Mục lục
[Dịch] Trùng Sinh Chi Quan Lộ Thương Đồ
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Kế hoạch khai phát trung tâm thành phố phụ bên bờ đông hồ Yến Quy vào ngày 20 tháng 12 trước khi thành văn thông qua nội bộ khu cao tân xem xét đệ trình cho Thành ủy thảo luận.

Hạng mục hạch tâm của trung tâm thành phố phụ bên bờ đông hồ Yến Quy chính là hạng mục kiến thiết thương quyển chiếm diện tích vượt quá 3000 mẫu, sẽ do khu cao tân đứng ra mời các công ty địa ốc có tư cách trong ngoài tỉnh tham dự kế hoạch đấu thầu quy hoạch hạng mục thương quyển.

Đây là hạng mục địa ốc siêu lớn chưa bao giờ từng có trên lịch sử của ngành bất động sản Kiến Nghiệp, hạng mục địa ốc có quy mô như vậy tại quốc nội cũng cực kỳ hiếm thấy, một khi nhắc tới liền tạo thành tranh luận rất lớn. Phản ứng kích liệt nhất không thể nghi ngờ là các công ty địa ốc quốc hữu hoặc dân doanh tự cho là không có năng lực tiếp nhận hạng mục địa ốc lớn như vậy.

Trước đó khu cao tân co đầu rút cổ tại một góc của Tân Phổ bờ Giang Bắc, sau khi khởi động tư tưởng hành lang số, địa vị của khu cao tân đột nhiên lên cao, khu vực quản hạt cũng từ một góc Tân Phổ bờ Giang Bắc mở rộng đến địa khu hồ Yến Quy bờ Giang Nam, khu vực đã gia tăng tám chín lần.

Thời gian thay đổi này ngắn, quyền hạn hành chính của Chính phủ cùng thế lực tư bản rộng khắp TP.Kiến Nghiệp còn chưa kịp tiến hành dung hợp. Mặt khác, Vương Duy Quân lấy thân phận của thành viên Thường ủy Thành ủy kiêm nhiệm các chức vị quan trọng trong Đảng chính, chủ nhiệm hội Quản ủy, Công ủy đảng khu cao tân, để cho hắn nắm quyền trong nội bộ khu cao tân.

Đề xuất kế hoạch khai phát này, tại nội bộ khu cao tân không gặp phải bất luận trở lực gì, toàn bộ nghi vấn cùng mâu thuẫn đều trực tiếp tập trung đến hội nghị Thường ủy Thành ủy.

Chân chính đến ngày thảo luận trên hội nghị Thường ủy Thành ủy, những mâu thuẫn này lại không có cơ hội trở nên kịch liệt, trước đó bên ngoài suy đoán, đám người Tiêu Minh Kiến, Hồ Tôn Khánh có khả năng nhất, cũng có tư cách nhất đi nghi vấn kế hoạch này, tiếng nói khi thảo luận trên hội nghị Thường ủy Thành ủy cũng không phải kiên quyết cho lắm, lần đầu tiên thảo luận liền thông qua kế hoạch khai phát khổng lồ này.

Cùng một ngày, dưới sự ủng hộ của Tiêu Minh Kiến, Hồ Tôn Khánh, KH&CN Hải Túc liên hợp với Sở Nghiên cứu phần mềm của Viện hàn lâm Khoa học Trung Quốc, công ty Khoa học Công nghệ Kim Đỉnh thuộc Sở Khoa học công nghệ tỉnh Đông Hải trực tiếp đệ trình lên Thành ủy phương án viên khu sản nghiệp phần mềm kiến thiết bên bờ nam hồ Yến Quy.

Phương án của viên khu sản nghiệp phần mềm mặc dù đề xuất dưới sự ủng hộ của Tiêu Minh Kiến, Hồ Tôn Khánh, sẽ làm Tiêu Minh Kiến, Hồ Tôn Khánh trong kế hoạch tư tưởng hành lang số nắm lại quyền chủ đạo nhất định, nhưng trên chỉnh thể sẽ thúc đẩy tư tưởng hành lang số phát triển, thái độ của La Quân tự nhiên là dục cự hoàn nghênh.

Trương Khác cũng đến lúc này mới hiểu được khu sản nghiệp phần mềm còn đang trong giai đoạn quy hoạch trên giấy đã được thổi lên gấp ba, mặc dù có chút ngoài dự liệu của y, nhưng tất cả đều nằm trong tình lý, hơn nữa KH&CN Hải Túc trước đó tại phương án đệ trình đã liên hợp với Sở Nghiên cứu phần mềm của Viện hàn lâm Khoa học Trung Quốc cùng KH&CN Kim Đỉnh thuộc sở KH&CN tỉnh, cần phải là Cát Kiến Đức tự mình ở sau lưng thúc đẩy.

Các loại dấu hiệu cho thấy, Tiêu Minh Kiến cùng Hồ Tôn Khánh cũng không có gặp gỡ đặc biệt sâu, nhưng khi cùng chống lại áp lực đến từ La Quân, lợi ích của Tiêu Minh Kiến cùng Hồ Tôn Khánh là nhất trí.

Hồ Tôn Khánh thỉnh cầu trợ lực của Tiêu Minh Kiến, Tiêu Minh Kiến đáp ứng cùng thúc đẩy hạng mục khu sản nghiệp phần mềm cũng không phải là việc ngoài ý muốn.

Trương Khác lo lắng viên khu sản nghiệp phần mềm cuối cùng sẽ bị Cát Kiến Đức, Hồ Tôn Khánh, Vương Hải Túc làm thành tàn cục không thể thu thập, quân cờ trong tay hình như cũng nặng hơn một phần. Khi hạ cờ cũng không có do dự gì, nói:

- Cho dù họ có khốn khiếp, đối với sự phát triển của ngành phần mềm Đông Hải vẫn là lợi lớn hơn hại, toàn bộ ngành điện tử thông tin, mảng phần mềm từ trước đến nay đều là đoàn bản, cũng có chút khó khăn, tương lai cũng là như vậy, thế nhưng tóm lại phải có người đi làm. . .

(Đoản bản: nhân tố cản trở)

Buổi chiều, trong quán bar không có những người khác, Trương Khác cùng Hứa Hồng Bá trở lại Kiến Nghiệp đang ở trong góc đánh cờ, góc bàn đặt trà thơm. Tôn Tĩnh Mông ngồi ở trong quầy bar nhìn Trương Khác. Hiện tại không phải là thời gian 1978 kinh doanh, sinh viên làm thêm còn chưa qua đây, Linh Tiểu Yến đem xe đạp khóa lại trước cửa quán bar, cô tới đây sớm, là bởi vì đợi lát nữa Tôn Tĩnh Mông phải về trường học.

Thấy được Linh Tiểu Yến đi vào, Trương Khác nhớ tới một việc, cánh tay đặt trên lưng ghế dựa, nghiêng người nói với cô:

- Đỗ Phi có việc muốn tìm cô đấy, cô gọi điện thoại cho nó, nói là cô đến quán bar rồi.

- Đỗ Phi tìm Linh Tiểu Yến thì có chuyện gì?

Tôn Tĩnh Mông cởi đồ làm việc ra đưa cho Linh Tiểu Yến, nghe Trương Khác nói như vậy, cô có chút nghi hoặc.

- Công ty của họ cần một tổng giám đốc biết nghe lời, có thể phụ trách sự vụ hằng ngày, việc cụ thể thì phải đợi Đỗ Phi qua đây hai cô cứ hỏi trực tiếp nó đi.

- Họ cần nghe lời, hay là muốn cần năng lực phụ trách sự vụ hằng ngày? - Linh Tiểu Yến hỏi.

Tôn Tĩnh Mông nói:

- Mấy đứa này mở một công ty như thế, không biết có thể có tương lai hơn 1978 hay không nữa?

- Ai biết được?

Ván cờ giữa Trương Khác cùng Hứa Hồng Bá còn chưa chơi xong:

- Cô mau gọi điện thoại cho Đỗ Phi đi. . .

Trương Khác liền quay đầu lại nghiêm túc đánh cờ với Hứa Hồng Bá.

Linh Tiểu Yến, Hứa Duy, Lâm Băng, Giang Đại Nhi, chỉ từ năng lực chuyên nghiệp mà nói thì vẫn là Linh Tiểu Yến xuất sắc nhất. Lâm Băng học nghiên cứu, Giang Đại Nhi đi con đường nghệ thuật, Hứa Duy đi làm quản lý, Linh Tiểu Yến giúp Tôn Tĩnh Mông kinh doanh.

Phong cách bình lặng của quán bar cho tới bây giờ cũng chưa suy nghĩ đến nhân tố mưu cầu lợi nhuận, cũng chưa bao giờ suy nghĩ qua phương hướng kinh doanh, đây là 1978 của Tôn Tĩnh Mông, không phải là 1978 của Linh Tiểu Yến, Tĩnh Mông đương nhiên hy vọng Linh Tiểu Yến có thể có lựa chọn càng thích hợp với bản thân cô hơn.

Tôn Tĩnh Mông cầm lấy ĐTDĐ giúp Linh Tiểu Yến gọi cho Đỗ Phi:

- Chú em muốn cướp người từ 1978 cũng được, nhưng vệ sinh của khu vực công cộng cuối tuần thì chú em phải lo.

- Điểm ấy mình tán thành.

Trương Khác ở trong góc nghe được vội vàng phụ họa với Tôn Tĩnh Mông.

****

Công ty hữu hạn đầu tư Sáng Vực cùng Hiệp hội sinh viên sáng nghiệp đã gửi gắm mộng tưởng sáng nghiệp của nhóm sinh viên Đỗ Phi, Mông Nhạc, Thời Học Bân, Đổng Dược Hoa, Thi Tân Phi, Tịch Nhược Lâm, họ cố gắng đưa mộng tưởng đủ màu sắc đến thế giới hiện thực, chuyển biến từng hạng mục cụ thể mà rườm rà, cuối cùng biến thành xí nghiệp kinh doanh thực thể.

Tinh lực luôn luôn hữu hạn, còn không thể bỏ bê việc học. Thi Tân Phi, Tịch Nhược Lâm đều là sinh viên của lớp tốt nghiệp, giờ học cũng nhẹ nhõm hơn, nhưng Tịch Nhược Lâm còn kiêm trợ lý chủ nhiệm khóa 97 của Học viện Thương mại Quốc tế, phải phân đi một phần tinh lực qua đó.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK