“Luyện Thần Chú Hội? !” Hoàng thượng nghe cái tên này, toàn thân chấn động, chân long khí phá thể ra, trong mắt nở rộ tinh quang: “Mời cô nương nói rõ chi tiết.”
“Nơi đây không phải chỗ nói chuyện, mời hai vị...... A!”
Đang nói chuyện, Lữ cô nương đột nhiên kêu khẽ, hình như túc hạ bủn rủn, đầu gối khẽ cong ngã xuống.
Long Tại Thiên thầm nói: “Oa, vương bá chi khí của hoàng thượng thật là.”
Nhưng ta nhìn ra không bình thường.
“Lữ cô nương!”
Ta đưa tay đỡ, lại cảm thấy tay nàng băng lãnh, quả thật không giống nhiệt độ của người sống.
Hoàng thượng cũng đồng thời phát hiện dị trạng: “Này! Sắc mặt Lữ cô nương, nàng trúng kịch độc! Gọi đại phu tới!”
Sắc mặt Lữ Dao Cầm hóa thành thanh bạch chi sắc với tốc độ mà mắt thường cũng thấy được. Lúc thái y tùy hành của chúng ta cầm hòm thuốc chạy tới, môi nàng đã sưng đến phát tím, không còn dung mạo thanh tú, đã sắp không sống được.
Tiểu nhị khách điếm bên cạnh thấy ta ôm một nữ tử phát tím, biến sắc hô lớn: “Giết người rồi! Giết người rồi!” Sắc mặt kinh hoảng vung chân rồi chạy ra ngoài: “Có cường nhân giết người rồi! Báo quan! Báo quan a!”
Ta nghe thấy trong lòng trầm xuống, đột nhiên phát giác đây là một cái bẫy.
Long Tại Thiên bỗng nói: “Tiểu Minh tử, ngươi thấy thế nào?”
“Ngay cả việc cũng không làm, chỉ ở ven đường chờ hô báo quan, còn có thể thế nào.”
Long Tại Thiên với ta nhìn nhau, cười lạnh nói: “Trông thấy trúng độc kêu giết người, nếu tiểu nhị này không bị người mua chuộc, chính là ngu đến nhà bà ngoại.”
Thái y nhìn dáng vẻ của Lữ cô nương, sắc mặt đại biến, vội vàng lấy ngân châm từ trong rương ra, thủ pháp thành thạo châm lên ngực nàng, sau đó hô: “Vị gia nào tinh thông thủ pháp điểm huyệt tiệt mạch của nội gia, mời đến tương trợ. Khí độc của cô nương này phát tác cực nhanh, ngân châm của lão phu không thể trì hoãn một thời ba khắc chi mệnh, cần cao thủ nội gia dùng nội lực kéo dài ngăn trở.”
Thiết Hàn Y hành tẩu giang hồ nhiều năm, kinh nghiệm phong phú, tinh thông các loại tạp kỹ: “Thiết mỗ biết điểm huyệt tiệt mạch.”
Sắc mặt thái y vẫn ngưng trọng như cũ, lắc đầu nói: “Lão phu chưa nói rõ ràng, loại độc này kịch liệt dị thường, cần cao thủ nội gia Chính giới.”
Trong võ học nội gia có cái gọi là bát cực phân giới, chia nội lực thành tám giới vực khác nhau. Nội lực Chính giới chính đại hùng hậu, chính là đường đường chi sư trong nội học, hãn hữu nhất. Nội lực Chính giới kéo dài tuổi thọ, giải bách độc, trừ chướng khí. Người tu tập đến cảnh giới thượng thừa sẽ bách độc bất xâm, có hi vọng thọ hơn trăm tuổi. Cơ hồ không phải một phái chi tôn, đứng đầu một môn thì không được tập. Thiết Hàn Y am hiểu công phu thiết chưởng, nội lực chính là Cương giới đi con đường dương cương, không hợp lộ số này chút nào.
Hoàng thượng vuốt ống tay áo: “Ta tu luyện nội lực Chính giới, ta tới.”
Độc Cô kéo hoàng thượng vào toa xe, quỳ xuống nói: “Chủ tử, độc này mãnh liệt không thể tới gần, xin chủ tử nghĩ lại.”
Hoàng thượng cả giận nói: “Hoang đường! Bởi vì giúp chúng ta nên cô nương này mới trúng độc.”
Độc Cô, Bạch Lai Mộ, Diệp Lạc, ba cao thủ Quân Vương trắc lại cùng nhau quỳ xuống: “Mong chủ tử lấy đại cục làm trọng, bảo trọng thân thể.”
Trăm năm qua, sứ mệnh duy nhất và cao nhất của Quân Vương trắc chính là bảo hộ quân vương, là thân quân thân cận nhất của đế hoàng gia. Dưới mi mắt bọn hắn mà hoàng thượng có vấn đề gì, chính là thiên đại sỉ nhục và tiếc nuối. Hoàng thượng biết bọn hắn trung tâm, không đành lòng trách cứ, ôn nhu nói: “Đứng dậy. Ta biết các ngươi lo lắng cái gì, với tu vi của ta nào có dễ trúng độc như vậy. Còn nữa, nam tử hán đại trượng phu, há có thể tham sống sợ chết, chỉ tính toán lợi hại bản thân.”
Đám ba người Độc Cô vẫn quỳ dưới đất không đứng dậy, hoàng thượng thở dài một tiếng đang muốn xông ra, lại nghe thấy thái y bên ngoài nói: “Đa tạ Đường tiểu ca viện thủ.”
Đường Dịch nói: “Không đáng nhắc đến.”
Đám hoàng thượng ngơ ngác nhìn nhau, sao Đường Dịch cũng tu luyện nội lực Chính giới? Vội vàng vén màn xe ra ngoài xem xét, quả nhiên màu xanh trên mặt Lữ cô nương chuyển nhạt, tạm thời giữ được tính mệnh.
Vừa rồi ta thấy tình hình nguy cấp, đành phải vừa hô hào: “Đến ngươi biểu diễn còn thất thần làm gì.” Vừa nắm tay Đường Dịch điểm mấy huyệt đạo, tốt xấu bảo trụ mệnh của nàng.
Nhưng hoàng thượng có chút không tin nói: “Tiểu Đường, ngươi biết võ học Chính giới? Sao trước kia không thấy ngươi sử dụng?”
Hoàng thượng nhìn hắn, Đường Dịch lại nhìn ta.
Ta ho khan nói: “A đúng rồi, Đường Dịch đã nói với ta, môn Đại Tượng Vô Hình Đại Âm Hi Thanh Đại Châu Trứu Tử Tiên Thiên Vô Thượng Bát Hoang Lục Cực Tiên Tôn Công này được dị nhân truyền thụ, không thể tuỳ tiện sử dụng.”
Tô Hiểu ở bên chăm chú nhìn, liên tục gật đầu, dường như đang suy nghĩ: Oa, Tán thần tôn hiện thân thủ!
Thái y liên tục thi châm, vầng trán cũng đổ mồ hôi, chợt vui vẻ nói: “Độc này phát tác cực kì mãnh liệt. Cũng may Đường tiểu ca nội lực thuần hậu, ngừng được khí độc, trước mắt không phát tác nữa.”
Hoàng thượng cả giận nói: “Rốt cuộc là ai hạ độc? Nữ tử tốt như vậy cũng nhẫn tâm hãm hại.”
Nhưng tiểu nhị kia gọi một đám người trở về, hình như là láng giềng giữa đường, vây quanh chúng ta chỉ trỏ.
Độc Cô nói: “Chủ tử, việc này có kỳ quặc. Tình ngay lý gian, chúng ta mang Lữ cô nương đi đường trước, trấn Tàm Hồ có người của chúng ta, cũng dễ phân trần hơn.”
Ta lại nói: “Sợ rằng đi không dễ.”
“Nơi này làm sao vậy? Ôi ôi! Lữ gia cô nương sao thế này?”
Những nhân vật võ lâm vừa đi mở đường đã quay lại, nói là nghe tiểu nhị thét to, không biết bên này xảy ra chuyện gì.
Mập lùn nhà Tiền Bách Vạn trông thấy mặt Lữ cô nương sưng tấy, bèn hô: “Cô nương này chỉ lưu lại nói mấy câu với công tử, sao lại —— “
Nói được một nửa thì không dám nói tiếp, ánh mắt kinh nghi liếc nhìn ta, nở nụ cười hơi sợ hãi hơi lấy lòng: “Chuyện này, Lữ gia cô nương trẻ tuổi không hiểu chuyện, đã xúc phạm công tử, ăn chút đau khổ cũng đúng. Hì hì, hì hì.”
Quản sự Trà Hồ trang lại mắng: “Nói hươu nói vượn! Chung công tử là loại người này sao!”
Kỵ sĩ Mã Thần hội chen miệng nói: “Sao lại thế này, sao nghe nói Chung công tử thuốc chết Lữ gia cô nương?”
Một người cao gầy hô: “Mập mạp họ Tiền, giao tình của Túy Bát Tiên với gia chủ ngươi không tệ a. E ngại thế lực của người ta mạnh, ngay cả rắm ngươi cũng không dám đánh sao? Còn có Trà Hồ trang, các ngươi ở Hàng Châu, nên không dám quản gì cả? Các ngươi nhìn được, họ Vương ta không nhìn được! Bằng hữu giang hồ nơi này đều không nhìn được!” Cuối câu tự có bi phẫn, khơi dậy lòng căm thù địch.
Bọn hắn mỗi người một câu, dần dần thật sự định tội cho ta.
Ta ôm tay không nói, mặc cho bọn hắn diễn kịch.
Đám hoàng thượng cũng không nói, cho bọn hắn tự nói với nhau. Một hồi lâu, hình như nói xong mấy câu lải nhải, cũng không lên tiếng nữa.
Chỉ có quản sự Trà Hồ trang lấy lòng nói: “Xin hỏi công tử, rốt cuộc Lữ cô nương đắc tội ngài thế nào? Phải trừng phạt như vậy?”
Ta lạnh lùng thốt: “Ta có nói, đây là Lữ cô nương sao?”
Quản sự Trà Hồ trang ngẩn ra, ta tiếp tục nói: “Các ngươi đến từ rất xa, nhãn lực thật là không tệ, nhưng mặt cô nương này đã thành như vậy, sao các ngươi nhìn ra nàng là ai?”
Mập lùn Tiền gia nói: “Chúng ta không thấy mặt, chỉ nhìn thấy quần áo, Lữ cô nương vẫn mặc bộ này, sao chúng ta không nhận ra được.”
“A, như vậy sao, nếu trông thấy quần áo không thấy mặt.” Ta một tay chống cằm, nghiêng đầu: “Vậy sao các ngươi biết nàng trúng độc?”
Bốn người nhịp nhàng nói là ta hạ độc ngẩn ra, quản sự gượng cười nói: “Đều do tiểu nhị trấn này nói hươu nói vượn......”
Long Tại Thiên ngắt lời nói: “Đến rồi! Tiểu nhị kia kêu là giết người, cách hai dặm cũng có thể nghe thấy, tai các ngươi mọc trên đũng quần cũng không nghe được trúng độc.”
Người cao gầy có giọng điệu tàn nhẫn nhất lại ra vẻ cương nghị, cười lạnh nói: “Hiện thực đã bày ở đây, không phải chúng ta tạo ra. Các ngươi hạ độc hại người, đừng quay đầu cắn chúng ta!”
Ta kỳ quái nói: “Hiện thực là cái gì?”
“Ngươi nhìn mặt Lữ cô nương, cô nương nhà người ta, cũng đã —— A?”
Còn chưa nói hết, Lữ cô nương nằm trên xe ngựa đột nhiên ‘Ah’ một tiếng ngồi dậy. Gương mặt dịu dàng động lòng người, khí độc trên mặt tiêu hết, hoàn toàn không thấy dáng vẻ khí độc phát tác vừa nãy.
Những người này cơ hồ không hẹn mà cùng dụi dụi con mắt, suýt cho rằng mình sinh ra ảo giác.
Từ khi những người này hiện thân, ta đã bóp chân Lữ cô nương, dùng nội lực hút độc tố ra cho nàng. Bây giờ đã nhìn không ra dáng vẻ vừa trúng độc.
Lữ cô nương ngáp nói: “Ôi ôi, xin lỗi, nô gia hơi buồn ngủ, vừa nãy chúng ta nói tới đâu...... A?” Đột nhiên thấy mình bị hàng loạt người vây xem, ngạc nhiên nói: “Sao, sao mọi người lại đến đây?”
Nhân sĩ giang hồ còn lại nhao nhao hô: “Đều do điếm tiểu nhị kia gọi chúng ta qua. Chúng ta cũng không biết xảy ra chuyện gì.”
“Có mấy vị nhân huynh nói Lữ cô nương trúng độc, nhất định nói ta độc hại ngươi. Nhưng không ngờ cô nương vẫn ổn. Ta cũng thấy kỳ quái, cô nương đang yên đang lành ngồi đây, vì sao có người nói ngươi trúng độc.”
Ta dù bận vẫn ung dung cười nói: “Bốn vị, các ngươi biết Lữ cô nương trúng độc từ ai, lại từ nơi nào?”
Bốn người, một người cũng không nói nên lời, không nhịn được nhìn lẫn nhau, trong mắt đều hiện lên lãnh quang hung ác.
Người cao gầy đột nhiên hô lớn: “Đã để lộ! Còn thất thần làm cái —— “
Ta đồng thời nói: “Đường Dịch!”
Hắn còn chưa nói xong, Đường Dịch hổ bộ giết lên. Hắn lấy được một cây thiết thương từ chỗ Đại Thương môn, vô cùng thích hợp, bây giờ vẫn không rời khỏi người. Đại thương cổ thức đó phi thường nặng nề, Đường Dịch khắc sâu tinh yếu thương pháp, một thương lăng không đâm đến. Chân khí đè xuống, người cao gầy kia nói cũng không nên lời, đã bị một thương hung hăng đóng trên mặt đất. Nối liền ngực trái, thụ thương rất nặng.
Nhưng Đường Dịch vừa động thủ, hiện trường lập tức rơi vào hỗn loạn.
Nhân mã bốn tên này mang đến gộp lại vượt qua hai trăm người, tuy võ công không cao, lại đủ để làm thị trấn nho nhỏ này phát sinh bạo loạn. Quả nhiên những bằng hữu võ lâm tới tặng lễ cho ta, thấy thì ra có người gây phiền toái cho Chung gia Minh công tử tiên phong mở đường dưới cờ Dạ La bảo chủ, lập tức oa oa kêu to, rút đao kiếm ra cùng tiến lên, đánh quên cả trời đất.
Ta hô: “Các vị võ lâm đồng đạo! Nơi đây không ít người già trẻ em, xin bảo hộ bình dân bách tính không biết võ công trước, chúng ta tự sẽ trừng trị những ác đồ này!”
Hoàng thượng hô: “Không sai! Ưu tiên bách tính!” Phối hợp nhảy ra bảo hộ đám láng giềng xem náo nhiệt nhưng bị cuốn vào phân tranh, hoàng thượng tự mang thiên tử quang hoàn, vừa tung người nhảy lên, đã mang đi tối thiểu mười người theo hắn.
Ta cũng gia nhập chiến đấu, đuổi theo quản sự Trà Hồ trang vừa đánh đã chạy trốn vào phố nhỏ ngõ hẹp.
Mới vào ngõ nhỏ, ta vung tay nhả ra một sợi Thiên Chu Ti, gia hỏa này vấp ngã trên mặt đất. Hắn vừa hốt hoảng định xoay người, ta đã đến bên cạnh, một tay tóm lấy hắn. Quản sự này không cao, cầm lên chênh lệch như người lớn và tiểu hài.
Trà Hồ trang quản sự lập tức nói: “Xin, xin bảo chủ nể giao tình với tệ thượng, bỏ qua cho tiểu nhân.”
Ta hơi động dung nói: “A? Ngươi nhận ra ta?”
Danh Sách Chương:
Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
05 Tháng sáu, 2019 22:12
Cứ bình tĩnh bác :v thi xong nhớ thả bom với cả được thì gọi lão Bún cv tiếp là được :)))
05 Tháng sáu, 2019 10:27
Mấy vị đại hiệp có thể cho tại hạ tham khảo link convert của truyện này được không?
03 Tháng sáu, 2019 15:42
Vừa xong một môn, ít nhất cũng 6 điểm, còn 4 môn nữa các bác ạ
02 Tháng sáu, 2019 22:59
Thanks ké luôn. Bác thớt dạo này thi cử thế nào rồi? Bữa thấy bảo căng lắm mà :3
01 Tháng sáu, 2019 16:39
Thank thớt :))) vất vả vất vả :)))
30 Tháng năm, 2019 00:42
Ta thì đoán là thế này, main tu ba bộ thần công: Dịch Cân Kinh để tăng cường thân thể, nếu không lúc lão Phi Chân nuốt Thao Thiết khẳng định chết còn nhanh hơn, xong lấy Thái Cực thần thông để hiệp lực với Dịch Cân Kinh áp chế sức mạnh của Thao Thiết. Nhưng muốn dùng thành thục được cả sát khí lẫn uy lực của Thao Thiết thì lại phải có cách không giống ai, nên lão sư phụ chôm Xuân phong dạ vũ đồ cho lão Phi Chân luyện (đây là lý do lão Phi Chân bảo muốn động một tí nghề thật thì phải đụng đến “bộ kia” là như vậy) chỉ là không biết lão Phi Chân phát sinh tâm ma là do chia tay với Tuyết hay nguyên do không khống chế nổi Lục hung sát khí ://
30 Tháng năm, 2019 00:33
Hình như thế :v Ta nghĩ Tuyết có tới 90% là ở chỗ kia :v chỉ là không biết bị cung chủ hiện tại ép đuổi đi hay làm sao mà lại bỏ đi
29 Tháng năm, 2019 21:45
14 tuổi main đã là Tán thần tôn rồi hay sao ấy
28 Tháng năm, 2019 23:37
Hề hề :)) cái này phải nhờ bác thúc lão Bún chứ con dân như ta lo thế nào được :v
27 Tháng năm, 2019 22:51
Quyển mới nhất kể về main lúc 14 tuổi, Minh Hóa Ngữ cho nhiệm vụ đi tìm vợ, không phá thân không được về =))
Có khi chúng ta sẽ biết Tuyết là ai
23 Tháng năm, 2019 22:48
Ah ah ah bác giống tôi :)) thôi đồng chí cả, hè hẵng quăng bom bác :v
23 Tháng năm, 2019 20:42
Mai có chương bác, giờ mình đang beta
Chuẩn bị thi nên bận quá, trong năm chơi nhiều giờ ôn cả quyển giáo trình
23 Tháng năm, 2019 14:06
Triệu hồi thớt ~ thớt ới ời :(((
19 Tháng năm, 2019 20:39
Nhớ what?
19 Tháng năm, 2019 12:59
Có ai còn nhớ ta?
18 Tháng năm, 2019 18:06
có mục đề cử ở mỗi truyện đó bạn :v
17 Tháng năm, 2019 19:56
Quăng phiếu là làm thế nào thế bác. em mới chân ướt chân ráo nên ko biết.
17 Tháng năm, 2019 13:08
Truyện này thì chả ai quăng phiếu :)) cái gì gì vạn cổ tối cường thì vó ngươi quăng hơn 1k phiếu
15 Tháng năm, 2019 20:37
Sắp được thấy chân tướng của Tuyết rồi :)) Truyện này ta hứng thú nhất là Tuyết và đứa bé mà lão Phi Chân không bảo vệ kịp :/
15 Tháng năm, 2019 14:39
Hình như thế, chương 1 chưa rõ toàn cảnh. Chỉ biết lúc đó main để tóc trắng
14 Tháng năm, 2019 22:11
Quào :v Kể về thời trẩu tre của lão Phi Chân ah? :))
14 Tháng năm, 2019 19:38
Nó là số đặc biệt mà bác
Chương 1: Đại hiệp Minh Phi Chân 1
14 Tháng năm, 2019 17:41
Đấy là chương mới á? Sao tên lạ vậy? :v
14 Tháng năm, 2019 11:25
Chương mới 14k chữ mà bác, tân xuân số đặc biệt đại hiệp Minh Phi Chân
13 Tháng năm, 2019 22:57
Đâu có? Tưởng là đang có cái gì sự kiện, còn chính truyện vẫn chương 151 mà? :/
BÌNH LUẬN FACEBOOK