"Không được!"
Ta còn chưa lên tiếng, Liễu Nguyên đã nói trước. Cơ hồ hắn vừa nghe được đã bật thốt lên: "Không được, hắn không tiện!"
Thái đồng tri nheo mắt già: "Ách? Có gì bất tiện?"
Liễu Nguyên vội vàng hoảng sợ nói: "Đây, đây, đây không giống đã nói a. Thái đại nhân, lúc trước rõ ràng ngươi nói muốn Đường Dịch một phòng với hắn a."
"Chuyện này a? Nhưng vừa nãy Đường Dịch tiểu ca nói với ta, hắn nguyện ý dọn ra ngoài thuê phòng, giảm bớt gánh nặng cho chúng ta. Cho nên đành phải để Minh tiểu ca cùng một chỗ với Tô tiểu ca."
"Như vậy sao được a!" Liễu Nguyên tức đến nổ phổi chỉ vào ta, "Người này tham hoa háo sắc, nếu Tô Hiểu xảy ra chuyện thì sao?"
"Chuyện này a. . . Người có chí riêng, nếu bọn hắn thật tâm yêu nhau. . ."
"Hừ! Sao Tô Hiểu có thể để ý hắn, hắn nghĩ hay thật a!"
"Được rồi!" Ta vỗ bàn một cái, "Rốt cuộc xảy ra chuyện gì, nói rõ ràng!"
Thái đại nhân lại giải thích một phen ta mới hiểu.
Nguyên lai không chỉ người mới tăng thêm, còn quan hệ đến nhị sư đệ cùng tứ sư đệ ta. Hai người bọn hắn vốn đi cửa sau, cho nên căn bản không chuẩn bị chỗ ở cho bọn hắn. Bây giờ còn thiếu phòng, cho nên hai người bọn họ hoặc ở với ta, hoặc ngủ ngoài đường.
Bởi vì có công hộ giá, Đường Dịch nhận không ít ban thưởng của hoàng thượng, bây giờ giàu đến chảy mỡ. Cho nên hắn trực tiếp quyết định dọn ra ngoài. Gian phòng Đường Dịch vừa cống hiến liền bị Thái đại nhân đàng hoàng không khách khí coi như công cộng. Cho nên bây giờ nhị sư đệ cùng tứ sư đệ sẽ phải ở phòng Tô Hiểu, mà Tô Hiểu nhất định phải ở với ta.
Thế mà rất có đạo lý.
"Chuyện lớn như vậy, cho ta suy nghĩ."
Thái đại nhân vuốt râu nói: "Không được a, phải lập tức quyết định. Minh tiểu ca chỉ cần đáp ứng một câu, lão phu có thể đi về làm việc. Đầy một bàn lệnh bắt trộm phải ký đấy."
"Được rồi!" Ta tức giận nói: "Không đến một lát, chờ ta."
Tô Hiểu vào ở ta không có ý kiến, dù sao đêm nào ta cũng ra ngoài. Chẳng qua nhà có công chúa, ta phải hỏi ý kiến công chúa mới được.
Ta bước nhanh trở về bên giường, thò đầu vào màn. Trông thấy khuôn mặt thanh lệ mang theo mấy phần uy nghi, mấy phần nghiêm túc của công chúa, đang bày thân thể mình thành một tư thế có độ khó cao. Dường như tận lực nhô cao nửa thân trên, sau đó thả nửa thân dưới ra phía sau. Đường cong của nàng vốn lả lướt, thân thể khỏe khắn căng mịn, nhưng không ngờ còn mềm mại như vậy. Hôm nay nàng vẫn mặc một thân áo đỏ, bởi vì tư thế, giữa bộ ngực đầy đặn cùng mông đùi cao vút, đường eo phơi tâm dẫn lửa lọt vào tầm mắt. Hình như công chúa không chú ý ta đến, khuôn mặt thanh tú nghiêm túc căng thẳng, dường như đặt tất cả tâm thần vào động tác này. Tại kiều nhan như thế, hoa mai trên trán tuyết càng diễm lệ hơn mấy phần.
Ta thấy thế nuốt một ngụm nước bọt, con ngươi đã đông cứng.
Chẳng qua. . . Bên ngoài ta tranh cãi với người lâu như vậy, ngài lại tập yoga ngay chỗ này a! ! !
"Điện hạ!"
Công chúa ngẩng đầu thấy là ta, ngẩn ngơ, sau đó mới nói: "Vì sao ngươi quay lại?"
Ta thấp giọng nói: "Còn có thể vì sao? Điện hạ, vừa nãy ngài nghe thấy Tô Hiểu phải vào ở chứ? Phải làm sao a? Ta vẫn chờ người trả đây. Ngài có thể đừng bày ra tư thế --- đẹp thì đẹp, nhưng hiện tại không phải lúc được không. Ngài có thể bày cho ta nhìn vào buổi tối mà!"
Chờ đã? Không phải vừa nãy ta nói ra lời trong lòng chứ.
"Ngươi, ngươi, lưu manh! Ta "
Má tuyết của công chúa đỏ ửng, nhưng không thể lập tức hoàn nguyên tư thế, đoán chừng nàng kéo thân thể đến mức này cũng không dễ dàng, vừa buông tay liền công cốc.
"Ta cũng không muốn thế! Đều tại ngươi. . . Giường của ngươi quá nhỏ."
Chờ đã? Chuyện này có quan hệ gì với giường của ta a?
Bởi vì giữa giường dễ bị phát hiện, nên công chúa ngồi nghiêng bên trái giường. Cho nên cơ bản dựa vào chiều rộng mà không phải chiều dài của giường. Người bình thường chắc không có vấn đề. Nhưng công chúa ngồi thì hơi khó khăn.
Ta nhìn kỹ. . . Là chân a! Chân công chúa quá dài. Cho dù mông sát bên giường, chiều rộng cái giường nát của ta vẫn làm công chúa khó chịu a. Công chúa điện hạ, không phải giường của ta quá nhỏ, do chân ngài quá dài a!
Bởi vì ngồi khó chịu nên phải tập yoga để giãn gân cốt sao! Cho dù như vậy, ngài cũng phân rõ thời gian a! Vạn nhất không phải ta mà là người khác thì sao a! !
"Không không không, ta nói phải làm gì bây giờ a?"
Công chúa oán hận híp mắt nhìn ta, giọng khinh miệt nói: "Không phải ngươi rất có chủ ý sao? Sao còn hỏi ta?"
"Điện hạ ở đây, vi thần nào dám tự tiện hành động. Đương nhiên tất cả đại sự do điện hạ quyết định."
"Ba hoa."
Công chúa lập tức cau mày nói: "Mặc dù đứa nhỏ Tô Hiểu hơi ngốc, nhưng nếu ở cùng nhau, chuyện của chúng ta sẽ lập tức bại lộ. Ngươi nhất thiết ngăn cản."
Kỳ thực, ta cũng có thể ngủ trên xà nhà.
"Thật sự là. . ." Ta lại dạo bước trở về trước bàn, lắc đầu nói: "Không được, ta không đồng ý."
Thái đại nhân cau mày nói: "A? Vì sao lại thế?"
". . . ."
Ta ngẩn ngơ, "Ngươi chờ một chút."
Đi nhanh trở về, thò đầu vào.
"Điện hạ, vì sao không đồng ý a?"
Lần này hình như công chúa đổi tư thế, đang điều chỉnh vị trí yếm đào. Nhưng ta vén màn đi vào, nàng bất ngờ không kịp đề phòng, bị ta nhìn thấy trắng như tuyết. . . Sao ta biết ngươi đang làm gì a! Đừng rút đao a! !
Công chúa đỏ ửng mặt, như quả đào chín mọng, nhưng nàng rất tỉnh táo, không kêu ra tiếng. Nàng chỉ đặt tay trên đao, sau đó hung hăng nắm chặt chuôi đao.
Ta đi nhanh trở về, nói với đám Liễu Nguyên: "Tóm lại chính là không đồng ý."
Mặt Liễu Nguyên cùng Thái đại nhân đầy hồ nghi. Cho dù ta không nghĩ ra lý do gì, nhưng tóm lại ta không đồng ý.
Lúc này cuối cùng nhị sư đệ cũng nói chuyện: "Ai nha, ta chỉ nói đại đương gia sẽ không bỏ rơi chúng ta mà. Như vậy đi, đại đương gia, chúng ta ngủ với ngươi!"
"A? Các ngươi ở với ta?"
Bây giờ đầu óc ta toàn là thân thể uyển chuyển lúc nãy của công chúa, không nghĩ được hình ảnh nào khác. Nhưng nhị sư đệ vốn xui xẻo, tứ sư đệ càng mắc chứng tăng động. Nếu hai người bọn họ ở phòng ta, khẳng định chuyện thứ nhất chính là lên trời xuống đất, lục soát khắp nơi xem ta có cất gì bí mật không. Trước kia, hai người bọn họ lật ra mười vạn tám ngàn quyển tiểu hoàng thư của ta a!
Nếu công chúa lại thay quần áo, sau đó rèm bị lật lên. . .
"Không được không được! Tuyệt đối không được."
Nếu như vậy, không phải bọn hắn chết thì ta chết a! Công chúa gọi là Huyết Nhiễm Lưu Ly, ngươi nghĩ là nói không sao! Đặc biệt nàng là công chúa, giết người không phạm pháp a! Chắc chắn hoàng thượng sẽ bảo vệ nàng a. Nếu biết ba sắc lang nhìn lén công chúa thay quần áo, căn bản hoàng thượng không cần bảo vệ công chúa, tự mình xách đao tới a! !
"Chờ đã? Không được a? Vậy thế này đi." Nhị sư đệ sờ ót: "Vậy chúng ta chung phòng với Tô Hiểu huynh đệ a. Dù sao đều là nam."
A? Cái gì?
Các ngươi một phòng với Tô Hiểu?
Ha ha. . .
Ta không biết quyết định thế nào, tóm lại đến khi ta tỉnh táo lại.
Tô Hiểu đã ôm gối chuyển vào.
Danh Sách Chương:
Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
14 Tháng một, 2019 17:19
bao giờ mới tới Tuyết đây? hóng
14 Tháng một, 2019 06:25
Tô hiểu của ta chắc phải đợi dài dài @@
13 Tháng một, 2019 23:51
Bạch tổng quản trước đã =))
13 Tháng một, 2019 23:47
Theo thứ tự xuất hiện sẽ tới route thẩm phó tổng ??
13 Tháng một, 2019 20:53
Thế là xong route tiểu sư di, còn khoảng 5 6 người nữa thôi =))
13 Tháng một, 2019 17:59
Đúng ra tên chương là Linh bát động quải động động quải => 0807007 =))
13 Tháng một, 2019 17:40
vãi chưởng :)) ta còn đan tưởng tên chương bị lỗi, giật cả mịn
10 Tháng một, 2019 16:55
lươn vừa to vừa trơn vừa dài vừa thích chui lỗ
khu nhà của nữ bộ khoái chỉ có nữ không nam
còn lại tự hiểu đi
09 Tháng một, 2019 22:45
Có liên quan đến ăn lươn tráng dương chăng
09 Tháng một, 2019 18:36
Lươn thì nghĩ bậy được gì nhỉ :v
09 Tháng một, 2019 18:27
mà bảo nữ bộ khoái đưa cho tô hiểu nên cũng chả hiểu sao, có khi đầu main nghĩ bậy quen nên nôn.
09 Tháng một, 2019 18:23
lươn hay sống nơi bùn đất, vào chỗ nữ bộ khoái mà có lươn tại hạ nghĩ chỉ có cống rãnh thôi.
09 Tháng một, 2019 00:35
Chịu, ta cũng chịu
Không thấy tác giả nói chi tiết nào main sợ lươn
09 Tháng một, 2019 00:19
Lươn ngon mà nhỉ
09 Tháng một, 2019 00:19
Ai giải thích hộ mình tại s phi chân ăn cháo lươn lại ói thế huhu
08 Tháng một, 2019 19:46
Chợt nhận ra hiện giờ lão Phi Chân cõng nhiều nồi thật :v
07 Tháng một, 2019 19:36
Cục súc nhưng dùng được giết người trong mộng, dùng chân khí của mình bảo vệ người khác :))
07 Tháng một, 2019 19:29
Phải vào thần thông chi cảnh mới dùng được hết Dạ Bộ, cỡ sư phụ với sư tổ là dùng được
07 Tháng một, 2019 19:20
kỹ thuật được sáng tạo trên nền tảng của sự cục súc :))
chỉ dành cho những thành phần cục súc sử dụng :))
07 Tháng một, 2019 19:16
dạ bộ tốn nhiều mana lắm, ngoài main thì có ai sử dụng hết 100% uy lực đâu.
07 Tháng một, 2019 19:14
không đâu, Dạ Bộ thuộc diện sáng tạo hàng khủng đấy
có điều MPC nó cục súc quá, toàn chơi 1 hit nên mặt kỹ thuật ko thể hiện
07 Tháng một, 2019 18:02
Chắc cân kèo
Main đánh kiểu một chưởng phá vạn pháp ấy, cậy dmg to vỗ vào thôi
07 Tháng một, 2019 17:53
không biết là phi chân hay lão sư phụ mạnh hơn nhỉ , mới đầu đọc tưởng thanh niên dùng kĩ thuật đánh nhau , giờ mới biết là loại cục súc , nội công thâm hậu mà võ dốt =))
06 Tháng một, 2019 16:42
okay, thank bác, hỏi vậy thôi chứ bác cứ từ từ mà triển :))
05 Tháng một, 2019 23:28
Xa mà bác, quyển này 82 chương lận
BÌNH LUẬN FACEBOOK