Phục Tượng gần như tuyệt vọng nhìn ta, sự xuất hiện của ta, không, phải nói là ta mười phần hoạt bát, trạng thái hoàn hảo xuất hiện làm hắn nhận lấy trùng kích to lớn. Nhưng trong mắt của ta, hắn cong người là bởi vì bị chưởng lực của mình trùng kích.
Phục Tượng như con thú bị thương, lớn tiếng gào thét với ta, kinh động một đêm tuyết trắng. Cổ họng hắn cũng bị thương, thanh âm khàn vô cùng, bởi vì nội thương quá nặng, vừa mở miệng là không ngừng nôn ra máu. Nhưng ngay cả như vậy vẫn oán niệm cực sâu nói: "Minh Phi Chân! Ngươi, ngươi làm gì ta! Vì sao ngươi lại không có chuyện gì!"
Ta che tai Thẩm lão đại trong ngực, nhìn vào mắt hắn, thầm vận huyền công. Bỗng nhiên hắn như bị đông cứng, khí tức ngang ngược trong mắt giảm đi không ít. Chính hắn cũng không rõ, vì sao nóng nảy trong lòng lại bị một cái nhìn rút đi.
"Ngươi rất khó hiểu sao? Nhưng luyện nội lực đến trình độ này, chung quy phải biết cái gì là tâm kiếm giết người, tiềm thức nhập mộng chứ."
Tâm kiếm giết người cùng tiềm thức nhập mộng không phải là thần tiên ma quái truyền thuyết, mà là hai đầu đề trong võ học.
Ánh mắt người có nội công cao cường thường lăng lệ như thực chất, luyện đến trình độ này cơ hồ chỉ dựa vào ánh mắt là có thể đả thương người. Đây là nội khí ngoại thông, hơn nữa là nguyên lý khiến cho đối phương tự thương hại. Mà tâm kiếm giết người cùng tiềm thức nhập mộng cũng dựa theo nguyên lý này, nhưng hai môn võ công này là cảnh giới cao hơn một tầng.
Tâm kiếm là nội công lấy tâm niệm làm chủ, lấy công tâm làm yếu.
Tiềm thức thì là nội công lấy não làm chủ, lấy nhập não làm chỉ.
Hai môn công phu này nếu luyện đến cảnh giới cao, không cần giơ tay cũng có thể giết người. Không cần động thủ cũng có thể làm cho tâm thần người mê say, thậm chí biến người thành khôi lỗi.
Cho nên trên giang hồ, võ công liên quan đến lĩnh vực tâm kiếm tiềm thức được xưng là tâm hồn thuật.
Phạm vi tâm hồn thuật rất rộng. Cường đại nhất cùng truyền kỳ nhất chính là đồng thuật.
Người tu hành thượng đẳng đồng thuật, có thể nhìn thấu chân khí lưu chuyển của địch nhân, lúc giao chiến chiếm lợi lớn. Thậm chí còn có thể dùng mục lực đả thương người. Cao thủ có đồng thuật cấp bậc này, ngay cả Hắc Bạch Giám cũng không ghi chép mấy người.
Còn có, các loại hình được xưng là mê hồn đại pháp, cũng không thoát ly được phạm trù tâm kiếm cùng tiềm thức, hai loại tâm hồn thuật .
Nhưng tu luyện tâm hồn thuật tính châm đối quá mạnh, quá dựa vào tư chất người tu luyện. Hơn nữa lại có nhiều tai hại, nếu nội lực kém hơn đối phương, sẽ bị địch nhân phản phệ. Hơn nữa tâm hồn thuật vô cùng chú trọng tâm lực, cho dù nội lực thắng được đối phương, tâm lực không bằng cũng vẫn sẽ bị địch nhân phản phệ.
