãng hay không?
Bữa tiệc trước đó, Lý Hinh Dư một mình uống hơn chai rượu, lúc cùng Trương Khác thân mật ôm nhau khiêu vũ, dục vọng nguyên thủy dồn nén trong cơ thể hai mươi mấy năm bị hơi rượu, âm nhạc, lãng mạn, cảm động hòa trộn lai, dần dần lan đi khắp cơ thể. Sau đó nụ hôn đầy kỹ xảo cùng với sự vuốt ve nóng bỏng cả Trương Khác làm tình dục như nước lũ vỡ đê không thể khống chế, tràn vào mỗi một tế bào trong người cô, cách lớp dầy giữa hai chân, Lý Hinh Dư cũng nhận ra chỗ đó đã ướt hết rồi, toàn thân vừa ngứa vừa nóng, như có vô số con sâu nhỏ chạy trong người, cô chỉ muốn được nam nhân tiến vào để thỏa mãn, để phát tiết.
Lý Hinh Dư không phải cô bé nữa, biết Trương Khác nhất định còn khó chịu hơn mình, thế nhưng .. Thế nhưng chuyện đó xấu hổ quá mức, Lý Hinh Dư còn là hoàng hoa khuê nữ, làm sao dám làm cái chuyện hổ thẹn đó.
- Không sao, hôm nay không nhất định phải như vậy. Trương Khác nhìn ra được tâm tình của Lý Hinh Dư, mỗi lần nghĩ mình làm việc gì có lỗi, cô bé đáng yêu này lại như thế: - Chỉ cần được ôm em trong đêm mỹ hảo thế này, là chuyện tuyệt vời trong đời rồi.
Nhìn thấy Trương Khác vừa thống khổ vừa tiếc nuối nhưng vẫn an ủi mình, trái tim thiếu nữ ngây thơ bị chạm vào đúng chỗ yếu nhất, anh ấy vì mình như thế, vì sao mình không hi sinh chút xấu hổ vì anh ấy?
"Chỉ cần làm nam nhân của mình được thỏa mãn, là chuyện kiêu ngạo và hạnh phúc nhất của nữ nhân" những lời đó vừa rồi Lý Hinh Dư cảm thấy khó chấp nhận, lúc này lại như danh ngôn chí lý.
Thầm hạ quyết tâm, Lý Hinh Dư chủ động hôn lên môi Trương Khác, hai tay lóng ngóng cởi thắt lưng y.
- Hinh ... Hinh Dư, không cần như thế, thực sự không cần đâu mà. Hành động bất ngờ của Lý Hinh Dư làm Trương Khác không thích ứng kịp, không biết chuyện gì khiến cô có hành động này, nghĩ tới tình trạng của cô, vội đưa tay ngăn cản.
Lý Hinh Dư mặc dù trông nhu nhược ngoan ngoãn, nhưng trước kia thà kết liễu sinh mạng bản thân chứ không muốn đi Nhật Bản, làm người ta nhìn thấy trái tim trong nhu có cương, lúc này khó khăn lắm mới hạ được quyết tâm, Lý Hinh Dư tất nhiên không để Trương Khác ngăn cản, huống hồ sự ngăn cản của Trương Khác không phải dứt khoát lắm, cô ngồi xuống, cởi cúc, kéo khóa quần Trương Khác.