Mục lục
[Edit] Võ Lâm Chi Vương Thoái Ẩn Sinh Hoạt
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

—— Minh Phi Chân, rốt cuộc ngươi đi đâu!

Trong lòng Hồng Trang công chúa tức giận không thôi, chợt nhớ tới, hôm nay...... Là ngày Tuyệt Sắc cô nương kia sơ long.

Chẳng lẽ hắn đi......

Trong lòng không khỏi như bị kim đâm một cái, Hồng Trang điện hạ cắn môi: Nếu thế, vì sao ngươi tới tham gia vòng thí tuyển thứ nhất...... Rốt cuộc ngươi đang nghĩ gì.

"Minh Phi Chân vô cớ vắng mặt, hắn làm sao vậy? Trong mắt hắn còn trẫm hay không?"

Hoàng thượng tức giận dựng râu trừng mắt, vỗ bàn một cái đứng lên.

"Lục Phiến môn ở đâu?"

Đường Dịch nhìn hai bên, hôm nay đều là vương thân quý trụ đến. Bản thân hắn cũng bởi vì là Tiềm Long Thập Thất Sĩ mới phong, mới có tư cách đến. Người trong Lục Phiến môn, ngoại trừ hắn cùng Minh Phi Chân, chính là Hồng Cửu cải trang thành vệ sĩ giáp vàng —— Hồng Cửu chỉ tạm vào, cũng không thể xem như người Lục Phiến môn.

Bất đắc dĩ đi lên một bước: "Bẩm bệ hạ, có thần."

"Đường ái khanh, Minh Phi Chân đi đâu rồi?"

"Thần không biết. Minh Phi Chân không nói rõ với thần."

"Gan to bằng trời! Người phụ trách của Lục Phiến môn ngươi đâu?"

"Không có ở đây." Đường Dịch chắp tay nói: "Tổng đốc, phó tổng đốc không ở kinh. Người phụ trách duy nhất, chính là chuẩn phò mã vừa ra ngoài."

Hoàng thượng cả giận nói: "Thuận Thiên phủ đâu?"

Hiệp sĩ cõng nồi số một triều đình —— Thuận Thiên phủ Bao đại nhân, lần đầu thấy có nồi xuất hiện mà không phải hắn cõng, lúc này đang ngồi tại chỗ của mình đắc ý đây. Cầm một bầu rượu ngon ấm áp, phẩm một ngụm, sung sướng vô cùng a.

Sau đó liền bị hoàng thượng nổi giận gầm lên một tiếng, lão nhân gia người suýt ngã xuống đất.

Lão Bao vội vàng bò lên, vẻ mặt đưa đám nói: "Thánh thượng, việc này, việc này không mắc mớ tới thần a. Chuẩn phò mã biến mất là hắn...... Ta, ta cũng không quen hắn."

"Ai nói là lỗi của ngươi." Hoàng thượng chau mày, "Đi, dẫn người đi gọi hắn về cho trẫm."

Bao đại nhân kêu khổ trong lòng: Sao thí tuyển phò mã vẫn là lão Bao ta không may a. Nhưng không dám không đáp, lẩy bẩy lập cập đi ra ngoài gọi người.

Đường Dịch thấy hoàng thượng tức giận đến xanh mặt, trong lòng hơi rét, hơi do dự vẫn nói.

"Bệ hạ, mặc dù Minh Phi Chân không lưu lại đôi câu vài lời, nhưng đã giao vật phẩm phải trình lên trong vòng thứ hai cho vi thần. Vi thần thay mặt trình lên, như thế chư vị không phải chờ. Minh Phi Chân từng nói vật này hiếm thấy, muốn mời chư vị phương gia ở đây cùng thưởng thức. Nếu hoàng thượng khen một câu, mới càng lộ ra sự quý giá của vật này."

Hoàng thượng nghe xong vẫn không ngừng lắc đầu: "Hừ, chuyện này không liên quan đến quý giá hay không, chính là bản thân Minh Phi Chân. Trẫm không chỉ muốn kiểm tra văn võ tài sản của hai vị phò mã, cũng phải xem nhân phẩm đạo đức. Nếu võ công cao cường, xuất thân hào quý là đủ. Sao trẫm không đi mời người trong ngoại đạo, trong Ma giáo Sát Liên Vân Thiên cung, chỗ nào không có người tài giỏi như thế. Nhưng nhân phẩm bại hoại, trẫm có được cũng có ích lợi gì?"

