Hàng Châu, huyện nha Lâm An.
Huyện nha môn luôn luôn yên tĩnh, bắt đầu từ buổi sáng hôm nay đã ồn ào không ngừng. Lão gia sư gia cũng được, ba ban nha dịch cũng được, thậm chí đại gia quét rác cũng líu ra líu ríu, đang nói gì đó.
Tạ Độc Trích —— Tạ đại nhân đầu đầy băng gạc, trang trí mình như một nhân sĩ trọng tàn, càng là tới đây từ sáng sớm. Bởi vì hôm nay, là kỳ thẩm vấn của vụ án kia.
Tửu Thiếu Trương cũng là nhân vật nổi danh ở Hàng Châu, chuyện —— một nhà ba người của hắn bị ác thiếu làm nhục đến chết —— sớm đã truyền toàn thành. Hôm nay tin tức thẩm vấn vừa truyền ra ngoài, lão bách tính tới xem náo nhiệt bên ngoài huyện nha sớm đã đông đến không lọt giọt nước. Thấy rõ sự coi trọng của bách tính Hàng Châu với án này.
Dạ La bảo chủ lệnh Hồng Cửu đưa sáu người kia vào nha môn, Hồng Cửu quả nhiên làm theo, trực tiếp quăng vào huyện nha Lâm An rồi nghênh ngang rời đi.
Nhưng sau khi đưa vào, xử trí thế nào lại thành một đại nan đề. Chuyện liên quan đến Lư Sơn kiếm quan, ai cũng không dám đụng vào củ khoai lang bỏng tay này. Chuyện đáng được ăn mừng duy nhất là thủ ác Lăng Thanh Thư không rõ tung tích, không cần trực tiếp đối nghịch với Bạch Vương thất quan. Nếu không trước khi tra hỏi đã bị Lăng gia đánh lên cướp người, cũng không phải chuyện khó tưởng tượng.
Tri huyện Lâm An sớm đã ngoan ngoãn trốn một bên, không dám nhúng tay vào chuyện này. Hắn là một huyện chi trưởng, chí tôn trăm dặm, nhưng với những tranh chấp võ lâm này thì không dám nói thừa một lời. Nếu chọc những thế gia võ lâm này, bọn hắn cũng không cần tự mình xuất mã. Chỉ cần bàn giao trong bóng tối, tung người hành hung, trình diễn một màn kịch hay quái khách áo đen dạ tập huyện nha Lâm An. Trong huyện nha của hắn, sợ rằng người nhận ra võ công kỹ xảo của hung thủ cũng không có. Có cao tầng của tam ti võ lâm như Tạ đại nhân ở nơi này, hắn đương nhiên ngậm miệng không nói, giao toàn bộ chuyện cho các đại nhân tam ti võ lâm phụ trách.
Tạ đại nhân thì đau đầu đến tóc cũng trắng mấy sợi. Cuối cùng mới quyết định, bất kể thế nào mặc kệ chuyện này. Không phải hắn không muốn, thật sự là không thể.
Mưu đồ của Lư Sơn kiếm quan với Hàng Châu thất bại tan tác mà về. Tuy không biết nguyên nhân có giống ngoại giới truyền là Lăng Hàm Chung tái phát nội thương hay không, nhưng nhìn động tĩnh, đích thực có trạng thái thu tay lại, giấu tài.
Mà phía bên này mới nhận được tin tức, Ô Y bang đã làm ra quyết định —— gắng sức hấp thu môn phái phụ thuộc vào Lư Sơn kiếm quan. Trên giang hồ theo đuổi tỉ lệ địch lui ta vào, thật sự cao đến dọa người. Nhất là võ lâm Giang Nam đang phát triển thành thục, mỗi một tấc địa bàn đều có chủ, chuyện trao đổi địa bàn này nhìn mãi quen mắt. Bản chất của nó không khác đao thật thương thật chém giết cướp đoạt, chỉ là tiến hành mịt mờ và thể diện hơn rất nhiều.
Sáu công tử phạm tội này, sáu nhà sau lưng đều trong hàng ngũ Ô Y bang tranh thủ. Giết sáu phế vật này không quan trọng, nhưng phải đồng thời đánh mất tài nguyên của lục đại danh môn Giang Nam, vậy thì không phải một buôn bán có lợi.
Tạ đại nhân không thể chống lại mệnh lệnh của gia tộc, nhưng muốn hắn tự mình hạ lệnh thả những hung thủ giết người này đi thì không phải ước nguyện của hắn. Chuyện duy nhất có thể làm, chính là gửi thư cho triều đình —— lúc bắt hung ngoan, Tạ đại nhân hắn bị trọng thương, thương thế thảm trọng, không thể đứng dậy phụ trách án này, mong thánh thượng minh tài. Cũng may có không ít nhân chứng lúc khí huyệt của Tạ đại nhân bị phá, cái cớ này cũng hợp thời, bản gia Ô Y bang cũng không thể nói gì.
Tạ đại nhân đã mặc kệ, tri huyện Lâm An không còn cách nào khác, chuyện này liên quan đến võ lâm, chỉ có thể do quan viên của tam ti võ lâm thẩm tra xử lí. Bèn mời ở lân cận, chung quy mời được một vị. Tính toán canh giờ, lúc này cũng nên đến.
Tạ đại nhân nhìn ra ngoài, chợt nghe thấy cửa nha môn mở, không ngờ đến giờ.
Còn chưa thấy vị đại nhân kia giá lâm, lại thấy sáu thanh niên xỉa răng, cất bước, thần sắc tuỳ tiện đi đến. Thì ra đến lúc khai thẩm.
Sáu người này thần hoàn khí túc, sớm đã không còn sự kinh hoàng khiếp sợ ngày đó bị tóm. Không lâu sau khi bị giam, bọn hắn đã được chuyển phòng. Cai tù mới tiếp nhận sáu người không bao lâu, người nhà của bọn hắn đã tìm đến. Cai tù biết được thân thế của sáu người này, còn có một huynh đệ Bạch Vương thất quan ở ngoài, sao dám lãnh đạm mảy may. Dù trong lao ngục cũng là giường cao gối mềm, rượu ngon thức ăn ngon. Sáu người lại có một đêm ngủ ngon.
Biết có người trong nhà khơi thông, lần này tới nha môn, đã thấy có người nhà chờ đợi bên ngoài, nháy mắt với bọn hắn. Làm sao không biết lát nữa thẩm vấn chỉ là qua loa, chỉ chờ phóng thích giữa công đường mà thôi. Nếu nghe nói chuyện này lúc bị tóm, đương nhiên sẽ hoan hỉ bất tận, nhưng sáu người này ở trong lao một đêm, lại được gia tộc ủng hộ, lòng dạ ngang ngược đã trở về. Lại bắt đầu oán hận trận tai ương lao ngục này, lát nữa không thể thiếu làm khó quan chủ thẩm, làm mệnh quan triều đình xấu mặt giữa công đường.
Tri huyện Lâm An ngồi trên công đường như ngồi bàn chông, bị bọn hắn nhìn trong mắt, cảm thấy buồn cười. Một người trong đó vừa vào đường đã đột nhiên hô to một tiếng: “Oa! Nha môn thật lớn a!” Kêu gào ầm ĩ, dọa cho tri huyện đại nhân run rẩy suýt ngã từ trên ghế xuống.
Sáu thiếu cười ha ha, chọc cho bách tính nghị luận ồn ào. Tri huyện đại nhân miễn cưỡng ngồi thẳng, nhưng da mặt rất dày, vậy mà không đỏ chút nào.
Một thiếu biết người này nhát gan có thể lấn, trợn mắt lên quát: “Có lời thì mau nói, có rắm thì mau thả, nhiễu hứng thú về nhà của các thiếu gia, phải làm lão già ngươi xấu hổ!”
Tri huyện đại nhân kia cười khà khà nói: “Bản quan không phải chủ thẩm án này.”
Sáu thiếu mới biết thì ra không phải người này phụ trách, đùa sai người, không khỏi mất mặt. Vẻ đắc ý vừa rồi lập tức tiêu giảm.
“Lúc nào quan chủ thẩm đến, thiếu gia của ngươi còn bận bịu......”
“Ta đến.”
Một lệ ảnh u lam lay động, bay tới theo một trận gió thơm. Người đi từ ngoài vào hấp dẫn vô số ánh mắt, người thấy đều miệng há thật to. Đám người trên công đường suýt nữa cho rằng mình nhìn lầm, nếu không phải sắc lệnh triều đình nàng đưa ra chính xác không sai, Tạ đại nhân cũng phải lên đuổi người.
Một thiếu nữ mỹ mạo đi lên phía trước, tri huyện đại nhân cung kính nhường chỗ, để nàng ngồi ở vị trí chủ thẩm. Thân thể của thiếu nữ còn chưa nảy nở, vóc người không tính là cao, thắng ở tỉ lệ kiêu nhân, hai chân thon dài nhu mập trắng như tuyết đong đưa dưới váy, tràn đầy quang trạch của thiếu nữ. Nhìn tuổi tác không quá mười bốn mười lăm, võ phục màu xanh da trời không phải bó sát người, nhưng thứ tròn trịa nổi lên kia gần như muốn xé áo mà ra, phát dục cực kỳ ngạo nhân.
Nàng có một khuôn mặt điềm đạm đáng yêu, đôi mắt to khiến người vô cùng thương yêu, nhưng dung mạo lại lạnh lẽo, khiến người cảm thấy nghiêm nghị.
Một thiếu nữ mỹ mạo nhu nhược như vậy, lại là quan chủ thẩm hôm nay?
