Mục lục
[Dịch] Trùng Sinh Chi Quan Lộ Thương Đồ
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Hồng Kông không chịu ảnh hưởng của ngày nghỉ Tuần lễ vàng tại quốc nội, lễ quốc khánh chỉ được nghỉ một ngày, cộng thêm Trung thu cùng hai ngày nghỉ trong tuần, Đường Thanh cũng có bốn ngày nghỉ. Cô bay thẳng đến Bắc Kinh gặp ba mẹ, còn muốn ở lại Bắc Kinh một ngày mới có thể đến Kiến Nghiệp.

Trương Khác tại Kiến Nghiệp cũng không cô đơn, mà đi dạo phố cùng Tôn Tĩnh Mông. Ngày mùng 2 tháng 10, không biết Thịnh Hạ bị lệch dây thần kinh nào, cô muốn kéo Đỗ Phi đi thả diều. Trương Khác cùng Trần Phi Dung cũng bị lôi đi theo chơi một ngày.

Lúc hoàng hôn Đường Thanh ngồi máy bay đến Kiến Nghiệp, không nán lại tại sân bay quốc tế Kiến Nghiệp, Trương Khác cùng Đường Thanh cộng thêm Trần Phi Dung, Đỗ Phi, Thịnh Hạ, năm người suốt đêm chạy đến Tân Vu.

Sau khi mới thông con đường cao tốc giữa Tân Vu và Kiến Nghiệp, từ sân bay phía thành tây nam Kiến Nghiệp chạy tới Tân Vu cũng chưa đến hai giờ, hành trình rút ngắn hơn một nửa so với lúc trước.

Đến Tân Vu ăn xong cơm tối, cũng không ở lại Tân Vu mà suốt đêm lên núi Thiên Vân.

So với cảnh quạnh quẽ năm ngoái, những căn nhà gỗ bên hồ nước nóng đã đầy khách, mượn tia sáng từ lửa trại có thể thấy quảng trường còn làm một số căn lều để cắm trại. Nhà khách từ lâu đã kín người, đến căn lều bên quảng trường cũng phải thu phí.

Đỗ Phi và Thịnh Hạ trước đó đã chuẩn bị sẵn một căn nhà gỗ bên bờ hồ, thấy có người dựng lều, cũng cảm thấy ngủ trong lều thú vị. Nhưng chưa kịp chuẩn bị, ngáp một lại liền khẩn cấp đi đến căn nhà gỗ.

Trần Phi Dung theo Trương Khác, Đường Thanh ngồi thuyền bơi qua hồ nước nóng dưới ánh trăng, lên căn nhà gỗ trên đảo Hồ Tâm. Thế giới dưới chân núi đã là mùa thu, hồ nước nóng dưới ánh trăng còn tỏa hơi nước mù mịt, hơi nóng khiến cho nhiệt độ không khí của đảo Hồ Tâm cũng cao hơn dưới chân núi rất nhiều.

Đường Thanh cùng Trần Phi Dung thay đồ bơi trông giống như hai nàng tiên cá mê người dưới ánh trăng, đáng tiếc đồ bơi hơi kín. Trương Khác mặc quần đùi đánh trần nằm trên sàn nhà gỗ ở ban công, thẫn thờ nhìn ánh sao trên bầu trời.

Trương Khác nằm mơ, mơ thấy không chỉ có Đường Thanh, Trần Phi Dung cùng mình đến căn nhà gỗ ở đảo Hồ Tâm, Vãn Tình, Hứa Tư còn có Địch Đan Thanh cũng cùng nhau đến. Mọi người đều rất vui vẻ. Các nữ nhân một người một gian phòng ngủ, duy chỉ y không có.

Ở trong mơ Trương Khác còn suy nghĩ có phải ban đêm có thể tùy tiện vào gian phòng nào đó ngủ không, không đợi y mơ xong giấc mơ đẹp, lại cảm giác thân thể đột nhiên treo giữa bầu trời, mở mắt thì mũi đã chạm đến mặt hồ nước, vùng vẫy uống hết hai ngụm nước mới đứng vững. Thò đầu lên thì thấy Đường Thanh cùng Trần Phi Dung đang ngồi xổm bên cạnh ban công, cười đến run rẩy hết cả người.

Lúc này Trương Khác mới nhớ tới Hứa Tư cùng Hứa Duy về Hải Châu ăn tết Trung thu với ba mẹ rồi. Vãn Tình dẫn Chỉ Đồng đoàn viên với Từ Học Bình, Chu Thục Huệ đoàn tại Kim Sơn, Địch Đan Thanh nói là những năm gần đây lần đầu tiên về nhà ăn tết Trung Thu với cha mẹ, Trương Khác không biết có phải cô muốn trốn mình không.

Đường Thanh nhẹ nhàng đưa tay ôm lấy mặt Trương Khác, cười nói:

- Hai cô gái xinh đẹp như hoa như ngọc bơi đêm với bạn, không ngờ bạn có thể ngủ được?

Cũng không biết Đường Thanh cùng Trần Phi Dung lúc nào len lén lên bờ thình lình đẩy y xuống nước. Trương Khác nắm lấy tay Đường Thanh, cũng kéo cả cô xuống nước.

Đường Thanh bảo Trần Phi Dung cũng xuống nước, Trần Phi Dung lắc đầu:

- Mình ở trên bờ nghỉ một lát...

