Mục lục
[Edit] Võ Lâm Chi Vương Thoái Ẩn Sinh Hoạt
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Nữ nhân hơi thấp ước chừng mười tám mười chín tuổi, cực kỳ duyên dáng. Nàng vác một cây ngân cung lớn thiết kế độc đáo, xem ra ngay cả nam tử bình thường cũng cầm không nổi, với nàng lại dễ như trở bàn tay.

“Hiểu Hiểu, mấy đao vừa nãy của ngươi thật là anh tuấn. Chém như thế chém như thế, chém dưa thái rau, ta sắp nhìn đến mờ mắt. Lần trước chúng ta luận võ, ta nói võ nghệ ngươi không tinh, không tiếp nổi mười chiêu của ta, kết quả mơ mơ hồ hồ thua cho ngươi. Lần này nhìn lại, võ công của ngươi tiến bộ thần tốc a. Ta thấy không lâu sau, mình đánh không lại ngươi.”

“Nào có mạnh như vậy.”

Một nữ nhân khác, môi hồng răng trắng, dáng vẻ cực kỳ tuấn mỹ. Liễu chất mỏng manh như ngọc, làm nàng cách hai chữ võ công rất xa. Tuy tận lực mặc võ sĩ phục, chỉ thấy da tuyết thổi qua là rách, eo nhỏ chân dài, hoàn toàn không thấy đường cong thô cứng võ sĩ nên có. Ngoài võ sĩ phục của nàng là một bộ áo đen, kiểu dáng như nam trang, nhưng mà khó che lệ sắc, hấp dẫn ánh mắt của người, nhất là linh khí thanh thủy xuất phù dung đó.

“Tháng này ta không chăm chỉ luyện công. Có một đống một đống chuyện. Còn phải tuần tra, còn phải đi làm ở chỗ Lãnh lão sư, cơm cũng ăn không ngon. Nhưng mỗi ngày tĩnh tọa một lát theo biện pháp thổ nạp vận khí Minh đại ca dạy, lúc nào tinh thần cũng hồi phục nhanh hơn. Lúc hô hấp dựa theo hắn nói, cũng cảm thấy không mệt mỏi lắm.”

Hai kỹ nữ này nói huyên thuyên không dứt. Ta ở một bên chờ đến phiền lòng, nhưng bên các nàng người đông thế mạnh, ta đành tĩnh tâm chờ đợi.

Diệp Lạc cười nói: “Thật không? Tiểu Minh tử nhìn thì hồ nháo, đến cùng có lai lịch lớn, biết không ít tạp học. Sợ rằng vẫn có thể truyền cho ngươi vài môn khí công cường thân kiện thể.”

“Đúng đấy. Ta thấy Minh đại ca tuy không luyện công, võ công lại kém như cứt, nhưng lực lớn vô cùng. Ta từng tận mắt thấy hắn tay trái cầm năm bình rượu, tay phải cầm năm bình rượu, trong miệng cắn một con vịt, trên cổ treo nửa con heo nướng, bị tiên sinh khố phòng đuổi theo đánh, chạy đi như bay. Ta khẳng định bình thường hắn cũng luyện loại khí công này, cho nên khí lực đặc biệt lớn.”

Diệp Lạc nở nụ cười xấu xa, ha ha vui vẻ: “Đúng đúng đúng, khẳng định các ngươi đồng tu một môn thần công. Chuyện truyền võ công này, không phải sư đồ đồng môn thì là huynh đệ phụ tử, nhưng thỉnh thoảng, phu thê truyền thụ cho nhau, cũng là thiên kinh địa nghĩa mà.”

Tô Hiểu má ngọc khói bay, nghe vậy ngẩn ra, dường như không muốn như vậy, đáng tiếc màu da quá trắng, vừa nhìn đã biết đỏ mặt.

“Ngươi, ngươi đừng nói mò! Vợ chồng cái gì!”

“Ôi ôi, còn là ta nói mò. Rõ ràng mới nhập môn, Tiểu Tiểu đã không nhận nợ.”

Tô Hiểu rất xấu hổ, hình như khẩu tài không phải cường hạng, đành phải tức giận không nói lời nào.

Nói tới nói lui, thế mà nữ nhân này là tiểu tức phụ của Minh công tử họ Chung kia? ! Chung công tử này diễm phúc không cạn a! Mẹ mẹ! Đều đi chết đi! Sao lại có chuyện hỗn đản này!

“Ai!”

Diệp Lạc bỗng nhiên ngẩng đầu, ngắm mắt nhìn xa, ánh mắt như chim ưng vượt qua hai con đường, bắn tới như mũi tên. Rất rõ ràng, ta và nàng đều biết trong lòng, hai người chúng ta đối mặt trong một nháy mắt.

Chuyện xấu!

Vừa nãy ta không cẩn thận phát ra sát khí. Nữ nhân này nhìn thì chậm chạp, nhưng tương đối nhạy bén a. Là bởi vì nàng dùng cung sao? Bởi vì ta cũng sử dụng thuật mắt nên biết, cho dù với tiêu chuẩn cực cao của cung tiễn thủ, thị lực của nữ nhân này cũng ngự trị trên cao, chính là mắt ưng trời sinh.

Ta lập tức thay đổi vị trí, sau một khắc chỗ ta vừa đứng, bị một lớp vũ tiễn phủ kín trong giây lát. Mưa tên cắm đầy ván gỗ, lông đuôi vẫn không ngừng run rẩy, từ sau nhìn lại cơ hồ như một đóa hoa lê nở rộ. Khoảng cách giữa tên và tên rất gần, nếu không tận mắt nhìn thấy, còn phải nghi ngờ đây là thiết kế nguyên bản của tấm ván. Giống như ta nghĩ, nàng có thị lực kinh người và giác quan nhạy bén như vậy, tiễn thuật tuyệt sẽ không kém. Chỉ không ngờ thuật khống cung của nàng còn ưu tú hơn người xuất thân Bắc Cương như ta nhiều, đáng được xưng là bốn chữ xuất thần nhập hóa.

Tô Hiểu cả kinh nói: “Sao đột nhiên bắn tên hắn?”

Diệp Lạc hô: “Người bên kia có gì đó quái lạ! Trong nháy mắt vừa rồi hắn tản ra sát khí rất kinh người, không phải loại người tay dính đầy máu tươi, chắc chắc không có sát khí như vậy.”

Tô Hiểu nghe ta có gì đó quái lạ, con mắt trợn rất lớn, sau đó hơi động con ngươi, sờ mặt trái xoan trắng nõn nói: “Phương hướng này, không phải là hướng đám lão Thiết vừa đi sao? Sao đám Lão Thiết không có phân tấc, đi lâu như vậy không trở lại.”

Mẹ! Lúc đầu cho rằng nữ nhân này nhìn thì thông minh thật ra hồ đồ, xem ra nàng vẫn có chút khôn vặt.

Diệp Lạc cũng cười nói: “Nói hay lắm! Vừa đến chỗ Lãnh đại nhân, ngay cả đầu nhỏ cũng linh hoạt.”

Tô Hiểu thè đầu lưỡi trắng nõn: “Lãnh lão sư yêu cầu rất nghiêm khắc, một vụ án không phân tích ra manh mối, ngay cả ngủ cũng không cho, ta nào dám lười biếng?”

Hai người vừa nói chuyện, vừa giết tới chỗ ta, ta xoay người chạy.

Không phải ta đánh không lại hai người này. Hai tiểu biểu này có lợi hại đến đâu, cũng không hơn được hai người bị ta đánh ngã bên trong. Chính diện đao với đao, ta nắm chắc gỡ xuống hai cái đầu người trong hai mươi chiêu. Nhưng các nàng có một người đánh xa chi viện, một tay tiễn thuật xuất thần nhập hóa, một người dùng đao đánh gần, chỉ sợ sẽ kéo dài thời gian.

Cho dù ta nắm chắc xử lý tiểu nương bì này dưới sự bảo vệ của một cung tiễn thủ thượng giai, nhưng không thể cam đoan lập tức đuổi kịp cung tiễn thủ muốn chạy trốn. Nếu nàng chạy thoát, bại lộ hành tung của ta, hôm nay sẽ không thể không rút lui. Sao ta có thể để chuyện đó xảy ra?

Ta quay người nhảy lên, vung hai chân chạy đi.

Diệp Lạc là cung tiễn thủ, cho dù đuổi không kịp ta, vẫn có thể phát liên châu tiễn đánh lén từ phía sau. Nữ nhân gọi là Tô Hiểu thì hết sức chuyên chú chạy. Lúc đầu còn không cảm thấy, Diệp Lạc phía sau dần dần mệt mỏi, không thể bao đồng truy đuổi và bắn. Lại thấy Tô Hiểu đã bỏ nàng lại, truy đuổi đến ba trượng sau lưng ta.

Ta không ngờ, Tô Hiểu này nhìn nhỏ hơn Diệp Lạc vài tuổi, tạo nghệ khinh công lại phía trên nàng. Tô Hiểu chạy một hồi không chỉ không mệt nhọc, dường như tinh thần ngày càng sung túc, đôi mắt to đen nhánh ngày càng sáng. Hiển nhiên tu luyện một môn nội gia khinh công hiếm thấy, lấy thân pháp làm căn cơ nội công, có thể ma luyện nội lực trong khi chạy. Với người ngoài mà nói, có lẽ là lặn lội đường xa, với nàng mà nói, lại là đang luyện công.

Nếu ta toàn lực thi triển thân pháp, đương nhiên có thể bỏ rơi các nàng, nhưng như thế sẽ phải đi xa. Ta còn chưa moi ra Tương Tư đao pháp của Bạch Lai Mộ. Vừa nghĩ đến đây, ta tung người nhảy lên, đâm vào một gian dân cư. Tiếp theo toàn thân trên dưới phát ra bạch khí, vận chuyển << Huyết Yêu Tằm Biến Pháp >>, cơ bắp của đại hán vừa rồi như một lớp thịt heo chưng quá mức, toàn bộ sụp đổ xuống. Như cởi một cái áo khoác nặng nề.

Ta đổi bề ngoài, tai nghe có người đi từ ngoài cửa vào, ta quyết định rất nhanh, ôm đầu lăn một vòng, trốn vào cuối giường.

Lát sau Tô Hiểu gọi cửa vài tiếng, thấy không có người ở đây, rốt cuộc phá vỡ chốt cửa, Diệp Lạc cũng đồng thời chạy tới.

“Vừa nãy hắn lao vào, ta nhìn qua chỗ hắn vào, không trốn chỗ cũ, mà đi những phòng khác.”

“Ta leo trèo bên ngoài, nếu có tình hình, ngươi tùy thời thông báo cho ta.”

“Được!”

Tô Hiểu lao đầu vọt vào, vừa đi vào vừa hô: “Ngươi là ai? Vì sao tới hại chúng ta? Ngươi mua chuộc đám Trà Hồ trang hãm hại Minh đại ca đúng không?”

Không ngờ nương môn này thật có chút đầu óc!

Nàng nhìn trái nhìn phải trong phòng, trước sau không phát hiện. Cuối cùng không biết có phải linh cơ khẽ động, bắt đầu chú ý tới dưới giường. Sau đó, nàng không như ta suy nghĩ, vén lên nhìn gầm giường. Mà thả một thỏi ngân lượng trên bàn của người ta, sau đó rút một thanh lợi nhận hàn khí bức người ra, một đao trực tiếp bổ xuống chỗ giường gỗ ta nằm!

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
Quang Anh Luong
05 Tháng sáu, 2019 22:12
Cứ bình tĩnh bác :v thi xong nhớ thả bom với cả được thì gọi lão Bún cv tiếp là được :)))
hoduy2505
05 Tháng sáu, 2019 10:27
Mấy vị đại hiệp có thể cho tại hạ tham khảo link convert của truyện này được không?
Hoaqin
03 Tháng sáu, 2019 15:42
Vừa xong một môn, ít nhất cũng 6 điểm, còn 4 môn nữa các bác ạ
_someone
02 Tháng sáu, 2019 22:59
Thanks ké luôn. Bác thớt dạo này thi cử thế nào rồi? Bữa thấy bảo căng lắm mà :3
Quang Anh Luong
01 Tháng sáu, 2019 16:39
Thank thớt :))) vất vả vất vả :)))
Quang Anh Luong
30 Tháng năm, 2019 00:42
Ta thì đoán là thế này, main tu ba bộ thần công: Dịch Cân Kinh để tăng cường thân thể, nếu không lúc lão Phi Chân nuốt Thao Thiết khẳng định chết còn nhanh hơn, xong lấy Thái Cực thần thông để hiệp lực với Dịch Cân Kinh áp chế sức mạnh của Thao Thiết. Nhưng muốn dùng thành thục được cả sát khí lẫn uy lực của Thao Thiết thì lại phải có cách không giống ai, nên lão sư phụ chôm Xuân phong dạ vũ đồ cho lão Phi Chân luyện (đây là lý do lão Phi Chân bảo muốn động một tí nghề thật thì phải đụng đến “bộ kia” là như vậy) chỉ là không biết lão Phi Chân phát sinh tâm ma là do chia tay với Tuyết hay nguyên do không khống chế nổi Lục hung sát khí ://
Quang Anh Luong
30 Tháng năm, 2019 00:33
Hình như thế :v Ta nghĩ Tuyết có tới 90% là ở chỗ kia :v chỉ là không biết bị cung chủ hiện tại ép đuổi đi hay làm sao mà lại bỏ đi
Hoaqin
29 Tháng năm, 2019 21:45
14 tuổi main đã là Tán thần tôn rồi hay sao ấy
Quang Anh Luong
28 Tháng năm, 2019 23:37
Hề hề :)) cái này phải nhờ bác thúc lão Bún chứ con dân như ta lo thế nào được :v
Hoaqin
27 Tháng năm, 2019 22:51
Quyển mới nhất kể về main lúc 14 tuổi, Minh Hóa Ngữ cho nhiệm vụ đi tìm vợ, không phá thân không được về =)) Có khi chúng ta sẽ biết Tuyết là ai
Quang Anh Luong
23 Tháng năm, 2019 22:48
Ah ah ah bác giống tôi :)) thôi đồng chí cả, hè hẵng quăng bom bác :v
Hoaqin
23 Tháng năm, 2019 20:42
Mai có chương bác, giờ mình đang beta Chuẩn bị thi nên bận quá, trong năm chơi nhiều giờ ôn cả quyển giáo trình
Quang Anh Luong
23 Tháng năm, 2019 14:06
Triệu hồi thớt ~ thớt ới ời :(((
Quang Anh Luong
19 Tháng năm, 2019 20:39
Nhớ what?
Saojoker
19 Tháng năm, 2019 12:59
Có ai còn nhớ ta?
Tuyết Mùa Hạ
18 Tháng năm, 2019 18:06
có mục đề cử ở mỗi truyện đó bạn :v
someone
17 Tháng năm, 2019 19:56
Quăng phiếu là làm thế nào thế bác. em mới chân ướt chân ráo nên ko biết.
Tuyết Mùa Hạ
17 Tháng năm, 2019 13:08
Truyện này thì chả ai quăng phiếu :)) cái gì gì vạn cổ tối cường thì vó ngươi quăng hơn 1k phiếu
Quang Anh Luong
15 Tháng năm, 2019 20:37
Sắp được thấy chân tướng của Tuyết rồi :)) Truyện này ta hứng thú nhất là Tuyết và đứa bé mà lão Phi Chân không bảo vệ kịp :/
Hoaqin
15 Tháng năm, 2019 14:39
Hình như thế, chương 1 chưa rõ toàn cảnh. Chỉ biết lúc đó main để tóc trắng
Quang Anh Luong
14 Tháng năm, 2019 22:11
Quào :v Kể về thời trẩu tre của lão Phi Chân ah? :))
Hoaqin
14 Tháng năm, 2019 19:38
Nó là số đặc biệt mà bác Chương 1: Đại hiệp Minh Phi Chân 1
Quang Anh Luong
14 Tháng năm, 2019 17:41
Đấy là chương mới á? Sao tên lạ vậy? :v
Hoaqin
14 Tháng năm, 2019 11:25
Chương mới 14k chữ mà bác, tân xuân số đặc biệt đại hiệp Minh Phi Chân
Quang Anh Luong
13 Tháng năm, 2019 22:57
Đâu có? Tưởng là đang có cái gì sự kiện, còn chính truyện vẫn chương 151 mà? :/
BÌNH LUẬN FACEBOOK