- Chúng ta vào phòng tắm bàn bạc công việc tiếp ... Trương Khác đưa tay bế ngang hông Địch Đan Thanh lên, ôm cơ thể ngọc ngà gợi cảm tột độ vào lòng, đi về phía phòng tắm.
Buổi tối, đám Trương Khác rời khỏi khu thăm dò tới trấn Suối Thánh Đản nghỉ chân.
Trên bản đồ Úc, trấn Suối Thánh Đản chẳng a biết đến, có điều trong trấn sinh ra nhân vật lớn James Joyce, còn có một ngài Joyce làm nghị sĩ thượng nghị viện Úc, khiến trấn Suối Thánh Đản thường xuyên xuất hiện trên báo.
Hết sức may mắn là nghị sĩ Joyce không phải là người theo chủ nghĩa môi trường cực đoan, ngược lại phẫn nộ về việc Rio Tinto và Php Billiton nắm khoáng nghiệp Úc, khống chế chế hệ thống vận chuyển Tây Úc khiến tài nguyên khoáng sản của Tây Úc không được khai thác vẹn toàn.
Úc có diện tích gần 8 triệu kilomet vuông, nhân khẩu mới bằng 1/60 của Trung Quốc, giữa con người và tự nhiên căn bản không có mâu thuẫn gì không thể điều hòa.
Nói cho cùng vì đất đai gia tộc Joyce sở hữu không nằm trong phạm khi khai thác trọng điểm của hai nhà khai thác mỏ quặng lớn kia, khi cả kính tế Tây Úc dựa tới 90% vào khai thác khoáng sản, tất nhiên lợi ích của gia tộc Joyce không được thể hiện nguyên vẹn.
Đất đai ở Úc chia làm quốc hữu và tư hữu, chính phủ liên bang khống chế 90% đất đai, còn lại là là thuộc sở hữu cá nhân. Gia tộc Joyce không chỉ có rất nhiều đất ở Suối Thánh Đản, Handalan mà còn nhiều đất ở nơi khác nữa, cho dù Cẩm Hồ xây dựng nhà máy công xưởng, giao thông trên đất của gia tộc Joyce thì việc thu hút lượng lớn nhân khẩu ngoài tới đây sẽ khiến sự sôi động của kinh tế thành trấn nâng lên tầm cao chưa từng có, ắt đem lại lợi ích cực lớn cho gia tộc Joyce.
Trương Khác lần này tới trấn Suối Thánh Đản, nghị sĩ Joyce không thể từ Melbourne trở về, nhưng thành viên khác của gia tộc Joyce nhiệt tình tiếp đãi, còn mời Trương Khác nghỉ đêm trong biệt thự gia tộc bọn họ.
Địch Đan Thanh và Trương Khác trần truồng ôm nhau trong bồn tắm, ngắm cảnh đêm mê hoặc bên ngoài, cái tên nhóc đáng ghét Trương Khác kia còn muốn cô ngồi lên người y, Địch Đan Thanh sợ nước lọt vào trong cơ thể, không cho y nhúc nhích.
- Khám phá địa chất ở Suối Thánh Đản thật kinh người, có điều đám Cố Chí Nghị, Hoàng Minh Sinh kinh ngạc thì kinh ngạc thật đấy, nhưng chẳng vui mừng mấy. Địch Đan Thanh dùng gò má trơn như ngọc của cô cạ vào cằm Trương Khác, hạ thân bị cái thứ kia chọc vào lấp đầy cũng chẳng cảm giác không tự nhiên lắm, chỉ là vừa từ tầng mây xuống, chẳng còn sức lực nào động đậy nữa, nhưng cảm giác này càng làm người ta say lòng hơn.