Nói cách khác, cho dù ngươi tu vi cái thế, nếu gặp phải đối thủ bền gan vững chí, tâm chí ương ngạnh, coi như chỉ là chăn trâu. Môn võ công này cũng chưa chắc có hiệu quả, thậm chí phản phệ chi họa cực kì kịch liệt. Cho nên loại võ công này rất không có khả năng lưu truyền, về sau cũng bởi vì nhiều người học tập môn võ công này làm điều bất nghĩa, dần dà bị truyền thành yêu dị tà thuật, mà không phải võ công.
Bằng vào hiểu biết của ta, trên giang hồ bây giờ, môn phái liên quan đến lĩnh vực này còn chưa tới mười cái, đa số là tà phái.
. . . Đại La sơn là một cái, Ma giáo là một cái khác.
Cho nên ta liền. . .
Chẳng qua, nghiên cứu liên quan đến tâm kiếm tiềm thức còn có rất nhiều vấn đề. Cho nên hiện nay, đại đa số tâm hồn thuật chưa làm được lăng không giết người, tiềm thức cải tạo não người. Tối đa chỉ là làm cho người ta chịu nội thương hoặc là mê hoặc địch nhân một hồi mà thôi.
Phục Tượng lộ ra biểu tình ngang ngược dữ tợn: "Nói bậy! ! Ngươi động tay chân trên người ta, chắc chắn không phải tâm kiếm tiềm thức."
"Ta còn chưa nói xong a, tuổi đã cao mà vẫn quá nóng vội." Ta thản nhiên nói: "Có lẽ ngươi không biết môn nội công này rõ lắm, chiêu này gọi là Nhiếp Tâm Phục Hình."
Ta động tay chân trên thân Phục Tượng, nghiêm chỉnh mà nói, xem như là võ kỹ trong phạm trù tiềm thức nhập mộng.
Nhiếp Tâm Phục Hình là một môn võ công thông qua mê hoặc địch nhân, ảnh hưởng đến tiềm thức rồi khống chế thân thể hắn. Hình như cũng có người gọi chiêu này là thôi miên.
Gọi thế nào cũng được.
Môn võ công này là một trong những kỳ thuật ghi chép trong Xuân Phong Dạ Vũ Thần Công. Mặc dù điều kiện thi triển rất nhiều rất hà khắc, hơn nữa chỉ có thể thi triển với một người. Hơn nữa không thể ảnh hưởng suy nghĩ hoặc là tâm thức của hắn, chỉ có thể ngắn ngủi khống chế thân thể hắn. Chẳng qua vào hôm nay, loại tình huống này hẳn là thủ đoạn tốt nhất.
Phục Tượng dường như nghe hiểu ta đang nói cái gì, kinh ngạc nói: "Ma giáo trấn giáo thần công! Xuân Phong Bảo Giám!"
"Cũng đúng cũng không đúng. Thứ trên Xuân Phong Bảo Giám ta biết, chỉ là ta biết tương đối sâu."
"Rốt cuộc ngươi là ai! " Phục Tượng liều mạng lắc đầu, giống như muốn lắc rụng đầu, "Không có khả năng, không có khả năng! Nếu như ngươi không có chuyện gì, chưởng lực ta đánh ngươi lúc ấy. . ."
Ta cười hì hì.
"Chẳng lẽ ngươi không phát hiện, lần này ngươi khôi phục khí lực rất nhanh? Ngươi hao hết toàn thân công lực đánh ta mười bảy chưởng, lại khôi phục trong vòng nửa canh giờ, có khả năng sao? Ngươi coi mình là tiên sao?"
Phục Tượng đột nhiên biến sắc, hiển nhiên hắn cũng ý thức được, hôm nay tốc độ khôi phục khí lực thực sự nhanh đến không thể tưởng tượng nổi.
"Nguyên nhân là những chưởng lực này vẫn còn trong cơ thể ngươi, ngươi chưa sử dụng hết. Chưởng lực của mười bảy chưởng này, ta đều trả lại cho ngươi. Chôn giấu ở các nơi trên thân thể ngươi. Lẽ ra lấy nội lực ngươi mà nói, lại là chưởng lực đồng nguyên với công lực của ngươi, ngươi hao phí chút thời gian chậm rãi hóa giải là được. Nhưng ta đoán, hôm nay ngươi chắc chắn phải động thủ nhiều, đồng thời rất hao tổn nội lực. Ngươi có thể chặn chưởng lực của mình hay không, phải xem sau khi ác chiến ngươi còn thừa lại bao nhiêu nội lực. Hoặc là, ám chỉ ta lưu lại trên người ngươi là, khi ngươi nguy hại đến tính mệnh Thẩm Y Nhân, tiềm kình trong cơ thể ngươi sẽ tự động bộc phát. Nếu như ngươi không ra tay với Thẩm Y Nhân, đương nhiên sẽ không đưa tới tai họa. Dường như Phục Tượng không chịu nổi những lời này nữa, uốn gối quỳ trên mặt đất, vẫn lẩm bẩm nói: "Không thể nào. . . Ngươi không có khả năng chống đỡ được chưởng lực toàn lực của ta. . ."
Vẫn còn nói những lời này a, ta cảm thấy nhàm chán nhún nhún vai.
"Chưởng lực của ngươi rất không tệ. Nhưng lời này cũng không khỏi quá cuồng vọng. Ngươi biết muốn ta 'Đỡ', là vinh hạnh đặc biệt của bao nhiêu người trong võ lâm không? Ngươi luyện công rất chuyên tâm nhất chí, Phục Tượng Thần Chưởng cũng rất tốt, phù hợp với khí công ngươi sở tu. Mỗi khi ra một chưởng bảo đảm mình vẫn còn chỗ trống, cho nên ngươi có thể đánh lâu, cho dù liên tục đấu mấy ngày cũng không thành vấn đề.
Thế nhưng ngươi phát hiện không? Cuộc đời ngươi, mỗi khi đánh một chiến dịch trọng đại, thời điểm động thủ kinh tâm động phách nhất, đều dựa vào trường lực để chiến thắng. Đây là tệ nạn của Phục Tượng Thần Chưởng, không thể đầu đuôi tương liên, kình lực mỗi một chưởng chia cắt rõ ràng. Một khi ngươi toàn lực phát động Phục Tượng Thần Chưởng, tiêu hao nội lực sẽ là gấp mười lần bình thường. Nói cách khác, một khi cần toàn lực thủ thắng, luôn luôn trễ chiến cơ."
"Ngươi im ngay! Im ngay!"
"Hôm nay ngươi bại bởi Đường Dịch phải không? Bị tiểu tử kia lừa ngươi hao phí nội lực mà bại?"
“! ! !”
"Cho nên ngươi thua, cũng không oan uổng."
Dường như bị lời của ta đánh chìm, trong nháy mắt Phục Tượng như già thêm mười tuổi, đầu gối không chịu nổi trọng lượng của hắn. Hắn không nhịn được cong người, cuộn tròn như con tôm già mốc meo. Ta biết đây là bởi vì hắn không chịu nổi nội lực bản thân phản phệ, triệu chứng sắp tán công.
"Vì sao. . . Ngươi là Dạ La bảo chi chủ, là tà phái chúng ta. . . Tại sao muốn ngăn ta, còn muốn giết ta. . ."
"Vì sao? Dường như lão huynh ngươi không biết mình làm cái gì a." Ta bỗng thu liễm nụ cười, lạnh nhạt nói: "Chỉ bằng vừa rồi ngươi có suy nghĩ bẩn thỉu với nàng, cũng đủ ta giết ngươi một trăm lần."
Ta nhìn Phục Tượng co quắp trên mặt đất run lẩy bẩy, phảng phất cái rét trong đêm muộn cũng là giày vò đối với hắn.
"Nhưng ta sẽ không giết ngươi. Giang hồ có quy củ của giang hồ, dù ngươi phạm ta, nể uyên nguyên của ta với Sát Liên, hôm nay ta sẽ tha ngươi một mạng." Ta nhìn Phục Tượng đang thở phào nhẹ nhõm, chậm rãi kết thúc câu nói: "Chỉ lấy võ công của ngươi, ngươi nên thỏa mãn."
Một cỗ kình lực sau cùng, từ tay ta cộng thêm chân khí trong cơ thể hắn bộc phát vào lúc này. Phục Tượng phun máu tươi tung toé, hai mắt trắng dã ngất đi. Công lực của hắn đã tán, coi như chữa khỏi toàn thân thương thế, cũng chỉ là lão nhân dần dần già đi mà thôi. Phục Tượng nhân vật này, xem như xoá tên khỏi giang hồ.
Danh Sách Chương:
Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
02 Tháng mười, 2019 17:22
Tô Lê tank 1 hit cho thanh niên Phi Hoa, giờ đang nằm nôn máu thành lít =))
02 Tháng mười, 2019 11:03
Lão Hoa :))) Lâu lắm không gặp :))
25 Tháng chín, 2019 14:47
Tem :)))
08 Tháng chín, 2019 18:22
Không sao :))) còn nhớ là tốt rồi
08 Tháng chín, 2019 12:26
Sorry anh em, đợt này thi kỳ hè cộng thêm bảo vệ báo cáo mệt thành cún nên không up chương được
08 Tháng chín, 2019 11:44
2 chữ ‘mất phí’
03 Tháng chín, 2019 11:53
Hi truyện này đc mà sao cvt ko thấy dịch nhỉ
01 Tháng chín, 2019 23:10
Sao lần này lâu thế bác? :v Bận ah? Hay ốm cmnr? -_-
28 Tháng tám, 2019 19:17
Thank :))
28 Tháng tám, 2019 19:16
Thớt ah? Up sớm vậy? :))) truyện còn dài, giữ sức giữ sức
27 Tháng tám, 2019 22:57
Thấy bảo su phụ vs lão sư phụ ba chiêu ko làm minh phi chân đứng dậy nghe hoang mang ghê
27 Tháng tám, 2019 19:09
Thank chương mới :))
27 Tháng tám, 2019 19:09
Bác up đúng lúc ta đang ăn :v
26 Tháng tám, 2019 00:58
Chương mới chương mới :)) lão Hoa vất vả ~ ^v^
26 Tháng tám, 2019 00:57
Một chín một mười đi :v Lão đấy trông bựa bựa mà trâu bò có số má đấy :// Không cần bật Chúc chiếu u huỳnh mà vẫn oánh ngang một con lục hung mới sinh
25 Tháng tám, 2019 18:45
bộ này ai cũng hài :v
25 Tháng tám, 2019 09:56
Ko thấy thằng sư phụ nó hiện hình nhỉ nghe nhiều ghê ko biết thằng nào hơn
24 Tháng tám, 2019 20:14
Thank thớit. Cứ tưởng Ngọc Phi Diên bá thế nào mới ngang cơ được với Minh Tố Vấn. Hóa ra là do não rỗng quá nên mới thế.
24 Tháng tám, 2019 16:12
Đọc đoạn oánh Bàn Cổ phê hơn, dù không nhắc nhiều lắm
24 Tháng tám, 2019 16:12
Thank :))
23 Tháng tám, 2019 19:32
lâu lâu đọc lại khúc Mpc đánh với ABLT cuốn vl
23 Tháng tám, 2019 15:56
Thank lão Hoa :))
22 Tháng tám, 2019 18:34
Chương mới :))
21 Tháng tám, 2019 13:01
Thank thớt :)) chuẩn bị nếm thử trứng xào cà chua của Hiểu :)))
20 Tháng tám, 2019 14:26
Tem nhá :3
BÌNH LUẬN FACEBOOK