Mục lục
[Edit] Võ Lâm Chi Vương Thoái Ẩn Sinh Hoạt
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

"Hoàng thượng, thần có lời......"

Lời còn chưa dứt, trước mặt chợt hiện hàn quang, Kim Vương Tôn vội vàng né tránh, cả giận nói.

"Trước mặt hoàng thượng! Muốn giết người sao?"

"Ta trả đao lại cho ngươi. Có bản lĩnh ngươi đừng cầm a."

Quả nhiên trận hàn quang trong tay Minh Phi Chân là Kim Ô Phệ Nguyệt, Kim Vương Tôn ngoài miệng bất mãn, nhưng không thể không lấy bảo vật gia truyền về.

Minh Phi Chân khoanh tay, xa xăm nói.

"Kim Vương Tôn, suy nghĩ kỹ càng đi. Ngươi nói sẽ hối hận."

"Sao? Ngươi sợ? Ta xem ngươi phá cục này thế nào!"

Kim Vương Tôn đang muốn nói, Minh Phi Chân bỗng nói.

"Bản bộ Dạ La bảo có 5,471 người, chi viện trong thành Hàng Châu có 3,055 người, mười hai võ sĩ dẫn đầu bọn hắn, hình như ngươi còn đặt ngoại hiệu là Thập Nhị Thiết Thần? Những bố trí này, nếu là tên nhị thế tổ quần áo lụa là thì không tệ, nhưng làm một tông chi chủ, lại quá trẻ con."

"Ngươi!"

Kim Vương Tôn sợ ngây người, đây là bố trí của hắn tại Hàng Châu, ngoại trừ thủ hạ hắn tín nhiệm nhất, không ai biết nội tình, lại bị Minh Phi Chân —— người không nên biết nhất —— thạch phá thiên kinh nói ra. Nhất thời, không có thời gian quan tâm hắn chế nhạo, chỉ suy nghĩ vì sao hắn lại biết.

Hoàng thượng thấy hai người nói chuyện hồi lâu, ngạc nhiên: "Vương Tôn, chuyện gì bất công?"

Kim Vương Tôn nhìn thần sắc giống như cười mà không phải cười của Minh Phi Chân, nhất thời chần chừ không quyết, rốt cuộc không đáp lời. Minh Phi Chân lại nói thay hắn: "Kim công tử nói đồ ăn đêm nay phong phú, đáng tiếc hai người chúng ta phải tỷ thí, thật không có lộc ăn. Xin hoàng thượng ban cho một bàn tiệc rượu, để giải thèm một lát."

Hoàng thượng không khỏi chán nản, khoát tay nói: "Này! Thế này là sao. Hai vị ái khanh cũng đừng hồ nháo đến trẫm. Trận so tài đầu tiên đã có thắng bại, hai vị ái khanh nghỉ ngơi một lát, rồi bắt đầu trận thứ hai đi." Nhưng cũng phân phó cho hai người bọn hắn, mỗi người một bàn tiệc rượu, hoàng thượng sờ râu, bộ tịch rất rộng rãi phóng khoáng.

"Đa tạ hoàng thượng, may mà hoàng thượng ban yến, nếu không thật là đói chết thùng cơm ta. Ôi ôi ôi, vẫn phải nói Ngự Thiện phòng của chúng ta công lực thâm hậu a. Ngài xem trên thịt dê này khắc hoa, dân chúng tầm thường muốn nhìn một lần, tiểu nhân đề nghị phải thu hắn hai trăm lượng bạc. Ai ôi, thật nóng thật nóng."

Cầm lên một tảng thịt dê nướng vàng óng thơm nức, bỏ vào miệng liên tục hô nóng. Vương công cả sảnh nhìn vẻ chợ búa tiểu nhân của hắn, không khỏi thầm nghĩ: Gặp may ỷ vào nhanh nhẹn linh hoạt thắng một trận, ngươi thật coi mình là phò mã gia. Không coi mình là ngoại nhân sao. Đây là chỗ cho ngươi càn rỡ sao! Tiểu dân chợ búa, khó trèo lên thanh nhã!

Tĩnh An hơi khó hiểu nhìn Minh Phi Chân, Hồng Trang lại suýt bật cười: Gia hỏa này, thật là tham ăn. Cũng uổng cho hắn là Tán thần...... Không, còn không xác định.

Minh Phi Chân cầm mấy miếng thịt dê, thấy sắc mặt của mọi người không bình thường, ngay cả hoàng thượng cũng hơi không vui, vội vàng cười nói: "Hoàng thượng thứ tội, tiểu nhân là sơn dã thảo dân, không biết lễ nghi. Lỗ mãng đã quen, để tránh thất lễ trước điện, tiểu nhân ra ngoài điện ăn đi, ăn xong rồi trở lại."

Minh Phi Chân ôm bàn đi ra ngoài, võ sĩ cả điện cũng không biết nên cản hay không.

Hoàng thượng cũng dở khóc dở cười, sớm biết tiểu tử này loạn thất bát tao, ai biết có thể loạn đến thế. Được được được, thấy hắn đánh thắng Kim Vương Tôn một lần, để hắn ăn. Khoát khoát tay với các võ sĩ, để hắn rời điện đi ăn cơm.

Sắc mặt Kim Vương Tôn âm tình bất định, hắn không biết trong tay Minh Phi Chân có bài tẩy gì, trực tiếp đâm rách thân phận của hắn với hoàng thượng thì không ổn. Đang muốn tìm cớ, cũng ra ngoài hỏi thăm hai câu, chợt thấy ngoài cửa có người bước nhanh tới, trực tiếp đi đến bên cạnh Kim Vương Tôn. Thế mà là một gia nô của Kim Vương Tôn.

"Công tử...... Cấp tốc."

"Thấp giọng, đi theo ta...... Ngươi đừng nói."

Người này là gia nô chuyên trách tình báo của Kim Vương Tôn, tất cả tin tức trọng đại đều qua tay hắn, chính là tai mắt số một của Kim Vương Tôn. Hôm nay, bởi vì phải ở hành quán đợi thư từ Hàng Châu, nên hắn mới đến muộn. Nhưng thấy hắn có vẻ vội vàng xuất hành, vừa mở miệng chính là cấp tốc, có lẽ thật xảy ra đại sự gì đó.

Sắc mặt Tĩnh An trên ghế bắt đầu hơi ngưng trọng. Hiển nhiên nàng thông minh hơn người, chỉ từ biểu cảm vi diệu của mấy người kia đã bắt được khá nhiều tin tức.

Người kia thấp giọng nói: "Công tử, Hàng Châu gửi thư. Hai ngày trước, hơn một ngàn võ nhân chúng ta chiêu mộ vào Dạ La bảo đột nhiên tạo phản, do một thanh niên đeo kính lãnh đạo, khởi thế sét đánh không kịp bưng tai. Tử chiến hai ngày, huynh đệ trên Dạ La bảo của chúng ta chết đã chết , chạy đã chạy, còn có hơn hai ngàn người bị bọn hắn bắt được. Sau đó bọn hắn thuận thế xuống núi khai chiến, càn quét một trận, cơ nghiệp chúng ta xây dựng ở Hàng Châu mấy tháng qua, đã không còn sót lại chút gì."

Kim Vương Tôn nghe được khí huyết chảy ngược, mắt tối sầm lại, tay chân lạnh buốt, suýt hôn mê bất tỉnh.

"Sao, sao có thể! !" Liều mạng cắn chặt răng, không cho âm thanh nổi khùng ra khỏi miệng. Nhưng răng trên răng dưới lại như trần truồng nằm trong băng thiên tuyết địa, không khống chế được va vào nhau, phát ra tiếng lạch cạch.

"Ta bố trí hơn năm ngàn tinh anh trên bản bộ của Dạ La sơn, ngàn người cỏn con sao có thể là địch thủ của chúng ta!"

Người kia cũng run rẩy toàn thân, run giọng nói.

"Bọn hắn dùng kế...... Dụ dỗ đại đội nhân mã của chúng ta ra hậu sơn, sau đó đột nhiên nổi loạn, giết hết huynh đệ lưu lại trong bảo, chiếm cứ Dạ La bảo."

"Hoang đường! Hậu sơn Dạ La bảo là nơi ta trữ lương, nếu đại đội nhân mã của chúng ta trấn giữ ở hậu sơn, lo gì không thể phản công, vì sao hai ngày là vong!"

"Công tử, đây, đây chính là chỗ gian trá giảo hoạt của bọn hắn! Ngươi phải làm chủ cho chúng ta a!"

Người kia tức giận như phổi cũng sắp nổ: "Theo trong thư viết, hơn ngàn tên này vốn là người Dạ La bảo trước đây. Bọn hắn mai phục trong bảo nửa tháng, đem lương thực ăn thì ăn trộm thì trộm, dọn hậu sơn thành kho trống. Sau đó dùng chuyện này làm mồi, dẫn dụ người của chúng ta đến hậu sơn. Bọn hắn dù bận vẫn ung dung, dùng khoẻ ứng mệt. Địa thế hậu sơn bằng phẳng, bị bọn hắn chiếm địa thế. Những gia hỏa xảo trá này......"

"Đánh rắm ông nội ngươi, chúng ta còn cần dùng kế?" Một vệ sĩ giáp vàng bên người Kim Vương Tôn mở miệng: "Hôm quyết chiến, lúc đầu các ngươi phái hai ngàn người làm tiên phong, muốn san bằng Dạ La bảo ta. Chúng ta thì phái ra năm tiểu đội trăm người, trái phải giữa đối kháng chính diện, mặt đối mặt, lực đối lực, chính diện đánh chết những tinh nhuệ cẩu thí của ngươi! Chúng ta dùng một phần tư nhân số, lấy một địch bốn, chém đầu hơn ngàn. Bốn đánh một các ngươi cũng không phải đối thủ, chúng ta còn cần dùng quỷ kế?"

Gia nô kia nghe được mặt mo đỏ ửng, hắn vốn che đậy lỗi lầm, muốn giấu giếm cho các huynh đệ bị đánh bại. Nhưng không ngờ bị một vệ sĩ giáp vàng đi qua đánh xì dầu nói ra.

Kim Vương Tôn cảnh giác nói: "Ngươi là ai! Sao biết nhiều như thế?"

Vệ sĩ giáp vàng ngẩng đầu lên, lộ ra khuôn mặt trong trẻ tuổi bình thường có nhanh nhẹn dũng mãnh: "Bản vệ sĩ đi không đổi tên ngồi không đổi họ, gọi là Hồng Đao Thương!"

"Hồng Đao Thương? ! Con ngươi Kim Vương Tôn đảo một vòng, đột nhiên nhớ ra đây là ai, "Ngươi không phải là Thập Bát Gia bán tình báo cho ta sao? Chờ đã...... Ngươi, ngươi là nhị đương gia Dạ La bảo Hồng Cửu a!"

Hiển nhiên người này chính là sư đệ của Minh Phi Chân Hồng Cửu, khó trách hắn biết tất cả mọi chuyện, thì ra gặp được chính chủ.

"Đường đường nhị đương gia Dạ La bảo, giả thần giả quỷ cải trang thành Hồng Đao Thương gì đó. Đều là một đám với bảo chủ của các ngươi, không thể lộ ra ngoài ánh sáng sao?"

Hồng nhị đương gia khịt mũi coi thường nói.

"Đây gọi là môn đạo, ngươi có hiểu không? Lão tử hành tẩu giang hồ biến hóa ngàn vạn, đóng thành vệ sĩ giáp vàng gọi là Hồng Đao Thương, đóng thành nông phu gọi là Hồng Giường Đất, đóng thành kỹ nữ gọi là Hồng Phóng Đãng, đóng thành ngươi gọi là Hồng Vại Lớn cũng được."

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
Hoaqin
26 Tháng một, 2019 21:26
Đăng nhập vào là xem được mà bác
dpnkbpvn
26 Tháng một, 2019 20:10
Ta muốn xem tô hiểu
dpnkbpvn
26 Tháng một, 2019 20:10
Buồn thật chứ, mình cứ vô là nó hiện you do not have permission nên kh xem dc :((
Hoaqin
26 Tháng một, 2019 18:11
Đã up thêm bộ ảnh giáng sinh, anh em vô link ảnh xem =))
Quang Anh Luong
25 Tháng một, 2019 20:04
bác dịch chầm chậm thôi :v truyện còn dài
Hoaqin
25 Tháng một, 2019 19:56
Về nhà vật ra là xong =)) Vấn đề main nó không thích, chưa kể Tĩnh An bị đơ
Quang Anh Luong
23 Tháng một, 2019 20:32
Tĩnh An nghĩ sâu *** :v Không biết Phi Chân cưa nổi không đây
tatsuya2712
23 Tháng một, 2019 01:43
cho mình hỏi là tố vân bao nhiêu tuổi rồi ạ? mình đọc truyện tranh nên ko rõ lắm. Tố Vân lớn tuổi hơn hay do vai vế mà lớn hơn vậy ạ? trong đây có đề cập tuổi của Phi Chân với Tố Vân ko ạ?
tatsuya2712
21 Tháng một, 2019 22:59
ủa mình nhớ là Phi Chân mạnh hơn Tố Vân mà bạn nhỉ? Mình mới đọc truyện tranh thôi nên bạn có thể spoi mình một tí vì sao bạn lại nói là Phi Chân bị ăn hành ko ạ :3 cảm ơn bạn nhiều
Hoaqin
20 Tháng một, 2019 20:33
Xuống kiếm tự cung, vô địch thiên hạ =))
dpnkbpvn
20 Tháng một, 2019 19:36
Em thích cách suy nghĩ của bác :))
vo danh 2
20 Tháng một, 2019 19:03
thì ra lão minh là lão tổ của quỳnh hoa bảo điểm, đứng giữa bầy mỹ nhân vẫn chịu đc, phải chăng đã...
Hoaqin
20 Tháng một, 2019 13:23
Ta tổng hợp ảnh minh họa vào một topic Mời anh em vào xem =)) http://www.tangthuvien.vn/forum/showthread.php?t=154832
Quang Anh Luong
19 Tháng một, 2019 22:33
Dùng Thiên Chu Ti chùi đ*t =))) lão Phi Chân chơi sang vỡi
vo danh 2
19 Tháng một, 2019 20:58
thế thì ngày dịch 2 chương đến trc khi end đừng thổ huyết nhé, giữ gìn sức khỏe đừng ra đi sớm ông tác giả viết dài lắm
Hoaqin
19 Tháng một, 2019 20:22
Nhanh thì một tiếng một chương hơn 2k chữ, chưa beta. Lâu thì 2 tiếng một chương. Tùy vào độ khó và dài nữa =))
vo danh 2
19 Tháng một, 2019 20:02
một chương bình thường bác edit bao lâu thế?
dpnkbpvn
19 Tháng một, 2019 02:36
Truyện càng ngày càng hấp dẫn, cứ tưởng cái arc này chỉ có xoay quanh vụ tuyển phò mã
Hoaqin
18 Tháng một, 2019 20:29
2 chương gần 10k chữ, mệt kinh
vo danh 2
17 Tháng một, 2019 22:53
cuộc chiến vô vọng giữa thằng ngu tỏ ra nguy hiểm gặp thằng nguy hiểm tỏ ra ngu
Quang Anh Luong
17 Tháng một, 2019 20:00
Trẻ trẫu là có thật :v
Oebah Habeo
16 Tháng một, 2019 19:29
tsundere yandare các kiểu con đà điểu đủ hết
toicotoi
15 Tháng một, 2019 19:34
bó tay... giờ có khi hiến cái hộp cũng thắng..
Quang Anh Luong
14 Tháng một, 2019 20:43
khả năng cao ván này Phi Chân thua do hai thằng đệ tiếc tiền =)))
Alohawow
14 Tháng một, 2019 19:45
nghe giống trong phim của châu tinh trì thế nhỉ
BÌNH LUẬN FACEBOOK