Còn một bài nữa là kết thúc, Giang Đại Nhi lui về hậu đài thay trang phục, nhìn thấy Trương Khác trong phòng hóa trang vẫy tay, nhưng thời gian thay trang phục giữa buổi biểu diễn rất ngắn, phải hóa trang, phải điều chỉnh tâm trạng trước khi hát, làm gì có thời gian nói chuyện?
Nhìn thấy nhân viên công tác bận rối rít, Trương Khác không tới gây thêm rắc rối nữa, lui khỏi phòng hóa trang tới con đường từ hậu đài thông lên sân khấu, có đó có cửa, rèm ngăn cách, mở cửa ra có thể nhìn xem biểu diễn.
- Á, cậu ở đây à ... Giang Đại Nhi thay trang phục xong đi ra sân khấu, bắt gặp Trương Khác.
Trang phục cuối cùng của cô là chiếc áo T-shirt lệch một bên che quá mông, chỉ là hoa văn trên áo hơi quái dị, không biết gu thẩm mỹ của thiết kế trang phục kiểu gì.
- Từ từ đã ... Trương Khác đột nhiên ý thức được phục trang của Giang Đại Nhi không ổn, kéo ngay cô lại: - Mau cởi áo ra, mặc áo sơ mi của tôi lên biểu diễn ... Mau chóng cởi áo của mình ra, nhưng Giang Đại Nhi vẫn ngây ra đó, thời gian eo hẹp, bên ngoài đã gọi cô ra biểu diễn, trong lúc cấp bách, kéo rèm xuống che mình và Giang Đại Nhi đi, đích thân cởi áo của cô ra.
Giang Đại Nhi luống cuống, đứng như trời trồng để Trương Khác cởi áo, mất mấy giây mới ý thức được đưa hai tay che ngực chỉ mặc mỗi áo lót.
- Sao còn chưa lên? Tôn Tĩnh Mông, Lý Nguyệt Như, Hứa Duy nghe bên ngoài hò hét gọi tên Giang Đại Nhi không ngớt, từ phòng hóa trang chạy tới không thấy Giang Đại Nhi, không thấy Trương Khác, chỉ thấy sau màn vải rung rinh kịch liệt.
Lý Nguyệt Như đi tới kéo rèm lên, chỉ thấy con gái tay ôm trước ngực giãy dụa, bị Trương Khác ôm vào lòng, còn đang luống cuống chân tay muốn cởi áo lót con gái mình ra, y để thân trần, trên người con gái khoác một cái áo sơ mi, cổ áo mở rộng, chẳng khác khỏa thân bao nhiêu, áo lót lệch sang một bên, bầu vú mơn mởn lộ ra quá nửa, phần nào thấy cả núm vú hồng hồng...
Lúc này fan hâm mộ bên ngoài đang đồng thanh hô: - Giang Đại Nhi, Giang Đại Nhi ...
Lý Nguyệt Như thấy con gái bị ức hiếp như thế, lửa giật "phừng" một cái ngụt ngụt bốc lên, hai tay cào vào mặt Trương Khác: - Thằng súc sinh, nữ nhân nào mày không chơi được, chỉ biết tới bắt nạt Đại Nhi nhà bà ...
Trương Khác đang giúp Giang Đại Nhi mặc y phục, nào ngờ mẹ cô đột nhiên xông vào cào mặt mình, tay y còn nắm tay Giang Đại Nhi cho vào tay áo sơ mi, không kịp che mặt mình, bị cào thấy mặt ran rát.
Nhìn Lý Nguyệt Như bổ tới như con hổ cái, Trương Khác hoảng sợ bỏ chạy, nấp vào phòng hóa trang còn không quên hướng về phía Giang Đại Nhi hét: - Mau mặc y phục lên sân khấu! Rồi khóa nghiến cửa phòng lại, y thực sự sợ con hổ điên xông vào.
Tôn Tĩnh Hương biết chuyện không đơn giản như vẻ bề ngoài, động tác vừa rồi bọn họ nhìn thấy vừa có thể lý giải là Trương Khác đang phi lễ với Giang Đại Nhi, cũng có thể hiểu là Trương Khác muốn đem áo sơ mi của mình cho Giang Đại Nhi mặc, thầm nghĩ Trương Khác có tệ tới đâu cũng không giở trò với Giang Đại Nhi vào lúc này, vội cùng Hứa Duy tới giữ lấy Lý Nguyệt Như đang rơi vào trạng thái phát cuồng.
Giang Đại Nhi tới giờ cũng chẳng biết chuyện gì xảy ra nữa, Trương Khác cởi áo cô, cô chỉ phản kháng theo bản năng, đa phần thấy thời gian và địa điểm không thích hợp, chứ chẳng phản cảm gì, nhìn Trương Khác cuống cuồng chạy vào phòng hóa trang, không nhịn được cười, có lẽ cậu ấy cảm thấy mình mặc áo sơ mi lên biểu diễn hiệu quả càng tốt hơn? Chẳng để ý tới chiếc T-shirt vứt dưới chân, vội vàng cài cúc áo chuẩn bị lên sân khấu.
Chiếc áo sơ mi còn cách gối tới 15 cm, vừa vặn che đi mép váy, lộ ra cặp đùi miên man tuyệt diễm, hết sức gợi cảm.
Giang Đại Nhi chưa bao giờ mặc gợi cảm như thế lên sân khấu biểu diễn, có hơi xấu hổ, nghĩ Trương Khác muốn mình mặc như vậy, hít sâu một hơi lấy lại bình tĩnh, không bận tâm tới mẹ đang chửi mắng Trương Khác, bước lên sân khấu ... Toàn bộ hội trường tức thì nổ tung trong tiếng vỗ tay.
Thịnh Hạ ở phía dưới nhìn trang phục gợi cảm vô cùng của Giang Đại Nhi há hốc mồm, vì cái áo sơ mi kia quen quen, chẳng phải cái áo Trương Khác hay sao? Cô biết Trương Khác phong lưu, quan hệ của y với Hứa Tư, gần như là một bí mật công khai rồi, cuối năm ngoái Địch Đan Thanh liều mạng đỡ cho y một dao, tựa hồ cũng vượt quá lòng trung thành của cấp dưới với ông chủ, nghiến răng nghiến lợi nghĩ:" Tên khốn kiếp này lúc cẩu thả với Giang Đại Nhi có nghĩ tới bạn gái chính thức của y dưới sân khấu xem biểu điễn không?"
Thịnh Hà lo lắng nhìn Đường Thanh, Đường Thanh mỉm cười, không còn tâm tình nào ngồi xem biểu diễn nữa, nói với Thịnh Hạ: - Chúng ta ra hậu đài xem đi, khả năng có chuyện xảy ra rồi ...
Hậu đài cũng đang nổ tung.
Lệnh Tiểu Yến, Lâm Băng tới hậu đài trước chuẩn bị chúc mừng Giang Đại Nhi, bọn họ vừa mới tới phòng hóa trang thì thấy Trương Khác mình trần khốn đốn chạy vào, mặt còn bị cào mấy vết máu, bên ngoài phòng loáng thoáng truyền tới tiếng chửi của mẹ Giang Đại Nhi.
- Chuyện gì thế? Lệnh Tiểu Yến bị chuyện trước mặt làm chẳng hiểu ra sao.
Giang Đào chẳng hứng thú gì với buổi biểu diễn, chỉ tới vì con gái, ngồi ngoài phòng nghỉ hút thuốc với Phó Tuấn, nghe thấy phòng hóa trang có động tĩnh, không hiểu xảy ra chuyện gì, vội chạy tới xem, thấy Trương Khác như thế, vợ thì đứng chửi bới, mặt sầm xuống, mở cửa phòng hóa trang ra.
- Giang Đào, thằng súc sinh này ức hiếp con gái chúng ta. Lý Nguyệt Như bị Hứa Duy ôm lấy vẫn điên cuồng vẫy vùng muốn xông vào: - Thằng súc sinh này cởi đồ con gái chúng ta.
Giang Đào mặt biến sắc, xông vào định đánh Trương Khác.
Phó Tuấn thấy tình hình không ổn, vội chặn trước mặt Trương Khác, tóm lấy nắm đấm của Giang Đào: - Chắc là hiểu lầm.
- Mày nhìn thấy hiểu lầm à, chính mắt bà nhìn thấy thằng súc sinh đó cởi áo con bà, bà hiểu lầm nó à? Nó là đồ cầm thú! Lý Nguyệt Như nhổ phì một bãi nước bọt lên mặt Phó Tuấn, nếu chăng phải Hứa Duy và Lệnh Tiểu Yến hợp lực ôm lấy, bà ta có khi cào vào mặt Phó Tuấn rồi.
Trương Khác bực vô cùng, Lý Nguyệt Như lo cho con, y coi như bị cào oan uổng, chẳng lẽ báo thù được hay sao? Thấy vệ sĩ xông vào, phất tay: - Không cần, tránh ra đi. Y chỉ cảm thấy mặt đau rát, không biết bị cào mấy phát, phòng hóa trang không có gương, đi tới phòng vệ sinh nam.
- Bà cào nát mặt mày đấy, bà cào đấy, sao nào? Lý Nguyệt Như thấy Trương Khác ra lệnh cho vệ sĩ, còn tường y muốn bắt cả nhà mình, lửa giận càng cháy dữ, chửi càng hung tợn.
- Không ai được phép rời khỏi đây! Tôn Tĩnh Hương mặt đanh lại đi vào, tới trước mặt nữ phục trang, tát một cái thật mạnh, ném chiếc T-shirt vào mặt cô ta, quát hỏi: - Chuyện này là sao, vì sao bộ trang phục cuối cùng thành thế này?
Hành động của Tôn Tĩnh Hương làm tất cả những người trong phòng hóa trang sững sờ, Giang Đào và Lý Nguyệt Như cũng đứng im luôn, chỉ nhìn chiếc T-shirt từ trên người nữ phục trang rơi xuống đất.
- Chuyện này là sao? Mọi người đều mang câu hỏi như thế trong lòng, chiếc T-shirt trông có vẻ không có vấn đề gì, chia ra hai màu đỏ trắng, trước ngực có hình con chim ưng có cái khiên bên trên...
Hứa Duy cũng không nhìn ra chiếc áo này có vấn đề gì, thấy nữ phục trang bị Tôn Tĩnh Mông tát có đứng im đó không dám nói gì, cô chưa bao giờ nhìn thấy Tôn Tĩnh Hương giận như vậy, thầm nghĩ cho dù mặc bộ trang phục này không thích hợp, Trương Khác quyết định cởi áo sơ mi cho Giang Đại Nhi mặc gây ra hiểu lầm lớn cũng đâu cần phải trách nữ phục trang như thế, đi tới giới thích hộ: - Ban đầu định sẵn bộ trang phục cuối cùng in hình coca, đột xuất đổi sang bộ này....
***
Cái áo kia của Giang Đại Nhi có vấn đề gì? Ngày mai sẽ rõ ...