Tô Hiểu hối hận bưng kín miệng nhỏ, trong ánh mắt lộ vẻ hoảng sợ.
Tán thần tôn?
Vì sao chuyện này lại lộ tẩy?
Một nháy mắt, trong đầu ta hiện lên vô số khả năng.
Tiếp theo gương mặt già nua của Khổng Đoan hiện ra rõ ràng. Ngày đó hắn nghe trộm được đối thoại của ta và Long hộ pháp ở tầng hầm Phi Vân đường, tuy ta dùng thủ pháp nặng đánh ngất xỉu, khiến hắn mất đi ký ức trong vòng một canh giờ...... Nhưng lúc ấy ta vội vàng dùng đầu lưỡi và miệng đánh nhau với Bạch tổng quản, hai bên chiến đến quên cả trời đất, nào rảnh rỗi để ý xem hắn nói cái gì trước khi té xỉu.
Ta nhớ khi đó...... Tô Hiểu vừa vặn ở cùng Khổng Đoan, trơ mắt nhìn hắn ngất đi. Cũng bởi thế Tô Hiểu mới có thể trở thành công thần bắt Khổng Đoan, mới lấy được vinh hạnh thăng quan tăng lương. Chẳng lẽ trước khi té xỉu, Khổng Đoan đã nói chuyện Tán thần tôn cho Tô Hiểu?
Lòng ta vội như lửa đốt, nhưng không rõ Tô Hiểu biết bao nhiêu. Chuyện này can hệ trọng đại, cũng không biết Tô Hiểu đã nói với người khác chưa. Không còn cách nào khác, ta dữ dằn trầm mặt.
“Nói! Rốt cuộc ngươi biết cái gì!”
Tô Hiểu quật cường nói: “Ta không biết! Ta không có gì để nói.” Dứt lời còn dùng chân đá ta, thấy chân đá vô hiệu, miệng cũng không thành thật muốn cắn ta hai cái, giương nanh múa vuốt như tiểu lão hổ.
Nhưng so với ta thì khí lực Tô Hiểu có thể bỏ qua không tính, ta không tốn công phu gì, chỉ đè hai tay Tô Hiểu xuống. Tô Hiểu không ngừng co giật như cá chép dần dần đàng hoàng.
“Còn không nói ra! Vừa rồi ta nghe rõ ngươi nói Ma giáo Tán thần tôn, mau nói ra.”
“Ngươi, ngươi, ngươi đang nói gì thế, không phải ta bảo không biết sao? Mau buông ta ra!”
Tô Hiểu lại bắt đầu liều mạng giãy dụa, bởi vì kích động, khuôn mặt nhỏ trắng như tuyết đã đỏ lên. Nhưng bởi vì tránh không thoát, khí tức ngày càng hổn hển
Tô Hiểu oán hận nói: “Minh Phi Chân! Ngươi khi phụ ta! Ta muốn nói với hoàng thượng, nói với phó tổng đốc, trừ tiền công của ngươi!”
Ôi ôi! Gần đây Hiểu muốn phản lên trời a!
“Mau nói! Nếu không muốn ăn đau khổ, nói ngay!”
Tô Hiểu cũng mặc kệ cả người bị ta chặn, phồng má quay đầu đi, hừ một tiếng nói: “Ta không biết! Ta, ta không nói!”
Ta vừa bực mình vừa buồn cười: “Ngươi tự nói lỡ miệng. Nếu ngươi không biết, vậy ngươi không nói cái gì?”
Tô Hiểu ngây dại, nhất thời á khẩu không trả lời được, dứt khoát nhắm mắt lại không để ý đến ta. Tô Hiểu eo nhỏ chân dài, tuy vẫn nhỏ tuổi, nhắm mắt yên tĩnh, lại có phong vận động lòng người khác —— Chờ đã, đây là Tô Hiểu không phải nữ, đây là Tô Hiểu không phải nữ.
Nhưng Tô Hiểu thấy ta vô kế khả thi, lại cười đắc ý: “Quỷ vô dụng, không làm gì được ta. Chỉ biết khoác lác!” Nếu hai tay không bị giữ lại, cơ hồ phải làm mặt quỷ.
Ôi ôi! Ngươi cho rằng ngươi nhắm mắt lại, thì ta không làm gì được ngươi sao! Thiếu nữ, ngươi còn quá non a!
Ta kéo hai cánh tay nhỏ yếu của Tô Hiểu lại, chỉ dùng một tay đã nắm hai cổ tay Tô Hiểu. Tay Tô Hiểu tinh tế thon dài, trắng nõn như ngọc, nhưng cổ tay lại nhỏ bé, hoàn toàn không có khí khái nam tử.
“Nam tử hán mà gầy như vậy, không có chút khí khái nào.”
Tô Hiểu mở mắt cả giận nói: “Minh đại ca! Chơi thì chơi, không cho ngươi làm nhục ta!”
“Ai chơi với ngươi! Nếu không thành thật khai báo, sẽ cho ngươi chịu đau khổ!”
Tô Hiểu nghe thế sợ hãi, lại bắt đầu giằng co. Nhưng hai cổ tay bị hạn chế, khó mà động đậy. Hơn nữa khác biệt lớn nhất của một tay và hai tay, chính là phạm vi trói buộc của một tay tương đối hẹp, lúc giãy dụa sẽ khá đau.
Bởi vì vừa nãy giãy dụa kịch liệt, cổ tay Tô Hiểu đã xuất hiện một vòng đỏ, lại tiếp tục ma sát nên càng đau đớn.
Nhưng ta không biết, lúc này ngoài cửa sổ, có một người đột nhiên đến gần, không ngờ là Tra Bĩ.
Tra Bĩ nhảy tung tăng, dường như đang cảm thấy hưng phấn vì thoát khỏi vườn rau của Tùy đại nhân, muốn tới cảm ơn ta. Nhưng vừa đi đến cửa phòng ta, chợt nghe Tô Hiểu kêu một tiếng lanh lảnh.
“Đau! Minh đại ca, đau!”
Tra Bĩ đột nhiên dừng ngoài cửa, ngẩn người ra, khóe miệng co quắp hai lần, bỗng lại nghe thấy ta hung tợn nói.
“Đau còn không thành thật! Ngoan ngoãn phối hợp, nếu không ngươi phải ăn trọn đau khổ.”
Sắc mặt Tra Bĩ ngưng trọng, phát giác chuyện này không đơn giản......
“Ta, ta, thật đau quá, dừng được không, chúng ta không chơi nữa.”
“Đã nói không phải chơi. Ngươi nghiêm túc cho ta.”
Tra Bĩ sờ cằm, đổ mồ hôi...... Án này phá hơi lớn a.
Nhưng trong phòng, một là lão đại ca của mình, một là huynh đệ bình thường thân thiết a, tràng diện này thật mẹ nó lúng túng...... Nói đi nói lại, hai nam nhân, phải thế nào......
Nghe thấy Minh Phi Chân bên trong nói một câu.
“Hừ, còn ngậm chặt như thế, bằng thủ đoạn của ta, không tin không cạy được miệng của ngươi! Ngươi thành thành thật thật há miệng ra, chúng ta vẫn là hảo huynh đệ.”
Tra Bĩ bừng tỉnh đại ngộ, quả thật phải giơ một ngón tay cái với bên trong! Thì ra còn có thao tác này a!
Tô Hiểu đã kêu đến khí hư, thở gấp tội nghiệp nói: “Minh đại ca, đau, thật đau, dừng được không......”
Chỉ nghe ta cười khà khà nói: “Lúc này đau, lát nữa ngươi sẽ sướng, hừ hừ hừ.”
Nghe đến đó Tra Bĩ đã bội phục vạn phần, không hổ là đại ca ta a, có thể chỗ người không thể, lên chỗ người không thể lên a.
Tra Bĩ bình thường bất học vô thuật, nhưng từng được đi học đường đọc sách. Cộng thêm đầu óc hắn linh hoạt, lịch luyện sâu rộng, lại nữ nhân đầy đầu. Ngày xưa lúc trời trong gió nhẹ, đã từng có ý niệm vẽ sách thành văn, quảng huệ vạn gia. Chỉ là bình thường phải hãm hại lừa gạt, thật sự không rảnh làm chuyện rườm rà này.
Hôm nay rung động vì hành vi của đại ca, một điểm linh quang diệu minh đài, lại có xung động sáng tác. Hắn lặng lẽ rời đi, không ai biết hắn tới. Một cố sự mỹ hảo và phong tao đang hình thành trong cái đầu ô uế của hắn, muốn thiên thu vạn tái nhất thống giang hồ......
Trong phòng, ta còn không biết vừa rồi một tiểu thuyết gia đương đại đã hoành không xuất thế, vẫn còn tiếp tục khảo vấn.
Tay trái ta cầm hai tay Tô Hiểu, tay phải để trống vươn ra, một ngón tay ấn vào eo nhỏ của hắn. Eo nhỏ nhu mập mịn màng, nhu hòa như bông vải nhưng đàn hồi hơn, nhẹ nhàng ấn xuống. Một luồng chân khí truyền từ bên hông vào, Tô Hiểu đột nhiên cười ha hả.