Kim Vương Tôn nghe vậy cười một tiếng, thừa cơ nói: "Bệ hạ, Minh Phi Chân ỷ vào mình là đệ tử Đại La sơn, không để hoàng gia trong mắt. Tỷ thí Phong Quang vừa nãy, hắn nhiều lần trêu đùa vi thần, diễn xiếc khỉ trên đại điện. Hắn là sơn dã chi dân, vốn không hiểu lễ nghi. Hoàng thượng khoan hồng độ lượng, đương nhiên cũng phải tha thứ. Chỉ là hắn lợi dụng sự tha thứ của hoàng thượng, không kiêng nể gì cả, khinh suất nhiều lần, thế này không tha hắn được."

Những lời này vừa có ý hãm hại lại vừa giải vây cho mình. Nhưng một câu của hắn lại gợi lên hình ảnh vừa nãy hắn một trảo chộp vào chân giò hầm tương của quốc trượng đại nhân, mọi người không khỏi cười vang.

Kim Vương Tôn cũng lợi hại, trên mặt bất động thanh sắc, nói xong cười yếu ớt lui một bước.

Tĩnh An công chúa lo lắng nói: "Phụ hoàng không cần phải tức giận, nếu Minh khanh gia không về được, tính thua là xong. Sao phải phí sức vì chuyện này. Long thể ngài làm trọng a."

Hồng Trang công chúa thấy chuyện không ổn, vội vàng nói: "Phụ hoàng, Minh khanh gia từng nói với hoàng nhi, hôm nay thân thể hắn khó chịu. Có lẽ chịu chút nội thương trong tỷ thí Phong Quang lúc nãy, tìm địa phương điều trị."

Hoàng thượng nghe vậy nộ nhan hơi giãn, lẩm bẩm nói.

"Nếu vậy thì có thể lý giải...... Võ công Minh khanh gia kém Vương Tôn khá xa, mặc dù vừa nãy hắn may mắn chiến thắng, nhưng thân trong đao phong kình lực, bị nội thương cũng có thể thông cảm được. Nói cũng đúng, đây là hoàng cung đại nội, một ngoại nhân như hắn có thể đi đâu. Nếu không phải tìm một chỗ yên tĩnh điều tức, cũng nói không thông a."

Sau đó nói với Đường Dịch.

"Đường khanh gia, ngươi vừa nói, Minh Phi Chân đã đưa vật phẩm dùng để nộp lên cho ngươi?"

Đường Dịch nói: "Đúng thế."

"Vậy thì tốt, mặc dù Minh Phi Chân không có ở đây, trẫm nể tình sư môn hắn từng có công lớn với bản triều, nể tình sư tổ hắn, không truy cứu chỗ vô lễ trước đó. Vòng thí tuyển thứ hai trẫm cũng không đợi hắn, lập tức bắt đầu. Vừa rồi hắn thắng một lần, nếu thắng liền hai hồi, đương nhiên phò mã chi vị thuộc về hắn. Nếu thua, còn có thí tuyển hồi ba. Lúc đó nếu hắn vẫn không về, thì phải xem như Vương Tôn độc thắng."

Mặc dù Kim Vương Tôn không cam lòng thấy Minh Phi Chân không bị phạt, nhưng nếu hắn không có ở đây, còn không bằng sớm kết thúc vòng thứ hai. Lúc vào vòng ba, hắn còn chưa về, là mình thắng. Kim Vương Tôn đầy lòng tin với vòng thứ hai, ôm quyền nói: "Vương Tôn không có dị nghị."

"Tốt!"

Hoàng thượng đã đứng dậy, cũng không ngồi xuống nữa, nói với các vị hoàng thân.

"Chư vị khanh gia, chư vị vương thân, thí tuyển phò mã tối nay, vòng thứ hai gọi là Thiên Lý. Cũng là một trong những phương thức lịch đại quân vương dùng để lựa chọn phò mã. Phong Quang chính là thái tổ định ra, Thiên Lý thì do thái tông hoàng đế tạo ra. Thái tổ hoàng đế vũ lực thiên hạ vô song, chính là cao thủ tuyệt thế triều ta ít có, đánh xuống giang sơn như thùng sắt, uy gia tứ di, võ công chấn động cổ kim, nhưng văn trị không phải sở trường của hắn. Thái tông hoàng đế lại là trường tài quản lý quốc gia, thời điểm còn lão nhân gia người, giang sơn triều ta ôn hoà không tranh. Tại triều đại của lão nhân gia người, thiên hạ hào phú gia xuất hiện nhiều nhất."

Thái tông hoàng đế chính là nhi tử của thái tổ hoàng đế. Trên võ học, thiên phú tài tình và kỳ ngộ của hắn thua xa phụ thân, cho dù có thái tổ hoàng đế tự mình truyền thụ, từ đầu đến cuối cũng không thể đến cao thủ tuyệt thế chi cảnh. Nhưng tâm tư hắn kín đáo, bình tĩnh tự chế, bản thân lại là tài tử học cứu thiên nhân. Sau khi phụ thân kết thúc đại loạn, trong tay hắn giang sơn được đại trị. Nghỉ ngơi lấy lại sức, sau này quốc lực cường thịnh, mưa thuận gió hoà, bách tính an cư lạc nghiệp, có thể nói một nửa công lao là của hắn.

Hoàng thượng sờ râu nói: "Tỷ thí Thiên Lý này sinh ra trong thời kỳ thái bình đó. Khi đó thái tông hoàng đế muốn gả nữ, cũng tương tự có vài vị chuẩn phò mã văn võ song toàn đi cầu. Thái tông hoàng đế bèn ra đề thi này, thí luyện bản sự của các chuẩn phò mã."

"Tỷ thí Thiên Lý, chủ yếu kiểm tra năng lực cùng tâm ý của hai vị chuẩn phò mã. Yêu cầu hai vị phò mã, có thể xa ngàn dặm, mang đến một sự vật quý trọng cho công chúa. Càng hiếm thấy, đương nhiên tâm ý càng trọng. Chỉ riêng quý trọng còn không được. Khoảng cách cũng cần càng xa càng tốt. Hai vị, mời bắt đầu đi!"

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
Hoaqin
02 Tháng mười, 2019 17:22
Tô Lê tank 1 hit cho thanh niên Phi Hoa, giờ đang nằm nôn máu thành lít =))
Quang Anh Luong
02 Tháng mười, 2019 11:03
Lão Hoa :))) Lâu lắm không gặp :))
Quang Anh Luong
25 Tháng chín, 2019 14:47
Tem :)))
Quang Anh Luong
08 Tháng chín, 2019 18:22
Không sao :))) còn nhớ là tốt rồi
Hoaqin
08 Tháng chín, 2019 12:26
Sorry anh em, đợt này thi kỳ hè cộng thêm bảo vệ báo cáo mệt thành cún nên không up chương được
Quang Anh Luong
08 Tháng chín, 2019 11:44
2 chữ ‘mất phí’
Huy Đinh
03 Tháng chín, 2019 11:53
Hi truyện này đc mà sao cvt ko thấy dịch nhỉ
Quang Anh Luong
01 Tháng chín, 2019 23:10
Sao lần này lâu thế bác? :v Bận ah? Hay ốm cmnr? -_-
Quang Anh Luong
28 Tháng tám, 2019 19:17
Thank :))
Quang Anh Luong
28 Tháng tám, 2019 19:16
Thớt ah? Up sớm vậy? :))) truyện còn dài, giữ sức giữ sức
Huy Đinh
27 Tháng tám, 2019 22:57
Thấy bảo su phụ vs lão sư phụ ba chiêu ko làm minh phi chân đứng dậy nghe hoang mang ghê
Quang Anh Luong
27 Tháng tám, 2019 19:09
Thank chương mới :))
Quang Anh Luong
27 Tháng tám, 2019 19:09
Bác up đúng lúc ta đang ăn :v
Quang Anh Luong
26 Tháng tám, 2019 00:58
Chương mới chương mới :)) lão Hoa vất vả ~ ^v^
Quang Anh Luong
26 Tháng tám, 2019 00:57
Một chín một mười đi :v Lão đấy trông bựa bựa mà trâu bò có số má đấy :// Không cần bật Chúc chiếu u huỳnh mà vẫn oánh ngang một con lục hung mới sinh
fatelod
25 Tháng tám, 2019 18:45
bộ này ai cũng hài :v
Huy Đinh
25 Tháng tám, 2019 09:56
Ko thấy thằng sư phụ nó hiện hình nhỉ nghe nhiều ghê ko biết thằng nào hơn
_someone
24 Tháng tám, 2019 20:14
Thank thớit. Cứ tưởng Ngọc Phi Diên bá thế nào mới ngang cơ được với Minh Tố Vấn. Hóa ra là do não rỗng quá nên mới thế.
Quang Anh Luong
24 Tháng tám, 2019 16:12
Đọc đoạn oánh Bàn Cổ phê hơn, dù không nhắc nhiều lắm
Quang Anh Luong
24 Tháng tám, 2019 16:12
Thank :))
61703187
23 Tháng tám, 2019 19:32
lâu lâu đọc lại khúc Mpc đánh với ABLT cuốn vl
Quang Anh Luong
23 Tháng tám, 2019 15:56
Thank lão Hoa :))
Quang Anh Luong
22 Tháng tám, 2019 18:34
Chương mới :))
Quang Anh Luong
21 Tháng tám, 2019 13:01
Thank thớt :)) chuẩn bị nếm thử trứng xào cà chua của Hiểu :)))
Quang Anh Luong
20 Tháng tám, 2019 14:26
Tem nhá :3
BÌNH LUẬN FACEBOOK