- À, thời gian qua tôi luôn suy nghĩ làm sao thúc đẩy công tác hiện nay của Vườn Sồi.
Ngồi vào trong xe Trương Khác quay lại nói với Trần Tín Sinh:
- Tôi muốn tổ chức một hành động trăm người để thu hút các nhà khoa học hải ngoại.
- Ồ!
Trần Tín Sinh lần đầu tiên nghe thấy Trương Khác nói tới từ "hành động trăm người", liền ngồi ngay ngắn chăm chú lắng nghe.
- Nguy cơ kinh tế lan rộng là điều không thể vãn hồi, rất nhiều công ty kỹ thuật cao sẽ có thời gian khó khăn, nhân viên bất an, đó là chuyện thường tình của con người, nhưng con người có sức ì, có thể không dọn ổ là không dọn, huống hồ sang nước khác công tác càng nhiều vấn đề rắc rối. Nên tôi muốn lập kế hoạch trăm người này, đối với nhà khoa học gia và kỹ sư tham gia kiến thiệt Vườn Sồi chia làm ba đằng cấp; nhà khoa học, hỗ trợ 100 vạn, kỹ sư chủ nhiệm, hỗ trợ 50 vạn; nhân tài kỹ thuật thanh niên, hỗ trợ 20 vạn. Ở quyền lưu trú mãi mãi, hộ tịch, học hành của con cái, chúng ta có thể xin mọi điều kiện ưu đãi của thể từ Kiến Nghiệp...
Trương Khác nói ra ý nghĩ của mình:
- Bỏ ra 40 - 60 triệu, giúp những nhân tài đó tới trong nước an cư lập nghiệp, anh tính làm thể nào để thúc đẩy tiến trình thực tế.
- Ra thế!
Trần Tín Sinh biết Trương Khác ở phương diện động viên nhân tài rất khảng khái, không có các nhà khoa học đỉnh cao, tất cả khuếch trương kỹ thuật chỉ là ảo tưởng:
- Làm như thế có tác dụng thúc đẩy công tác rất lớn.
- Vây lát nữa tôi sẽ gọi điện cho bí thư La Quân, xem thành phố có thể cho bao nhiêu ưu đãi chính sách, các anh mau cháu lập nên kế hoạch thực thi, bắt đầu từ giáo sư Đàm, cùng cả nhân viên công tác kỹ thuật trước đó đồng ý làm việc cho Vườn Sồi.
Trương Khác quay sang Đàm Vân Tung, cười nói:
- Giáo sư Đàm, sau này chúng ta là cào cào bị buộc vào cùng một sợi giây rồi, giáo sư lừa được bao nhiêu người cũng tiện cho triển khai công tác của giáo sư sau này bấy nhiêu ...
Đàm Vân Tùng cười ha hả, ông ta làm việc cho đại học Singapore, lương hàng năm quy đổi ra nhân dân tệ còn chưa được 100 vạn, song ông ta chẳng tham số tiền hỗ trợ này, mà tán thưởng khí phách bỏ tiền vì người tài của thanh niên này.
Trong nước, tiền lương của các kỹ sư rất có hạn, hệ thống nghiên cứu trong nước lại coi trọng hành chính, coi nhẹ kỹ thuật, giá trị nhân viên kỹ thuật không được tôn trọng cần thiết, thêm vào cơ sở khoa học trong nước yếu kém, nên nhân viên kỹ thuật không có điều kiện phát huy.
Các loại nguyên nhân này khiến cho nhân viên kỹ thuật chạy ra nước ngoài, chuyện này không liên quan mấy tới yêu nước hay không yêu nước.
Vợ chồng Đàm Vân Tùng buổi chiều sẽ ngồi máy bay về Singapore, Trương Khác đưa bọn họ tới nhà khách Trung Hoàn nghỉ ngơi, ăn trưa xong tiễn bọn họ trở lại sân bay, đồng thời đợi đoàn người của Quách Tùng Duyên tới, Tôn Thượng Nghĩa cũng từ Kiến Nghiệp bay sang, ông tới sớm hơn Quách Tùng Duyên khoàng 15 phút.
Việt Tú và chính phủ Huệ Sơn đạt thành hiệp nghị đầu tư vào Hương Tuyết Hải, do Việt Tú đầu tư 800 triệu, lấy 51% cổ phần, thêm vào cổ phần của Ái Đạt ở Hương Tuyết Hải, thực tế Việt Tú đã nắm hơn 75% cổ phần của Hương Tuyết Hải.
Vì chuyện này Tôn Thượng Nghĩa tốn mất nửa tháng ở Huệ Sơn.
Tôn Thượng Nghĩa tinh thần phấn chấn, thấy Trương Khác ở đại sảnh tươi cười lớn:
- Gấp thế, làm tôi qua Kiến Nhiệp cũng chẳng ăn được một bữa cơm với Tĩnh Mông, nó cứ oán trách mãi, khi nào quán bar kinh doanh, tôi phải về vổ vũ, coi như xin lỗi nói.
- Ồ, chuyện đó phải hai ba tháng nữa cơ.
Trương Khác cười:
- Hôm nay cháu tới đón bác Tôn về là để chủ trì công tác.
- Lại ở trường lêu lổng à?
- Hì, cháu có phải là Bin Mohamad đâu, cần gì phải suốt ngày bận rộn ạ.
** thủ tướng Malaysia.
Hai tháng qua tiền tệ Malaysia mất giá 30%, đương nhiên vẫn chưa phải là quốc gia thê thảm nhất ĐNÁ.
Quách Tùng Duyên tới nơi không lâu sau đó, so với một tháng trước ông ta có vẻ mỏi mệt hơn, mí mắt dưới hơi phù, Tôn Thượng Nghĩa nhiệt tích đi tới bắt tay ôn ta:
- Ông Quách, thời gian qua không nghỉ ngơi tốt sao?
Địa vị Quách thị trong giới thương nhiên Hoa kiều không kém gì Cát gia. Sau khi Cát Cảnh Thành qua đời, Cát gia chia rẽ, dù Cát Minh Tín nắm hai sản nghiệp chính là địa ốc Gia Tín, điện tử Gia Tín, nhưng danh tiếng chẳng thể so với cha mình.
Quách Tùng Duyên cũng là đời thứ hai, có điều cha ông ta xử lý vấn đề gia tộc rất tốt, làm tập đoạn Quách thị vẫn quy tụ xung quanh Quách Tùng Duyên.
Có điều hiện áp lực cũng không ít, khi hưng thịnh không có vấn đề gì, hiện nguy cơ kinh tế lan đi, trong gia tộc có kẻ nhảy ra chỉ trích Quách Tùng Duyên xử trì không tốt, đem vấn đề hoàn cảnh quy kết thành lỗi của ông ta.
- Sao có thể nghỉ ngơi tốt được.
Quách Tùng Duyên cười khổ:
- Chứng khoán hai ngày qua thật thê thảm..
Rồi bắt tay Trương Khác:
- Không được quen biết Khác thiếu gia trước thật đáng tiếc.
Ái Đạt tháng 4 mượn xác lên thị trường chứng khoán, Tôn Thượng Nghĩa thượng tuần tháng 6 toàn diện giảm cổ phiếu ở địa ốc Gia Tín, đều đúng nhịp thị trường, lại thêm tháng 7, Ái Đạt hạn chế nghiệp vụ tại ĐNÁ, đưa ra cảnh báo nguy cơ kinh tế, làm người ta thán phục.
Quách Tùng Duyên không khỏi nghĩ, nếu như có chuẩn bị trước một tháng, tuyệt đối không khốn khổ như thế này.
Trương Khác mỉm cười:
- Kinh tế Malaysia tốt hơn Indo, Phil, Thái , bị người ta gây sóng gió chịu chút liên lụy, song chỉ khó khăn một hai năm thôi, tin rằng sẽ mau chóng mây tán mưa tạnh, nếu không Cẩm Hồ cũng đã chẳng cấp thiết hợp tác với Quách thị để lợi dụng cơ hôi.
- Ha ha ha...
Thấy Trương Khác bày ra cái vẻ vô lại chiếm lợi, Quách Tùng Duyên cười lới, dễ chịu hơn rất nhiều.
Từ sân bay đón Quách Tùng Duyên an bài ở trong khách sạn Hương Cách Lý Lạp, lúc này trời nha nhem tối, bầu trời còn sót lại chút nắng chiều côi lệ.
Khi đi qua Trung Hoàn thì xe bị tắc, không hiểu đã xảy ra chuyện gì, đứng lên nhìn về phía trước, có vẻ trước một số cửa hàng bách hóa tụ tập vô số người dân.
Chặn một người qua đường xem náo nhiệt quay về hỏi thăm mới biết cửa hàng bách hóa kia do người Nhật đầu tư sắp sập tiệm rồi, trong đó có một hiệu bánh mà người Hong Kong rất thích mua làm quà tặng cho người khác, nghe nói cửa hàng sắp sập, người có đặt trước tất nhiên chen lấn tới đổi bánh, thiếu chút nữa chen lấn làm đổ cả cửa hàng, làm cảnh sát phải tới sơ tán.
Bị tắc ở đoạn đường đó hơn một tiếng, trong thời gian đó Trương Khác gọi điện phái xe đi đón Đường Thanh.
Đná xác phơi đầy đồng, ở Hong Kong cũng bấp bênh bất ổn.
Ngày 25 tháng 9, tỉ giá DTN tiếp tục sụt giảm.
Lúc này lượng dự trữ ngoại hối của Đài Loan ước đọt trên 80 tỷ USD, đứng sau Nhật Bản, đại lục, Hong Kong, vì giữ tỉ giá chỉ tiêu hao chưa tới 5% dự trữ ngoại hối, mà nợ nước ngoài của chính quyền Đài Loan chưa tới 100 triệu USD.
Hành vi thả nổi đồng DTN của ngân hàng TW Đài Loan khiến nhà kinh tế học và đảng đối lập ở Đài Loan phê bình, yêu cầu thống đốc ngân hàng Hứa Viễn Đông phải từ chức.
Quách Tùng Duyên ngồi trong xe đọc báo tài chính đưa tin tình hình của Đài Loan vẻ mặt không khỏi có chút ảm đạm, Trương Khác không thể tỏ ra quá đắc ý.
Ngày 25 tỉ giá đồng Won tiếp tục hạ xuống thêm 1.8%, mặc dù ngân hàng TW Hàn Quốc tiếp tục đưa ra chính sách trợ giá, nhưng không thể khiến đồng Won tăng trở lại.
Ở thị trường Châu Á, lượng giao dịch từ đồng Won sang USD cũng liên tục đột phá kỷ lục, ngày 25 lượng giao dịch hơn 800 triệu USD.
Vì ổn định chứng khoán, viện kinh tế tài chính Hàn Quốc yêu cầu các doanh nghiệp lớn mua lại cổ phần công ty.
Cùng ngày, ngân hàng phát triển Hàn Quốc xin tòa án cho tiếp nhận công ty xe hơi KIA và mấy công ty xe hơi con, đó là hành động tiếp quản xí nghiệp quy mô nhất của Hàn Quốc từ trước tới nay.