Cô ngồi trên sàn nhà ban công, cầm khăn mặt khô lau mái tóc dài ướt sũng, đôi chân thon dài trần trụi dưới ánh trăng như một tác phẩm nghệ thuật điêu khắc từ bạch ngọc.

Thích ứng với nhiệt độ nước rồi, Trương Khác ở dưới nước ôm lấy thân thể mềm mại động nhân của Đường Thanh, hơi hứng tình lên, khi nghịch nước, thằng nhỏ đang biểu tình cũng thường thường chọc vào khe mông Đường Thanh. Đường Thanh thò tay xuống nước tóm lấy nó, cười dí dỏm, lại nhanh chóng thả ra, ghé đến bên tai Trương Khác hỏi:

- Trong đầu bạn sao toàn là mấy thứ này? Phi Dung ở chỗ này, bạn phải thành thật cho mình một chút.

- Sao lại dẫn cả cổ cùng qua đây? phải thả cổ ở lại trên bờ mới đúng.

Trương Khác nặn ra vẻ mặt đau khổ. Đảo Hồ Tâm đêm khuya người tĩnh. Hiệu quả cách âm của nhà gỗ không phải rất tốt. Trần Phi Dung cũng ngủ ở chỗ này, ban đêm Đường Thanh có thể cho mình chạm vào người mới là lạ!

- Mình muốn ở với bạn, cũng muốn có thêm Phi Dung ở cùng mà. Ai bảo mình chỉ được nghỉ có bốn ngày chứ?

Đường Thanh không phải quá ham thích làm tình, Trương Khác cũng đành chịu. Ở trong nước ôm chầm lấy cô, nhỏ giọng nói:

- Đến tối, đợi Trần Phi Dung ngủ rồi. Bạn theo mình đến sau viện tử tắm đi...

Phía sau nhà gỗ có một viện tử tinh xảo dùng gỗ bao quanh, bể ngoài trời có dẫn nước nóng vào.

- Hai bạn đang nói chuyện gì vậy?

Trần Phi Dung nghiêng người qua, thấy Trương Khác cùng Đường Thanh đang nhỏ giọng nói chuyện mới nhỏ giọng hỏi.

- Nói ban đêm thừa dịp bạn ngủ bán bạn đi thế nào.

Đường Thanh cười:

- Chúng ta đến hậu viện tắm đi...

Đường Thanh quấn lấy muốn Trương Khác đến phía trước, để cô và Trần Phi Dung có thể tắm thoải mái. Trương Khác cười nói:

- Bên này cũng không có người ngoài. Cởi thì cởi đi, cùng lắm thì mình cởi cùng hai bạn...

Đường Thanh cười muốn tới xé miệng Trương Khác. Trương Khác chết sống không chịu đi.

Đây là một cái bể ngoài trời hình tam giác dùng đá cuội và đá xây thành. Ba người mỗi người nằm một góc. Trương Khác duỗi thẳng người, ngẩng đầu nhìn ánh trăng, thể xác và tinh thần đều chìm đắm trong bầu không khí hài hòa của tự nhiên. Đường Thanh cùng Trần Phi Dung thì trò chuyện mấy đề tài vặt vãnh, còn thò chân ra giữa hồ đá nước. Trần Phi Dung thỉnh thoảng cũng sẽ đụng vào Trương Khác, cũng không có nói muốn tận lực né tránh.

- Nếu có thể ở chỗ này ngâm nước cả đời thì tốt biết mấy.

Đường Thanh cảm khái nói. Ở chỗ này có cảm giác vô câu vô thúc.

- Chỉ ngâm nước thôi sao?

Trương Khác ngẩng đầu lên hỏi:

- Bỏ đi, thật đúng là không có lực hấp dẫn.

- Bạn còn muốn cái gì?

Đường Thanh lấy tay hất nước qua, bộ mặt hung ác trừng mắt với Trương Khác.

- Mình muốn đi tiểu, có phải có thể tiểu ở đây không?

Trương Khác ưỡn mặt hỏi, nhìn Đường Thanh cùng Trần Phi Dung thét lên nhảy khỏi bể, không để ý đến hai cô gái muốn đuổi y vào nhà đi tiểu.

--------------

Ngày 4 tháng 10, Trương Tri Hành cùng Lương Cách Trân cũng đến núi chơi, bí thư Thành ủy Giang Thượng Nguyên cùng vợ dẫn theo đứa cháu mới 5 tuổi cũng vào trong khách sạn Ôn Tuyền.

Núi Thiên Vân người đông như kiến, nhưng không ảnh hưởng nhiều tới họ, họ vào ở trong nhà gỗ ven hồ, còn có cảnh sát thường trực, nên cũng an tâm.

Dùng cơm ở nhà gỗ ven hồ, mọi người quây thành một bàn tròn. Ăn cơm xong ngồi ở ban công nói chuyện, lát nữa tại khu đất trống bờ hồ bên kia sẽ biểu diễn bắn pháo hoa, trong quảng trường ngắm cảnh ven hồ đã ngồi đầy du khách.

Trương Khác cùng Đỗ Phi cũng quy củ ngồi nghe cha cùng với Giang Thượng Nguyên nói chuyện, Đường Thanh, Trần Phi Dung, Thịnh Hạ thì chơi với đứa cháu của Giang Thượng Nguyên bên hồ.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK