“Tiểu nhân chỉ là một tôi tớ ở Giang Nam, nào có tư cách gặp mặt lão bản. Chỉ là nghe các tiền bối nhắc tới, sau khi từ biệt ở Thiếu Lâm tự, lão ngài không hỏi chuyện giang hồ. Lão bản luôn nhớ lão nhân gia ngài, thường thở dài anh hùng thế gian vốn hiếm, lại thiếu một vị.”
Tiểu tử gọi là Lăng Hiên này có tướng mạo rất tinh linh, đầu óc cũng nhanh. Nụ cười không khác gì lúc chào hỏi khách khứa bên ngoài, lại bắt được trọng điểm câu hỏi của ta, cười hì hì hồi đáp.
“Nếu tháng trước Minh Đồ Phục Tượng không gửi thư cho lão bản, trên dưới Sát Liên thật là vô duyên thấy tôn nhan. Khổ chủ sự lập tức hạ lệnh, muốn chúng ta nhớ kỹ ám ngữ này, chỉ nói không bao lâu sau, lão ngài sẽ đến tìm.”
Dưới lão bản Sát Liên có ngũ đại chủ sự, mười hai phó chủ sự, đều là nhân vật có thủ đoạn thông thiên. Khổ chủ sự trong miệng hắn chưởng quản sát thủ Giang Nam chi địa bao gồm kinh thành. Nơi đây có Bạch Vương thất quan và triều đình trấn áp, không gian sinh tồn hà khắc nhất. Nhưng bọn hắn có thể tồn tại đến nay, thậm chí xúi giục nhân sĩ chính phái như Giả Vân Phong trở thành sát thủ, có thể thấy khả năng.
Mấy năm trước, ta dùng thân phận Dạ La bảo chủ hoạt động ở Giang Nam, cũng coi như lão giao tình với Khổ chủ sự. Không ngờ mấy năm không gặp, thế mà vẫn nhớ ta.
Lão bản Sát Liên ẩn thân phía sau màn, xưa giờ không lộ diện, danh xưng là nhân vật thần bí nhất trong tứ ngoại đạo. Khi ta còn bé, lúc nào nói đến hắn, sư phụ cũng cao thâm mạt trắc, khóe miệng mỉm cười thần bí như co giật. Ta từng gặp hắn ba lần. Trong đó một lần dùng thân phận Tán thần tôn, một lần dùng thân phận Dạ La bảo chủ. Còn có lần thứ ba, ngay cả bản thân hắn cũng không nhớ rõ, là ngẫu nhiên gặp lúc ta còn thiếu niên.
Ngày đó, Phục Tượng phát hiện Lục Phiến môn Minh Phi Chân và bảo chủ Dạ La bảo là một người, ta đoán hắn sẽ bẩm báo về bản bộ Sát Liên. Nếu lão bản Sát Liên biết ta tái xuất, tất nhiên sẽ hạ lệnh chú ý hành tung của ta. Từ sự kiện Trừng Không quân đến nay cũng là một khoảng thời gian tương đối dài, với năng suất hành động của Sát Liên, Sát Liên chi bộ một vùng Giang Nam không rõ ta trở về mới lạ.
Đây cũng là một nguyên nhân ta không thể tuỳ tiện hành động...... Trong giang hồ, thế lực chính tà rắc rối khó gỡ, cơ hồ đến tình trạng rút dây động rừng. Nếu ta rêu rao quá mức, bản đồ võ lâm sẽ nghênh đón một lần chấn động nữa.
Ta thầm than trong lòng, rốt cuộc vẫn bại lộ một phần. Lão bản Sát Liên ra lệnh một tiếng này, tên ta lại xuất hiện trong võ lâm...... Mấy năm ẩn cư, hơi không cẩn thận đã thất bại trong gang tấc. Hơn nữa ta vừa lộ diện, hành động ở kinh thành của Minh Đồ đã bị Tán thần tôn thu thập. Liên hệ giữa Dạ La bảo chủ và Tán thần tôn không khó bị người hữu tâm bắt được.
Nếu ta không hành động bí ẩn hơn, thân phận hoàn toàn lộ ra ánh sáng chỉ là chuyện sớm muộn.
“Ta lĩnh tâm ý của Khổ chủ sự, ngày sau nhất định bái phỏng.”
Lăng Hiên vô cùng vui vẻ: “Lời này, tiểu nhân nhất định chuyển cho bảo chủ!”
Nhân vật như hắn, có lẽ cả đời cũng vô duyên nhìn thấy một trong ngũ đại chủ sự của Sát Liên. Có câu này của ta, có thể coi như giúp hắn chui vào kẽ hở, làm sao không vui?
Lăng Hiên tươi cười rạng rỡ nói: “Bảo chủ thật là kỳ nhân, xưa nay Sát Liên ta lấy hành tung bí ẩn, khó mà bắt giữ để xưng. Không ngờ, hôm nay lão nhân gia ngài vừa nhìn đã ra quan khiếu. Mưa to tầm tã, lại là đêm dài, những năm này tiểu nhân cũng gặp không ít nhân vật thành danh trên giang hồ. Chỉ riêng sờ được con đường của Sát Liên ta, bọn hắn đã phải tốn hơn tháng. Vừa nhìn đã xuyên như ngài, còn trực tiếp tìm được nhân viên nội bộ của Sát Liên, tiểu nhân mới gặp lần đầu.”
“Mở khách sạn là nghề cũ của Sát Liên các ngươi. Nếu ngay cả bố cục cũng nhìn không ra, sợ rằng sớm đã bị lão bản của các ngươi bắt sống năm trăm lần.”
Lăng Hiên nghe đến ngẩn người, líu lưỡi không thôi: “Cũng chỉ ngài dám nói sẽ bị lão bản bắt sống năm trăm lần, phàm nhân ngay cả gặp lão bản chúng ta một lần cũng không được. Coi như là cao thủ đỉnh tiêm, lão bản muốn bắt, nào có đạo lý chạy thoát?”
Sao mông ngựa này vỗ mất tự nhiên như thế......
“Bớt nói nhảm, ta tìm các ngươi có chính sự.”
Lăng Hiên ra vẻ tôn kính: “Vâng, phàm là tiểu nhân biết, biết gì nói nấy.”
“Như vậy cũng tốt, nếu ngươi lấy thị trấn này làm cứ điểm, như vậy tin tức từ nam chí bắc. Đều phải biết.”
“Thưa bảo chủ, chuyện lớn chuyện nhỏ trong Giang Nam, ít có Sát Liên ta không biết.”
“Ngày trước Quỷ Vực Nhất Hỏa từng hiện thân ở Giang Nam......”
Lăng Hiên kinh ngạc nói: “Bảo chủ thật là kỳ nhân, chuyện này phát sinh bất thình lình, một vùng Giang Nam rất ít người biết. Ngài lại biết trước!”
Đây không phải công lao của ta, là công lao của Quân Vương trắc......
“Ta chưa bao giờ hoài nghi năng lực tình báo của Sát Liên các ngươi. Ngươi tổng hợp chuyện đã biết, nửa đêm giao cho ta.”
“Đúng vậy, chuyện này đương nhiên. Bảo chủ có muốn gặp đà chủ chi bộ chúng ta không?”
“Ta không muốn gặp nhiều ngoại nhân, làm người ta hoài nghi thân phận. Chuyện ta đến, ngươi cũng không được truyền cho ai ngoài Khổ chủ sự.”
Có câu này của ta, Lăng Hiên đã chắc chắn gặp mặt Khổ chủ sự, có thể không thích? Cao hứng bừng bừng nói: “Vâng vâng vâng! Tiểu nhân đi tập hợp cho ngài ngay.”
“Còn có, chúng ta đến nhiều người như vậy, ngươi không hỏi tình hình?”
“Chuyện không nên biết, tiểu nhân sẽ không hỏi một câu.”
Ta cười nói: “Ngươi rất thức thời. Những người kia đều là thuộc hạ của ta, ngươi hiểu ý chứ.”
“Tiểu nhân minh bạch, tiểu nhân minh bạch. Đương nhiên không dám để quý thuộc khó xử.”
Ta kéo một cái ghế đẩu muốn ngồi, Lăng Hiên nhìn thấy lập tức chạy tới lau sạch sẽ cho ta, còn thổi mấy hơi khí nóng, dường như sợ lạnh mông. Nhưng nhất thời không nóng lên được, Lăng Hiên không có nhiệt hỏa chi năng của Đường Dịch, hận không thể đánh sưng mặt, dán lên làm nóng cái ghế, mới lấy ra cho ta ngồi.
Lăng Hiên cười khà khà nói: “Mời bảo chủ ngồi, ngài có dặn dò gì?”
Người Sát Liên biểu hiện hoà hợp êm thấm, trên thực tế không quá tôn kính khách hàng. Coi như bị phân phó phải khách khí, như thế cũng quá mức đi......
“Ngươi cực kỳ khách khí với ta.” Ta nhìn hắn cúi đầu khom lưng, không ngừng lắc đầu vẫy đuôi, dường như chút nữa sẽ cầu bao nuôi, hiếu kỳ nói: “Bình thường những người các ngươi chửi mẹ sau lưng đã quen, còn có thể ân cần như thế sao? Chẳng lẽ chủ sự nhà ngươi phân phó, thấy ta đến phải như vậy? Ta đáng sợ như vậy sao?”
“Nào cần chủ sự đại nhân phân phó a! Tất cả là tiểu nhân tự nguyện!” Lăng Hiên đầy tôn kính, “Khách hàng của Sát Liên ta chia làm thiên địa huyền hoàng, huyền hoàng không đề cập tới, khách nhân chữ Địa, tiểu nhân phải đối đãi như đà chủ trong Sát Liên ta. Đối mặt đường chủ, tiểu nhân cược mệnh cũng phải hoàn thành chuyện của người ta. Huống chi chỉ lễ phép một chút.”
“Ta nhớ ra rồi.” Ta đây biết, tuy Sát Liên không tôn kính người ngoài, cho dù là đại hiệp cao tăng. Nhưng với khách quý được nhận định thì chào hỏi chu đáo, ân cần vạn phần.
“Nghe nói, các ngươi đối đãi một ít khách nhân tôn quý đúng là không tệ. Khách nhân chữ Thiên, chính là đãi ngộ cấp phó chủ sự. Phó chủ sự của Sát Liên các ngươi có thể sử dụng hơn ngàn sát thủ. Người phía dưới đúng là xông pha khói lửa.”
“Đúng vậy a. Nếu không phải Tuyệt Thánh Thập Tọa, hùng bá một phương, ai có thể được hưởng vinh hạnh chữ Thiên?”
Ta cầm một vò rượu qua, đánh rớt giấy dán, nâng đàn muốn uống, thuận tiện hỏi: “Ngươi tốt với ta như vậy, ta đây chữ gì?”
“Hì hì, chủ sự đại nhân cũng không nói chữ của ngài.” Lăng Hiên xoa xoa tay nói: “Hắn nói, chỉ cần ngài vừa xuất hiện, coi như cha ruột của chủ sự đại nhân là được.”
Ta phụt một tiếng, phun toàn bộ ra!
Đậu xanh! Con bà ngươi, coi ta là hỗn thế ma vương sao! !
Danh Sách Chương:
Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
24 Tháng mười, 2018 19:23
còn thêm mấy trăm chương nữa may ra ms đuổi kịp tác
24 Tháng mười, 2018 13:03
cho mình hỏi bản gốc đến chap bao nhiều rồi
23 Tháng mười, 2018 09:06
Có đứa dịch free sang English, có thích đọc English hay ko thôi =)) https://lordobsidian.com/mkrl/
22 Tháng mười, 2018 12:08
Vuốt tai thôi mà thành sắc hiệp :))) sư bố ông main
22 Tháng mười, 2018 11:36
khả năng cao tác thích mấy vụ trap giống anime ,manga không để tô hiểu là gái
21 Tháng mười, 2018 16:57
chắc chắn tô hiểu là gái
21 Tháng mười, 2018 13:59
thằng main dở hơi.
21 Tháng mười, 2018 04:33
Không biết từ khi vô địch đã tóm đc lão sư phụ đánh trận nào chưa :)))
20 Tháng mười, 2018 21:55
Làm mấy chương ghen nhau này tốn công lực kinh /quy
20 Tháng mười, 2018 21:51
tô đắc kỷ =)) ghen kìa
20 Tháng mười, 2018 08:56
đọc cái này đôi lúc thấy giống gintama vãi cũng có hai đứa đệ lâu lâu lại dở hơi , đi theo một cao thủ vang bóng một thời trốn về ở ẩn bình thường như tên dở hơi mà lúc nghiêm túc thì cực kì bá
20 Tháng mười, 2018 08:52
tác nó chuyển chương kiểu cắt cảnh chứ không phải thiếu text đâu đọc kĩ sẽ thấy là nội dung vẫn liền mạch không hề bị đứt đoạn
20 Tháng mười, 2018 08:50
nội lực nhiều chả cần chiêu thức gì hết lấy lực phá xảo cứ tông thẳng là chết hết
19 Tháng mười, 2018 22:28
Khi max damage max speed max def rồi thì cần gì chiêu số nữa
Lao lên tay bo là xong à =))
19 Tháng mười, 2018 19:01
Main võ công cao nhưng không tinh thông nhiều chiêu số.
Chắc do đối địch thì dùng man lực đập bẹp là xong.
19 Tháng mười, 2018 18:16
Khổ, mình dùng raw chuẩn thì thiếu text đâu ra hả bạn
19 Tháng mười, 2018 15:42
Đau bụng vcđ =)))) , “ mau dùng lục mạch thần kiếm bắn chết ta đi “ mới sợ :))
17 Tháng mười, 2018 17:11
một đám đậu bỉ đi cùng nhau đọc hài vãi
15 Tháng mười, 2018 23:03
mình đọc mấy chương 7x cũng cảm giác như thiếu text vậy? Có ai có nguồn raw chuẩn cho mình với
12 Tháng mười, 2018 17:53
Nó chuyển cảnh như phim mà bác :))
12 Tháng mười, 2018 15:42
“Ngay chốc lát người của chúng ta bị Kỳ Lân vệ đánh chết đi sống lại. Ngay cả bác gái giặt quần áo và thằng nhỏ nấu cơm cũng không bỏ qua”. Đọc tới đoạn này em xin Quỳ =))))))
12 Tháng mười, 2018 15:11
à thôi mình check raw thì có vẻ phong cách viết của con tác là nhảy cảnh ko báo trước nên mình cứ cảm giác là thiếu text. mình xin rút lại comment :)
12 Tháng mười, 2018 12:13
Thiếu text với nhảy tình tiết chỗ nào bạn?
12 Tháng mười, 2018 09:06
mấy chương gần đây bị thiếu text nên đọc sang chương sau bị nhảy tình tiết -_-
11 Tháng mười, 2018 12:43
rồi cắn mỏ công chúa hay gì rồi
BÌNH LUẬN FACEBOOK