Mục lục
[Edit] Võ Lâm Chi Vương Thoái Ẩn Sinh Hoạt
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Nhưng thiếu niên này khác với vẻ bề ngoài, tính tình khá là quật cường, vậy mà không trả lời một câu. Chỉ tức giận trừng mắt nhìn ta.

Ta đây không làm gì được ngươi sao?

Ngươi chưa từng thấy thủ đoạn giày vò của Võng Lượng đại nhân ta. Chỉ là bây giờ còn phải làm chuyện khác.

“Lai Mộ, ngươi ở đây à?”

Ngoài phòng vang lên tiếng người, không ngờ lão Thiết kia tới tìm người, giọng Long Tại Thiên cũng đồng thời vang lên.

“Lão Thiết, chẳng lẽ ngươi không bình thường. Vội vàng đến tìm người, chỗ này ngay cả quỷ ảnh cũng không có. Lại nói, tiểu Bạch mang đứa bé đi, hắn có yếu hơn nữa, ngay cả tiểu hài cũng đánh không lại sao?”

“Tình hình của thị trấn này quỷ dị, đừng nói là tiểu hài, ta thấy lão nhân cũng không an toàn. Vừa nãy ta nghe thấy vài tiếng đánh nhau mơ hồ, hình như là tiếng kim thiết giao kích. Chung quy cảm thấy không yên lòng.”

“Thôi đi, thật là điên rồ.”

Hai người lại đi về phía trước, chỉ thấy trước mặt có một đại hán bảy thước ngang tàng, nhưng sắc mặt kinh hoàng, hình như vừa gặp quỷ, đôi môi có màu xanh trắng.

Long Tại Thiên nói: “Này, ngươi là ai, ở đây làm gì? Sao sợ thế?”

Đại hán kia nói: “Ta, ta vừa thấy một đứa bé dẫn thiếu niên tới đây, đột nhiên đứa bé kia nói giọng của người lớn, còn động thủ với thiếu niên, hai người đánh rất nhanh, quả thật không giống người. Ta sợ đến run chân, muốn chạy nhưng chạy, chạy không nổi.”

Long Tại Thiên trao đổi một ánh mắt với Thiết Hàn Y, đều cảm thấy chuyện kỳ quặc, đứa bé kia quả nhiên có vấn đề.

Long Tại Thiên nói: “Lời này không thông, với tâm tính của tiểu Bạch, nào có hoài nghi người ta. Nếu đứa bé kia là cao thủ, đánh lén một kích há lại không đắc thủ?”

Thiết Hàn Y lại trầm ngâm nói: “Không, Tương Tư đao pháp của Lai Mộ chính là đích truyền của Tương Tư hạp, tuy còn chưa thuần thục, cũng sẽ có hộ thể chi năng. Cho dù bị người tập kích, hẳn tự có một đấu chi lực.”

Hả? Thế mà tiểu thiếu gia này còn là hậu nhân của Bạch Vương thất quan? Lai lịch không nhỏ a. Ta liếc mắt thoáng nhìn, thấy trong phòng hắn mở to hai mắt, vô cùng sợ hãi, không khỏi cười lạnh.

“Bây giờ tình thế khẩn cấp, huynh đài, đứa bé và thiếu niên kia ở đâu?”

“Trong, trong phòng lớn sau lưng ta! Hai vị gia cẩn thận!”

Dường như Long Tại Thiên và Thiết Hàn Y nghe trong phòng sớm không còn tiếng đánh nhau, chỉ sợ không kịp, vội vàng vào nhà cứu người.

Hai người vừa vào phòng, đã thấy Bạch Lai Mộ tay chân hoàn hảo ngồi trên mặt đất, như bị kinh hãi té ngã. Hai người đều là cao thủ có kinh nghiệm phong phú, lập tức đề phòng xung quanh, sau khi phát giác không có người ngoài mới dám lên giải huyệt cho Bạch Lai Mộ. Lại phát hiện đối phương không dùng thủ pháp điểm huyệt, nhất thời khó phục hồi như cũ.

Cổ họng Bạch Lai Mộ soàn soạt ra tiếng, con mắt trợn to đến cực điểm, dường như cực kì sợ hãi.

Thiết Hàn Y nói: “Tiểu Bạch chớ sợ, nơi đây đã không còn địch nhân. Chúng ta mang ngươi trở về, nhất định có biện pháp giải khai trạng thái kỳ quái của ngươi.”

Cổ Bạch Lai Mộ không thể động đậy, muốn ra hiệu nhưng không thể nói chuyện. Long Tại Thiên sở trường khảo vấn, cẩn thận quan sát, phát hiện hắn không bị người điểm á huyệt, mà bị đánh rớt cằm, đưa tay ghép lại, nối về cho hắn.

Miệng Bạch Lai Mộ có thể động, yết hầu lại bị thương, không ra được âm thanh, chỉ điên cuồng làm khẩu hình.

Thiết Hàn Y có thể đọc môi ngữ, nhưng bởi vì hắn hoảng loạn nên phí chút công phu, khó khăn lắm mới đọc ra hắn nói: Cẩn thận sau lưng! ! !

Thiết Hàn Y bỗng quay đầu lại, trên người đã bị tám đạo đao quang xẹt qua. Tám lần hạ đao cực kì tinh chuẩn, đều tổn thương khí mạch, tuy Khí Ngạnh Công của Thiết Hàn Y cao minh, đả thương khí mạch lại không thể vận công.

Bạch Lai Mộ hối hận làm khẩu hình: Ta cho ngươi biết bí mật của đao pháp, thả bọn hắn!

Sự sợ hãi của hắn làm ta thấy vui sướng, đôi môi run rẩy hình như để lộ cảnh tượng kinh khủng hắn vừa chứng kiến ——

Nghe thấy hai người đối thoại, ta đứng tại chỗ, thầm vận tâm quyết thần công, cốt nhục quanh thân lập tức xảy ra biến hóa, toàn thân bốc lên từng trận bạch khí.

Ánh mắt của Bạch Lai Mộ quái dị, dường như đang hỏi: Ngươi muốn làm gì?

“Sau một lúc không thấy ngươi, người của các ngươi đương nhiên sẽ sinh nghi. Sẽ nghi ngờ đứa bé kia, phải chăng là cao thủ ngụy trang. Suy luận kỳ quái như vậy, đương nhiên bình thường không thể đứng vững được, nhưng hôm nay bọn hắn lại khăng khăng cho rằng đứa bé kia chính là hung thủ. Mà lúc này, nếu không thấy tiểu hài, mà là một người có bề ngoài không giống chút nào thì sao?”

Ánh mắt Bạch Lai Mộ nhìn ta ngày càng sợ hãi, thật giống như nhìn quái vật.

A, có gì phải sợ, chẳng qua là ‘Lột xác’ bình thường mà thôi.

Theo bạch khí xuất hiện, tứ chi, xương đầu, lồng ngực của ta bắt đầu bành trướng. Quần áo bỗng phồng lên, không chịu nổi quá nhiều cơ bắp, bị xé nứt ra. Dưới quần áo hiện ra mảng lớn cơ bắp màu đồng cổ và gân cốt cường tráng. Chờ bạch khí tan hết, người trong phòng chỉ còn Bạch Lai Mộ, và một đại hán ngang tàng.

Người này, vẫn là ta.

Lúc ta chém tan khí mạch của Thiết Hàn Y, ánh mắt hắn tràn ngập vẻ khó hiểu.

Long Tại Thiên trễ nháy mắt mới phản ứng được cũng không khá hơn bao nhiêu, ta ra đến đao thứ ba hắn mới kịp né tránh, hai đao đầu chém vào bả vai. Ta vốn muốn dỡ hai cánh tay của hắn xuống, nhưng lúc chém Thiết Hàn Y đã hao không ít khí lực, lực đạo còn lại không đủ để phá hủy hoàn toàn chân khí hộ thân của hắn trong nháy mắt, đành phải lùi lại mà cầu việc khác. Ta giết người đã lâu, thứ luyện nhiều nhất lại không phải đao pháp, mà là con mắt.

Mỗi khi gặp một người, ta đều phân tích võ công, tâm cảnh, chỗ mạnh yếu của người đó . Nếu không biết khả năng của mục tiêu, chỉ dựa vào đao pháp cao minh của mình để giết, kỳ thực không khác gì chịu chết. Trên đời có mấy người như chủ nhân, muốn giết ai thì giết, không cần suy nghĩ.

Bởi vậy ta nhìn nhiều, hình thành thói quen phân tích mạnh yếu của địch nhân một cách tự nhiên. Theo nội lực Quỷ Thần Kinh của ta có thành tựu, con mắt cũng bắt đầu sinh ra biến hóa, sau này nếu nhãn lực của ta phát huy đến cực điểm, thậm chí có thể nhìn thấy chỗ mạnh yếu của chân khí trên người địch nhân.

Chỗ mạnh nhất của Long Tại Thiên ở hai tay, bởi vậy ta chém bả vai trước, ngang với phế võ công của hắn. Tình trạng sau đó cũng không cần tường thuật, tóm lại là một đám quỳ xuống.

“Cao thủ Trung Nguyên các ngươi, luôn cho rằng đơn đả độc đấu, âm mưu quỷ kế, đều thắng được Bắc Cương ta. Nhưng không biết cái gì là thiên ngoại hữu thiên, nhân ngoại hữu nhân. ‘Huyết Yêu Tằm Biến Pháp’ dịch cốt đổi tướng của ta, các ngươi chưa từng thấy phải không.”

Long Tại Thiên cả giận nói: “Cẩu nương dưỡng tà ma ngoại đạo, ai muốn thấy xú mánh khoé của ngươi!”

“Quỷ Vực Nhất Hỏa vốn am hiểu mưu mẹo nham hiểm, chính các ngươi không quan sát, lại muốn trách người?”

Dường như lúc này bọn hắn mới biết được thân phận của ta, mặt đều ngẩn ra, ta càng đắc ý cười to.

“Tài nghệ không bằng người, không thể nói được gì ~ không thể nói được gì a.”

Ta xử trí mấy người này như trước, làm bọn hắn không thể nói, không thể động đậy, tiện tay ném vào mấy cái rương lớn trong gian phòng bỏ hoang này . Chỉ chọc cái lỗ cho Bạch Lai Mộ, để hắn có thể hô hấp. Hai người còn lại, chết thì chết, cũng không có gì.

Ta liếc nhìn ngoài cửa sổ, ngoài đường phố, hai thiếu nữ có dáng người uyển chuyển chậm rãi đi tới, hình như lời nói không có tâm cơ. Nhưng ta nhận ra hai người bọn hắn cũng là người của Chung công tử.

Ôi ôi, trên trời lại rớt đĩa bánh, thế này không tốt a.

“Tiếp theo, chính là các ngươi, hì hì hì hì hì.”

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
Hoaqin
02 Tháng mười, 2019 17:22
Tô Lê tank 1 hit cho thanh niên Phi Hoa, giờ đang nằm nôn máu thành lít =))
Quang Anh Luong
02 Tháng mười, 2019 11:03
Lão Hoa :))) Lâu lắm không gặp :))
Quang Anh Luong
25 Tháng chín, 2019 14:47
Tem :)))
Quang Anh Luong
08 Tháng chín, 2019 18:22
Không sao :))) còn nhớ là tốt rồi
Hoaqin
08 Tháng chín, 2019 12:26
Sorry anh em, đợt này thi kỳ hè cộng thêm bảo vệ báo cáo mệt thành cún nên không up chương được
Quang Anh Luong
08 Tháng chín, 2019 11:44
2 chữ ‘mất phí’
Huy Đinh
03 Tháng chín, 2019 11:53
Hi truyện này đc mà sao cvt ko thấy dịch nhỉ
Quang Anh Luong
01 Tháng chín, 2019 23:10
Sao lần này lâu thế bác? :v Bận ah? Hay ốm cmnr? -_-
Quang Anh Luong
28 Tháng tám, 2019 19:17
Thank :))
Quang Anh Luong
28 Tháng tám, 2019 19:16
Thớt ah? Up sớm vậy? :))) truyện còn dài, giữ sức giữ sức
Huy Đinh
27 Tháng tám, 2019 22:57
Thấy bảo su phụ vs lão sư phụ ba chiêu ko làm minh phi chân đứng dậy nghe hoang mang ghê
Quang Anh Luong
27 Tháng tám, 2019 19:09
Thank chương mới :))
Quang Anh Luong
27 Tháng tám, 2019 19:09
Bác up đúng lúc ta đang ăn :v
Quang Anh Luong
26 Tháng tám, 2019 00:58
Chương mới chương mới :)) lão Hoa vất vả ~ ^v^
Quang Anh Luong
26 Tháng tám, 2019 00:57
Một chín một mười đi :v Lão đấy trông bựa bựa mà trâu bò có số má đấy :// Không cần bật Chúc chiếu u huỳnh mà vẫn oánh ngang một con lục hung mới sinh
fatelod
25 Tháng tám, 2019 18:45
bộ này ai cũng hài :v
Huy Đinh
25 Tháng tám, 2019 09:56
Ko thấy thằng sư phụ nó hiện hình nhỉ nghe nhiều ghê ko biết thằng nào hơn
_someone
24 Tháng tám, 2019 20:14
Thank thớit. Cứ tưởng Ngọc Phi Diên bá thế nào mới ngang cơ được với Minh Tố Vấn. Hóa ra là do não rỗng quá nên mới thế.
Quang Anh Luong
24 Tháng tám, 2019 16:12
Đọc đoạn oánh Bàn Cổ phê hơn, dù không nhắc nhiều lắm
Quang Anh Luong
24 Tháng tám, 2019 16:12
Thank :))
61703187
23 Tháng tám, 2019 19:32
lâu lâu đọc lại khúc Mpc đánh với ABLT cuốn vl
Quang Anh Luong
23 Tháng tám, 2019 15:56
Thank lão Hoa :))
Quang Anh Luong
22 Tháng tám, 2019 18:34
Chương mới :))
Quang Anh Luong
21 Tháng tám, 2019 13:01
Thank thớt :)) chuẩn bị nếm thử trứng xào cà chua của Hiểu :)))
Quang Anh Luong
20 Tháng tám, 2019 14:26
Tem nhá :3
BÌNH LUẬN FACEBOOK