Mục lục
[Edit] Võ Lâm Chi Vương Thoái Ẩn Sinh Hoạt
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Ta trấn định đáp: "Tiểu nhân chịu ơn tri ngộ của phó tổng đốc, Thẩm phó tổng đốc vừa ngực lớn vừa xinh đẹp (người đặc biệt tốt với ta), sao ta có thể ruồng bỏ nàng?"

Lý Tư thừa tướng sờ râu cười mắng: "Lời thật lòng cùng lời xã giao của ngươi lẫn lộn với nhau! Tiểu tử còn chưa tỉnh ngủ sao?"

"A? Có sao?" Ta nói chen chọc cười: "Tiểu nhân chính là đồ ngốc, không có bản lãnh làm việc dưới tay đại nhân, đành phải đa tạ hảo ý của đại nhân."

"Ngươi không nguyện ý, lão phu cũng không miễn cưỡng ngươi. Nếu không Thẩm phó tổng đốc tìm tới cửa, tính nàng dễ đối phó sao, ha ha ha."

Ta cười bồi hai câu.

"Không biết thừa tướng muốn tiểu nhân làm gì?"

Lý Tư thừa tướng cười nhẹ một tiếng nói: "Có lẽ Minh quân từng nghe đạo làm quan của lão phu?"

Ta hơi ngẩn ra, mới hồi đáp.

"Ách, cái này, tất cả mọi người khen lão đại nhân, tư thì phong hành thảo yển, tòng hóa vô vi. . ."

"Hắc, đây là câu khen người? Minh quân thật cho rằng lão phu đã già?" Lý Tư lão thừa tướng cười nói: "Cỏ là cỏ, ý chỉ lão phu là cỏ đầu tường, gió thổi hướng nào thì đổ theo hướng đó, đúng không? Bọn hắn cho rằng lỗ tai lão phu điếc, nhưng lão phu không cho là nhục. Bởi vì nói không sai, lão phu đúng là cỏ đầu tường."

Trong giọng nói không có oán khí, lại có vẻ tiêu sái phóng đãng 'Người khác cười ta quá điên, ta cười người nhìn không thấu'

Ta chắp tay nói: "Tiểu nhân thấy, đây đích thực là câu khen người. Chuyện thế gian vốn nhiều bất đắc dĩ, nhất là trên triều đường trận doanh rõ ràng. Có thể cách bờ xem lửa, khoanh tay đứng nhìn như lão thừa tướng, phóng nhãn cả triều văn võ, sợ rằng không người thứ hai có thể làm được."

“Lần đầu tiên lão phu gặp ngươi, đã biết chúng ta là một loại người."

"Cứ trò chuyện như thế, chỉ sợ không có cuối cùng, đây là lần thứ ba tiểu nhân hỏi. Không biết thừa tướng muốn tiểu nhân làm gì?"

"Ngươi thì lại sốt ruột, tốt, nói cho ngươi." Lý đại nhân cười nói: "Rất đơn giản, lão phu muốn ngươi không làm gì cả."

"Không làm gì cả?"

"Chính là không làm gì cả. Minh Phi Chân ngươi chẳng hề làm gì, chỉ đợi trong nhà, chẳng hề làm gì. Nghe hiểu không?"

Ta suy nghĩ một lát, lão thừa tướng đột nhiên xuất hiện ở Thiên Hương uyển, chắc là nhận mật báo người của Kim Vương Tôn tiến vào Thiên Hương uyển. Nhưng thân là người phụ trách của Thiên Hương uyển, hắn lại không quản những tên giả mạo chúng ta. Sau đó người của thượng thư tướng quân đến đánh ta, lão thừa tướng còn đè xuống cho ta.

Đột nhiên có ngộ tại tâm, cười nói: "Đương nhiên Minh Phi Chân ta chẳng hề làm gì. Gây ra đại họa, đương nhiên là một người khác."

"Tiểu tử thông minh."

Trái ngược với hình tượng nhã nhặn của mình, lão thừa tướng hào sảng nói: "Lão phu được chăng hay chớ không chấp nhất, nhưng tường đổ người đẩy, lão phu đẩy trước. Lão phu vẫn phải giữ nguyên tắc này."

Ta nghĩ đi nghĩ lại, mắt sáng rực lên, không khỏi phát ra một tiếng cảm khái.

"Ngày đó, Kim Vương Tôn phái người đánh nhiều người như thế, hoàng thượng cũng được, quốc trượng cũng được, trong đó không nên đánh nhất, chính là thừa tướng đại nhân."

Ta vốn chỉ muốn gây chút phiền toái cho Kim Vương Tôn, để hắn không có tinh lực thêm phiền cho ta, ai biết thừa tướng đại nhân lại muốn tự tay cầm đao.

Lão thừa tướng cười ha ha nói: "Câu này thật làm lão phu hồ đồ. Lão phu bênh vực lẽ phải, sao là tư oán a."

Căn bản toàn là tư oán a! Ngươi vốn ủng hộ hoàng thượng lập Kim Vương Tôn làm phò mã a! Bởi vì người ta phái người đánh ngươi một trận nên ngươi cầm đầu kiếm chuyện a!

Lão thừa tướng lắc lắc đầu: "Lão phu chỉ nghe nói Kim Vương Tôn dẫn người xông vào Thiên Hương uyển, một hạ nhân uống rượu trước sảnh, thế mà muốn hơn tám mươi cô nương tiếp khách. . ."

Đó là nói Tô Hiểu sao! Đó không phải là muốn hơn tám mươi cô nương tiếp khách, đó là hơn tám mươi cô nương chủ động muốn bồi Tô Hiểu a!

"Thậm chí còn có một hạ nhân đánh hơn mười vị phú hộ trong thành, Hà tướng quân không nhìn nổi phái người xử lý, lại bị hắn vô lý hành hung, thượng thư đại nhân đi qua nơi đây cũng bị liên luỵ, thật là gan to bằng trời."

Vẫn là đám làm quan các ngươi am hiểu trò này a! Rõ ràng đổ chuyện ta làm lên đầu Kim Vương Tôn mà mắt cũng không nháy a. Vì sao Hà tướng quân phải ngứa mắt với chuyện xảy ra trong kỹ viện a! ! Hắn ở phụ cận nơi này sao! Hơn nữa thượng thư đại nhân đi qua nơi này là thế nào? Hắn vốn định đi đâu a!

"Bản quan vừa thấy quả đúng như thế. Phải làm theo lẽ công bằng, liên danh hai mươi vị quan viên tố cáo ác tặc này lên triều đường!"

Ta trợn mắt há mồm, ngơ ngác nói: "Nhưng chỗ thượng thư cùng tướng quân đại nhân, còn có hai mươi đại nhân gì đó. . ."

"Này, vậy tính là cái gì." Lão thừa tướng khoát khoát tay, mỉm cười đắc ý: "Lư thượng thư là học sinh của lão phu, Hà tướng quân là ngoại tôn của lão phu, mười tám quan viên còn lại, đều là môn hạ của lão phu. Lo lắng nhiều như vậy làm gì?"

Đây là mang gần phân nửa triều đình đi kiếm chuyện a.

Thừa tướng đại nhân sờ râu, ra vẻ liệu sự như thần, tiên phong đạo cốt như Khương thái công ngồi vững Điếu Ngư đài, lại chậm rãi nói: "Lão phu đã chia ba đường, phái ba đường tinh binh Thuận Thiên phủ, Kỳ Lân vệ còn có Lục Phiến môn ngươi, chia nhau vây bên ngoài, trung môn, trong phủ viện lạc của hắn. Muốn hắn ngay cả trong phủ thượng cũng không thể tự do hành động. Nếu ngoan ngoãn nghe lời thì thôi. Nếu chống lại, hắc. . ." Hàn quang lóe lên trong mắt lão thừa tướng, làm thủ thế cắt cổ với ta.

Chết rồi! Lão thừa tướng, tính tình của ngài cũng quá lớn a! Đây là muốn đánh trận hay muốn báo thù a!

Ngay cả Dạ La bảo của nhà ta bị tiểu tử này đoạt, ta cũng không đại hỏa như thế a.

Ta không thể không nói lại lần nữa, Vại Lớn huynh, ngươi đắc tội ta không sao. Ngươi đắc tội vị này đúng là tìm đường chết nhanh như chớp giật, bị đen bất ngờ không kịp chuẩn bị a!

************

Khớp khẩu cung với thừa tướng đại nhân xong, ta ra khỏi phòng. Người áo đen đầy hành lang lúc trước đã bị dọn dẹp. Đây đương nhiên là thủ bút của thừa tướng. Hắn là người phụ trách Thiên Hương uyển, đương nhiên có kĩ năng xử lý những chuyện này.

Sau khi ra khỏi cửa phòng, trông thấy mặt trời đang ở giữa bầu trời, mới giật mình phát giác thế mà mình đã ngủ một ngày một đêm, bây giờ là giữa trưa ngày hôm sau.

Hỏng! Không liên hệ với tiểu sư di, cũng không biết Tô Hiểu cùng Đường Dịch thế nào.

Đi qua hỏi mới biết, Tô Hiểu uống đến không sai biệt lắm thì tự mình rời đi, còn nói có một nữ tử đeo khăn che mặt đưa Tô Hiểu đi. Chắc người đó là tiểu sư di, nàng từng gặp Tô Hiểu lúc Lục Phiến môn thông báo tuyển người, biết là bằng hữu của ta, chắc sẽ hỗ trợ chăm sóc con mèo say đó.

Lại tìm người hỏi thăm, nói là Đường Dịch cũng đi. Ta liền buồn bực, hình như Đường Dịch không có chuyện gì phải vội a. Không đến bắt chuyện với ta đã đi. Hỏi thăm được bao nhiêu tình hình từ chỗ Hoắc Thanh Nhi, thế nào cũng phải nói một tiếng cho ta nghe chứ.

Hỏi thêm hai câu, nghe nói hình như Đường Dịch đàm luận nói chuyện với Hoắc Thanh Nhi một đêm. . . Như vậy a, chờ đã, một đêm? !

Đường Dịch nổi danh lời nói ít cơ bắp nhiều a. Hắn có thể trò chuyện với người một đêm?

Đầu tiên ta nghĩ đến chuyện không tốt. Nam nữ trẻ tuổi, ở chung phòng được một đêm? Thanh Nhi cô nương trẻ tuổi mỹ mạo, vạn nhất củi khô lửa cháy, phát sinh một ít chuyện hương diễm kiều diễm, Kim vại lớn sẽ bị kích động điên a. . . Không đúng, Đường Dịch mặt khối băng với cuồng luyện công chắc sẽ không.

Tối đa là hắn yên ổn hỏi lại ta: Có thể phát sinh chuyện gì? Đây mới là phản ứng Đường Dịch nên có.

Nhưng ta cũng không thể khẳng định, bèn vội vàng đuổi theo.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
Hoaqin
02 Tháng mười, 2019 17:22
Tô Lê tank 1 hit cho thanh niên Phi Hoa, giờ đang nằm nôn máu thành lít =))
Quang Anh Luong
02 Tháng mười, 2019 11:03
Lão Hoa :))) Lâu lắm không gặp :))
Quang Anh Luong
25 Tháng chín, 2019 14:47
Tem :)))
Quang Anh Luong
08 Tháng chín, 2019 18:22
Không sao :))) còn nhớ là tốt rồi
Hoaqin
08 Tháng chín, 2019 12:26
Sorry anh em, đợt này thi kỳ hè cộng thêm bảo vệ báo cáo mệt thành cún nên không up chương được
Quang Anh Luong
08 Tháng chín, 2019 11:44
2 chữ ‘mất phí’
Huy Đinh
03 Tháng chín, 2019 11:53
Hi truyện này đc mà sao cvt ko thấy dịch nhỉ
Quang Anh Luong
01 Tháng chín, 2019 23:10
Sao lần này lâu thế bác? :v Bận ah? Hay ốm cmnr? -_-
Quang Anh Luong
28 Tháng tám, 2019 19:17
Thank :))
Quang Anh Luong
28 Tháng tám, 2019 19:16
Thớt ah? Up sớm vậy? :))) truyện còn dài, giữ sức giữ sức
Huy Đinh
27 Tháng tám, 2019 22:57
Thấy bảo su phụ vs lão sư phụ ba chiêu ko làm minh phi chân đứng dậy nghe hoang mang ghê
Quang Anh Luong
27 Tháng tám, 2019 19:09
Thank chương mới :))
Quang Anh Luong
27 Tháng tám, 2019 19:09
Bác up đúng lúc ta đang ăn :v
Quang Anh Luong
26 Tháng tám, 2019 00:58
Chương mới chương mới :)) lão Hoa vất vả ~ ^v^
Quang Anh Luong
26 Tháng tám, 2019 00:57
Một chín một mười đi :v Lão đấy trông bựa bựa mà trâu bò có số má đấy :// Không cần bật Chúc chiếu u huỳnh mà vẫn oánh ngang một con lục hung mới sinh
fatelod
25 Tháng tám, 2019 18:45
bộ này ai cũng hài :v
Huy Đinh
25 Tháng tám, 2019 09:56
Ko thấy thằng sư phụ nó hiện hình nhỉ nghe nhiều ghê ko biết thằng nào hơn
_someone
24 Tháng tám, 2019 20:14
Thank thớit. Cứ tưởng Ngọc Phi Diên bá thế nào mới ngang cơ được với Minh Tố Vấn. Hóa ra là do não rỗng quá nên mới thế.
Quang Anh Luong
24 Tháng tám, 2019 16:12
Đọc đoạn oánh Bàn Cổ phê hơn, dù không nhắc nhiều lắm
Quang Anh Luong
24 Tháng tám, 2019 16:12
Thank :))
61703187
23 Tháng tám, 2019 19:32
lâu lâu đọc lại khúc Mpc đánh với ABLT cuốn vl
Quang Anh Luong
23 Tháng tám, 2019 15:56
Thank lão Hoa :))
Quang Anh Luong
22 Tháng tám, 2019 18:34
Chương mới :))
Quang Anh Luong
21 Tháng tám, 2019 13:01
Thank thớt :)) chuẩn bị nếm thử trứng xào cà chua của Hiểu :)))
Quang Anh Luong
20 Tháng tám, 2019 14:26
Tem nhá :3
BÌNH LUẬN FACEBOOK