- Hiện giờ giá cố định của quặng sắt là mỗi tấn 26 USD, trừ khu mỏ, nhà xưởng gia công, chúng ta còn phải xây dựng nhà máy phát điện, đường sắt, cảng nước sâu, sản lượng mỗi năm phải đạt tới 40 triệu tấn mới có lãi. Trước kia kế hoạch của chúng ta tuyên bố là 10 triệu tấn một năm, chia ra chi phí mỗi tấn sẽ là 36 - 37 USD. Trương Khác tay nâng cặp vú trĩu nặng của Địch Đan Thanh, cứ như đang ước lượng nó nặng bao nhiêu, nhưng miệng thì bàn công việc hết sức nghiêm chỉnh: - Bọn họ đang lo chúng ta rút lui.
Cẩm Hồ đầu tư quy mô nhỏ, chi phí sản xuất cao, năm nào cũng sẽ lỗ, nhưng nếu phát triển tới 40 triệu tấn một năm thì mất bao lâu?
Lựa chọn tốt nhất là kết nối với hệ thống vận chuyển hiện có của Tây Úc, tiết kiệm chi phí xây dựng hệ thống vận chuyển khổng lồ, như thế mỏ quặng khai thác 10 triệu tấn có lãi với giá 26 USD một tấn rồi. Chỉ tiếc rằng hệ thống vận chuyện của Tây Úc bị hai công ty khai khoáng lớn cùng tài phiệt Mỹ, Nhật, Hàn khống chế nghiêm ngặt, bọn họ áp chế Cẩm Hồ còn chẳng kịp, làm gì đồng ý cho Cẩm Hồ kết nối với hệ thống vận chuyển của họ.
Ngoài ra giá vận chuyển viễn dương từ Tây Úc tới Trung Quốc cũng chừng 3.6 USD một tấn quặng sắt, đầu tư mấy trăm triệu USD xây dựng một hải cảng nước sâu chuyên vận chuyển quặng sắt, riêng thu lợi cửa cảng trả lợi tức huy động vốn còn chẳng đủ, nói gì tới thu hồi vốn đầu tư?
- Cậu vẫn rất tự tin! Địch Đan Thanh muốn xoay người lại nói chuyện với Trương Khác, nhất thời quên mất hai người còn gắn liền với nhau, vừa mới xoay người liền cảm nhất được, khoái cảm dồn dập, mông hạ xuống, bị đâm sâu vào tận nhụy hoa, cả tim cũng bủn rủn, cắn cánh môi ướt át đỏ mọng tránh phát ra tiếng kêu.
Trương Khác đối gối lên mép bồn tắm, Địch Đan Thanh vừa cửa động, y cũng cực kỳ thích thú, nắn bầu vú của cô, ý bảo Địch Đan Thanh tiếp tục, Địch Đan Thanh tay vịn đầu gối của y, người nhấp nhô, mông nhổng lên chĩa vào mặt Trương Khác, nước dập dềnh tràn ra ngoài.
Thấy động tĩnh quá lớn, Địch Đan Thanh hơi xấu hổ, không nhấp mình nữa, chỉ lắc eo, được một lúc không chịu nữa: - Mệt quá, thích cùng cậu bàn chuyện công việc.
Trương Khác than vãn: - Ài, sao mình tìm được người cuồng công việc thế này?
- Cậu còn có mặt mũi mà oán trách à, nếu nữ nhân nào đều khao khát không biết thỏa mạn, chẳng phải cậu còn chẳng bị ép khô sao? Địch Đan Thanh gắt giọng:
- Ô cái chữ ép này rất chuẩn ... Á á á ... Trương Khác còn chưa kịp cười đắc ý đã bị Địch Đan Thanh nhéo cho kêu oai oái đầu hàng.
Tắm rửa cực kỳ ướt át xong, Trương Khác mặc áo ngủ đứng trước cửa sổ, Địch Đan Thanh ôm chặt y từng phía sau, nhu mì dựa đầu vài vai y.