Thiếu nữ phong trần mệt mỏi, ngay cả áo choàng cũng không cởi xuống, tiện tay cầm ấm trà lớn làm bằng đồng trên bàn lên —— cũng không biết châm từ lúc nào còn dư. Cũng không quan tâm có sạch sẽ hay không, cầm lên uống một ngụm. Uống xong lau vệt bẩn bên môi, ngay tại chỗ vung từng điểm châu tàn trên cổ tay trắng xuống, lại có ký thị cảm không phải uống trà mà là liệt tửu.
Dường như thiếu nữ không hứng thú lắm, vừa cầm đơn kiện lên, vừa thuận miệng chất vấn.
“Sáu người dưới đường, phạm vào tội gì?”
Danh Sách Chương:
Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
02 Tháng tám, 2019 16:28
Ad cho mk hỏi
Truyện này có hậu cung ko vậy ?
31 Tháng bảy, 2019 11:08
Sau này hốt một mẻ 3 chị em luôn
31 Tháng bảy, 2019 11:08
Xe đẹp có mà lão, nhớ đoạn main thông não Lữ Dao Cầm không =)))
30 Tháng bảy, 2019 20:02
Ah cảm ơn chương mới nhá :)) Vất vả rồi :)
30 Tháng bảy, 2019 19:56
Khoan khoan khoan lão Hoa à, “...có người thích xe đẹp mĩ nhân”? Thời đấy á? :) ?
30 Tháng bảy, 2019 19:53
Hoàng thượng: Ngươi suýt lấy ta nữ nhi.
Lão Phi Chân: Ngài nói nữ nhi nào? =)))) Best luôn :)) giờ còn mỗi tam công chúa là còn nhỏ quá lão ấy không động nổi :))
28 Tháng bảy, 2019 20:54
Thank lão :)) Edit vẫn ổn định ghê =)))
28 Tháng bảy, 2019 00:29
hẳn là gác tiền đánh bạc thua chứ ai đi bán giá thế =)))
27 Tháng bảy, 2019 13:06
Lão Phi Chân đúng kiểu hồi nhỏ bị lừa quen rồi, lớn lên chai lỳ luôn :)) bị hố từ nhỏ đến lớn. Mà hai lão hoà thượng với đạo sĩ kia cũng nhàn rỗi kinh, bán Dịch Cân Kinh giá 5 đồng :))
25 Tháng bảy, 2019 19:29
Tem :))))
25 Tháng bảy, 2019 10:41
Chung thuỷ thì nhầm rồi nhé, bộ này là hậu cung
Ít nhất cũng 4 vợ
24 Tháng bảy, 2019 21:43
ta tưởng chung thủy với MTV chứ
24 Tháng bảy, 2019 20:16
Thank lão Hoa :))
24 Tháng bảy, 2019 18:41
Vợ main thì nguy hiểm cái gì? :v
23 Tháng bảy, 2019 19:15
đã tìm đc vậy là không còn nguy hiểm r
23 Tháng bảy, 2019 17:41
Chương mới :)) lão Tra Bỉ chém gió cấp thần thông cmnr :))
22 Tháng bảy, 2019 21:18
Cực khổ cực khổ -_- Bác cháy hết mình kinh :// dịch mấy cái này xong còn edit nữa, rồi lại nghĩ thời gian ước chừng hoàn thành :// thôi thì cứ thong thả bác ạ :)) Chỗ này cũng toàn người biết suy nghĩ, chậm tí cũng chả ai dám trách bác
22 Tháng bảy, 2019 20:59
Mình có dịch phần Tân Xuân, cơ mà đợi đến lúc ấy thì lâu lắm =))
Nếu ngày 2 chương như trước thì phải gần năm, ngày 1 chương thì 2 năm, nghe đã dài rồi
Chỉ hi vọng con tác không drop
22 Tháng bảy, 2019 20:16
Thank chương mới =))))
22 Tháng bảy, 2019 20:15
Tình hình là lão Hoa định dịch phần Xuân Thu không hay như lão Bún? ://
21 Tháng bảy, 2019 23:01
Uầg, bom hai chương :)). Vất vả vất vả :))
21 Tháng bảy, 2019 12:29
Lúc ấy tác giả định end sớm quyển 12, cơ mà làm thế sợ ăn chửi nên kéo thêm hơn chục chương nữa
21 Tháng bảy, 2019 11:43
Lão Hoa ta hỏi tí? Sao mới tới chương 134 đã hết quyển 12 rồi? :/ ta xem bên kia tới chương 151 mới hết quyển 12 mà? ._.
20 Tháng bảy, 2019 21:53
Thank lão thớt :)) hôm nay cả ngày không dùng máy nên cứu giá hơi muộn :)))
19 Tháng bảy, 2019 21:35
Yup, chỉ có bọn Lư Sơn méo biết mình vừa suýt chết xong :)) Về sau thiếu chủ Lư Sơn còn thích nam chứ :)) gia môn bất hạnh :)))
BÌNH LUẬN FACEBOOK