Mục lục
[Edit] Võ Lâm Chi Vương Thoái Ẩn Sinh Hoạt
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Diệp Lạc kỳ lạ nói: “Làm sao? Không phát hiện ra hả? Ơ, vì sao bên cạnh ngươi......”

Tô Hiểu nhanh chân ra khỏi nhà, sờ đầu nói: “Kỳ quái, đích thực không ở bên trong. Ta tìm mỗi một tấc, chỗ duy nhất ta thấy kỳ lạ, lại không thấy hán tử hãm hại chúng ta, chỉ thấy nàng.” Tô Hiểu dắt ta qua, dường như muốn để Diệp Lạc xem cho rõ.

“A, là tiểu cô nương sao. Vừa nãy ta thấy nàng cúi đầu, còn tưởng là bé trai.”

“Đúng vậy a, tiểu cô nương này trốn trong phòng, nói là cha mẹ đều ra ngoài xem náo nhiệt, không có ở nhà. Nàng nghe thấy cửa sổ bị người phá, sợ hãi trốn vào gầm giường. Vừa nãy ta...... Khụ khụ, tìm thấy nàng dưới giường, còn rất phí công phu.”

Ta vừa muốn nói gì đó, Tô Hiểu nói với ta: “Ngươi thấy đúng không!”

Ta vội vàng gật gật đầu: “Vâng vâng vâng!”

Diệp Lạc nói: “Được rồi, chắc người kia đã chạy trốn, chúng ta cũng không cần đuổi tiếp. Chuyện bắt thủ phạm này không thể nhìn mãi một quyển lịch, chúng ta tìm từ hướng khác đi.”

Sắc mặt ta hơi phát xanh, đi sau lưng hai đại tỷ tỷ.

Sắc mặt ta phát xanh là có nguyên nhân, ta vẫn không quá rõ ràng vừa nãy xảy ra chuyện gì. Trong lòng còn đang suy nghĩ sao Tô Hiểu này lề mà lề mề, rốt cuộc có phát hiện ta hay không. Còn định nghiêng tai nghe xem nàng đang chờ cái gì, lại chợt thấy một cơn gió lạnh sát qua chóp mũi, sợ đến run cả người. Đến khi con mắt ta chú ý tới, đao đã bổ vào đất vài thước.

Nghe thấy Tô Hiểu ở bên ngoài giương nanh múa vuốt hô hào danh tự đao pháp, nhưng hình như không nhớ rõ lắm: “Đồng, đồng tính đồng bóng! !” Cắt mây xẻ sóng mà một chiêu đao pháp thường có bị nàng hô thành như thế, quả thật có phần đồng bóng. Đao quang liễm diễm hồi ánh, không ngờ lực đạo rất mạnh, lại hòa làm một với hô hấp và trạng thái của nàng, rất khó tìm ra sơ hở. Dựa vào binh khí sắc bén, chém cho ván giường đứt gãy, sụp đổ chia năm xẻ bảy. Ván giường còn như vậy, người sống sờ sờ như ta sao có thể may mắn! ?

Lúc đầu ta là một hán tử cao gầy chân dài, kết quả đao thứ hai đã bị nàng chém cho máu thịt be bét, vội vàng vận công đổi tướng, nhưng vẫn không nhanh bằng nàng chém. Nữ nhân điên này căn bản không suy nghĩ dưới giường có người khác. Ta sửa liền ba lần, vẫn bị nàng chém tám đao, chỉ có không ngừng thu nhỏ thân thể, vứt bỏ tất cả huyết nhục, chỉ để lại nhục thân của mình, mới vất vả tránh thoát một kiếp.

Chờ nàng nhấc ga giường lên, xem xét gầm giường, đương nhiên bên trong chỉ còn ta bị dọa đến xanh lét mà thôi.

Ta hít thở sâu nhiều lần, khó khăn lắm mới bình phục được tâm tình. Chuyện này không dễ dàng, bất kỳ người nào vừa trở về từ quỷ môn quan...... Muốn làm được điểm này đều không dễ dàng. Tuy ta thích giết người, nhưng không thích bị giết. Nếu vì giết người mà bị giết thì là chuyện khác, nhưng bởi vì ẩn trốn mà bị một tiểu cô nương chặn dưới giường loạn đao chém chết thì quá uất ức!

Ghê tởm, mẹ mẹ mẹ! Lão tử muốn báo thù, ta muốn báo thù! Ta muốn chơi chết tiểu nương bì này!

Ta cũng không quá vội, ta hóa thân thành dáng dấp bây giờ, muốn đối phó các nàng thật không thể đơn giản hơn.

Diệp Lạc cười nói: “Tiểu cô nương, ngươi đừng có gấp, bây giờ chúng ta dẫn ngươi đi tìm cha mẹ.”

Nhìn đi.

Dù ai cũng không thể bảo trì cảnh giác vĩnh cửu trước mặt ta. Bởi vì ta thiên biến vạn hóa, vĩnh viễn không có thực thể cố định. Cho nên ta mới có thể dùng các loại thân phận để tiếp cận, mê hoặc lòng người; mới có thể thu hoạch nhân mạng bằng thủ đoạn tàn nhẫn nhất, nhanh chóng nhất.

“Người ta hơi váng đầu.” Ta bóp nhỏ yết hầu, the thé nói: “Hình như vừa bị dọa sợ.”

Ta nháy mắt mấy cái, nhưng xú nương môn gọi là Tô Hiểu mở con mắt khác...... Nhìn ta a! Ngươi chột dạ cái gì! Bởi vì ngươi làm sập giường nên không dám nhìn ta sao!

Diệp Lạc nói: “Hiểu Hiểu ngươi làm sao vậy? Sao không nhìn nàng?”

“Ta, ta......” Tô Hiểu vuốt mũi, đỏ mặt nói: “Vừa rồi ta không cẩn thận, cho rằng người trốn dưới giường là ác tặc kia, đi lên chặt xuống, kết quả suýt chém trúng tiểu cô nương này.”

Chém trúng rồi! Chém trúng siêu nhiều đao rồi! Nếu ta không biết lột xác, sớm đã chết năm lần! !

“Không sao không sao, không vấn đề gì, ta chỉ bị dọa sợ.”

Ta tận lực ra vẻ thiên chân vô tà: “Tỷ tỷ, có thể dìu ta qua ngõ nhỏ bên kia nghỉ ngơi không. Ta thật sự không thoải mái......”

Trang phục tiểu cô nương là đòn sát thủ ta không thường sử dụng, không đến giây phút sinh tử không lấy ra. Bất đắc dĩ mới dùng để đối phó hai thiếu nữ này, nếu không ai muốn tán toàn bộ huyết nhục tinh hoa khó khăn lắm mới tụ tập được, biến thành tiểu nữ hài a!

Chẳng qua có chỗ xấu cũng có chỗ tốt. Ta chỉ cần sử dụng bề ngoài này, cơ hồ không ai không trúng chiêu. Vẻ thiên chân vô tà ta vừa dùng, đã khiến vô số thanh niên tài tuấn, danh môn nữ hiệp buông lỏng cảnh giác, cuối cùng biến thành vong hồn dưới đao của ta.

Có thể được ta xưng là đòn sát thủ, đương nhiên là có đạo lý.

Ta điềm đạm đáng yêu nói: “Ta thật chóng mặt a, tỷ tỷ, ngươi dìu ta đi.”

Nhưng Tô Hiểu trả lời một câu mà bất kể thế nào ta cũng không nghĩ tới —— “Gọi ca ca!”

Tô Hiểu lạnh lùng, căn bản không để vẻ thiên chân vô tà của ta trong mắt, mặt như sương lạnh nói: “Ta là nam!”

...... Xú nương môn này đang nói cái gì?

Ta có vẻ hoang mang, Tô Hiểu lại bắt đầu chững chạc đàng hoàng nói: “Hừ, tuổi còn nhỏ, đã học người khác khi phụ ta. Ai nói với ngươi ta là tỷ tỷ!”

Thế mà nói xong dùng vỏ đao gõ gõ đầu ta. Cũng không biết thủ kình của nàng lớn, hay là phát cáu, thế mà gõ rất đau! !

“Tỷ tỷ! Vì sao ngươi đánh ta......”

Tô Hiểu nhướn lông mày nhỏ nhắn, mặt trái xoan tuấn mỹ không vui nói: “Gọi ca ca!”

Đầu ta như sa vào bông vải dính nước, rút cũng không ra được, chỉ cảm thấy thế sự vô thường, rốt cuộc thế giới này đang xảy ra chuyện gì? Chẳng lẽ ta của quá khứ là cô lậu quả văn?

“Hiểu Hiểu, đừng dữ như vậy, hù dọa hài tử. Người ta không biết những câu cổ quái ngươi thường nói, làm sai cũng bình thường. Ngươi phát cáu như thế, chẳng phải là vô lý?”

Thế mà người giải vây cho ta là nữ nhân vừa nãy muốn một tiễn bắn chết ta, tâm tình này...... Mẹ! Tức chết ta rồi!

Hai người bọn hắn mang ta vào trong đám người, nơi này nhiều lão bách tính và quan binh, rất khó tìm người.

“Tình huống này, xem ra không tìm được người.”

Tô Hiểu không chút áy náy nhìn ta, lẩm bẩm: “Đứa nhỏ này...... Sao ngươi bẩn thế.”

Ngươi quản ta! Còn không phải do ngươi làm sập giường sao!

Xú nương môn! Đừng đụng ta! ! ! Bỏ bàn tay tay bẩn thỉu của ngươi ra!

Ta dùng ánh mắt hung ác trừng nữ nhân điên tự xưng là ca ca này, nàng lại trực tiếp khiêng ta lên.

“Ngươi cũng không phải tiểu cô nương, sao có thể không thích sạch sẽ như thế. Ta thấy trên người ngươi có rất nhiều vết bẩn, chúng ta tìm chỗ tắm đi.”

Vết bẩn?

Ngươi đang nói...... Tinh nguyên huyết nhục rơi xuống do vừa nãy ngươi chém lung tung sao! ! ! Mẹ xú kỹ nữ! Đều là ngươi hại! Tinh nguyên ta sưu tập hai tháng bị ngươi hủy trong một lần!

Ngươi còn muốn ta đi tắm với ngươi? ! Ta giãy dụa muốn nhảy xuống, Tô Hiểu lại trực tiếp buông ta ra, chống nạnh nói: “Tiểu hài tử không được ngang bướng như thế! Nếu ngươi không nghe lời, ta đánh cái mông ngươi. Không nghe lời lần đầu sẽ đánh một lần, lần thứ hai sẽ đánh hai lần, lần thứ ba sẽ đánh ba lần. Lúc trước tha cho ngươi không đánh, bây giờ ngươi thiếu ta năm lần.”

Ngươi là ngớ ngẩn sao!

Lần đầu không nghe lời đánh một lần, lần thứ hai đánh hai lần, lần thứ ba thì đánh ba lần, sẽ là sáu lần a! Tính thế nào mới có thể thành năm lần a! ! Toán số của ngươi do chó dạy sao!

Tô Hiểu vẫn lẽ thẳng khí hùng: “Vừa dùng vỏ đao gõ ngươi, ngươi đã quên mất sao!”

Bây giờ lão tử sẽ kết liễu ngươi! !

Ta ám động sát cơ, lưỡi đao bên phải vào trong tay, thế muốn giết nữ nhân điên này! Để nữ nhân này sinh tồn tại thế, quả thật là làm nhục với nữ tính! !

Vũ khí của ta là hai thanh lưỡi mỏng nhu kim vô cùng mềm dẻo. Mảnh mỏng đủ để ép vào làn da, ta bèn dán bọn nó lên da đặt trong ống tay áo, bình thường không dễ bị nhìn ra. Nếu sử dụng nhục thân khác, trực tiếp giấu trong nhục thân, càng không sợ đao kiếm.

Nhưng khi ta bỏ huyết nhục, dán trên cánh tay, xuất đao không cần xuyên qua huyết nhục, tốc độ nào chỉ nhanh gấp đôi. Cho dù Bạch Lai Mộ đón thêm một lần, cũng sẽ bị một đao kết liễu.

Xú kỹ nữ! Chết cho ta!

Một vệt đông dương chiếu xuống, tôn lên lưỡi mỏng nhu kim chui từ trong ta tay ra, kim quang vẩy mắt, chọc cho hai người đau nhức. Nhất là Diệp Lạc, thị lực của nàng đặc biệt mạnh, mỗi lần bị chói mắt càng khó chịu.

Một đao của ta bay ra, trực tiếp trảm trên cổ Tô Hiểu, lại nghe được âm thanh cực kỳ nhỏ, đao lưỡi mỏng của ta như đụng phải thứ gì đó. Tiếng vang này rất kì lạ, đồ vật tiếp xúc hẳn không phải vàng không phải sắt, cho nên ta mới nghe không hiểu. Nhưng sau âm thanh thần bí này, một đao của ta cũng tan thành mây khói.

Tô Hiểu khôi phục thị lực trước: “Vừa rồi làm sao vậy?”

“Không biết, hình như dương quang chiếu vào thứ gì đó, rất chướng mắt.”

Hai nữ đều cảm thấy kỳ quái, ta thì đề cao cảnh giác. Những người bên cạnh ta hẳn không phải cao thủ. Cao thủ võ lâm của trấn Bích Thủy đang rút đi, Kỳ Lân vệ và quan binh cũng lục tục ngo ngoe muốn đi. Chỗ chúng ta có rất nhiều lão bách tính.

Nhưng vừa rồi ta dùng lưỡi mỏng nhu kim xuất đao, xung quanh toàn là người, ta không thể để người nhìn ra đầu mối cho nên xuất đao tất sát. Nói tóm lại, một đao kia vận đủ tám thành công lực trở lên. Còn không đề cập tới lưỡi mỏng nhu kim của ta chuyên khắc Khí Ngạnh Công, thôi cường phá kiên, khó lòng phòng bị. Cho dù là cao thủ nhất lưu trên giang hồ, đừng nói bất ngờ không kịp chuẩn bị, cho dù vận đủ công lực ngăn cản, cũng ít có người trúng một đao này mà không chết.

Nhưng vừa rồi, không biết đao của ta bị thứ gì ngăn cản.

Đây không phải người nào đó dùng chân khí hoặc là chưởng lực khổng lồ để chi phối hành động của ngươi, chuyện này chỉ như hai người cầm đao đánh nhau, ngươi toàn lực chém tới một đao, mà bị người vung đao đỡ được. Chỉ khác nhau ở chỗ, ngươi không nhìn thấy cây đao kia mà thôi.

Căn bản ta không biết đối thủ là ai, cũng không biết vì sao hắn có thể dùng vũ khí nhìn cũng không thấy để chặn một đao của ta.

Ta quan sát tứ phía, không phát hiện bất kỳ một người giống cao thủ nào. Thậm chí tình nghi dịch dung cải trang cũng có thể miễn đi. Trước mặt người lành nghề như ta, các loại mặt nạ không có chút ý nghĩa nào.

Nhưng nếu không phải như thế, đối thủ kia ở chỗ nào?

“Bên này quá nhiều người.” Diệp Lạc nói: “Dẫn nàng đi chỗ Độc Cô, tìm được mẫu thân của nàng rồi nói.”

Ta theo sau lưng Diệp Lạc, thừa dịp nàng không chú ý, ta lại ra một đao. Lúc này vẫn nghe thấy âm thanh giống như đúc. Mà đao của ta chớp nhoáng bay ra, lại chợt cứng lại, không thể tạo thành vết thương trí mạng!

Ai!

Rốt cuộc là ai!

Ta xuất đao hai lần đều gần như toàn lực, nhưng bị người hoàn toàn cản lại! Không nói gì khác, hắn có thể nhìn thấu thân phận của ta! Hơn nữa trong một khắc ta xuất đao, hắn có thể trực tiếp cứu người.

Vì sao người này có bản lãnh như vậy, hắn không hiện thân, đã có lòng tin đánh bại ta! ? Cuồng vọng tự đại.

Ẩn náu trong đám người, tùy thời mà động, rõ ràng là tuyệt kỹ độc nhất của ta.

Một mọi rợ Trung Nguyên cỏn con, đừng khoa trương quá mức!

Hai chuôi đao của ta cực mỏng cực hẹp, chợt lao ra như hai cây roi nhỏ, bình thường sẽ không bị người nhìn ra. Đã có cao thủ bảo vệ trong tối thì chẳng thể trách ta.

Ta yên lặng đi theo sau hai người, nở một nụ cười lạnh.

Lưỡi mỏng nhu kim như hai chiếc dây lưng trong suốt, bay về phía gáy mảnh của hai người. Âm thanh cực nhỏ và cực mảnh, tràn đầy nhịp đàn hồi vang lên, hoàn toàn ăn khớp với trình tự, tiết tấu, trật tự ta xuất đao. Đương nhiên ta không thể chém hai người đao nào, thậm chí đối phương dùng biện pháp gì ta cũng không biết.

Một luồng khí lạnh xuyên qua cột sống, xưa nay ta chưa từng thấy ai làm được chuyện đáng sợ như vậy. Hắn hoàn toàn không muốn phản kích, chỉ vẻn vẹn bắn công kích của ta về.

Người này đã có thể làm được như vậy, tất nhiên không ở xa, hơn nữa nếu muốn bất động thanh sắc bảo hộ hai nữ nhân này, tất nhiên sẽ lộ ra sơ hở. Ta sẽ xem ngươi ở đâu?

Ta lại xuất đao, đao sau hung ác hơn đao trước, đao sau mạnh mẽ hơn đao trước. Mục đích chỉ là dẫn dụ người này ra, nhưng bất kể ta tiến công thế nào, lúc nào lưỡi mỏng của ta cũng không đến các nàng. Tô Hiểu và Diệp Lạc vẫn đang di động, người bên cạnh chúng ta cũng đổi từng nhóm một.

Nhưng bất kể ta tiến công thế nào, người bên cạnh lưu động, nhưng ta không thể nhìn thấy ai giống cao thủ ở gần. Giữa những lão bách tính này sẽ không có cao thủ, nhưng góc độ của hắn...... Ta một mực tính góc độ xuất thủ, hắn đã muốn ngăn cản công kích của ta, tối thiểu phải có một góc độ thích hợp. Nhưng bất kể trước sau trái phải, đều là lão nhân phụ nữ trẻ em, nào có cao thủ gì? !

Nhưng ta đánh ra một đao tiếp một đao, lại dần dần cảm thấy hai tay phát lạnh, dần dần không cầm được vũ khí. Dường như mỗi khi một tiếng keng vang lên, mỗi lần vũ khí bắn về, đều sẽ nhiễm không nhiều không ít hàn khí, hơn nữa tích lũy ngày càng nặng. Tay ta như sắp không nghe sai khiến. Ta vội vàng thu đao vào trong tay áo, không dám lấy ra, nếu không vào lúc động tác trở nên chậm chạp như bây giờ, người ta vừa nhìn đã biết đây là vũ khí. Nhưng mẹ nó, cuối cùng xảy ra chuyện gì, vì sao ta không thể động?

Đột nhiên có người nói chuyện.

“Đây là hàn độc, chính là tàn dư trên Thiên Chu Ti. Nếu là độc tố nguyên bản, chỉ sợ ngươi không chống được một kích.”

Ta mạnh mẽ quay đầu lại, trông thấy một lão đầu tử cao gầy. Ánh mắt của hắn ổn định và thâm thúy, dường như muốn nhìn vào trong trái tim con người.

“Ngươi là ai?”

“Hình như ngươi rất có lòng tin với dịch cốt thuật của mình.” Nét cười của lão giả có lại cảm giác trẻ tuổi và sôi sục, hắn chậm rãi nói bổ sung: “Không biết, có muốn so với ta không...... Nha đầu.”

Ta tìm lâu như vậy, không ngờ cao thủ đánh bại ta cũng dùng dịch dung thuật? !

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
Tà Thiếu
10 Tháng mười một, 2018 22:50
Nghiện thuốc chạy đi tìm txt, đi dạo dọc google tìm ra đúng đc chỗ nguồn sf :(.
trunghieu99tt
10 Tháng mười một, 2018 22:47
1 tên cao thủ giang hồ nằm trong đội ngũ thủ lĩnh của tổ chức đứng thứ 2 số các tổ chức sát thủ mà võ công lại không bằng 1 tiểu công chúa ?
Phuong Anh Nguyen
10 Tháng mười một, 2018 19:36
ôi mẹ ơi tôi chui hố này sâu thật rồi
Oebah Habeo
10 Tháng mười một, 2018 19:13
bác cv làm chất lượng hơn số lượng. đọc thích hơn hẳn.
mr beo
10 Tháng mười một, 2018 13:41
giả vân phong lại là cuồng thiên , ngày càng nhiều điều bất ngờ trong vụ phản loạn lần này
Hoaqin
10 Tháng mười một, 2018 12:43
Raw ra đến quyển 12 Gần 900 chương
minh1912
10 Tháng mười một, 2018 12:00
raw chap bao nhiu r ạ ???
Hoaqin
10 Tháng mười một, 2018 11:34
Là sao bạn?
Hieu Le
10 Tháng mười một, 2018 11:30
chà truyện này sắp hết dịch chưa
mr beo
08 Tháng mười một, 2018 20:54
đến quỳ công chúa tắm thì không dám nhòm trộm nhìn thấy đàn ông thì đòi lột trần , cảm thấy nghi ngờ xu hướng tình dục của phi chân lão đệ
VBNyang
08 Tháng mười một, 2018 12:32
" Đến lúc đó, trên Dạ La bảo, chỉ sợ cờ gấm của Bạch Vương thất quan cắm đầy tiền đình. Trái một bộ 'Đào lý xuân phong, đời đời truyền lại', phải một bộ 'Y bát được truyền, khắp chốn mừng vui'. Những trư bằng cẩu hữu của ta sẽ tụ tập lại, trắng trợn chạy tới chúc mừng, chắc chắn trong mỗi lời chúc đều có "Quả nhiên có kỳ sư tất có danh đồ!" Oan ức này ta phải cõng đến kiếp sau a. Nữ nhân cùng mạng nhỏ, cái nào trọng yếu? Ta kiên định đứng ở cái sau." Nó mà học được thì giờ lên làm chưởng môn Đại La Sơn lâu rồi :))))))) học mỗi cái hàng long thập bát mô thấy gái cửi đồ còn không dám đụng :)))))))))
mr beo
08 Tháng mười một, 2018 07:51
lão sư phụ của phi chân hàng nào chả dám đụng làm đệ tử ít nhiều cũng phải kế thừa mấy chiêu chứ
trungdq1109
08 Tháng mười một, 2018 03:55
spoil . . . . . . . . . . "Ta thái sư phụ tinh thông mệnh lý, từng cho ta xem mệnh thời điểm hô 1 tiếng 'Cẩn thận nữ nhân', sau đó bỗng nhiên dừng lại, lại hô 'Còn có nam nhân' !" Nghe đoạn này là đã cảm thấy giới tính Tô Hiểu có vấn đề rồi. :))
VBNyang
07 Tháng mười một, 2018 23:08
Kẻ thù của nó là ai nó còn chưa biết thì nghi ngờ nội gián cái giề :)) Sau đêm hai thằng ân ái trong rừng thì nó chỉ xác định được 2 điều: 1) Thằng Phi Chym rất mạnh có thể tát vỡ mồm nó bất cứ lúc nào và 2)Thằng Phi Chym không có ý hại nó... mà tính nó vốn không thích để thằng khác nhúng tay thì cứ im im train lv là chuẩn rồi, khi nào nó thấy nó vả được thằng main thì khác
Phuong Anh Nguyen
07 Tháng mười một, 2018 21:41
cảm ơn tác giả, mong ngóng từng chương :heart:️
Hoaqin
07 Tháng mười một, 2018 21:31
Tầm khoảng chục vợ đổ về là đẹp à =))
trunghieu99tt
07 Tháng mười một, 2018 19:13
Mục đích ban đầu của Đường Dịch đúng là đến để tìm lại hồ sơ, điều tra + trả thù nhà Nhưng giờ nếu đặt tình huống như vậy thì khả năng nghi ngờ Phi Chân là nội gián chắc chắn không thể không có. mà đã là nội gián => nguy hại đến Lục Phiến Môn => Lục Phiến Môn bị giảm uy năng hoặc lụi bại => Đường Dịch cũng không thực hiện được mục đích của mình Nói chung tại hạ thấy đoạn đó tác giả viết chưa được hợp lý cho lắm
VBNyang
07 Tháng mười một, 2018 16:11
Cô cô, lão đại, trap, thái giám cứ cho thêm con công túa này thì toàn hàng để trưng bày, đụng phát nát đời ngay :))
mr beo
07 Tháng mười một, 2018 13:49
vãi cả hàng long thập bát mô không biết khi nào thì phi chân lão đệ sẽ kế thừa phong thái của sư phụ nhỉ chứ xung quanh mỹ nữ nhiều lắm rồi đó
Phuong Anh Nguyen
07 Tháng mười một, 2018 08:53
nó để lại thằng main để thỉnh thoảng kiểm tra võ công của bản thân, coi như main là mục tiêu để đánh bại mà
mr beo
07 Tháng mười một, 2018 07:46
Đường Dịch vô lục phiến môn vì nó muốn được phép tra xét một số hồ sơ án để kiếm hung thủ chứ không phải muốn mượn tổ chức báo thù
mr beo
07 Tháng mười một, 2018 07:43
công nhận điểu huynh số đủ nhọ có được vị hôn thê đẹp với chức quan cao nhưng mà nón xanh thì nhiều lắm
Hoaqin
06 Tháng mười một, 2018 19:49
Mình pm rồi, giờ chỉ chờ bác ấy rep thôi =))
Phan Thanh Tùng
06 Tháng mười một, 2018 19:37
Mục tiêu của Đường Dịch có phải làm tổ chức mạnh lên đâu. Nó chỉ muốn nó mạnh lên rồi có cơ hội đọc tài liệu thôi.
VBNyang
06 Tháng mười một, 2018 19:17
"Điểu huynh mau tới! Điểu huynh mau tới! Ta sắp không khống chế được hiện trường rồi! ! Cỏ xanh trên đầu ngươi, ta kéo ba mươi con trâu đến ăn cũng không hết a!" Khúc này đọc đi đọc lại vẫn thấy bựa :))
BÌNH LUẬN FACEBOOK