- Đừng nói bên ngoài ngay nội bộ Cẩm Hồ chắc cũng nghi ngờ việc đầu tư mở sắt ở Tây Úc phải không? Trương Khác nhìn bầu trời đêm bên ngoài, hỏi:
- Cậu là vua của Cẩm Hồ, chỉ cần lòng tin của cậu kiên định, dù phía trước là núi đao biển lửa, chúng tôi cũng theo cậu xông về phía trước... Địch Đan Thanh ôn nhu nói:
- Lý do của em rất đơn giản, mục đích thành lập thương vụ Cẩm Hồ là lấy sức mạnh của vốn đi cân bằng phát triển của chuỗi sản nghiệp, bố cục sản nghiệp, không so đo được mất, phải lấy 10 năm để tính, không thể suy nghĩ được mất trước mắt. Trương Khác bình thản nói: - Chính vì sản nghiệp đang ở kỳ chạm đáy, chi phí tiến vào mới ở mức thấp nhất, cho dù là Mitsui luôn coi Cẩm Hồ như cái gai trong mắt lúc này nói không chừng mong việc đầu tư ở đây kéo sụp Cẩm Hồ, nếu đổi lại là lúc khác, Mitsui đã liên tục ra tay ngáng chân chúng ta rồi.
Hiện thị trường quặng sắt chẳng nhìn thấy dấu hiệu phục sinh, hai công ty khai thác sắt lớn tránh trượt giá thêm, đã áp sản lượng quặng sắt ở Tây Úc xuống, khiến kinh tế Tây Úc hoàn toàn dựa vào khoáng nghiệp bị ảnh hưởng cực lớn.
Tây Úc ngoài trừ Perth, các thành phố nhỏ khác đều thiếu cơ hội việc làm, tài chính địa phương ít ỏi, thanh niên ở Suối Thánh Đản, Handalan đều tới thành phố lớn tìm công việc.
Đối với chính phủ địa phương mà nói, tăng cường thuế thu tài chính địa phương và đảm bảo công ăn việc làm, ngăn cản thành phố nhỏ đi xuống là nhiệm vụ hàng đầu, thậm chí vì việc mời gọi đầu tư mà chính phủ địa phương cạnh tranh ác liệt với nhau, nhà đầu tư thường có thêm nhiều lợi ích phụ trội.
Mùa thu năm ngoái, Cẩm Hồ tuyên bố kế hoạch đầu tư khoáng nhiệp 1 tỷ USD, lập tức được phía Tây Úc hưởng ứng tích cực, nếu không làm sao có thể dễ dang được thăm dò khu vực rộng gần 10 vạn kilomet vuông như thế?
Ngoài ra chính vì thị trường sắt thép ở thời kỳ chạm đáy, Cẩm Hồ mới không bị Rio Tinto, Phb Bilition kháng cự quyết liệt, có lẽ bọn họ càng kỳ vọng thị trường tiếp tục đi xuống cho Cẩm Hồ một bài học, không vội ngăn cản Cẩm Hồ tiến vào.
- Khấu trừ đi tài chính dự phòng cho các hạng mục khác, thương vụ Cẩm Hồ còn có hơn 500 triệu USD nữa ... Trương Khác khẽ gõ ngón tay lên cửa kính: - Thế là đủ dùng chừng nửa năm rồi.
Địch Đan Thanh ôm chặt Trương Khác hơn: - Rất nhiều người đang đợi xem trò hay đó, tôi kỳ vọng tương lai có thể tát một cái vào mặt chúng.
Trương Khác kéo Địch Đan Thanh về phía trước, ôm cô vào lòng: - Hãy tin vào em.
Tiếp theo đó Trương Khác khảo sát thực địa ở Suối Thánh Khê, Handalan tới 20 tháng 1 mới trở về Perth, tư liệu thăm dò đủ để Cẩm Hồ quyết định tiến hành khai thác quy mô lớn, công tác trù bị tiền kỳ có kết quả làm người ta khá hài lòng.
Trương Khác ở lại Perth 4 ngày, tới ngày 24, Diệp Kiến Bân, Tôn Thượng Nghĩa tới Perth, đại biểu cho Cẩm Hồ chính thức ký hiệp nghị khai thác với chính phủ Tây Úc, đồng thời tuyên bố tăng thêm 600 triệu đầu tư thương vụ Cẩm Hồ Perth, khiến bên ngoài không còn suy đoán quyết tâm Cẩm Hồ đầu tư vào Perth nữa.