Mục lục
[Dịch] Trùng Sinh Chi Quan Lộ Thương Đồ
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

- Phòng đọc điện tử cũng thu phí mà, dù hơi thấp một chút, nhưng không được chơi game, không thể bào internet sex, không có phim lậu để xem, thuần khiết như thiếu nữ 16, làm sao ảnh hưởng tới chuyện làm ăn của quán net được. Trương Khác vô trách nhiệm nói:

Tuy nói Sáng Vực hiện tại còn dựa vào lợi nhuận của quán nét, có điều lợi nhuận chủ yếu dựa vào nghiệp vụ liên minh, thực sự vận hành chỉ có 3 quán net cỡ lớn, mạng liên minh đã hơn 68 nhà, nửa đầu năm chỉ riêng phí thương hiệu, quản lý phần mềm, quảng cáo, tài trợ đã gần chục triệu.

Đám Đỗ Phi và Trương Khác không cần theo sát đội ngũ tham quan, thong thả đi sau tán gẫu.

- Mấy ngày trước mày ở Tân Vu, Vương Hải Túc áo gầm về quê, tham gia hoạt động hè của sáng vực, do đoàn trường mới hắn, dù sao cũng là nhân sĩ thành công từ trường ra mà ... Đỗ Phi kể:

- Tính giá trị cổ phần, tài sản của hắn phải trăm triệu. Trương Khác cười: - Đúng là thành công rồi.

- Tiền của hắn cũng là do một tay mày tạo ra mà. Đỗ Phi tiếp tục nói: - Trung tuần tháng 7, Hải Túc hoàn thành việc mượn xác chế dược Giang Nguyên lên TTCK, còn đổi tên Giang Nguyên thành Hải Túc, treo biển giao dịch, là một trong số công ty có cổ phiếu được giá nhất. So với tháng 3 giá trị tăng gấp 4 lần rồi, chẳng trách bao người bất chấp tất cả đâm đầu vào TTCK, Vương Hải Túc về trường, hận không thể khắc số tài sản lên mặt mình.

Trương Khác suy nghĩ một lúc rồi nói: - Dù giá trị có tăng lên gấp bốn lần, Hải Túc cũng chỉ có chừng 1.8 tỷ, bọn chúng muốn trực tiếp bán thành tiền mặt cũng chẳng kiếm được bao nhiêu, lòng tham của bọn chúng tuyệt đối không chỉ có chút xíu vậy đâu, đợi mà xem, cổ phiếu của Hải Túc sẽ tăng vọt.

- Có lẽ thế, lần này trở về, hắn còn nảy mưu đồ với bọn tao.

Trương Khác khẽ lắc đầu: - Hải Túc nắm cổ phần ở 8818, không động lòng với Trác Vực nữa, bọn chúng muốn mua nghiệp vụ chuỗi quán net à?

- Ừ, Vương Hải Túc ra giá 100 triệu, tao tính khả năng là bản thân hắn định gây dựng sự nghiệp, chẳng thèm để ý.

Vương Hải Túc tuy mang danh tổng giám đốc Hải Túc, kỳ thực là con rối do Nghiêm Văn Giới và Lâm Tuyết thao túng mà thôi, chẳng xen tay vào được việc gì, cho dù có gia sản trăm triệu thì sao? Cổ phiếu dưới tên hắn là cổ phiếu pháp nhân không thể lưu thông trên TTCK.

- Hắn muốn gây dựng sự nghiệp cũng là chuyện tốt, chúng ta phải ủng hộ hắn chứ. Trương Khác cười gian: - Có thể đàm phán, nhưng 100 triệu là quá thấp.

- Được, tao bàn với hắn. Đỗ Phi tin tưởng vào con mắt của Trương Khác, hỏi: - Mày nói xem đám sau lưng hắn sẽ có thái độ gì.

- Ân oán là ân oán, làm ăn là làm ăn, trong nước bọn chúng cũng có thể coi là thế lực vai u thịt bắp, căn bản là không sợ chúng ta đặt bẫy. Quan trọng là hiện trong nước còn có bao nhiêu lĩnh vực công nghệ cho bọn chúng giở trò? Với bọn chúng mà nói, thời gian là tiền, chuỗi quán net Sáng Vực thơm như thế, mày ném ra sợ gì bọn chúng không nuốt.

Sản nghiệp quán net Kiến Nghiệp hai năm qua phát triển cao tốc, đã hình thành quy mô nhất định, tổng số máy ở quán net có giấy phép hoạt động gần 3 vạn chiếc, Kiến Nghiệp có gần 500 vạn nhân khẩu thành phố, trước khi mạng gia đình được phổ cập, tổng số máy ở quán net phải đạt tới trên 8 vạn chiếc mới xảy ra cạnh tranh, hiện quán net ở Kiến Nghiệp còn có không gian phát triển rất lớn.

Số máy của Sáng Vực và liên minh có tới hơn 1 vạn chiếc, chiếm tới 1/3 sản nghiệp quán nét hợp pháp, hiện tuyệt đối có thể tính là khái niệm tài sản chất lượng cao trong làn sóng công nghệ này.

Đáng tiếc khái niệm chỉ là khái niệm, sản nghiệm này không có tính chất lâu dài, qua hai ba năm nữa sẽ cạnh tranh kịch liệt do điều kiện tiến vào quá thấp. Ngoài ra ảnh hưởng xã hội xấu do quán net gây ra sẽ ngày càng được công chúng, truyền thông và chính phủ xem trọng, lúc này có thể bán với giá cao, huống hồ có mấy con rắn độc Nghiêm Văn Giới, Lâm Tuyết nấp trong bóng tối rình rập thèm thuồng, có lý nào không bán?

Quan trọng là Trương Khác muốn xem bọn chúng có rút lui an toàn được trước khi bong bóng internet vỡ không.

Trừ lễ khánh thành thư viện, chiều này còn có hoạt động luận đàm về việc kiến thiết phát triển thư viện thành phố, mấy hoạt động này đều do quỹ văn hóa Ái Đạt tài trợ, mời người phụ trách thư viện, quan viên bộ văn hóa, bộ giáo dục, tổng bộ xuất bản tham gia.

Bỏ ra 300 triệu lập quỹ văn hóa Ái Đạt, đương nhiên phải tận dụng khai thác giá trị thương nghiệp của nó, mở rộng ảnh hưởng của Ái Đạt.

Hoạt động buổi chiều do quan viên chủ quản tham gia là được, Đào Tân, La Quân không cần xuất hiện.

Ăn cơm trưa xong, La Quân ở lại tìm Trương Khác có việc cần thương lượng, cùng đám Vương Duy Quân, Thiệu Chí Cương, Đỗ Phi lái xe thẳng tới công trường đông Yến Quy Hồ.

La Quân đích thân kéo Trương Khác tới đây chẳng phải vì bàn tiến độ kiến thiết khu thương nghiệp đông hồ, dù có tìm Trương Khác bàn, y cũng sẽ đẩy việc lên đầu đám Thiệu Chí Cương.

- Nơi đây sẽ là trung tâm thành phố thứ hai của Nghiến Nghiệp, thành phố kỳ thực càng hi vọng nó sẽ thành trung tâm thành phố mới, đường Tân Nhai đã không gánh nổi trọng trách rồi, đường Nam Hà thì bị hạn chế bởi địa hình, khó mà phát triển lớn được, chúng ta có thể quy hoạch lại ... Cậu nói xem nơi này có cần một hai tòa kiết trúc tiêu chí để chấn hưng nhiệt tình các nhà đầu tư không? La Quân đứng ở đường Đông Hoa, nhìn mảnh đất trông phía bắc, nơi đó tạm thời chỉ có cây bạch dương to bằng cổ tay.

Trương Khác nhìn ánh mắt tha thiết của đám La Quân, Vương Duy Quân, thực sự muốn nói mình thích nằm dưới đất nhìn người khác xây nhà cao tầng chơi, kiến trúc tiêu chí đâu có dễ xây.

Sớm đã nghe nói thành phố muốn xây một kiến trúc cao hơn 150 mét để nâng cao giá trị thương nghiệp chỉnh thể của cả khu, không ngờ chuyện lại đổ lên đầu Cẩm Hồ.

Trương Khác chỉ đành tạm thuận theo ngữ khí của La Quân trước: - Ừm, có một hai kiến trúc tiêu chí đúng là có thể nâng cao hình tượng nơi này.

- Đúng thế, mau chóng hình thành quy mô quần thể kiến trúc cao tầng, có giá trị đề cao hạng mục khu thương nghiệp đông hồ. Vương Duy Quân vô cùng nhiệt tình nói: - Cậu thấy công trình phải cao bao nhiêu mét mới thích hợp.

Trương Khác chỉ muốn ngồi không hưởng lợi, đợi người khác giúp khu thương nghiệp đông hồ tăng giá trị, liếc nhìn Thiệu Chí Cương, thầm nghĩ chắc hắn có ý tưởng trước, thấy Thiệu Chí Cương mau lẹ đưa ra hai ngón tay ra hiệu.

200 mét! Trương Khác than thầm trong lòng, ít nhất phải đầu tư 1 tỷ, số tiền này chỉ tạm thời mua được cái hư danh nhà cao nhất Đông Hải thôi, người ta sẽ đua nhau xây nhà cao hơn nữa, ba bốn năm là bị người ta vượt qua hết ... Thật xót của.

Nhìn đám Vương Duy Quân đang mong đợi mình trả lời, Trương Khác cười hăng hắc: - Rốt cuộc cao bao nhiêu mới thích hợp thì khó nói, một tòa nhà cao 100 mét, rồi dựng lên bên trên cái đỉnh tháp 100 mét, thế là thành 200 mét, tháp truyền hình Tân Phổ không phải cũng cao 190 mét sao ... Tôi nghĩ, nếu để Cẩm Hồ xây, ít nhất phải có công trình chủ thể cao 140 mét, dù sao tạo hình kiến trúc chủ thể cao bằng đỉnh tháp trông khó coi lắm ... Hì hì, tôi không hiểu kiến trúc lắm, chỉ nó bừa thôi, bí thư La, bí thư Vương muốn tòa nhà này cao bao nhiêu?

Vương Duy Quân thiếu chút nữa phun ra máu, không ngờ kiến trúc lý tưởng của Trương Khác là tòa nhà cao 100 mét, thêm vào cái đỉnh tháp cao 100 mét, ông ta và La Quân chỉ biết đưa mặt nhìn nhau, thầm nghĩ công tác này phải làm từ từ thôi.

La Quân, Vương Duy Quân không thể ở lại ăn chực, thị sát công trường xong rồi đi, Trương Khác lúc này mới làm động tác lau mồ hôi, thở phào: - Đúng là dọa tôi toát mồ hôi lạnh, nhà cao tầng đâu có dễ xây như thế .. Lão Thiệu, các anh có đánh giá nếu chúng ta xây nhà cao tầng ở đây cao bao nhiêu mới đảm bảo lợi nhiều hơn hại chưa?

- Tháp nhọn trên công trình chủ thể không cần đầu tư nhiều, nhưng thành phố sẽ không đồng ý cho nó quá cao, nếu không sẽ để thành phố xung quanh chế nhạo ... Thiệu Chí Cương cười: - Từ lúc thành phố truyền ra tin muốn xây tòa nhà siêu cao tầng, tôi nghĩ Cẩm Hồ không thoát khỏi kiếp nạn rồi, tôi chẳng muốn tranh cái danh đệ nhất, chừng 160 - 170 là được, chỉ cần không quá 200 mét, vấn đề không lớn.

Trần Tĩn Sinh không tiện bình luận trước, đợi Thế Kỷ Cẩm Hồ đưa phương án ra đã.

- Vậy các anh đưa phương án cho mọi người thảo luận. Trương Khác cười nhạo: - Nếu không có vấn đề gì thì cứ xây cho cao, rảnh rỗi đứng ở trên nóc nhà cao 200 mét đái xuống, rất có cảm giác thành tựu.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK