Mục lục
[Edit] Võ Lâm Chi Vương Thoái Ẩn Sinh Hoạt
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Đường Dịch là Tán thần tôn......

Vậy ta còn là phật Như Lai a! !

“Ngươi thật cho rằng Đường Dịch là Tán thần tôn, vậy ngươi thấy hắn là người xấu sao?”

Tô Hiểu một ngón tay chống cằm, chu môi nói: “Ta cũng không biết. Chúng ta là hảo huynh đệ, hắn làm như vậy khẳng định là có lý do. Nói không chừng thân thế của hắn là thật, hắn làm như vậy vì muốn lấy được một chút tư liệu về huyết án Mai Hương lý. Tóm lại, hắn bên cạnh chúng ta lâu như vậy nhưng chưa từng làm gì chuyện khác người, đủ thấy tình huynh đệ của chúng ta không giả, chắc hắn không có ý đồ xấu.”

“Không không, Hiểu a, ngươi phải nghĩ thế này...... Tán thần tôn vẫn coi như có chút danh khí trên giang hồ, hơn nữa sớm đã nổi danh. Đường Dịch mới mười tám tuổi, ngươi không cảm thấy hơi kỳ quái sao?”

“Cũng đúng a.” Tô Hiểu bừng tỉnh đại ngộ, gật đầu như giã tỏi: “Ý ngươi là hắn còn phản lão hoàn đồng? Á! Ta đây có phải gọi Đường thúc thúc không!”

Đường thúc thúc con em ngươi a! Não động của ngươi lớn lên kiểu gì a!

“Không, ngươi suy nghĩ cẩn thận, lúc hoàng thượng gặp Tán thần tôn ở Phi Vân đường, khi đó Đường Dịch đã ở bên hắn. Hơn nữa trước đây Tranh vương tạo phản, không phải Đường Dịch cũng bên cạnh hoàng thượng sao? Còn bị trọng thương đó. Sao bọn hắn có thể là một người?”

“Hừ, Minh đại ca, ngươi đừng coi ta là ngốc, ta suy nghĩ rất lâu.” Tô Hiểu không phục hừ một tiếng, phồng má nói: “Đầu lĩnh Ma giáo này, khẳng định có tuyệt kỹ bí bất khả tuyên. Tỉ như dịch dung a, chỉnh cốt nữa......”

“Dịch cốt.” Ta nhắc nhở: “Chỉnh cốt là xoa bóp.”

“Dịch cốt thì dịch cốt, hừ, lại là ngươi hiểu, cũng không biết có làm đầu lĩnh Ma giáo không.”

...... Ta bị buộc phải nở nụ cười mang tính nghiệp vụ......

“Đều bị ngươi cắt đứt rồi, đại ca ngốc.” Tô Hiểu làm mặt quỷ với ta, lại tách ngón tay trắng nõn nà ra đếm: “Dịch dung thuật, dịch cốt thuật a, còn có phân thân thuật, thần giao cách cảm a, có thể sinh hoạt mà không lộ chu ti mã tích. Khẳng định võ công cũng cao ghê gớm. Ta thấy, lúc ấy Đường Dịch bị đả thương chỉ là giả tượng. Ngươi nghĩ xem, muốn phân thân đánh bại địch nhân, còn không bị người phát hiện, có gì che giấu tai mắt tốt hơn bị thương đây? Lúc ấy nhất định là giả bị thương, đánh nhau thật!”

Ta á khẩu không trả lời được, chẳng lẽ Tô Hiểu ám chỉ......

“Còn có, kỳ thực ta thấy......” Tô Hiểu ôm hai tay, lộ vẻ chăm chú: “Trước đây Ngự Tiền Luận Võ với Kim Vương Tôn, cũng hơi là lạ.”

Kỳ thực vẫn hoài nghi ta phải không! !

Trước đây Ngự Tiền Luận Võ với Kim Vương Tôn, Tán thần tôn cũng không ra sân a! Chuyện này Tô Hiểu cũng có thể liên hệ đến ta? !

Tô Hiểu khoát tay nói: “Nào, Tán thần tôn không xuất hiện, chẳng qua là bề ngoài mà thôi. Bạch Vương thất quan còn nói dưới quyền mình chưa từng có loạn tượng đây, không phải phó tổng đốc cũng xảy ra chuyện sao?”

“Mấu chốt nhất, vẫn là Ngự Tiền Luận Võ của các ngươi. Suy luận của ta có hai luận cứ.”

Tô Hiểu đưa hai ngón tay trắng bóc ra, dài nhỏ ngọc bạch, vô cùng tinh xảo, cộng thêm nụ cười như dương quang của bản nhân, khả ái không nói nên lời.

“Đệ nhất, Minh đại ca, võ công của ngươi kém như cứt.”

Chỉ là lời hắn nói ra, vì sao ta không thích nghe đến thế......

Võ công của ngươi mới kém như cứt! ! Cả nhà ngươi cũng thế! !

“Điều này rất trọng yếu, ngươi nghiêm túc nghe kỹ, ta đã suy nghĩ rất lâu!”

“Cái đầu gỗ của ngươi có thể nghĩ ra thứ gì đúng? ! Nếu ta không tra ra vụ án huyện Ngũ Hoa, bây giờ ngươi còn đang tìm Phi Vân đường trên mặt đất a!”

“Ngươi, ngươi!”

Có lẽ ta nói quá nặng lời, hốc mắt Tô Hiểu đỏ lên, cắn môi xoay người sang chỗ khác, kiên quyết lựa chọn chính sách ba không —— không đối mặt với ta, không nói chuyện với ta, không nghe ta nói.

Nhưng khi ta dùng chân khí tập kích bên eo lần nữa, Tô Hiểu vẫn không thể nhịn được, cười lên.

“Đừng nóng giận, ta nói sai, được không.”

Tô Hiểu vội vàng trầm mặt: “Vẫn tức giận!”

Tiếp theo không nhịn được nước mắt đầm đìa: “Lại ép người ta nói, không nói lại dữ dằn hù dọa người ta. Ta nói lại không tin, ngươi còn muốn ta thế nào! Muốn thế nào!”

Ta tiếp lời nói: “Đột nhiên làm một câu đã đủ cho ta bi thương?”

“Hừ! Nói bậy! Hu hu hu!

Ngươi mắng ta xong, ngươi còn ủy khuất! !

Nhưng Tô Hiểu ‘Hu hu hu’ ôm gối ta rồi bắt đầu lê hoa đái vũ, lại thi hành chính sách ba không, quậy cho ta hết cách.

“Được được được, ngươi nói, ta nghe.”

“......” Tô Hiểu dán mặt trên đầu gối, giọng buồn buồn nói: “Không ngắt lời?”

Ta hết cách: “Không ngắt.”

“Không trách ta?”

“...... Không trách.”

Tô Hiểu lộ một con mắt, lắp bắp nói: “Nếu ta đây mắng ngươi thì sao?”

Ranh con, ngươi chớ quá đáng a!

Tô Hiểu: “Hu hu hu.”

Ta thật không làm gì được Tô Hiểu, khoát tay nói: “Được được được, nói cái gì cũng được. Không mắng ngươi, không đánh ngươi, không động vào ngươi, còn phụng ngươi như tiểu tổ tông, được chưa.”

“Ngươi nói đấy! Không được đổi ý!”

Tô Hiểu ha ha ngẩng đầu lên, cười đến dương quang xán lạn, quả nhiên không có một giọt nước mắt......

Ngươi vào Lục Phiến môn không học được gì, trái lại giả khóc đóng nữ nhân thành một tay hảo thủ a! !

Tô Hiểu giơ ngón tay: “Được, ta nói. Thứ nhất, võ công của ngươi......”

“Kém như cứt đúng không! Chuyện này đã nói! Toàn bộ kinh thành đã sắp biết, cũng đừng tuyên truyền! Nói tiếp a!”

“Gấp cái gì, tính tình thật xấu.” Tô Hiểu ghét bỏ bĩu môi, “Vậy sao ngươi vẫn có thể ngang tài ngang sức với Kim Vương Tôn? Ta vẫn luôn không hiểu. Với võ công của Minh đại ca ngươi, ngươi không thể đánh bất phân thắng bại với Kim Vương Tôn danh xưng Giang Nam Đao Vương a. Ngươi còn nhớ tình huống lúc đó không, chính là hai đấu hai, Đường Dịch một tổ với ngươi, cùng đối kháng với người ta.

Nhưng trước đây Đường Dịch từng ngắn ngủi giao thủ với Kim Vương Tôn, cũng chỉ là ngang tay. Mà nghe nói gia nô của Kim Vương Tôn còn lợi hại hơn hắn, hai người bọn hắn liên thủ đánh hai người các ngươi. Các ngươi có thể giữ được tính mạng là tốt lắm rồi, sao có thể ngang tay? Trước đây ta nghĩ không ra, bây giờ đột nhiên thông suốt. Nếu không phải do võ công Đường Dịch siêu phàm, vượt xa hắn biểu hiện ra ngoài, các ngươi thắng Kim Vương Tôn kiểu gì? Tình huống lúc đó, nhất định là Tán thần tôn ở sau lưng thao túng đại cục, đồng thời có đồng bọn hiệp trợ, nếu không một người không làm được chuyện lớn như vậy.”

“...... Vậy, luận cứ thứ hai của ngươi đâu?”

“Thứ hai chính là ân oán cá nhân. Quyết đấu ở hoàng cung, chuyện mạo hiểm như vậy mà Tán thần tôn cũng nguyện ý làm, không có ân oán cá nhân mới kỳ quái.”

Hả? Sao Tô Hiểu biết chuyện tiểu sư di!

Tô Hiểu lại nói: “Minh đại ca, có lẽ ngươi không rõ ràng. Lúc Kim Vương Tôn vừa tới kinh thành, đấu đá bừa bãi trên đường, là Đường Dịch ngăn trở hắn. Kim Vương Tôn sớm đã bất hoà với Đường Dịch, hắn còn chỉ tên muốn qua hai chiêu với Đường Dịch trên triều đường. Sau đó vị hôn thê của hắn rất gần gũi với Đường Dịch, đủ loại dấu hiệu cho thấy, đây chính là lý do Đường Dịch thân là Tán thần tôn, vẫn muốn mạo hiểm giúp ngươi đánh bại Kim Vương Tôn trong hoàng cung. Cũng bởi vì hắn sớm đã ngứa mắt! Hơn nữa ta còn nghe nói, thời gian trước Ngự Tiền Luận Võ, một người rất giống Tán thần tôn xuất hiện ở kinh thành, chém một chiếc thuyền đây! Thời gian cũng gần sát, ngươi nghe xem, luận cứ của ta có căn có cứ a.”

...... Ghê gớm ghê gớm, gần đây trí thông minh của Hiểu nhà ta sắp đột phá chân trời a! !

Ta nghe đến phục sát đất...... Ngoại trừ thân phận mấu chốt bị đoán sai người, về cơ bản hợp tình hợp lý, có lý có cứ a. Nếu đưa đơn này vào triều đình, đoán chừng ngay cả hoàng thượng cũng phải tin.

Tô Hiểu đắc ý nói: “Minh đại ca, ngươi thấy ta suy đoán đúng không?”

“Không đúng.” Mặt ta trầm xuống: “Ngươi có nhớ không, Tán thần tôn từng nhìn lén Hồng Trang công chúa tắm rửa, vậy khẳng định cũng là hắn làm!”

“Oa a a! Đường thúc thúc này thật là!”

“Không sai, sau đó hắn còn mượn danh tự Chung Ngưng. Đúng rồi, ngươi có nhớ không, sở dĩ năm vị trưởng lão của Ô Y bang bị đánh, cũng do một người tên Chung Ngưng hãm hại, đoán chừng cũng là hắn.”

“Vì sao hắn làm như vậy?”

Ta ôm hai tay, nghiêm túc nói: “Ta đoán chừng Đường thúc thúc này tu luyện ma công đại phát ma tính, một khi không nhịn được sẽ muốn dùng danh tự Chung Ngưng đi lừa gạt, ngươi cũng đừng trách hắn.”

Tô Hiểu nắm chặt tay nhỏ: “Ta nhất định phải coi chừng hắn, miễn cho đầu lĩnh Ma giáo này đại phát ma tính, lại đi sai bước nhầm! Minh đại ca, ngươi thấy thế nào?”

Ta có chút lương tâm bất an, nhìn trời một lát, sau đó vỗ vỗ bả vai Tô Hiểu, ngữ trọng tâm trường nói: “Giám sát chặt chẽ chút, đừng để hắn chạy.”

“Ừm! Ta sẽ cố gắng ~!”

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
Hoaqin
12 Tháng năm, 2019 18:41
Tác giả hiện thế, thứ 3 sẽ có chương mới nhé các bác
Quang Anh Luong
08 Tháng năm, 2019 21:49
Chả đến nỗi đấy đâu :)) chắc bí ý tưởng hoặc chán đời thôi
Hoaqin
08 Tháng năm, 2019 11:28
Tác lặn nửa tháng không sủi tăm luôn, vào group QQ cũng không thấy thông tin Chỉ mong nó không drop giữa chừng
Quang Anh Luong
08 Tháng năm, 2019 01:33
Ừ, chắc con tác cũng giở chứng nghỉ dài kỳ rồi =)))
Hoaqin
07 Tháng năm, 2019 21:23
Vẫn sốt bác ơi, mà làm xong rồi nên đăng luôn Đợt này nghỉ dài hạn thôi, sốt virus thốn vồn. Sắp tới còn thi cuối kỳ nữa Đợi tác giả trở lại mình cũng làm lại luôn là vừa
Quang Anh Luong
07 Tháng năm, 2019 20:39
Đỡ đỡ chưa mà đăng sớm thế bác? :-/
Quang Anh Luong
06 Tháng năm, 2019 18:19
Ốm ah bác? -_- chả thông báo làm se lo sốt vó. Cứ nằm nghỉ ngơi thoải mái đi =))) Đừng nói khỏe hẳn, có hứng thì hẵng làm, không cứ gắng gượng ra định kỳ quá xong ốm se lại lo :))
_someone
06 Tháng năm, 2019 17:14
Oạch. Bác ốm á. Thôi thì chúc bác tĩnh dưỡng sớm khôi phục 10 thành công lực.
Hoaqin
06 Tháng năm, 2019 08:53
Sốt nằm sml rồi bác ơi, chương mới làm được một nửa thì ngửa
Quang Anh Luong
05 Tháng năm, 2019 23:59
Thớt bận hay chương mới dài mà up lâu thế? :v
Quang Anh Luong
05 Tháng năm, 2019 23:58
Cả hai :v Với cả bác sẽ thấy vũ khí chính của lão Phi Chân =)))
_someone
05 Tháng năm, 2019 15:09
Ơ, có tới 18 chương chỉ nói về mấy trò bựa của mấy bố bạch vương thôi ấy hả bác. hay là sẽ nói về sự tích của cái tên Giang Nam đánh mặt vương của lão Phi Chân.
Quang Anh Luong
04 Tháng năm, 2019 23:03
18 chương :)))
_someone
04 Tháng năm, 2019 20:17
Thớt ới, kiểu này còn kéo dài nhiêu chap thế.
_someone
04 Tháng năm, 2019 20:16
tự dưng đang tươi sáng lại qua kiểu thế này đúng là ...
minh1912
03 Tháng năm, 2019 21:41
chương mới khó nuốt quá
Decepticon
02 Tháng năm, 2019 13:43
lâu rồi mới đọc một bộ hay thế này cám ơn cvter nhiều nhé ^^
Quang Anh Luong
30 Tháng tư, 2019 08:31
Hiểu rồi, thank thớt :)))
Hoaqin
30 Tháng tư, 2019 08:22
Ít nhất 2 ngày nữa mới có chương mới nhé các bác, chương này hơn 7k chữ với nội dung khá là đau não
Hoaqin
30 Tháng tư, 2019 08:19
Mình làm mỗi bộ này chứ không phải làm cả chục bộ cùng lúc như lão Bún Mà cv thì bạo chương nhanh lắm, có text thì laoox ấy làm một tuần bằng cả tháng của t
Quang Anh Luong
29 Tháng tư, 2019 23:14
Thớt cố làm bộ này đến khi end nha -_- lão Bún nói làm tôi sợ vãi chưởng :((
Quang Anh Luong
28 Tháng tư, 2019 22:30
Đùa mà thật, thật mà đùa =))
_someone
26 Tháng tư, 2019 23:49
"Nếu Minh Phi Chân là Dạ La bảo chủ, vậy chẳng phải Tĩnh An phò mã cũng có thể là Tán thần tôn? Hoàng thượng càng nghĩ càng thấy rất sai, cơ hồ cười ra tiếng" ôi cười bò.
Quang Anh Luong
24 Tháng tư, 2019 22:15
lão Bún hết tháng này có rảnh thật không đấy -_- đợi bom lâu kinh khủng :))
Hoaqin
24 Tháng tư, 2019 11:01
Học về muộn cộng chương dài bác ạ
BÌNH LUẬN FACEBOOK