Đây là một trong bốn huyệt cười của nhân thể, bị người ấn xuống sẽ không nhịn được cười. Ta dùng chân khí ấn, như có vô số tay nhỏ đang đồng thời xoa bóp, còn khó chịu hơn xoa bóp bình thường trăm lần.
Tô Hiểu mới cảm thấy chân khí nhập thể, đã không chịu được, cười đến toàn thân phát run.
“Ha ha ha ha ha, Minh đại ca! Không chịu nổi, không chịu nổi! Đừng như vậy, ha ha ha ha ha ha! Người cười! Nhưng thật là khó chịu a ha ha ha ha ha ha! !”
“Nếu ngươi không nói, ta cứ tiếp tục như vậy. Chiêu này gọi là cười đủ ba ngày, tất có hậu hoạn đại pháp. Nếu ngươi một mực cười như thế, cuối cùng miệng không khép lại được, ăn cơm cũng chảy nước miếng.”
Tô Hiểu thích sạch sẽ nhất, bình thường một ngày phải tắm mấy lần, còn không thiếu được mỹ phẩm dưỡng da. Nếu ăn cơm cũng chảy nước miếng, còn khổ sở hơn giết hắn. Nghe ta nói thế, không khỏi rất căng thẳng, lại không làm gì được.
“Bây giờ ngươi nói hay không a?”
“Ta không nói, ta thật không thể nói a! Chuyện này rất trọng yếu ha ha ha ha!”
“Cũng bởi vì trọng yếu mới muốn ngươi nói!” Ta trầm mặt: “Nếu ngươi không nói ra, sau này phiền toái vô cùng a.”
“Không được ha ha ha ha ha, ta, nếu ta ha ha ha ha nói ra cũng sẽ có phiền toái ha ha ha ha ha ha! Ta không muốn ngươi gặp nguy hiểm ha ha ha ha ha! ! !
Trong lòng ta ấm áp.
Có lẽ Tô Hiểu thật sự biết thân phận của ta. Nhưng mấy ngày nay Tô Hiểu vẫn lựa chọn trầm mặc, hơn nữa rõ ràng tâm tình không tốt. Hiển nhiên chuyện ta là Tán thần tôn cũng làm Tô Hiểu bị đả kích. Tô Hiểu nhiệt tình chính nghĩa, nếu biết ta chính là người trong Ma giáo, còn là Tán thần tôn bị truyền thành đại ma đầu, không biết có cảm tưởng gì...... Khó trách không thấy mặt lâu như vậy, hôm qua hôm nay gặp ta cũng không muốn nói gì a.
Nhưng cho dù như vậy, Tô Hiểu cũng không làm chuyện bất lợi cho ta. Đủ thấy quan tâm ta.
Suy cho cùng, ta không nên đối xử Tô Hiểu như thế.
Ta hòa nhã nói: “Ngươi thành thật nói, ta không có nguy hiểm. Trên đời này, người có thể khiến ta lọt vào nguy hiểm...... Không trong phạm vi ngươi tưởng tượng.”
Tô Hiểu vẫn nói: “Không nói ha ha ha ha ha không thể nói ha ha ha ha ha, ngươi sẽ có nguy hiểm, ta không muốn liên lụy ngươi ha ha ha ha ha ha ha. Chuyện này quá trọng yếu, chờ ta một mình đàm luận rõ ràng với hắn nói sau ha ha ha ha ha ha!”
“Đàm luận rõ ràng với hắn?” Ta không khỏi dừng tay lại, “Đàm luận rõ ràng với ai? Ngươi muốn đàm luận rõ ràng với Tán thần tôn?”
“Không sai......” Tô Hiểu thở gấp, vừa bị chân khí của ta giày vò cho cười không thành hình người. Cười to quá mức cũng là một loại thống khổ, lúc này có thể thở mấy hơi, trái lại thấy thoải mái hơn nhiều.
“Ta muốn nói chuyện với Tán thần tôn, hỏi hắn có định cải tà quy chính hay không. Minh đại ca...... Trước tiên ngươi chớ để ý, chúng ta cũng là huynh đệ của hắn, nhất định có thể đàm luận thoả đáng.”
“Chúng ta...... Là huynh đệ...... Của Tán thần tôn?”
Ta lắp ba lắp bắp hỏi, chính ta cũng không tìm hiểu được mình đang nói cái gì.
Chúng ta là huynh đệ của Tán thần tôn? Có thể được gọi huynh đệ, không phải chỉ là ta, Tô Hiểu còn có Đường Dịch sao?
“Ngươi nói Tán thần tôn là Đường Dịch?”
“Này...... Ngươi đừng đoán bừa! Cho dù đoán trúng cũng đừng dò xét!” Tô Hiểu cuống cuồng nhào tới bịt miệng ta, ảo não nói: “Ta đã biết! Ngươi rất giỏi sáo ngữ, ta nhất định không giữ được mấy ngày.”
Nhất thời ta nói không nên lời......
Tô Hiểu nghiêm túc nói: “Khổng Đoan nói cho ta biết. Hắn nói không nhớ rõ danh tự, nhưng Tán thần tôn chính là thanh niên cao lớn, võ công tốt nhất trong ba chúng ta......”
Khổng Đoan nói như vậy? ! Hơn nữa hắn đích thực không nhớ tên ta, với hắn mà nói, ta chẳng là cái gì. Có lẽ ngay cả danh tự của ba chúng ta hắn cũng không nhớ được a.
Hiểu của ta trầm khuôn mặt nhỏ, lộ ra khí thế như thần thám, khuôn mặt thanh tú có mấy phần tự tin, vỗ ngực khẳng định nói.
“Thế này thì đúng rồi, ngươi nói xem, lúc ấy ta ở đó, tất nhiên không phải ta. Minh đại ca, võ công ngươi kém như cứt, ngoại trừ Đường Dịch còn có thể là ai? Khẳng định...... Đường Dịch chính là Tán thần tôn a!”
Ta ngẩn ngơ tại chỗ, nghe đến bội phục vạn phần, không thể cãi được.
Danh Sách Chương:
Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
11 Tháng tám, 2019 15:03
Ad tóm tắt nội dung 60 chương tân xuân được không? Chứ Bún không ra nên chả có gì đọc
09 Tháng tám, 2019 13:06
Con ta không mang họ Minh mà mang họ Tô =))) lão Minh càng ngày càng ăn mặn :))
09 Tháng tám, 2019 12:59
Tem :))
08 Tháng tám, 2019 22:55
Chương mới :))) thank lão
08 Tháng tám, 2019 22:54
Thớt độc ác quá T_T||| Ta còn chưa nhận được mail kích hoạt tài khoản đây :((
08 Tháng tám, 2019 22:33
Tương tư thôi :v
08 Tháng tám, 2019 09:46
Tất nhiên chưa rồi
07 Tháng tám, 2019 23:33
hỏa phượng từng bị mpc đẩy qua sao?
07 Tháng tám, 2019 21:03
Mình mới up hai tấm tân xuân 2019, anh em vào link ảnh xem thử =))))
http://www.tangthuvien.vn/forum/showthread.php?t=154832&page=6
06 Tháng tám, 2019 19:39
Tuếp hàng tiếp hàng :)) Sr bác hơi trễ :)))
05 Tháng tám, 2019 22:32
Thank lão :)
04 Tháng tám, 2019 19:27
Sau vụ này lão Phi Chân nợ 30 vạn :)) Tội nghiệp :))
04 Tháng tám, 2019 19:14
Thank lão nhá :3
04 Tháng tám, 2019 19:13
Cũng chả thua :v lão Bún có định làm quái đâu :v
04 Tháng tám, 2019 15:32
Chương cuối quyển 11, thua tác giả 60 chương ngoại truyện tân xuân
04 Tháng tám, 2019 14:01
bản CV giờ đến chỗ nào rồi ad?
04 Tháng tám, 2019 00:14
Hiểu là trai thật hả
03 Tháng tám, 2019 19:12
Không sao không sao :))) Trúc trắc thế mà bác vẫn up đúng giờ thì ai dám trách bác? :))) Thank chương mới nhá :))
03 Tháng tám, 2019 19:09
Chương này cực kỳ trúc trắc, khó làm. Có gì anh em thông cảm
02 Tháng tám, 2019 20:09
Hiểu từ mơ hồ thăng cấp lên giả gái rồi ah? :v
02 Tháng tám, 2019 18:41
Ôi đang trong hố mà nghe như set đánh trúng mông
02 Tháng tám, 2019 18:40
Công chúa, sư tổ, thái giám, cấp trên, chính đạo, tà phái, giả gái???
02 Tháng tám, 2019 17:57
Không những đông còn rất đa dạng nữa :))
02 Tháng tám, 2019 17:57
Thank lão :))
02 Tháng tám, 2019 17:50
Có và đông
BÌNH LUẬN FACEBOOK