Mục lục
[Dịch] Trùng Sinh Chi Quan Lộ Thương Đồ
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

- Đáng ghét, Tử Gia tìm anh, anh bò đi bò lại làm gì, nó có xông vào bắt gian đâu, hơn nữa có muốn bắt gian cũng chẳng tới lượt nó. Trần Tĩnh lười nhác nằm đó, cánh tay chắc đè lên đệm, ánh mắt ngái ngủ hết sức quyến rũ, cánh môi hồng non mềm như cánh hoa cong lên, rất bất mãn chuyện Trương Khác bò qua bò lại trên người mình.

- Không biết có chuyện gì, cả hai chiếc điện thoại của chúng ta đều kêu. Trương Khác giơ di động lên: - Máy của anh bên này.

- Á. Thần kinh Trần Tĩnh như lò xo bung ra, tỉnh ngay lập tức, cầm lấy di động: - Tử Gia, sớm thế tìm chị có việc gì? Nhớ ra cô và Trương Khác không thể cùng lúc nhận điện thoại trong cùng phòng, bảo y ra ngoài cửa nhận điện, lúc này nhìn thấy y mông trần bò xuống giường, không nhịn được cười, cô không thể ngồi dậy, đêm qua hai bọn họ trần truồng ôm nhau ngủ, cúi mình nhặt chiếc khăn tắm dưới đất ném cho Trương Khác.

Điện thoại của Trương Khác là do Tiêu Tấn Thành từ New Yorrd gọi tới, nội dung giống cuộc điện thoại của Tạ Tử Gia, nói chuyện chỉ số Nasdaq giảm mạnh.

- Ài. Trương Khác nói vài ba câu cúp máy, thấy Trần Tĩnh cũng cúp điện thoại của Tạ Tử Gia, ngáp dài: - Mộng đẹp thế là tan tành, biết vậy đã tắt máy trước khi ngủ.

- Mơ thấy ai mà tiếc nuối thế?

- Trừ em ra còn mơ thấy Hứa Tư, Vãn Tình, Tiểu Thanh, Đan Thanh ... Trương Khác mặt dầy chui vào chăn nói: - Tất cả đều ở bên anh.

- Đồ mặt dầy, đồ tham lam. Trần Tĩnh xách tai Trương Khác, rồi ôm lấy y, áp mặt lên lồng ngực, nghe tiếng tim đập mạnh mỹ của y: - Chỉ số Nasdaq hình như không chống đỡ nổi thật ...

- Ai mà biết? Có lẽ không chống đỡ được, có lẽ còn có thể trì hoãn một chút, phải xem tòa án tối cao phán quyết vào trung tuần tháng sáu ra sao, nhưng thịnh thế đã suy, cho dù có phục hồi lại, trong thời gian ngắn vẫn tiếp tục đi xuống, lời nói dối bị bóc trần, khí thế nhà đầu tư sụt giảm, tai nạn sẽ còn lan rộng.

Ngoài cửa sổ có chút sương, ánh sáng lờ mờ chiếu vào, mở mắt ra nhìn, cành cây như ẩn như hiện trong làn sương mỏng, sau khi bị đánh thức chẳng còn muốn ngủ nữa, Trương Khác vỗ mông Trần Tĩnh đầy ẩn ý, nhưng bị cô đẩy ngã cưỡi lên trên ...

Buổi sáng vẫn dò Trần Tĩnh lái xe đưa Trương Khác rời Yến Viên, y chẳng có an bài gì đặc biệt.

Trần Phi Dung tới Hong Kong thực tập rồi, hiện Trương Khác tới thư viện đọc sách không có bóng hồng bên cạnh nữa, lòng sinh nhớ nhung, nhưng không phải nỗi nhớ da diết khi nhớ Hứa Tư, Đường Thanh, nó có cái gì đó dìu dịu nhè nhẹ, rất êm đềm, ngồi ngây ra nhìn ánh sáng mắt trời xuyên qua làn sương chiếu tới ...

Chỉ số Nasdaq giảm mạnh, Lâm Tuyết không ngờ Trương Khác rảnh rang tới thư viện đọc tiểu thuyết, nhìn dáng vẻ hết sức hưởng thụ của y, cứ như trước kia ném ra 300 triệu xây cái thư viện đồ sộ này chỉ vì để bản thân có chỗ yên tĩnh đọc sách thôi vậy. Hiện giá cổ phiếu của Côn Đằng Online cũng mất 11 điểm, đó là lần tụt giảm mạnh nhất từ sau khi lên TTCK, cho dù thế Cẩm Hồ chẳng lẽ không nghĩ tới đây là một cơ hội với họ? Lâm Tuyết biết Cẩm Hồ luôn tích cực mua các công ty công nghệ hải ngoại, chẳng qua vì làn sóng công nghệ hai năm qua quá dữ dội, giá các công ty công nghệ đội lên quá cao, nên Cẩm Hồ mới kìm bớt lại.

- Lâm tiểu thư tới giả vờ xem sách hay là giả vờ tới khiêu khích các chàng trai nhỏ đấy? Trương Khác thấy Lâm Tuyết ôm hai cuốn sách đứng trước mặt, đặt sách xuống cười hỏi:

Hạ tuần tháng 4, Kiến Nghiệp đã có không khí đầu mùa hẹ, Lâm Tuyết chỉ mặc chiếc áo vải nhẹ, cổ áo mở rộng, lộ ra khe vú sâu thẳm, váy bó mày cà phê và giày bót đen tôn lên cơ thể tha thướt gợi tình của cô ta, khuôn mặt xinh đẹp với phong tình vô hạn khiến các chàng trai bị hớp hồn ngay từ lúc cô ta bước vào.

Lâm Tuyết tự biết dung nhan mỹ lệ của mình chẳng hề có chút hấp dẫn nào với Trương Khác, căm hận chỉ muốn móc mắt y ra, cô ta vốn tưởng vờ vào xem sách, ai ngờ Trương Khác không thương hương tiếc ngọc tới mức này, may mà mặt cô ta cũng đủ dày, kéo ghế ngồi xống đối diện, cười duyên dáng: - Cũng phải có chàng trai nhỏ giả vờ cho tôi khiêu khích mới được ... Hai chân vắt lên nhau, vờ vô tình để mũi giày chạm vào chân Trương Khác, cô ta cũng rất rõ khó mà thăm dò được gì từ miệng Trương Khác, nhưng trước mặt y tựa hồ có cảm giác rất mẫn cảm, nên nghe Vương Hải Túc nghe ngóng được y đang đọc sách ở đây liền đi tới.

Trương Khác thu chân lại, y thực sự sợ mũi giày của Lâm Tuyết tiếp tục tiến lên trên, thoải mái ngả người dựa vào ghế xoay, nhìn ngắm khuôn mặt của cô ta, nếu đơn thuần chỉ là nhìn thôi, khuôn mặt xinh đẹp này cũng không để làm người ta ghét.

Lâm Tuyết không chịu nổi ánh mắt như đang thưởng thức một món đồ của Trương Khác, cho dù biết lên tiếng trước sẽ mất chủ động, nhưng vẫn bị ép phải mở miệng hỏi: - Những lời anh nói hôm qua trước mặt tỉnh trưởng Giang tựa hồ có ý chuyên nhắm vào Hải Túc, tôi có thể thỉnh giáo một chút được không?

- Có phải buổi sáng các vị cũng vội vàng tìm nhà bình luận kinh tế là vì Cẩm Hồ bảo làm à? Trương Khác cười với ý vị không rõ ràng: - Trước khi sự thể rõ ràng đã đưa ra bình luận là suy đoán vô căn cứ, nói chuyện riêng với nhau được, nhưng không thể đưa ra công khai. Nếu cô hỏi ý kiến của tôi, không bằng chúng ta nói về Mishima Yukio, ông ta là một tác giả Nhật Bản phức tạp mà cực đoan, tôi rất thích tác phẩm của ông ấy.

Lâm Tuyết nhìn thấy hai vệ sĩ ngồi cách đó không xa cảnh giác nhìn mình, dù không có vệ sĩ, cô ta cũng chẳng thể ra tay tát tên nhóc này mấy cái. Trương Khác nói hời hợt, nhưng dồn cô ta vào cái góc rất khó chịu, dù lấy dũng khí tới cầu xin, cuối cùng vẫn bị nhạo báng, Lâm Tuyết nghĩ chẳng lẽ mình vội vã chạy tới đây rồi thảo luận đề tài văn học với y thật sao?

May là lúc này di động vang lên, Vương Hải Túc nói với cô ta, Nghiêm Văn Giới đã tới Kiến Nghiệp.

- Ừ, tôi tới ngay. Lâm Tuyết vừa nói vừa rời phòng đọc sách, hối hận vì tới chuộc nhục vào thân, ánh mắt lạnh nhạt thờ ơ của y đặt biệt làm Lâm Tuyết khó tan đi mối hận trong lòng.

Lâm Tuyết ngồi xe về tổng bộ Hải Túc, Nghiêm Văn Giới cũng vừa tới nơi, thấy mặt hắn không có vẻ lo lắng lắm, mày cũng giãn ra.

Ttck trong nước không liên quan mấy tới TTCK nước ngoài, năm 97, 98 khi TTCK Châu Á sụt giảm như băng lỡ, TTCK trong nước chỉ quanh quẩn ở mức xa xút, cho dù hiện giờ chỉ số Nasdaq có tiếp tục sụt giảm, ảnh hưởng tới trong nước cũng có hạn, chỉ là kế hoạch phát hành lượng cổ phiếu trị giá 5 tỷ có hơi lớn trong thời kỳ đi xuống này.

Lâm Tuyết quyết định không đem những lời khác thường Trương Khác nói trước mắt Giang Mẫn Chi kể cho Nghiêm Văn Giới, vả lại thái độ của báo chí với việc Công Đằng Online mất giá mạnh cũng ôn hòa, những tờ báo kiểu như Báo sáng Kiến Nghiệp toàn là cùng hội cùng thuyền với Cẩm Hồ, không triển khai oanh kích rầm rộ.

- Lâm tiểu thư có rảnh cùng tôi đi gặp giám đốc Tô của chứng khoán Tinh Hà không? Nghiêm Văn Giới thấy khuôn mặt xinh đẹp của Lâm Tuyết khi đi vào có chút oán hận, chỉ hỏi:

Nếu công ty chứng khoán đồng ý trói buộc vào Hải Túc, chút dao động của Nasdaq có là cái gì.

Chỉ là lần phát hành cổ phiếu này của Hải Túc tới 5 tỷ, dù Tinh Hà có sẵn lòng gánh cho Hải Túcm cũng chẳng gánh nổi. Nghiêm Văn Giới không phải không nghĩ tới tìm công ty chứng khoán khác đảm bảo, chỉ là mấy công ty chứng khoán lớn trong nước hai năm qua lá gan nhỏ đi nhiều, không dám chơi quá ngông.

Dù chỉ là lời hứa miệng xuông, nhưng cao tầng Tinh Hà đảm bảo dứt khoát, trong lòng Lâm Tuyết cũng có chút an ủi, tới tận chiều mới về tổng bộ Hải Túc, Hồ Kim Tinh cũng ở đấy, trong văn phòng của Vương Hải Túc.

- Cậu tới đây làm cái gì? Lâm Tuyết phong tinh mê đắm dựa cửa văn phòng nhìn Hồ Kim Tinh.

- Đi qua đây, chị Lâm không ở văn phòng, liền tới tìm anh Vương nói chuyện. Hồ Kim Tinh không dám nói với Lâm Tuyết là hắn tới thăm dò tin tức từ Vương Hải Túc, hắn và Trần Dũng vay từ chứng khoán Nguyên Giang 30 triệu ném vào Hải Túc, thời gian qua mua thấp bán cao đã kiếm được trên 2 triệu, mong lần này ngoạm một miếng căng bụng không muốn có sai sót gì.

Các TTCK chủ yếu như Tokyo, Hong Kong bị ảnh hưởng lớn từ chỉ số Nasdaq, cổ phiếu công nghệ giảm mạnh, buổi chiều TTCK Châu Âu cũng bị liên lụy nghiêm trọng, chỉ số DEX Frankfurt Đức còn đi xuống với biên độ lớn hơn cả chỉ số Nasdaq.

Ttck hải ngoại đã có dấu hiệu tai họa lan tràn rồi, tính độc lập của Shanghai Composite liền thể hiện ra, ảnh hưởng rất ít, giới truyền thông không tích cực đăng tin lắm, hôm nay chứng khoán Hải Túc có đi xuống, nhưng ít hơn lo lắng của bọn chúng rất nhiều, gần như chỉ cần dùng ngón tay đẩy khẽ là lại tăng lên. Có điều lúc này phải thử khả năng chống chịu áp lực của nó một chút, không thể cứ khống chế sau màn mãi được.

Hồ Kim Tinh ngồi ở văn phòng Vương Túc Hải nửa ngày, cuối cùng cũng thấy chẳng cần phải hỏi gì, tất cả vãn trong tầm khống chế, chỉ cần bán đi trước thời hạn một chút là được.

Nghiêm Văn Giới tiếp cao tầng Tinh Hà đến đêm khuya mới thoát thân về tổng bộ Hải Túc, đám Lâm Tuyết, Vương Hải Túc, Lưu Kỳ Tuấn ở lại công ty sắc mặt nặng nề, sàn giao dịch Nasdaq vừa mở cửa trở lại tiếp tục đà giảm mạnh, trong nửa tiếng mất thêm 3%.

Cổ phiếu doanh nghiệp internet lần lượt gặp thảm họa, Côn Đằng Online mất tiếp 6% giá trị, không hề thấy có xu thế dừng lại.

Lâm Tuyết thức trắng cả đêm với đám Nghiêm Văn Giới, nhưng nhận được kết quả là chỉ số Nasdaq mất 7%, làm người ta không biết nói gì.

Ngay trong đêm Côn Đằng Online lấy tiêu đề "thảm họa cổ phiếu Internet, nguy cơ đang tới" làm người ta sợ hãi, giải thích nguyên nhân chỉ số Nasdaq sụt làm làm chuyên đề mảng kinh tế, Côn Đằng Online trong hai ngày mất 20% giá trị cũng ở vị trí bắt mắt trong bài chuyên đề. Cho dù phương án giảm cổ phần ở Công Đằng Online đã hoàn thành trước đó, quỹ đầu tư Vườn Sồi và tầng quản lý Côn Đằng Online trong 2 đêm mất hơn 200 triệu USD.

- Bản thảo của báo Chứng khoán Thượng Hải có rồi ... Vương Hải Túc đi vào, trải từng tờ fax một lên bàn, thời buổi đó internet chưa phải là chủ lưu, các nhà đầu tư vẫn lấy báo chứng khoán làm nguồn tin chủ yếu, cả trang nhất đăng tin tai họa TTCK Âu Mỹ: - Hôm nay tựa hồ phải nâng nó lên một chút.

- Hôm nay đã nâng thì còn sớm, ít nhất phải đợi chuyện này qua đã, có điều vào lúc này bọn họ đã phán định là tai họa, có phải là hơi gấp không? Lưu Kỳ Tuấn cảnh giác nói, bất kể nói thế nào, bọn chúng không thể thao tác nâng giá đi ngược xu thế, phải lựa chọn thời cơ mới hành động.

~~~~~~~~~o0o~~~~~~~~~~~~~~~

Cánh buồm cực lớn làm bằng pha lê dựng trước tòa nhà Ái Đạt thành tiêu chí của tòa nhà, nơi đây không phải chỉ đặt thương vụ Cẩm Hồ phương bắc, cũng là tổng của Côn Đằng online, tiêu chí của Côn Đằng Online cũng dùng cánh buồm màu lam, ngụ ý giương buồm xuất phát.

Bộ phận tin tức ngay trong đêm đưa ra chuyên đề " thảm họa cổ phiếu Internet, nguy cơ đang tới", đám cao tầng Mã Hướng Đông, Lương Văn Giang sắc mặt nghiêm trọng, tâm tình không sao thả lỏng được. Bọn họ tuổi trẻ đắc chí, thời còn học đại học sáng lập trang internet, được Cẩm Hồ hỗ trợ, thành Côn Đằng Online, cổng internet site tiếng Trung lớn nhất toàn cầu, thành công lên sàn giao dịch chứng khoán Nasdas, cả tầng quản lý có cổ phiếu với tổng giá trị tới 600 triệu USD, thành thần thoại oanh động một thời.

Bọn họ kiên trì đi qua thời gian sáng nghiệp gian nan, hưởng thụ vinh quang của thành công, hoàn toàn chưa được thất bại mài rũa, hai ngày liền Côn Đằng Online mất giá, ít nhiều làm người ta trở tay không kịp, hoài nghi vào tương lai.

- Đúng là sét đánh không kịp bưng tai, không biết đêm nay đà sụt giảm có xuống không... Mã Hướng Đông vỗ vai Lương Văn Giang nói:

- Công ty vận hành như bình thường, ài, trong một đêm một đống triệu phú không còn, đúng là không thể ngờ được. Lương Văn Giang thở dài:

Mã Hướng Đông cười: - Trước kia chúng ta cũng chẳng nghĩ kiếm được nhiều như thế.

- Còn nhớ khi trường chiếu phim, tôi có nói với anh kế hoạch cuộc đợi không? Khi đó tôi chỉ tính trước năm 30 tuổi kiếm được khoản tiền đầu tiên trong đời, giờ thành triệu phú đã đủ rồi.

Cho dù tài sản sụt giảm, giá trị cổ phiếu tầng quản lý Côn Đằng Online nắm giữ vấn hơn 400 triệu USD, với bọn họ, mấy năm trước còn là chú nhóc lấc cấc, căn bản là tài phú không dám mơ tới.

So với việc so tài sản cá nhân sụt giảm, chẳng bằng lo xem phải đối phó với tai họa đang ầm ầm kéo tới này như thế nào.

- Họp video đã được kết nối. Thư ký Tiểu Mã đi vào báo với bọn họ.

Mã Hướng Đông, Lương Văn Giang đi vào phòng họp, tất cả cao tầng Côn Đằng Online đều ở đó.

Cuộc họp trông có vẻ không nặng nề lắm, cho dù tình hình hiện giờ, mọi người vẫn ghé tai tán gẫu, cười đùa với nhau, nhưng không che dấu được lo lắng trong lòng, nếu chỉ số Nasdaq không ngừng tụt giảm, thành ai họa hiếm thấy thì bọn họ làm thế nào?

Trên tường phòng họp treo màn hình siêu plasma lớn, hiện lên một thư phòng hơi bừa bộn, trong đó chẳng có một ai, sát vách tường đặt đầy đồ gốm tinh xảo, trước giá sách là một chiếc bàn gỗ lim, trên bàn đặt máy tính xách tay, di động, ống bút gốm cắm đầy đủ các loại bút, một cái ví da mở mấy tờ tiền 10 đồng thò ra, ba cuốn Kim Các Tự (Ginkakuji) của Mishima Yukio.

- Nếu như ném tôi và Trương Khác vào một thị trấn nhỏ không có ATM, nói không chừng tôi còn giàu hơn cậu ấy. Mã Hướng Đông kéo ghế, nói đùa với Lương Văn Giang, đợi Trương Khác xuất hiện trên màn hình. Cuộc họp hôm nay thảo luận nguy cơ hiện mà Côn Đằng Online đối diện cùng cách ứng phó, Triệu Tử Lâm của Vườn Sồi không tham dự, mà Trương Khác đích thân tham dự, cũng không thông báo cho các đại cổ đông khác tham gia.

- Thì ra cậu ấy cũng đọc tiểu thuyết của Mishima Yukio, không biết có sính ngoại không?

Giám sát tài vụ Viên Phổ chưa bao giờ tiếp xúc với Trương Khác, đầy cảm giác thần bí với người sáng lập đế quốc Cẩm Hồ, không ngờ trên bàn y lại đặt mấy cuốn sách văn học Nhật Bản.

Hình ảnh lắc lư, một bàn tay lớn xuất hiện, tiếp đó là một cái mũi, mọi người giật mình, nhìn khuôn mặt quen thuộc dần dần kéo ra xa màn hình, mới thích ứng lại.

- Hai ngày qua mọi người có ngủ ngon không, trông mọi người không được phấn chấn lắm nhỉ? Trương Khác ngồi xuống sau bàn làm việc, hình ảnh và âm thanh rất sắc nét, tay y còn cầm một cái di động.

Mã Hướng Đông và Lương Văn Giang trao đổi ánh mắt với nhau, bọn họ biết Trương Khác có di động dự bị, nhưng nó nằm trong tay trợ thủ, xưa nay y chỉ có một cái di động, vậy chiếc di động trên bàn kia của ai? Chẳng trách cảm thấy di động kia bắt mắt như thế, thì ra nó quá màu mè.

Mã Hướng Đông trêu ghẹo: - Khác thiếu gia cũng không ngủ ngon phải không.

Lúc này một ngón tay thon thả mịn màng xuất hiện trong màn hình, chỉ vào chiếc di động, Trương Khác cầm lấy chiếc di động trên bàn, đưa ra ngoài màn hình, đúng là làm người ta phải suy nghĩ: Cái ngón tay đó là của ai? Ngón tay ngọc ngà làm người ta liên tưởng tới một mỹ nhân khuynh thành.

Hiển nhiên một nữ nhân viên công tác bình thường không thể tùy tiện ném điện thoại trên bàn làm việc của Trương Khác.

- Đứa em họ này của anh, cả đời này anh cưới ngựa cũng chẳng đuổi kịp. Vương Thái Linh ghé người tới nói nhỏ vào tai Lương Văn Giang: - Em còn nhớ Đường Thanh vẫn ở Hong Kong, hai cô thư ký của cậu ấy cũng sang tổng bộ Hong Kong rèn luyện rồi, vậy đây là ai?

Ánh mắt Trương Khác quay lại phía màn hình, tựa hồ ý thức được ngón tay vừa rồi xuất hiện trên màn hình sẽ gây bàn tán, liền đi thẳng vào chính đề: - Tình hình không lạc quan, sự sụt giảm hai ngày qua mới chỉ là sự bắt đầu, mọi người phải chuẩn bị sẵn sàng, cổ phiếu Côn Đằng Online trong một khoảng thời gian rất có khả năng bị ép tới mức 10 USD một cổ phiếu.

Lời Trương Khác làm cho mọi người cả kinh, một năm trước khi đưa lên sàn giao dịch Nasdaq, giá cổ phiếu gần 10 USD, tiếp đó được làn sóng kinh tế mới cuồng nhiệt làm tăng giá gấp 5 lần, giờ Trương Khác dự đoán sắp trở về nguyên hình, chẳng còn ai tâm tư chú ý chuyện phong lưu của y nữa.

Mã Hướng Đông nuốt nước bọt hỏi: - Nguy cơ thực sự nghiêm trọng như thế sao?

- Chúng ta cách nhau cả ngàn dặm có thể giao lưu không hề trở ngại nào, toàn bằng đầu tư quy mô lớn vào phát triển kỹ thuật điện tín, chỉ là hiện nhu cầu thông tấn thé này còn rất ít, nổi bật kỳ quá độ của đầu tư. Trương Khác nghiêm túc nói: - Hiện tuyệt đại đa số công ty intenet đều phát triển với hình thức thao tác vốn, mà tuyệt đại đa số là đầu tư mạo hiểm, ai hiểu tính chất của đầu tư mạo hiểm sẽ rõ, cái quá trình đầu tư này làm sao mà ức chế bong bóng sinh ra cho được? Dày công bịa ra một lời nói dối, lấy vỏ bọc đẹp đẽ lộng lẫy bọc lên nó, cứ lặp đi lặp lại, nhà đầu tư ra sức tuyên truyền lượng click chuột mà quên đi thực sự cần quan tâm là nghiệp vụ thiết thực, khi năng lực doanh lợi xuất hiện bước ngoặt, những nhà đầu tư mạo hiểm này còn chạy nhanh hơn thỏ, thế cục này nếu muốn áp chế, trừ khi các nhà đầu tư mạo hiểm giữ vững trận địa.

- Không có cơ xoay chuyển à? Lương Văn Giang không kìm được xen vào.

- Nguy cơ chỉ ở tầng thị trường vốn, nói dối quá độ tạo thành bong bóng, nhưng nhu cầu ứng dụng thực tế những năm qua luôn tăng trưởng, cũng sẽ tiếp tục tăng trưởng, dù sao chúng ta đang đi trên một con đường đúng, bước ngoặt sớm muộn gì cũng sẽ xoay lại, có lẽ hai năm có lẽ ba năm năm. Thị trường vốn hung hiểm vô cùng, cũng không thể tụt giảm mãi.

Mã Hướng Đông đặt tay lên môi, đó là động tác suy nghĩ theo thói quen của hắn, dự đoán của Trương Khác đã đủ cụ thể rồi, Côn Đằng Online hiện còn xa mới đạt tới mức có lãi, thị trường vốn sinh nguy cơ, cánh cửa huy động vốn đóng lại, Côn Đằng Online chỉ có thể dựa vào tài chính hiện có đợi tới thời khắc xoay chuyển hoặc kinh doanh có lãi.

Mã Hướng Đông bỏ tay xuống, cười: - Giờ phải thắt lưng buộc bụng sống qua ngày rồi.

Nghiệp vụ quảng cáo lúc này mặc dù thu không đủ bù chi, nhưng cũng đang tăng trưởng ổn định, quan trọng là lúc này phải chuẩn bị một cuộc chiến lâu dài.

Lương Văn Giang lại hỏi: - Thời cơ nào có thể lựa chọn tăng cổ phần?

- Hiện thảo luận vấn đề còn sớm lắm. Trương Khác lắc đầu: - Tại đây tôi có thể nói rõ ràng là quỹ đầu tư Vườn Sồi sẽ khóa cổ phần nắm của Côn Đằng Online thêm 2 năm, tôi sẽ chuyển fax cho các anh, công bố tin tức này vào thời điểm thích hợp, có thể vãn hồi một chút tình thế.

So với nhà đầu tư, tầng quản lý giảm cổ phần bị hạn chế càng lớn, như Mã Hướng Đông, Lương Văn Giang mỗi năm chỉ có thể giảm một lượng cổ phiếu giới hạn, hạn nghạch giảm cổ phần đã dùng hết trước nguy cơ bùng phát rồi, nếu muốn bán toàn bộ cổ phần, chỉ có cách từ bỏ hết mọi chức vụ ở Côn Đằng Online, đợi hết sáu tháng hạn chế mới được bán, bọn họ chỉ có thể ngồi nhìn tài sản cá nhân tụt giảm theo giá cổ phiếu. Do giảm cổ phần lúc ở giá trị cao, nhóm quản lý cao tầng còn khá dư dả tiền, tổng số chừng 40 triệu USD, so với đầu tư vào lĩnh vực khác, bọn họ càng chuyên chú vào sự nghiệp của mình, tăng cổ phần thích hợp, sẽ tăng cường năng lực khống chế công ty, có điều phải lựa chọn thời cơ.

Vườn Sồi chỉ là cơ cấu đầu tư của Côn Đằng Online, có thể phát ra một tờ giấy công bố là có thể bán cổ phiếu ngay, nhưng Vườn Sồi khóa tỉ lệ cổ phiếu, tuy về kinh tế sẽ tổn thất, nhưng đảm bảo khống chế tương đối với Côn Đằng Online, đảm bảo ổn định đội ngũ quản lý, đảm bảo dẫn dắt Côn Đằng Online đi trên con đường phát triển chính xác, đây là điều cần thiết.

