Trương Khác trầm ngâm nói :
- Ông ấy có lẽ là nhà phát minh kỹ thuật Email trên di động sớm nhất trong lĩnh vực kỹ thuật điện tử, nhưng ông ấy lại không xin đăng ký bản quyền, bị hai công ty NTP, Visto tranh trước, hiện với công ty ông ấy hiện nay quan trong nhất là chuyện bản quyền, chứ không phải là thương nghiệp hóa. Hiện cho dù ông ấy có giành đăng ký được một vài bản quyền kỹ thuật, thì cũng ở thế yếu tuyệt đối so với NTP và Visto, để chúng ta mua lại là lối thoát tốt nhất rồi.
Năm 95, kỹ thuật Email dần trở thành kỹ thuật điện thoại di động đời mới, nhưng lúc này RIM của Canada còn chưa đưa ra chiếc di động Black Berry đầu tiên mang kỹ thuật này của bọn họ.
Năm 99, chưa ai nhận thức rõ được nghiệp vụ Email trên điện t hoại di động lớn cỡ nào, nhưng bản quyền kỹ thuật này gần như bị NTP và Visto đăng ký hết rồi.
Ở lĩnh vực này Geoff Goodfellow là nhà phát minh sớm nhất.
Thế giới này chưa bao giờ thiếu thiên tài, từ thời cao trung bỏ học năm 82, Geoff Goodfellow đã có ý tưởng manh nha về kỹ thuật này, tiếp đó hơn 10 năm liên tục nghiên cứu ông ta nắm được nó, nhưng giống như RIM, ông ta sơ xuất trong việc nộp đơn xin đăng ký bản quyền, tới cuối năm 98, công ty do ông ta thành lập rơi vào khốn cảnh, khó cứu vãn nổi.
Trương Khác căn dặn:
- Mấy ngày tới an bài cho gặp Geoff Goodfellow, tôi hi vọng ESS mau chóng mua công ty ông ấy, chuyện cần phải làm còn rất nhiều.
Thực ra Trương Khác còn biết Geoff Goodfellow đang định đóng cửa công ty, tới Prague kinh doanh quán bar, trước khi các cự đầu khác nhìn rõ tiền đồ của kỹ thuật này, mua công ty của ông ta không khó, nhưng Trương Khác hi vọng giữ được Geoff Goodfellow ở lại.
Yêu cầu được gặp mặt Geoff Goodfellow của Trương Khác nhanh chóng được trả lời, Geoff Goodfellow hôm sau sẽ bay tới San Fransico.
Geoff Goodfellow vẫn hi vọng ESS có thể đầu tư vào công ty mình, chứ không mua lại.
Trương Khác trừ nhất định muốn mua lại công ty của Geoff Goodfellow, còn nâng lương lên tới 260.000 USD năm ( trước đó lương của Geoff Goodfellow là 100.000 USD), giữ ông ta lại ESS tiếp tục nghiên cứu phát triển kỹ thuật Email, cuối cùng Geoff Goodfellow chấp nhận bán lại công ty đồng thời ký hợp đồng làm việc cho Cẩm Hồ.
Tối hôm đó ở San Francisco, tổ chức một tiệc rượu nhỏ chúc mừng Geoff Goodfellow gia nhập ESS, nhà khoa học Vi Nguyên Chân phụ trách khai phát hệ thống thao tác Linux của Vườn Sồi vừa vặn ở đây, nên tham gia tiệc rượu, Thành Hán Chương nói với ông ta:
- Nhiệm vụ của mọi người lại thêm một mảng lớn rồi.
Tương lai Email sẽ đưa vào hệ thống thao tác, phát triển module phần mềm do tiểu tổ Vi Nguyên Chân phụ trách.
- Tốc độ phát triển của Ái Đạt đang có thể thấy được bằng mắt, chung tôi làm nghiên cứu cảm giá bị bị đuổi đằng sau ...
Vi Nguyên Chân cười nói:
- Công ty Rim hiện cũng đang phát triển sản phẩm Email di động cầm tay.
Thành Hán Chương hỏi Trương Khác:
- Chúng ta có theo sau không?
Trương Khác lắc đầu:
- Tiếp theo đàm phán với NTP, Visto để được cấp quyền kỹ thuật tương quan rồi hẵng nói.
Trừ kỹ thuật, yếu tố để thu được thành công còn rất nhiều, lúc này Cẩm Hồ còn thiếu rất nhiều yếu tố, như RIM vì phát triển hộ dùng Black Berry (BB), thậm chí chuyên môn đăng ký thành lập vô số server để phục vụ tiêu thụ sản phẩm đầu cuối của mình, cho dù Cẩm Hồ có thực lực tài chính này thì khả năng được chính phủ Mỹ cho phép cũng kém xa RIM.
Lúc này quan trọng là hoàn thành bố cục bản quyền đã, để RIM đi tiên phong khai thác thị trường, đợi thời cơ thành thục, kỹ thuật của Cẩm Hồ cũng hoàn thiện hẵng tiến vào thị trường này cũng không muộn.
Trương Khác và Địch Đan Thanh ở San Francisco 10 ngày, sau đó về Kiến Nghiệp, vừa vặn đúng vào ngày bắt đầu học kỳ mới.
Học kỳ trước vì vụ đám Tiền Quế Hoa bỏ trốn khiến Trương Khác vội đi gặp không tham gia môn thi cuối cùng, bắt đầu học kỳ mới, y phải cùng người học lại tham gia thi môn này, cho nên sau khi về Kiến Nghiệp cũng chẳng được nghỉ ngơi chút nào.
Sau khi mua công ty của Geoff Goodfellow, Cẩm Hồ có thể nộp tài liệu liên quan lên cục bản quyền Mỹ, yêu cầu bọn họ tuyên bố bản quyền liên quan hai công ty NTP, Visto sở hữu là vô hiệu.
Nhưng cách làm này không phù hợp với lợi ích của Cẩm Hồ, nên đề xuất giao thiệp với NTP và Visto, yêu cầu để Cty của Geoff Goodfellow được cấp quyền kỹ thuật ngang bằng với hai công ty này một cách miễn phí.
Do Geoff Goodfellow cung cấp được tài liệu ghi chép hữu hiệu, đồng thời có thể thông qua đội ngũ do Geoff Goodfellow lãnh đạo nghiên cứu phát triển kỹ thuật mới tránh được bản quyền kia, nên hai công ty NTP, Visto mau chóng cùng ESS đạt thành hiệp nghị hòa giải, Cty Geoff Goodfellow trả 2 công ty trên 10 triệu USD được cấp quyền tổng cộng 12 kỹ thuật cơ sở.
Cùng lúc này RIAA chính thức tố cáo lên tòa án liên bang ở Virginia tuyên bố Iplayr của Cẩm Hồ cố ý không áp dụng biện pháp chống xâm phạp bản quyền nghiêm ngặt, xin cấm tiêu thụ Iplayr ở Mỹ, đồng thời bồi thượng 53 triệu 700 ngàn USD.
Cẩm Hồ thông qua công ty Bắc Mỹ yêu cầu tòa án phản bác kiện cáo của RIAA, tuyên xuyên không thể lấy cái cớ bảo hộ tri thức bản quyền ngăn cản tiến bộ kỹ thuật, yêu cầu RIAA xem xét lại ý nghĩa tích cực với việc truyền bá tác phẩm âm nhạc thông qua mạng internet của Iplayr.
Tuy nói các công ty TQ thường bị kiện xâm phạm bản quyền ở Mỹ là chuyện bình thường, nhưng con số bồi thường lớn tới mức hiếm thấy.
Làm giới truyền thông Mỹ ngạc nhiên hơn nữa là công ty Trung Quốc bị kiện ở Mỹ gần như không có một công ty nào đứng ra tranh biện, đứng lên lớn tiếng tranh biện, thậm chí lại còn yêu cẩu phía nguyên cáo kiểm điểm lại là tuyệt đối không có, tức thì gây tiếng vang lớn trong công chúng và truyền thông nước Mỹ.
Trước đó cao tầng Cẩm Hồ ý thức được vụ kiện này có tác dụng lớn với việc mở rộng ảnh hưởng thương hiệu Ái Đạt ở Bắc Mỹ, nhưng không dự đoán chuẩn xác được ảnh hưởng tới mức nào.
Thực tế RIAA kiện Cẩm Hồ, gây ra tranh cãi bản quyền tri thức vừa đúng là tiêu điểm mâu thuẫn giữa doanh nghiệp thu âm truyền thống và doanh nghiệp kinh doanh nội dung thu âm internet.
Doanh nghiệp thu âm truyền thống thì muốn có luật pháp bản quyền tri thức nghiêm ngặt hơn, chặn đứng hành vi xâm hại bản quyền.
Còn doanh nghiệp kinh doanh nội dung internet mong có môi trường pháp luật thông thoáng hơn xúc tiến sự phát triển sản nghiệp internet, nếu như tòa án ủng hộ việc hạn chế doanh nghiệp cung cấp thiết bị hoặc kỹ thuật tương quan thì đây là một tai họa với sản nghiệp internet.
Thế nên trong các doanh nghiệp cung cấp nội dung trên internet ào ào xuất hiện tiếng nói gần như ngả về một phía ủng hộ Cẩm Hồ.
Trước vụ kiện, người biết tới Iplayr của Ái Đạt rất có hạn, sau khi RIAA tuyên bố kiện Ái Đạt, được giới truyền thông lan truyền, lượng tiêu thụ Iplayr của Cẩm Hồ tháng đó tăng vọt 130%, đuổi kịp C-Cube. Khiến tổng lượng tiêu thụ Iplayr ở Bắc Mỹ chỉ còn kém MD một chút nữa.
Với Cẩm Hồ mà nói chỉ cần vụ kiện này đừng thua quá thảm là đủ rồi.
~~~~~~~~~~o0o~~~~~~~~~~~~
Kiến Nghiệp vào tháng ba vẫn mang thời tiết đầu xuân, buổi tra ánh nắng chan hòa, ngồi trước cửa sổ hết sức thư thái, nhưng báo cáo để trên đầu gối lại làm Trương Khác đau đầu vô cùng.
- Đã giảm tới mức không thể giảm được nữa rồi.
Trần Tín Sinh ngồi đối diện với Trương Khác, cười khổ:
- Năm 98, di động tiêu thụ trong nước là 15 triệu chiếc, phân ngạch thị trường chúng ta chiếm 13.4%, riêng thị trượng trong nước tiêu thụ được 2 triệu chiếc, khó mà khống chế doanh thu dưới 10 tỷ ... Ngoài ra bộ thông tin sẽ thu thập con số thuế má, nên chúng ta không thể tùy tiện giảm xuống được.
- Điện tử Hoa Hạ được bao nhiêu?
Trương Khác hỏi, mỗi năm vào thời gian này quốc gia tiến hành cưỡng ép xếp hàng 100 doanh nghiệp điện tử, tập đoàn Ái Đạt năm ngoái xếp thứ 40, năm nay nhảy vọt lên ba vị trí đầu quá bắt mắt.
- Hoa Hạ không thể học chúng ta được, doanh thu của bọn họ chừng 20 tỷ, cao hơn chút ta nhiều.
Trần Tín Sinh cũng đau đầu:
- Ngoài ra chúng ta đêm đa phần lợi nhuận đẩy sang mảng linh kiện, con số cũng sẽ đẹp hơn.
Nghiệp vụ di động của Cẩm Hồ đạt siêu lợi nhuận do các xí nghiệp phía dưới đa phần trong thời kỳ miễn giảm thuế, còn điện tử Hoa Hạ tuy doanh thu gấp 2 đôi Cẩm Hồ, nhưng lợi nhuận chỉ bằng 1/3 của Cẩm Hồ, con số này không sửa một chút, sẽ đụng chạm tới thần kinh một số quan viên bộ ủy ban quốc gia.
Trương Khác gật đầu:
- Đẩy lên đầu mảng linh kiện cũng tốt, hiện giờ xem ra không phải là vấn đề che dấu nữa, năm nay có con số đẹp một chút, năm sau vẫn còn đau đầu ...
- Người ta lại hâm mộ cơn đau đầu của Khác thiếu gia đấy.
Trần Tín Sinh cười:
- Năm nay miễn cưỡng không vào ba thứ hạng đầu, năm sau chắc chắn sẽ vào.
- Hoãn được một năm cũng tốt, với một số quan viên mà nói, coi như là một quá trình tiếp thụ, ít nhất theo tôi biết, lão già ngoan cố Cảnh Trọng Dương thấy chúng ta quá phong quang thế nào cũng gây cho chúng ta chút áp lực.
Trương Khác đứng dậy, trả báo cáo cho Trần Tín Sinh.
Đại hội đại biểu nhân dân lần thứ 29 hai ngày nữa sẽ diễn ra, con số tài vụ của các xí nghiệp dưới cờ Cẩm Hồ cũng lục tục xuất hiện, trước khi thương vụ Cẩm Hồ chưa hoàn thành bố cục sơ bộ, tập đoàn Ái Đạt là một trong hai sản nghiệp hạch tâm của hệ thống Cẩm Hồ, tất nhiên phải làm cột chống, lãi ròng năm 98 gần 4 tỷ.
Gần hai năm trước nghiệp vụ đầu đĩa của Ái Đạt lên thị trường chứng khoán Hong Kong kiếm được 4 tỷ đã làm đống người trố mắt, lần này vẻn vẹn chỉ là lợi nhuận một năm của Ái Đạt, lợi nhuận toàn bộ hệ thống Cẩm Hồ càng kinh người, Ái Đạt đã bước vào thời kỳ lợi nhuận ổn định còn điện khí Thịnh Hâm, giấy Tân Quang, Hương Tuyết Hải đang vào quỹ đạo phát triển nhanh chóng.
Nói tới Hương Tuyết Hải, trong thời gian tới Trương Khác phải tới Huệ Sơn một chuyến, Hương Tuyết Hải có 24% cổ phần do cục công nghiệp nhẹ Huệ Sơn nắm, phải xử lý rõ quan hệ cổ phần này, về sau mới có thể thuận lợi lên thị trường chứng khoán Hong Kong.
Hiện đã đàm phán ổn thỏa với cục công nghiệp nhẹ mua lại với giá 800 triệu, nhiều hơn 4 lần giá mua lại Hương Tuyết Hải trước kia Samsung đưa ra với chính phủ Huệ Sơn, trước khi ký kết, Trương Khác phải đích thân tới Huệ Sơn một chuyến, gặp mặt bí thư thành ủy Triệu Dương.