Kim Vương Tôn dùng trọn vẹn một khắc đồng hồ mới rời mắt khỏi Hồng Trang công chúa. Nếu hắn không phải là vị hôn phu đãi định của Hồng Trang công chúa, mấy võ sĩ kim điện đã đi lên bắt hắn lại.
Kim Vương Tôn ho khan một tiếng, ổn định tâm thần, sau đó cúi đầu xuống, nhìn thoáng qua đám sắt vụn đang nắm chặt trong tay, dường như giật nảy mình. Leng keng một tiếng, đám sắt vụn rơi xuống đất, hiển nhiên trọng lượng tương đối nặng.
Gia hỏa này đại kinh tiểu quái làm gì.
Ta có thể hơi nghe thấy hắn đang nói thầm 'Ta ngất', 'Ta ngất', cũng không biết có quan hệ gì với chuyện hắn cầm sắt vụn trốn trong vại. . .
Mới gặp mặt một thời gian ngắn, trong lòng ta vị Kim Ngân tông tân tông chủ này đã giống đậu bỉ. Khác biệt ở chỗ, đây là một đậu bỉ rất có tiền.
Hoàng thượng cũng hắng giọng một cái, bắt đầu nói chính sự.
"Khụ khụ, tóm lại Vương Tôn, trẫm gọi ngươi tới là có chuyện quan trọng muốn nói. Hôn thư này không giả, năm đó đích thực trẫm đã nói với phụ thân ngươi như vậy. Nhưng trẫm chỉ có ba vị công chúa, Tĩnh An sớm đã lấy chồng, Ái nhi tuổi còn quá nhỏ, chưa qua cập kê. Nữ nhi đãi tự khuê trung đồng thời tuổi tác phù hợp để kết hôn của trẫm, chỉ còn một mình Hồng Trang."
Kim Vương Tôn ôm quyền nói: "Đương nhiên thần sớm đã biết, cho nên ngay từ đầu thần đã thỉnh cầu hoàng thượng ban Hồng Trang công chúa làm vợ thần. Y theo lệ cũ của bản triều, công chúa điện hạ không thể gả cho người có quan thân. Mặc dù Vương Tôn tiếp chưởng Kim Ngân tông, miệng xưng vi thần với bệ hạ ngài, bệ hạ lại rõ ràng Vương Tôn không có quan thân trong người.
Hơn nữa trên giang hồ thanh danh Kim Ngân tông không xấu, bia miệng không ác, trải qua nhiều năm cũng có chút cơ sở. Gia cảnh Vương Tôn cũng coi như giàu có, không đến mức làm cho Hồng Trang công chúa bị ủy khuất. Nếu hoàng thượng có thể thành toàn Vương Tôn, chắc chắn sẽ tạo nên một nhân duyên tốt đẹp."
Quy củ từ trước đến nay của bản triều, để tránh quyền lực hoàng thất mất cân bằng. Cấm chỉ con cái xuất thân quan gia thông hôn với hoàng thất, để phòng ngừa hậu cung lớn mạnh. Đương kim hoàng hậu có xuất thân nữ tử dân gian, tuy nói như thế, cha nàng lại là chúa tể một phương võ lâm.
Cho nên bản triều từ thái tổ khai quốc trở đi, có nhiều hoàng tử công chúa thông hôn với bình dân bách tính, có thể nói là điển hình của tự do yêu đương. Làm tấm gương sáng cho tập tục nam nữ thông hôn của bản triều. Dù rằng nam nữ hôn phối vẫn là người hai nhà làm chủ như cũ, chẳng qua nếu một nam một nữ hai bên tình nguyện, cho dù gia thế hai người cực kỳ chênh lệch, đạt được ước muốn vẫn luôn chiếm đa số. Trong đó có phần nhiều là do tập tục của bản triều. Chẳng qua muốn ta nói, đời thái tổ hoàng đế nghĩ thế nào ta không biết. Thế hệ này, khẳng định hoàng thượng của chúng ta lợi dụng sơ hở. Hắn sinh bảy con trai, mẹ của sáu đứa đều đến từ võ lâm thế gia. Đó căn bản là đánh cầu sát biên với quy củ "Nữ tử bình dân" a.
Nhà của hoàng hậu nương nương chúng ta là Lư Sơn kiếm quan đứng đầu Bạch Vương thất quan, còn là nữ nhi của quan chủ - - 'Kiếm Tước Thanh Thiên' Lăng Hàm Chung. Lư Sơn kiếm quan có hơn vạn môn hạ đệ tử, từng người thiện kiếm pháp, hiểu võ công. Ngươi có thể tưởng tượng một quân đội hơn vạn người, từng người là dũng tướng không? Bởi vậy luận danh vọng thực lực, cơ hồ không thua Thiếu Lâm Võ Đang hai đại cự kình trong võ lâm.
Xuất thân như vậy cũng gọi là nữ tử bình dân? Ngươi nói, những nữ nhi nông dân thành thành thật thật làm ruộng làm sao chịu nổi!
Chẳng qua, mặc dù bản thân hoàng thượng đánh cầu sát biên, nhưng vẫn rất tiến bộ với công chúa hoàng tử. Trưởng công chúa gả cho Tĩnh An phò mã, không phải chỉ là. . . Ai, nhắc tới lại thấy mệt mỏi.
Tóm lại triều ta từ lập quốc đến nay, công chúa lấy chồng vẫn có quyền lựa chọn nhất định.
Chẳng qua ngược lại. . . Những người bình thường không nguyện ý cưới công chúa thì thảm rồi. Bọn hắn bị công chúa coi trọng, cũng không có quyền cự tuyệt gì cả. Nói cách khác, nếu một người đi đường bị công chúa coi trọng. . . Kỳ thực không khác với bị sơn đại vương đoạt lại đi làm phu nhân áp trại a.
Hoàng thượng sờ râu một cái: "Đương nhiên, đương nhiên, Kim Ngân tông hào phú xưa nay, trẫm tuyệt không lo lắng."
Liếc mắt nhìn thoáng qua Hồng Trang công chúa. Chỉ thấy nữ nhi mắt nhìn mũi mũi nhìn tâm, không hề để ý Kim Vương Tôn. Kim Vương Tôn bên kia thấy Hồng Trang công chúa lãnh đạm, cũng thất vọng không thôi.
Hoàng thượng thở dài một tiếng trong lòng, đành phải nói: "Tâm ý của Vương Tôn trẫm minh bạch, chỉ là bây giờ không tiện."
Kim Vương Tôn kinh ngạc nói: "Sao lại không tiện?"
"Vương Tôn có chỗ không biết." Hoàng thượng vuốt râu mỉm cười, nói vô cùng chân thành, không có ý làm khó chút nào, thật không hổ là thiên tử a.
"Một tháng trước, trẫm không hề biết ngươi muốn tới, cũng không biết ngươi sẽ đến kinh cầu hôn. Thế là đã khoe khoang khoác lác, hứa Hồng Trang ra ngoài."
Kim Vương Tôn chau mày, hiển nhiên không biết việc này: "A? Không biết hoàng thượng hứa Hồng Trang công chúa cho ai?"
Ta nhìn, quả nhiên bắt đầu diễn trò.
Còn tưởng sẽ bỏ lỡ một hồi tranh cãi, vở kịch lập tức bắt đầu, ta vui vô cùng.
Hoàng thượng thản nhiên nói: "Vị chuẩn phò mã này tuyển ra từ trong Ngự Tiền Luận Võ. Giống với Tĩnh An phò mã của trẫm, đều không thể bắt bẻ. Trong Ngự Tiền Luận Võ một đường quá quan trảm tướng, không có đối thủ, lúc này mới vào mắt trẫm."
Ta moi ruột gan hồi tưởng tình huống lúc đó.
Ta nhớ. . . Ta ra sân bị Phục Tượng đánh bay, Đường Dịch với Long Tại Thiên đánh ra sao ta không rõ. Nhưng ta nhớ trước đó Tô Hiểu thu thập Diệp Lạc.
Chẳng lẽ. . .
Hoàng thượng đột nhiên hỏi: "Bạch Liên, tiêu chuẩn thứ nhất để làm phò mã là gì?"
Bạch Liên nghiêm chỉnh đáp: "Mỹ tư nghi."
"Không sai, thân là phò mã, tứ nghi đoan trang, đó là rất chủ yếu. Cho dù là ngoại tôn của trẫm, cũng không thể vớ va vớ vẩn."
Điểm ấy cũng đúng.
Cho dù trong hôn nhân hoàng thất công chúa có quyền nói chuyện, nhưng không thể công chúa muốn gả cho một tên mặt hoa ma túy cũng cho nàng gả. Tôn nghiêm của hoàng thất rất quan trọng.
Điểm này không thể không nói hoàng thượng làm rất khá. Hắn hễ cưới là nữ tử xinh đẹp như hoa, cho nên tướng mạo đám công chúa hoàng tử rất không tầm thường. Tranh vương vừa bị bắt, nếu chỉ nhìn tướng mạo, cũng là mỹ nam tử nhất đẳng.
"May mà, hai vị nhân tuyển lần này. . ."
Ánh mắt hoàng thượng chậm rãi đảo qua Kim Vương Tôn, Đường Dịch, Tô Hiểu cuối cùng đến ta.
"Ách. . . Đều không tầm thường."
Này! Vì sao liếc nhìn ta một cái rồi dừng lại! Vậy tương đương với tạng thoại a! !
Chẳng qua nhắc đến mỹ tư nghi, còn cần phải nói người khác sao?
Ai nha! Thời khắc mấu chốt vẫn phải xem nhan trị a!
Ta đi lên hai bước vỗ vỗ bả vai Tô Hiểu, chỉ thấy Tô Hiểu nghiêng đầu, mỹ nhan ngơ ngác, khả ái không nói nên lời.
"Chúc mừng chúc mừng, Tô phò mã."
"Cái đầu ngươi, đừng nghịch nữa. Ta không thắng Ngự Tiền Luận Võ!"
"Thành tích của ngươi tốt nhất. Tô phò mã đừng hoảng, vạn sự có ta, ta xin tam thư lục lễ thay ngươi."
Tô Hiểu nhíu đôi mi thanh tú: "Minh Phi Chân, ngươi gây sự phải không! Hừ! Không nói chuyện với ngươi."
Dường như Tô Hiểu rất không vui, chu miệng nhỏ mũm mĩm hồng hồng lên, quay đầu đi. Ngươi phải cẩn thận a Tô phò mã. . . Dung mạo ngươi sắp đẹp hơn công chúa rồi, cẩn thận bị hủy dung.
Dường như Kim Vương Tôn bị khơi dậy đấu tâm, trầm mặt xuống nói: "Người này, vậy mà trong lòng hoàng thượng, có thể đánh đồng với Kim Ngân tông, có thể so sánh với Vương Tôn a?"
Hoàng thượng cười nói: "Có thể làm phò mã của trẫm, đương nhiên là nhân phẩm gia thế lưỡng tướng quý trọng. Vương Tôn ngươi không cần nói. Người chiến thắng này võ công cao cường, nhân phẩm đoan trang, gia thế cũng là cường hào một phương võ lâm, mọi mặt đều đủ xưng là kình địch của Vương Tôn ngươi a."
Thì ra là thế, ta vỗ đùi, như vậy thì không phải là Tô Hiểu. Nhà Hiểu là võ sư địa phương ở Tô Châu, kém hai chữ cường hào mười vạn tám ngàn dặm.
Đó chính là Đường Dịch a!
Cha Đường Dịch xuất thân Minh Kính cung cường hào Bắc Hải, chậc chậc chậc, không đơn giản không đơn giản, quả nhiên là các mặt đủ làm kình địch.
Ta nhảy nhót đến bên cạnh Đường Dịch.
"Đường phò mã, sau này nhớ chiếu cố ta tiến cung ăn chân giò a."
Đường Dịch ngừng lại một lát, đánh giá ta vài lần: "Tự giải quyết cho tốt."
Tô Hiểu tức giận đã đủ khó hiểu, sao hôm nay Đường Dịch cũng nói chuyện cao thâm mạt trắc.
Lúc này hoàng thượng nở nụ cười hiểu ý với ta: "Người này bại tận quần hào, thành danh trên Phi Ngư bình, người từng thấy ai cũng ca ngợi, không phải trẫm nói ngoa."
Ta cũng nở nụ cười hiểu ý với hoàng thượng: "Hoàng thượng nói đúng."