~~~~~~~~~~~~~o0o~~~~~~~~~~~~~

Các tờ kinh tế chủ yếu trong nước như Chứng khoán Thượng Hải đều cho đằng tai nạn internet ở nước ngoài, cổ phiếu công nghệ TTCK Thượng Hải cũng than khóc dậy đất.

Tuần san tân tài chính trực tiếp chỉ ra doanh nghiệp thương mại điện tử đầu tiên trong nước do không ngừng dùng tiền xây lên là bong bóng internet lớn nhất, số cổ phiếu Hải Túc nắm của 8188 trị giá 16.7 tỷ càng là bong bóng trong bong bóng.

Tuần san này phát hành vào thứ tư hàng tuần, gọi điện tới truy hỏi, bài báo đó đã được viết từ một tuần trước, phát ra vào đúng lúc tai họa bùng phát cho Hải Túc một gậy hoàn toàn là do thời vận của bọn chúng không tốt.

Đầu năm tới nay, tranh luận về vấn đề bong bóng đã rất nhiều rồi, nhưng giá cổ phiếu vẫn cứ ca vang tuyến bước, làm những tiếng nói kia bị nhấn chìm, không có mấy sức ảnh hưởng, nhưng hiện giờ chỉ cần một bài viết, qua nhiều trang internet đăng tải, ảnh hưởng liền lớn hẳn lên.

Ttck vừa mới mở cửa, cổ phiếu của Hải Túc bị bán ra hàng loạt, giá cổ phiếu trong vài phút đã bị đánh rớt tới giới hạn giao dịch, thi thoảng cũng có các nhà đầu tư nhỏ lẻ không biết sống chết mua vào, nhưng căn bản không thành quy mô.

- Không có vấn đề gì lớn đâu! Hồ Kim Tinh ngồi ở trên chiếc ghế xoay bất an quay đi quay lại, mắt thì nhìn chằm chằm vào màn hình, hắn và Trần Dũng đang trong phòng giám đốc Tân Sang Vực xem cổ phiếu, miệng hắn nói thì thoải mái lắm, nhưng lượng bán ra cực lớn như tảng đá đè lên ngực làm hắn không thở nổi. Ngày hôm qua tình hình còn tốt đẹp, bọn chúng huy động được 30 triệu, đến hôm qua còn tích lũy được hơn 2 triệu tiền lãi, hôm nay vừa mở cửa giao dịch, đã phải nôn ra sạch sẽ, còn lỗ vào đó mấy vạn, cho dù biết Hoành Tín, Tinh Điển mưu tính hành động lớn này gần 1 năm, tuyệt đối không dễ dàng từ bỏ, nhưng trong lòng Hồ Kim Tinh luôn có chút lo lắng.

- Hay là hẹn Vương Hải Túc đi ăn cơm? Trần Dũng càng thấp thỏm, ít nhất phía Hồ gia bên kia quan hệ mật thiết hơn một chút, còn hắn nhờ suốt ngày đi theo Hồ Kim Tinh nên mới chấm mút được một chút, hắn hoàn toàn không ngờ cổ phiếu Hải Túc hơn 11 tháng liền tăng lên 30%, đến khi bọn chúng quyết định làm một phi vụ lớn thì xảy ra tai họa, mặc dù lúc này nói là tai họa thì quá sớm, nhưng giới truyền thông khí thế hùng hố đăng tin làm người ta kinh sợ.

- Chẳng có gì phải lo, để tao xem hắn cũng chẳng có thời gian đi ăn cơm không? Hồ Kim Tinh cầm điện thoại thử gọi cho Vương Hải Túc.

Vương Hải Túc gần như đít dính vào ghế, căn bản không thể rởi khỏi tổng bộ Hải Túc.

Trị giá của Hải Túc có một dạo gần 17 tỷ, trong đó cổ phiếu không hạn chế lưu thông có trị giá 5 tỷ, lượng cổ phiếu lưu thông Hoành Tín nắm được gần 1 tỷ, nói cách khác còn 4 tỷ cổ phiếu lưu thông phân tán trong tay các nhà đầu tư khác, bên ngoài tình thế hung hiểm, không thể lỗ mãng dùng tài chính nâng giá, thế nào cũng phải đợi áp lực giảm xuống rồi mới tính. Chỉ không ngờ áp lực lại lớn như thế, sau khi mở cửa giao dịch lượng bán ra đã lên tới hơn 600 triệu, tới 3 giờ chiều, lượng bán ra đã tích lũy tới 1 tỷ.

Cho dù trước đó đã dự đoán được sẽ có áp lực rất lớn, nhưng vẫn không ngờ được là tới mức này.

3 giờ chiều, TTCK đóng cửa giao dịch, Nghiêm Văn Giới, Lâm Tuyết, Lưu Kỳ Tuấn cùng mấy giám đốc của cơ cấu đầu tư lại họp bàn sách lược ứng phó.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK