Ta đi lòng vòng trong thành một lúc lâu, sau khi xác nhận không ai theo dõi, tìm nơi hẻo lánh đổi trang phục về bình thường.
Tĩnh An công chúa xuất hiện dọa ta gần chết a.
Lão nhân gia nàng vốn nên bái không biết thần tiên lộ nào ở Tử Thánh sơn xa xôi, vậy mà đột nhiên xuất hiện ở kinh thành, còn trong nhà Kim Vương Tôn.
Ta với Tĩnh An công chúa có quan hệ dài đến không nói rõ được, sẽ không nói tường tận ở đây.
Mấu chốt là, lúc ta muốn ứng phó tên quy đản Kim Vương Tôn, Tĩnh An công chúa chặn ngang một cước có thể làm cho tình thế có biến hóa mới. Ta tuyệt không thể để nàng nhận ra, bởi vì tình huống sau khi bị nàng nhận ra còn tồi tệ hơn bị hoàng thượng nhận ra.
Vạn nhất Tĩnh An công chúa muốn bảo trụ Kim Vương Tôn, vì không bị nàng nhìn thấu chân diện mục, ta có nên lựa chọn buông tay, chỉ thu hồi lại Dạ La bảo coi như xong không.
Nhưng Hồng Trang công chúa không muốn gả cho Kim Vương Tôn, đây cũng là. . .
Hơn nữa còn có tiểu sư di a!
Tiểu sư di không tiếc dùng tên giả Tuyệt Sắc cũng phải nghĩ biện pháp liên lạc với ta, đả kích khí diễm của Kim Vương Tôn. Nàng bày đủ mưu muốn đánh hùng hài tử Kim Vương Tôn một trận, đưa về quê quán Kim Ngân tông thành thân với vị hôn thê của hắn, còn muốn để lão tông chủ quản giáo nghiêm khắc.
Nếu thuận ý Tĩnh An, công chúa --- ý của ta là Hồng Trang công chúa --- sẽ không vui, thậm chí thất lạc cả đời. Ta không khỏi hơi động lòng.
Nhớ tới dáng vẻ hiên ngang anh phong của công chúa, lại sắp bị cưỡng ép gả cho loại người như Kim Vương Tôn.
Nhưng nếu ta cưới công chúa. . . Chẳng lẽ tiểu sư di sẽ bỏ qua cho ta sao a! ! Tiểu sư di nhất định sẽ thương tâm gần chết, sau đó đồng quy vu tận với nàng dâu ta mới cưới a!
Quả nhiên là hồng nhan họa thủy a!
Ba nữ nhân xinh đẹp này cùng lên một lúc, ta thì không muốn đắc tội người nào, rốt cuộc phải làm sao mới được a! ?
Sau khi đổi y phục, ta lười nhác đi dạo phố phường, thi triển khinh công lặng lẽ từ mặt tường về nhà.
Lúc này Lục Phiến môn đại viện đã bận rộn, suốt ngày phải xử lý sự vụ, rườm rà không chịu nổi. Lão đại lại không tại, xem ra hôm nay cũng bề bộn nhiều việc.
Mặc dù, bình thường nghiệp vụ của ta chỉ có dạo chơi phố phường, tuần tra khắp nơi, phát hiện tình tiết vụ án thì chủ động đưa cho bộ khoái khác, nhưng ai bảo ta là bộ đầu đây. Cá lớn nuốt cá bé cá, cá bé ăn con tôm mà. Ta thấy trước gian phòng mình không có người, nhẹ nhàng đẩy cửa đi vào.
Gian phòng vẫn giống hệt lúc rời đi hôm qua , hẳn sau đó không ai đến qua. Nói cũng đúng, lão đại không tại, nào có người thúc ta đi họp a.
Một trận sát khí đập vào mặt!
Ta vừa muốn tránh đi theo bản năng, lại phát giác chủ nhân của trận sát khí này là ai. Đành phải ngoan ngoãn theo sự chi phối.
Hồng Trang công chúa bắn ra từ chỗ sâu trong phòng, một phát nắm được cổ áo ta.
"Công chúa?"
"Ngậm miệng!"
Công chúa quát khẽ một tiếng, kéo ta lên giường, sau đó cánh tay nhỏ nhắn giương lên thả màn giường xuống.
Đây, đây là muốn làm gì?
Đột nhiên bị công chúa kéo lên giường, mặc dù giường này của ta, nhưng màn giường vừa phủ xuống liền thành không gian kín. Chóp mũi đột nhiên ngửi được mùi thơm cơ thể nữ tử, tôn lên gương mặt tuấn mỹ của công chúa, mười phần phù hợp.
Đột nhiên nghĩ đến một tiêu đề trên Hắc Bạch Giám: Ban ngày ban mặt, nam tử chung giường với công chúa dài đến hai canh giờ, quá trình giữ bí mật không ai biết được.
Này! Vô cùng gay go a!
Đang suy nghĩ lung tung, công chúa thấy sắc mặt ta lỗ mãng, giơ tay lên bốp bốp, chính là hai cái bạt tai!
Ta bị công chúa đánh cho ngu người.
Chỉ thấy công chúa trầm mặt xuống. "Ta còn tưởng rằng ngươi là chính nhân quân tử, uổng cho ngươi đến từ danh môn chính phái, hôm qua ngươi làm gì ta?"
Vừa mới gặp Tĩnh An công chúa khiến tâm thần ta hơi không tập trung, thế mà không nghe ra ý tứ của công chúa. Trái lại so sánh hai tỷ muội với nhau.
Nhìn kỹ một chút, kỳ thực dáng dấp Hồng Trang công chúa với Tĩnh An vẫn rất giống. Nếu nói giống ai, đương nhiên là hoàng thượng.
Mặc dù bởi vì mẹ đẻ khác biệt, nhiều chỗ rất nhỏ khác nhau, tỷ như khuôn mặt mà nói hoàng thượng là mặt chữ quốc uy nghiêm, Hồng Trang công chúa là mặt trái xoan tuấn mỹ, Tĩnh An thì là mặt trứng ngỗng tú mỹ. Nhưng liếc qua lại cho người ta cảm giác giống nhau không nói ra được.
Hồng Trang công chúa có biểu tình dọa dẫm không giận mà uy, chỉ cần sầm mặt lại là có thể dọa tiểu hài tử khóc. Mà khi không nói lời nào, Tĩnh An cũng có khí chất tương tự. Khác nhau ở chỗ một người như lửa, một người như nước.
Công chúa thấy ta ngẩn người, cả giận nói: "Ngươi có gì để nói?"
Ta vẫn không minh bạch rốt cuộc công chúa đang tức cái gì, ủy khuất nói: "Công chúa ngài đánh người cũng cho ta một lý do a. . . Chẳng lẽ giường của ta ngài ngủ không quen sao?"
Ta không nói gì còn tốt, nhắc tới giường hình như đâm trúng chân đau của công chúa. Khuôn mặt nàng đỏ lên, cắn môi dưới oán hận nói.
"Minh Phi Chân! Ngươi muốn chết!"
Bổ tới một chưởng mau lẹ vô cùng, nhìn như chưởng pháp, kỳ thực là chưởng đao. Khác chưởng pháp ở chỗ, chưởng đao mà đao thủ có nội lực sâu sắc sử dụng gần như không khác đao thật, ý nghĩa của đao pháp là chém giết trảm.
Một chưởng đao kia trực kích yết hầu. Ta muốn tránh nhưng không gian có hạn, càng không được phản kích. Công chúa là lão giang hồ, không thể so với hoàng thượng ở lâu thâm cung. Ta sợ trong lúc ngăn cản lộ chân tướng, thế là đành phải cứng rắn chịu đựng. Vì không lộ hãm ta cực lực thu hồi hộ thân khí kình, chỉ dùng Thái Cực Tâm Pháp tá đi chân khí nhập thể. Nhưng không thiếu được nỗi khổ da thịt. Tuy một chưởng này của công chúa mang theo nộ ý mà phát, nhưng lại sợ một chưởng đánh chết ta, đến người ta vẫn thu hồi mấy phần lực đạo, chỉ đánh cho ta lùi lại, yết hầu đau nhức mà thôi.
Đánh xong một chưởng, bàn tay tinh tế trắng nõn của công chúa dính sát cổ họng ta, chỉ cần nàng nhả kình là có thể chấn vỡ lục phủ ngũ tạng, làm ta nổ thành tro bụi, sớm đăng cực lạc. . . Được rồi đây là biên, nhưng đổi một người khác, công chúa nhả kình một cái tối thiểu có thể lấy nửa cái mạng hắn. Cho nên đây là một tư thế rất có lực uy hiếp.
Công chúa trợn mắt nhìn ta, hai mắt vằn tơ máu: "Ta tưởng mặc dù ngày thường ngươi hồ nháo, cũng coi như quân tử thủ lễ. Không ngờ tối hôm qua ngươi bỏ dược vật phong nguyệt trong nến, với ta, với ta. . ."
Nói đến đây, công chúa tức giận toàn thân phát run, bộ ngực cao vút không ngừng nhấp nhô, trong mắt đã sắp bốc lửa.
Lúc này ta mới nghĩ ra vấn đề ở đâu.
Ta khờ a! ! Vì sao vấn đề đơn giản như vậy cũng không nghĩ ra.
Người ăn Ngũ Thải Mị Tâm Đan, mặc dù lúc dược lực phát tác đại phát cuồng tính, nhưng sau đó lại nhớ nhất thanh nhị sở chuyện xảy ra lúc trước.
Ta vội vàng giải thích là có người âm mưu hãm hại chúng ta, nếu ta là dâm tặc vì sao chỉ hôn ngươi một cái rồi thôi. Hôm nay ta đi ra ngoài lâu như vậy là để tìm hung thủ.
Giải thích nửa ngày, công chúa lại không quan tâm hung thủ, mà phản bác.
"Ai, ai nói ngươi chỉ hôn ta mà thôi!"
Ân? Chẳng lẽ công chúa nhớ tới tối hôm qua triền miên với ta trên giường. . . Oan uổng a! Ta không làm gì a! Cho dù hôn môi cũng là ngươi cưỡng hôn ta a!
Công chúa cả giận nói: "Ngươi còn dám nói ngươi không làm gì!"
Tốt a, ta thừa nhận là hơi sai lầm.
Ta thừa nhận trong tình trạng hỗn loạn lúc ấy, có lẽ tay ta sờ tới một hai chỗ không nên sờ. . . Rất nhiều rất nhiều chỗ không nên sờ. . . Tốt a, ta sờ khắp.
Nhưng đó là bởi vì dược lực phát tác, ngươi cầm tay ta vuốt ve khắp nơi a! Ta không luyện hàng long thập bát mô a!
Bởi vì tối qua bị ta chiếm lợi lớn, công chúa đầy tức giận trừng mắt nhìn ta.
Ta thấy mắt nàng rưng rưng, nhưng vẫn nghiêm nghị như cũ, không nhịn được nhếch miệng lên.
Ta đoạt nụ hôn đầu của ngài, còn chiếm nhiều tiện nghi như vậy, thế mà lúc đánh ta ngươi còn lưu thủ a. . . Công chúa, tâm địa ngươi cũng thật tốt. . .
Ta có thể để cô nương tốt như vậy, rơi vào tay Kim Vương Tôn sao?
Yên tâm đi.
Thí tuyển phò mã, ta chắc chắn giúp ngươi.
Mà trong lúc ta nảy ra suy nghĩ thiện lương như vậy, mặt ta lại bốp, chịu một bạt tai.
Ta che mặt không dám tin nhìn công chúa.
"Vì sao còn đánh ta a? Không phải đã nói rõ sao!"
"Ngươi làm chuyện đó còn cười ra tiếng. . ." Công chúa hiếm thấy nói tục một câu, "Cười, cười, cười em gái ngươi a!"
Danh Sách Chương:
Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
02 Tháng tám, 2019 16:28
Ad cho mk hỏi
Truyện này có hậu cung ko vậy ?
31 Tháng bảy, 2019 11:08
Sau này hốt một mẻ 3 chị em luôn
31 Tháng bảy, 2019 11:08
Xe đẹp có mà lão, nhớ đoạn main thông não Lữ Dao Cầm không =)))
30 Tháng bảy, 2019 20:02
Ah cảm ơn chương mới nhá :)) Vất vả rồi :)
30 Tháng bảy, 2019 19:56
Khoan khoan khoan lão Hoa à, “...có người thích xe đẹp mĩ nhân”? Thời đấy á? :) ?
30 Tháng bảy, 2019 19:53
Hoàng thượng: Ngươi suýt lấy ta nữ nhi.
Lão Phi Chân: Ngài nói nữ nhi nào? =)))) Best luôn :)) giờ còn mỗi tam công chúa là còn nhỏ quá lão ấy không động nổi :))
28 Tháng bảy, 2019 20:54
Thank lão :)) Edit vẫn ổn định ghê =)))
28 Tháng bảy, 2019 00:29
hẳn là gác tiền đánh bạc thua chứ ai đi bán giá thế =)))
27 Tháng bảy, 2019 13:06
Lão Phi Chân đúng kiểu hồi nhỏ bị lừa quen rồi, lớn lên chai lỳ luôn :)) bị hố từ nhỏ đến lớn. Mà hai lão hoà thượng với đạo sĩ kia cũng nhàn rỗi kinh, bán Dịch Cân Kinh giá 5 đồng :))
25 Tháng bảy, 2019 19:29
Tem :))))
25 Tháng bảy, 2019 10:41
Chung thuỷ thì nhầm rồi nhé, bộ này là hậu cung
Ít nhất cũng 4 vợ
24 Tháng bảy, 2019 21:43
ta tưởng chung thủy với MTV chứ
24 Tháng bảy, 2019 20:16
Thank lão Hoa :))
24 Tháng bảy, 2019 18:41
Vợ main thì nguy hiểm cái gì? :v
23 Tháng bảy, 2019 19:15
đã tìm đc vậy là không còn nguy hiểm r
23 Tháng bảy, 2019 17:41
Chương mới :)) lão Tra Bỉ chém gió cấp thần thông cmnr :))
22 Tháng bảy, 2019 21:18
Cực khổ cực khổ -_- Bác cháy hết mình kinh :// dịch mấy cái này xong còn edit nữa, rồi lại nghĩ thời gian ước chừng hoàn thành :// thôi thì cứ thong thả bác ạ :)) Chỗ này cũng toàn người biết suy nghĩ, chậm tí cũng chả ai dám trách bác
22 Tháng bảy, 2019 20:59
Mình có dịch phần Tân Xuân, cơ mà đợi đến lúc ấy thì lâu lắm =))
Nếu ngày 2 chương như trước thì phải gần năm, ngày 1 chương thì 2 năm, nghe đã dài rồi
Chỉ hi vọng con tác không drop
22 Tháng bảy, 2019 20:16
Thank chương mới =))))
22 Tháng bảy, 2019 20:15
Tình hình là lão Hoa định dịch phần Xuân Thu không hay như lão Bún? ://
21 Tháng bảy, 2019 23:01
Uầg, bom hai chương :)). Vất vả vất vả :))
21 Tháng bảy, 2019 12:29
Lúc ấy tác giả định end sớm quyển 12, cơ mà làm thế sợ ăn chửi nên kéo thêm hơn chục chương nữa
21 Tháng bảy, 2019 11:43
Lão Hoa ta hỏi tí? Sao mới tới chương 134 đã hết quyển 12 rồi? :/ ta xem bên kia tới chương 151 mới hết quyển 12 mà? ._.
20 Tháng bảy, 2019 21:53
Thank lão thớt :)) hôm nay cả ngày không dùng máy nên cứu giá hơi muộn :)))
19 Tháng bảy, 2019 21:35
Yup, chỉ có bọn Lư Sơn méo biết mình vừa suýt chết xong :)) Về sau thiếu chủ Lư Sơn còn thích nam chứ :)) gia môn bất hạnh :)))
BÌNH LUẬN FACEBOOK