Kim Vương Tôn kinh ngạc nói: "Lại có chuyện này?"
Con ngươi đảo một vòng, cười nói: "Hoàng thượng cũng đừng tìm vị cao thủ tiền bối thành danh đã lâu nào. Theo Vương Tôn biết, võ sĩ tuổi trẻ tài cao của triều đình, ngoại trừ một vị danh xưng Kỳ Lân Chiến Thần Dịch Nhai, chưa có cao thủ thanh niên nào có thể so với Vương Tôn. Bệ hạ, Hồng Trang công chúa đang tuổi xuân sắc, bệ hạ nỡ gả nàng cho một lão nam nhân lớn hơn nàng mười mấy hai mươi tuổi sao?"
Hoàng thượng lại nở nụ cười với ta: "Người này trẻ trung khoẻ mạnh, là thanh niên tuấn ngạn có triển vọng."
Ta ra sức gật đầu, chỉ kém cầm một cây quạt hương bồ bắt đầu vẫy vẫy nói: "Hoàng thượng nói rất đúng!"
Hoàng thượng dường như rất hài lòng, chúng ta kẻ xướng người hoạ như hát đôi: "Vương Tôn, trẫm hứa hẹn Kim gia ngươi không giả, nhưng trẫm cũng hứa với người chiến thắng Ngự Tiền Luận Võ. Bởi vậy giữa hai bên, trẫm rất khó xử a."
Ta gật gật đầu: "Khó xử khó xử, nói rất đúng nói rất đúng!"
Kim Vương Tôn nhịn không được nói: "Xin hỏi hoàng thượng người này là ai?"
"Ngay tại trên điện!"
"Nói đúng!"
Đại thủ của Hoàng thượng đột nhiên chỉ vào ta.
"Chính là Minh Phi Chân! Hắn chính là đệ tử đời thứ ba của cự kình chính đạo Đại La sơn, sư xuất danh môn - - Minh chuẩn phò mã!"
Ta cười cao hứng bừng bừng, nghe đến âm cuối hai chữ 'Phò mã', vẫn không dừng lại: "Hoàng thượng nói rất đúng!"
Bỗng chốc đại điện yên tĩnh không tiếng động, chỉ có dư âm ba chữ nói rất đúng của ta vẫn còn văng vẳng bên tai. . . Con mẹ nó, thế này thật xấu hổ.
Chỉ một thoáng, ta cảm thấy không khí đông lại.
Trên đại điện, vô số ánh mắt phảng phất ngàn vạn mũi tên bắn ta thành con nhím.
Ta ngây ngốc nhìn về phía hoàng thượng, hoàng thượng lại như người bị hại, ra vẻ không dám tin, phảng phất ta bắt cóc nữ nhi của hắn, mang theo trứng trứng ưu thương.
"Trẫm cũng không dám tin. Ngự Tiền Luận Võ vốn không có người thắng. Nhưng chỉ có hắn, trước đó người giao thủ với hắn không phải thua chính là chết, sau đó mấy Hắc Phong Thập Tam Dực nên giao thủ với hắn cũng đều chết. Trẫm nghiệm chứng kết quả nhiều lần, chỉ hắn có tư cách đó. Hắn chính là không chiến mà thắng, một cao thủ thanh niên gần với Kỳ Lân Chiến Thần, Lục Phiến Ôn Thần Minh Phi Chân!"
Nhắc lại câu đó là ta liều mạng với ngươi a họ Lý! ! !
Đường Dịch thấy ta sợ ngây người, kinh ngạc đi qua nói: "Đại ca. . . Ngươi đánh thắng Ngự Tiền Luận Võ, ngươi không biết? Toàn bộ Lục Phiến môn đã biết."
"Ta. . . Ta ở trong phòng hơn hai mươi ngày, ta không biết a!"
Tô Hiểu thò đầu qua, thản nhiên nói: "Ta thì nghe lão Hoàng đầu nói chuyện phiếm nên biết."
Ta khóc không ra nước mắt a! Ngay cả lão Hoàng đầu cũng biết nhiều hơn ta! !
Hoàng tang! ! Ngài lừa ta! ! ! !
Danh Sách Chương:
Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
02 Tháng tám, 2019 16:28
Ad cho mk hỏi
Truyện này có hậu cung ko vậy ?
31 Tháng bảy, 2019 11:08
Sau này hốt một mẻ 3 chị em luôn
31 Tháng bảy, 2019 11:08
Xe đẹp có mà lão, nhớ đoạn main thông não Lữ Dao Cầm không =)))
30 Tháng bảy, 2019 20:02
Ah cảm ơn chương mới nhá :)) Vất vả rồi :)
30 Tháng bảy, 2019 19:56
Khoan khoan khoan lão Hoa à, “...có người thích xe đẹp mĩ nhân”? Thời đấy á? :) ?
30 Tháng bảy, 2019 19:53
Hoàng thượng: Ngươi suýt lấy ta nữ nhi.
Lão Phi Chân: Ngài nói nữ nhi nào? =)))) Best luôn :)) giờ còn mỗi tam công chúa là còn nhỏ quá lão ấy không động nổi :))
28 Tháng bảy, 2019 20:54
Thank lão :)) Edit vẫn ổn định ghê =)))
28 Tháng bảy, 2019 00:29
hẳn là gác tiền đánh bạc thua chứ ai đi bán giá thế =)))
27 Tháng bảy, 2019 13:06
Lão Phi Chân đúng kiểu hồi nhỏ bị lừa quen rồi, lớn lên chai lỳ luôn :)) bị hố từ nhỏ đến lớn. Mà hai lão hoà thượng với đạo sĩ kia cũng nhàn rỗi kinh, bán Dịch Cân Kinh giá 5 đồng :))
25 Tháng bảy, 2019 19:29
Tem :))))
25 Tháng bảy, 2019 10:41
Chung thuỷ thì nhầm rồi nhé, bộ này là hậu cung
Ít nhất cũng 4 vợ
24 Tháng bảy, 2019 21:43
ta tưởng chung thủy với MTV chứ
24 Tháng bảy, 2019 20:16
Thank lão Hoa :))
24 Tháng bảy, 2019 18:41
Vợ main thì nguy hiểm cái gì? :v
23 Tháng bảy, 2019 19:15
đã tìm đc vậy là không còn nguy hiểm r
23 Tháng bảy, 2019 17:41
Chương mới :)) lão Tra Bỉ chém gió cấp thần thông cmnr :))
22 Tháng bảy, 2019 21:18
Cực khổ cực khổ -_- Bác cháy hết mình kinh :// dịch mấy cái này xong còn edit nữa, rồi lại nghĩ thời gian ước chừng hoàn thành :// thôi thì cứ thong thả bác ạ :)) Chỗ này cũng toàn người biết suy nghĩ, chậm tí cũng chả ai dám trách bác
22 Tháng bảy, 2019 20:59
Mình có dịch phần Tân Xuân, cơ mà đợi đến lúc ấy thì lâu lắm =))
Nếu ngày 2 chương như trước thì phải gần năm, ngày 1 chương thì 2 năm, nghe đã dài rồi
Chỉ hi vọng con tác không drop
22 Tháng bảy, 2019 20:16
Thank chương mới =))))
22 Tháng bảy, 2019 20:15
Tình hình là lão Hoa định dịch phần Xuân Thu không hay như lão Bún? ://
21 Tháng bảy, 2019 23:01
Uầg, bom hai chương :)). Vất vả vất vả :))
21 Tháng bảy, 2019 12:29
Lúc ấy tác giả định end sớm quyển 12, cơ mà làm thế sợ ăn chửi nên kéo thêm hơn chục chương nữa
21 Tháng bảy, 2019 11:43
Lão Hoa ta hỏi tí? Sao mới tới chương 134 đã hết quyển 12 rồi? :/ ta xem bên kia tới chương 151 mới hết quyển 12 mà? ._.
20 Tháng bảy, 2019 21:53
Thank lão thớt :)) hôm nay cả ngày không dùng máy nên cứu giá hơi muộn :)))
19 Tháng bảy, 2019 21:35
Yup, chỉ có bọn Lư Sơn méo biết mình vừa suýt chết xong :)) Về sau thiếu chủ Lư Sơn còn thích nam chứ :)) gia môn bất hạnh :)))
BÌNH LUẬN FACEBOOK